Chàng nâng chung rượu từ từ đưa lên môi, giữa lúc Huệ Tiên vẫn chiếu ngời đôi mắt vào chàng, miệng mỉm cười thích thú.
Chung rượu đã kề môi chàng trai.
Bỗng choang một tiếng, chiếc chung ngọc vỡ tan trong bàn tay Hán Sơn, chất rượu thơm tung tóe ra ngoài.
Huệ Tiên ngạc nhiên, nghiêm mặt :
- Kìa, Vương huynh sao bóp vỡ chung ngọc của thiếp?
Chớp mắt một cái Hán Sơn bừng tỉnh, chàng nhặt viên sỏi nhỏ trước mặt trao cho Huệ Tiên :- Không phải ta bóp vỡ chung ngọc đâu. Có kẻ ném viên sỏi nhỏ này hàm chứa nội lực đập vỡ tan chung quý.
Thiếu phụ thét lên :
- Vương huynh dám đặt chuyện hả, viên sỏi này làm sao qua mắt được thiếp, dù nó từ tay một kẻ phóng ám khí tuyệt luân.
Bộp...
Huệ Tiên chưa kịp khép miệng thì một viên sỏi khác đã bay lọt thỏm vào miệng ả, khiến ả dội ngược.
Lập tức chồm dậy, Huệ Tiên thét lớn :
- Bay đâu, hãy bắt ngay tên gian tế.
Bọn tỳ nữ của Huệ Tiên đều là cao thủ đao kiếm. Tiếng dạ vang rền, thép khua loẻng xoẻng trong bóng đêm.
Đưa chiếc sáo nhỏ lên môi. Huệ Tiên thổi ngay một khúc nhạc kỳ lạ... Những tàn cây liền xao động, trên mặt cỏ cũng nhấp nhô những hình bóng trườn bò. Hán Sơn biết Huệ Tiên đang huy động bầy rắn độc của nàng tìm giết một nhân vật bí nào đó. Kẻ đã cả gan dám phá khuấy cuộc vui của ả trong đêm nay.
Huệ Tiên thét lớn :
- Kẻ nào to gan, dám chọc ghẹo Vạn Độc phu nhân, hãy mau xuất đầu lộ diện.
Vèo...
Từ trên rặng cây một bóng người phóng vút xuống, y phục toàn đen, mặt bịt vuông khăn đen, chỉ chừa đôi mắt như đốm than hồng.
Hán Sơn thảng thốt kêu lên :
- Lão nhân bịt mặt.
Thiếu phụ dâm độc gầm lên :
- Quái nhân, Ngươi là ai?
Đáp lại câu hỏi của Huệ Tiên chỉ có một tràng cười lạnh gáy.