Tại lầu các bên trong Liệp Hoành thương hội.
Bạch Vũ Hải đang ngồi đối diện ba người khác.
Một nữ tử mang mặt nạ, một nam tử toàn thân mặc bạch bào cùng với một tiểu nữ hài.
Không phải ba người Lăng Huyền Thiên, La Khinh Sương cùng Tiểu Ánh thì ai.
Nguyên nhân là sau khi bọn họ trở về Thiên môn không lâu.
Thì Bạch Vũ Hải đã cho người mời Lăng Huyền Thiên tới nơi này để bàn chuyện giao dịch.
Còn tại sao hắn không đến Thiên môn là bởi vì Thiên môn từ lúc lộ diện đến này đều không cho người ngoài tiến vào.
Tuyển chọn đệ tử thì cũng chỉ tiến hành từ khu vực bên ngoài mà thôi.
“Lăng huynh, huynh cùng Tiểu Ánh ta đều đã gặp.
Bất quá vị này huynh hẳn nên giúp ta giới thiệu một chút a” Bạch Vũ Hải đánh giá La Khinh Sương một chút sau đó hướng Lăng Huyền Thiên nói.
Bất quá tuy hắn thái độ như hời hợt nhưng ai cũng có thể nhìn ra hắn vô cùng khiếp sợ khi nhìn về phía La Khinh Sương.
Một màn tại cổng vào Bích Vân động hắn há có thể quên.
“Tỷ ấy là Thần chủ của Thiên môn, tên gọi La Khinh Sương” Lăng Huyền Thiên chưa nói gì thì Tiểu Ánh đã nhanh miệng lên tiếng.
Còn danh xưng Thiên chủ tất nhiên là Lăng Huyền Thiên đặt rồi.
“Thần chủ? Là người đứng đầu Thiên môn sao?” Lạc Ngữ Yên đứng sau lưng Bạch Vũ Hải tò mò hỏi.
Lúc này nàng cũng không có giống như trước ngồi bên cạnh bọn họ nữa.
Mà nàng biết với địa vị của nàng bây giờ tất nhiên ngồi cùng đám người Thiên môn kia rồi.
“Không cần đề cao tỷ ấy.
Trên Thần chủ còn có Thiên chủ Đế chủ so với tỷ ấy mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
Thậm chí ta thân phận cũng không kém gì tỷ ấy nha” Tiểu Ánh một bộ người già từng trải rất là vui vẻ giảng giải cho hai người.
“Ngươi?”
“Đúng vậy! Ta chính là thần nữ của Thiên môn a” Tiểu Ánh cười tươi như hoa nói.
Thân phận chính là Lăng Huyền Thiên đặt cho nàng a.
Nếu là trước đây nàng chắc chắn không dám nhận danh xưng này.
Nhưng bây giờ nàng tu ra niệm lực, thực lực cũng là thâm bất khả chắc.
Sao lại cần khiêm tốn a.
Nghe nàng nói vậy Lạc Ngữ Yên nhẹ cười không nói.
Nàng nghĩ hẳn là nha đầu này nổ thôi a.
Dù sao nàng cũng chỉ biết Tiểu Ánh có thủ đoạn đặc thù khiến đối phương không thể sử dụng thiên địa linh khí mà thôi.
Cũng không biết năng lực thực sự của nàng.
Nhưng Bạch Vũ Hải ánh mắt lại có chút khiếp sợ.
Bởi vì hắn biết Tiểu Ánh là cảm ngộ được một tia mộc chi pháp tắc.
Hơn nữa với thực lực chân thần của nữ tử mang mặt nạ kia vậy mà chỉ là một tên thần chủ.
Trên nàng có có nhiều người như vậy, rốt cuộc Thiên môn mạnh cỡ nào đây? Còn về việc Tiểu Ánh có nói quá lên không thì hắn lại không chút nghi ngờ.
Bởi vì có một vị chân thần tại đây người dám nói dóc sao? Hơn nữa nhìn xem biểu hiện của nàng là một bộ tự hào chứ có chút gì bốc phét a.
“Tốt! Nên bàn chuyện chính a” La Khinh Sương ngữ điệu có chút không kiên nhẫn nói.
“A, tất nhiên tất nhiên!” Bạch Vũ Hải cười một tiếng gật gù.
Sau đó tiếp tục nói: “Những tài nguyên mà Lăng huynh cần để đổi đan phương ta đều đã chuẩn bị” nói xong Bạch Vũ Hải liền lấy ra một cái túi trữ vật đưa cho Lăng Huyền Thiên kiểm tra.
