Vạn Cổ Tối Cường Tông

chương 260: quy củ giang hồ!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Thì ra là muốn chiêu mộ đệ tử ở thành trì của ta.

Ngao thành chủ nói: "Có thể là có thể, nhưng mà Ngao mỗ muốn tuyên bố một chút, Lịch Dương thành và Tần Minh chủ từng định ước bằng miệng là, thiếu niên ở trong thành chỉ có thể gia nhập dưới cờ của môn phái liên minh Bách Tông.”

"Vậy sao?”

Quân Thường Tiếu khẽ nhíu mày.

Tần Hạo Nhiên cũng dám làm lũng đoạn Lịch Dương Thành, cái này bảo không tham gia các môn phái Liên minh thì chơi như thế nào đây?

Mấy thành khác cũng hẳn là có định ước bằng miệng.

Tóm lại, chỉ cần là thiếu niên đạt tới tuổi tu luyện võ đạo, chọn môn phái nhất định phải chọn liên minh Bách Tông.

Không tham gia?

Có thể, chờ Bách Tông chiêu mộ, gia nhập các môn phái ở các khu vực khác cũng được.

Nói tới nói lui, vẫn là tham gia liên minh Bách Tông, chỉ là đổi thành trì khác mà thôi.

Đây cũng là vì cái gì, các môn phái mới thành lập đâm đầu gia nhập vào liên minh Bách Tông, bởi vì chỉ cần gia nhập liền có quyền hạn chiêu mộ đệ tử.

Năm đó Vương chưởng môn không phải cũng là mời người ta ăn cơm lôi kéo quan hệ, mới có thể miễn cưỡng đạp chân vào trong đó, trở thành một thành viên của liên minh.

Nếu không, lúc trước chiêu mộ Bách Tông, ngay cả tư cách tham gia cũng không có.

"Ngao thành chủ.”

Quân Thường Tiếu nói:

"Thiết Cốt Phái của ta nếu như muốn chiêu mộ đệ tử ở thành Lịch Dương thì phải thế sao?”

"Không phải không được.”

Ngao thành chủ nói:

"Nhưng mà Quân chưởng môn sợ là sẽ gặp phải sự chống đối từ liên minh Bách Tông, chuyện này làm không tốt sẽ tìm dẫn đến phiền phức.”

Nếu như là trước đây, hắn nhất định sẽ không cho phép Thiết Cốt Phái chưa gia nhập liên minh Bách Tông, mà tổ chức chiêu mộ đệ tử ở trong thành, vì như vậy chính là đắc tội với Tần minh chủ.

Nhưng hiện nay vật đổi sao dời.

Ba cái đệ tử đều giành được ba giải quán quân, chỉ cần là người có trí thông minh bình thường cũng có thể hiểu rõ, Thiết Cốt Phái tuy chỉ là môn phái bát lưu, nhưng thực lực và tiềm lực vô cùng to lớn.

Bởi vì một tên Tần Hạo Nhiên, đi đắc tội với môn phái cấp tốc quật khởi, tuyệt không phải cử chỉ sáng suốt.

Hơn nữa.

Chỉ là giao ước bằng miệng.

Chưởng môn của Thiết Cốt Phái muốn chiêu mộ đệ tử ở trong thành, mình cũng không thể đem người đuổi đi.

Không muốn cho hắn chiêu mộ?

Được thôi, liên minh Bách Tông các ngươi cứ cho người tới đuổi hắn.

Ý của Ngao thành chủ là, vấn đề giữa các môn phái, các ngươi tự mình giải quyết là tốt, ta mở một mắt nhắm một mắt, ai cũng không đắc tội.

Quân Thường Tiếu đương nhiên có thể nghe ra ý tứ trong lời nói của hắn, chắp tay nói:

"Hôm nay, Thiết Cốt Phái ta muốn chiêu mộ đệ tử ở thành Lịch Dương, nếu như liên minh Bách Tông đến gây rắc rối, thì đó chính la chuyện riêng của ta và hắn.”

Ngao thành chủ bày ra một bộ dạng, tượng trưng cho thái độ rất khó xử.