“Ừm, không tệ” Lăng Huyền Thiên nhẹ gật đầu nói.
Trong này đúng là có không ít tài liệu về không gian.
Cũng như một số trận kỳ nhằm xây dựng truyền tống trận cỡ lớn.
Đúng như ý hắn muốn.
Nghe Lăng Huyền Thiên nói thế Tiểu Ánh cũng nhanh trí lấy trong nhẫn trữ vật ra hai tờ đan phương đưa cho Bạch Vũ Hải.
Hai tờ đan phương này cũng không phải là tờ đan phương trong tay vị luyện dược thánh sư kia.
Mà là do Lăng Huyền Thiên tự viết.
Còn vì sao hắn làm như vậy ư? Bởi vì hắn biết Liệp Hoành thương hội làm sinh ý, nếu như để bọn họ có đan phương tốt hơn như vậy sẽ giúp rất lớn cho phàm giới phát triển.
Tại sao hắn không tự viết đan phương khác cho Trịnh Dương ư.
Đơn giản vì Trịnh Dương không thuộc luyện dược sư, cho dù có đan phương lợi hại hơn nữa cũng bỏ phí.
Hơn nữa cuối cùng đan phương lại rơi vô tay Bắc Phiệt môn, nên hắn sẽ không vô duyên vô cớ tạo nhân quả với người khác.
“Tĩnh hồn đan đan phương, hỏa nguyên đan đan phương! Vậy mà đều là thánh đan” Bạch Vũ Hải vừa xem hai tờ đan phương liền giật mình không thôi.
Tĩnh hồn đan chính là đan dược dùng cho an tĩnh linh hồn của tu sĩ.
Giúp ngươi trong thời gian ngắn không bị tâm ma cùng hoàn cảnh xung quanh quấy rầy.
Rất thích hợp cho việc đột phá đại cảnh giới hoặc tu luyện công pháp cao cấp.
Còn hỏa nguyên đan thì càng không cần phải nói.
Được xem như báu vật của mọi tu sĩ giúp bọn họ câu thông hỏa thuộc tính cùng với cảm ngộ hỏa chi pháp tắc trong thiên địa.
Nhất là đối với những người thân mang hỏa linh chi thể, có thể nói là chí bảo đối với bọn họ.
“Lăng huynh thật là rộng rãi a!” Bạch Vũ Hải than nhẹ một tiếng.
Tuy đan phương này linh dược cùng tài liệu đều là những vật trân quý.
Nhưng nếu có thể luyện chế một lò đem ra bán đấu giá.
Vậy giá cả liên thành a.
Nghĩ vậy Bạch Vũ Hải lại đánh giá Lăng Huyền Thiên kỹ hơn một chút.
Tên này chẳng lẽ có vô số đan phương cấp bậc cao hay sao? Cầm ra thánh giai đan phương nhưng cũng không có chút xao động.
Sau đó Bạch Vũ Hải ánh mắt thâm trầm sau đó mở miệng hướng Lăng Huyền Thiên nói: “Thật ra ta lần này mời Lăng huynh đến đây còn có một chuyện quan trọng hơn a”.
Tại sao hắn không nói với La Khinh Sương dù biết nàng là chủ ư? Bởi vì hắn không có tư cách cùng chân thần đối thoại a.
Nếu nàng không chủ động mở miệng hắn hiển nhiên chỉ có thể thông qua Lăng Huyền Thiên mà nói.
Nếu như để Bạch Vũ Hải biết Lăng Huyền Thiên mới thật sự là người đứng đầu Thiên môn thật không biết hắn có ý nghĩ gì a?
“A chuyện gì?” Lăng Huyền Thiên nghe hắn nói vậy thì thản nhiên nói.
“Ba tháng sau chúng ta tại Bắc thành có tổ chức một lần đấu giá hội! Hy vọng Lăng huynh cùng Thiên môn có thể đến tham gia a” Bạch Vũ Hải hướng Lăng Huyền Thiên nói.
Sau đó hắn lấy trong túi trữ vật ra một tấm lệnh bài màu vàng bên trên có khắc hai chữ Liệp Hoành giao cho Lăng Huyền Thiên rồi tiếp tục nói: “Đây là lệnh bài đại biểu thân phận hoàng kim khách quý của Liệp Hoành thương hội.
Lăng huynh nếu sử dụng lệnh bài này khi giao dịch với chúng ta sẽ có rất nhiều ưu đãi a”
“Có bảo vật gì quý giá sao?” Tiểu Ánh hai mắt sáng rực nhìn Bạch Vũ Hải hỏi.
Bây giờ nàng tu luyện niệm lực cần rất nhiều tài nguyên a.