Mảnh đất dùng để thi đấu môn phái ở bên ngoài quảng trường, Thiết Cốt Phái dựng lên ở ngay mặt tiền.

Các đệ tử đứng ở các ngã đường, gặp người liền phát đơn chiêu mộ, chẳng bao lâu cả thành Lịch Dương đều đã nhận được tin tức.

Gia nhập Thiết Cốt Phái, cùng nhau tạo nên giấc mơ.

Quy tụ anh tài thiên hạ, chiêu hiền lương cao sĩ, Thiết Cốt Phái, lựa chọn đáng để tin cậy.

Giấy tuyển được viết giản lược theo ngôn ngữ chiêu mộ, nhưng lại kích động sâu sắc các bậc phụ mẫu của thiếu niên và võ tu, khiến bọn họ có xúc động muốn đem con mình tới báo danh.

"Ngao thành chủ và Tần minh chủ có giao ước, trong thành có thiếu niên đến tuổi tu luyện võ đạo, bắt buộc phải ưu tiên gia nhập liên minh Bách Tông, Thiết Cốt Phái lại ngang nhiên dám ở đây chiêu mộ đệ tử, đây chẳng phải là muốn gây sự sao?”

"Nói tới cũng lạ, Ngao thành chủ vì cái gì lại đồng ý chứ?”

"Theo ta thấy, loại chiêu mộ đệ tử này, là chuyện giữa các phái với nhau, Ngao thành chủ không muốn bị bọn chúng quấy nhiễu, cho nên lựa chọn không thèm đếm xỉa tới.”

"Người của liên minh Bách Tông mà biết việc này, nhất định sẽ không ngồi yên được.”

Nhiều võ giả ở trong thành bàn luận, bèn bắt đầu dự đoán, không bao lâu sau, e là sẽ có chuyện náo nhiệt để xem rồi.

Quả nhiên!

Thiết Cốt phái vừa mới đem chuyện chiêu mộ để tử truyền ra ngoài, không qua hai canh giờ, mười mấy môn phái lớn nhỏ của địa phận thành Lịch Dương tập kết, trùng trùng sát khí kéo tới.

“Quân Thường Tiếu!”

Tông chủ Hổ Khiếu Tông lạnh lùng quát:

"Ở thành Lịch Dương này, Thiết Cốt Phái các ngươi không có tư cách chiêu mộ đệ tử!”

Quân Thường Tiếu hai chân gác lên bàn báo danh, thân mình nằm trên ghế, hai tay vòng trước ngực nói:

"Vì cái gì?”

"Bởi vì….”

Vừa mới nói hai chữ, Tông chủ Hổ Khiếu Tông vô ý thức lùi về sau hai bước, bởi vì đệ tử Thiết Cốt Phái đang đứng phía sau Chưởng môn, từng người từng người đều trừng mắt nhìn hắn.

Thời điểm tham gia chiêu mộ Bách Tông, Quân Thường Tiếu đem cửa dựng ở giữa Trường Đao Môn và Hổ Khiếu Tông, khiến cho đệ tử hai môn phái này bất mãn, đem hắn bao vây, hung thần ác sát trừng mắt.

Lúc đó Thiết Cốt phái vô cùng nhỏ yếu, chỉ có một đệ tử là Lục Thiên Thiên, bị người đời chế giễu và xem thường, thậm chí xem như không khí.

Hiện nay, tại quận Thanh Dương, ngoại trừ Thương Sơn Phái ra, có còn thế lực nào dám đơn độc đối mặt với môn phái của hắn?

Không có ai dám đơn độc, vì vậy chỉ có thể thành quần kết đội!

Thiết Cốt phái của ngươi mạnh, dám kết thù với cả cái quận Thanh Dương này sao!

“Quân Thường Tiếu!”

Một lão đại của môn phái tức giận nói:

"Ngươi vốn đã rời khỏi liên minh, thì nên tuân thủ quy củ giang hồ, không thể chiêu mộ đệ tử ở trong nội thành quận Thanh Dương!”

Ngày thường bọn hắn có thể sẽ không đi trêu chọc Thiết Cốt Phái, nhưng đến địa bàn của bọn hắn chiêu mộ đệ tử, phàm là người có tính khí nóng nảy, có thể nhẫn nhưng không thể nhịn!