Nhất là những tài liệu liên quan đến linh hồn, có thể từ đó tăng lên niệm lực của nàng.
Chỉ cần nàng có thể đạt tới thiên niệm như vậy cho dù bán thần cảnh chưa hẳn đấu lại nàng a.
“Bảo vật tuy nhiều nhưng hẳn là không thể so sánh cùng mấy tờ đan phương này a.
Bất quá có không ít vật liệu cùng bảo vật không gian sẽ được đấu giá!” Bạch Vũ Hải cười mỉm hướng Lăng Huyền Thiên nói.
Hắn cùng Lăng Huyền Thiên trao đổi qua mấy lần, tất nhiên biết thứ mà Lăng Huyền Thiên cần chính là vật liệu liên quan đến trận pháp không gian.
Vì vậy hắn mới đem chuyện này nói ra.
Một là để kết giao với Lăng Huyền Thiên cùng Thiên môn.
Hai là để tăng thêm tính cạnh tranh cho lần đấu giá này.
“Ồ, vậy Bắc thành là tại đâu đây?” Lăng Huyền Thiên ồ một tiếng sau đó hỏi.
Hắn dù sao cũng mới đến Thiên châu.
Hơn nữa hắn há lại để ý mấy chuyện này.
Bạch Vũ Hải kinh dị nhìn Lăng Huyền Thiên một cái.
Bắc châu lại có người không biết Bắc thành thật không thể tin nổi.
Bất quá hắn cũng rất nhanh bình ổn lại hướng Lăng Huyền Thiên giải thích: “Bắc thành là tòa thành lớn nhất tại Bắc châu.
Còn được gọi là Chủ thành.
Bởi vì nơi này là nơi các thể lực lớn thành lập trụ sở của mình.
Có thể kể đến các thế lực như Bắc Phiệt môn, Minh Tông, Thánh kiếm môn, Đào hoa các ….
Tất nhiên trụ sở của Liệp Hoành thương hội tại Bắc châu cũng là ở Bắc thành”.
“Bọn họ sẽ không tranh giành với nhau sao?” Tiểu Ánh tò mò hỏi.
Dù sao những thế lực làm sinh ý thì cũng thôi đi.
Nhưng những thế lực tranh đấu khác há lại không muốn mở rộng tài nguyên của mình.
“Tiểu cô nương, ngươi là nghĩ nhiều a! Mỗi thế lực phân bổ đều được các tổng đàn của bọn họ tại Trung châu phân chia.
Còn những thế lực nhỏ yếu hơn không có tư cách tại Trung châu thành lập tông môn nếu như có thực lực nhất đẳng hoặc nhị đẳng đều sẽ được một phần lãnh thổ tại gần hoặc trong phạm vi của Bắc thành.
Sau đó bọn họ có thể từ Bắc thành mở rộng ra những nơi khác.
Còn chuyện tranh đấu giữa các thế lực lớn thật sự rất ít khi xảy ra bởi vì bọn họ dù sao cũng phải nể mặt Thần triều cùng Ma tông” Bạch Vũ Hải mỉm cười hướng Tiểu Ánh giải thích.
“Ồ”
“Tốt! Chúng ta sẽ đến” Lăng Huyền Thiên thản nhiên nói.
Sau đó hắn liếc Bạch Vũ Hải một chút mới chậm rãi nói ra: “Vậy mục đích của các ngươi đến Phi Linh thành là vì điều gì?”
“A ..
chuyện này” Bạch Vũ Hải hơi chần chờ nói.
Hắn thật không ngờ Lăng Huyền Thiên lại hỏi điều này.
Tất nhiên là Lăng Huyền Thiên đã phần nào đoán được mục đích của hắn, nhưng chỉ là muốn xác minh.
Hơn nữa kiểm tra một chút coi hắn có thành tâm muốn cùng Thiên môn hợp tác hay không.
“Thật ra, ta cũng giống như Giới Không cùng Mạc Vô Tà thậm chí là một số thế lực lớn khác tại Trung châu đều vì nàng mà đến” Bạch Vũ Hải nhẹ giọng nói, sau đó đưa tay chỉ La Khinh Sương.
“Ta?” La Khinh Sương kỳ quái nhìn Bạch Vũ Hải.
Nàng cùng bọn họ còn chưa từng gặp qua.
Sao có thể nói là vì nàng mà đến nơi hẻo lánh này a.
“Các ngươi còn chưa gặp qua tỷ ấy a! Sao lại vì tỷ ấy mà đến được?” Tiểu Ánh cũng là tò mò hướng Bạch Vũ Hải hỏi..