Vì cái gì?

Bởi vì nếu để cho Thiết Cốt Phái chiêu mộ đệ tử, mặt mũi của môn phái bọn hắn và liên minh Bách Tông có còn không?

Việc có liên quan đến nguyên tắc và mặt mũi, cho dù là biết đối phương có thể cùng Hào Khí Môn so tay, cũng bắt buộc phải đoàn kết lại cùng nhau chống ngoại!

Quân Thường Tiếu đem chân bỏ xuống, hai tay vòng qua ngực, cười nói:

"Thực lực của người nào mạnh, lời của người đó có quyền, không phải là quy củ giang hồ là vậy sao?”

Câu này một chút cũng không sai.

Hào Khí Môn mạnh, liên minh Bách Tông mạnh, vì vậy quy củ giang hô là do bọn hắn định đoạt.

Quân Thường Tiếu đã dám đến thành Lịch Dương chiêu mộ đệ tử, chính là muốn phá vỡ quy củ giang hồ mà bọn họ đã định, thành lập quy củ giang hồ của chính mình.

Rời khỏi liên minh Bách Tông, không muốn cùng một đám rác rưởi làm bạn, cũng là muốn được tự do.

Xuống núi chiêu mộ đệ tử chính là vì muốn nói rõ, Thiết Cốt Phái hắn muốn tranh phát sáng với đời!

"Chư vị.”

Quân Thường Tiếu quét mắt qua từng lão đại của các môn phái, nhàn nhạt nói: "Bổn tọa một mực muốn chiêu mộ đệ tử ở thành Lịch Dương, nếu như ai không phục có thể tuyên chiến, Thiết Cốt Phái ta không ngán ai ngại mình sống lâu đâu.

Bốn chữ ngại mình sống lâu, đem biểu hiện khí thế của các chủ môn phái rơi đến tận cùng bày ra trước mắt!

Bọn người Tiêu Tội Kỷ phối hợp với chưởng môn, linh lực nội thể vận chuyển, hội tụ quanh người, trong phút chốc bày ra khí thế vô cùng to lớn.

Đã từng, Thiết Cốt Phái chỉ có một đệ tử duy nhất.

Hiện tại, Thiết Cốt Phái đã có một đám đệ tử yêu nghiệt!

Không còn là một bất nhập lưu môn phái, bất luận kẻ nào gặp cũng có thể phun một bãi nước miếng, tùy ý chà đạp.

Ngươi không phục?

Vậy thì đến khiêu chiến!

Các võ giả vây xung quanh mắt thấy Thiết Cốt Phái đối mặt với lão đại của nhiều môn phái như vậy, mà một chút cũng không sợ, lập tức phục sát đất.

Tại quận Thanh Dương này, lời nói của liên minh Bách Tông là có quyền tuyệt đối, bọn họ không cách nào nghĩ tới, lại có một ngày, một cái môn phái sẽ công khai khiêu chiến.

Hẳn là bầu trời này sắp đổi chủ rồi?

Nhìn thấy Thiết Cốt phái phách lối như vậy, lửa giận trong ánh mắt của lão đại các phái càng trở nên mãnh liệt.

Một tên tức đến đầu óc mất linh, trí thông minh sụt giảm, lão đại của môn phái bát lưu nói:

"Thôi mỗ cũng muốn lĩnh giáo một chút cao chiêu của Quân Chưởng môn!”

"Thật có lỗi.”

Quân Thường Tiếu lắc đầu nói:

"Thực lực ngươi quá kém, bổn tọa không cần phải ra tay.”

"Tội Kỷ.”

Hắn giơ tay lên, nói:

"Ngươi đến bồi vị lão đại môn phái này đánh vài chiêu đi, hạ thủ đừng quá tàn nhẫn, miễn cho khỏi xảy ra án mạng.”

"Vâng!”

Tiêu Tôi Kỉ bước ra, chỉ sang hướng đài luận võ bên cạnh, nói:

"Vị lão đại này, mời!”

Truyện Chữ Hay