Vạn Cổ Ma Tôn

chương 14

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương

Với một người tu luyện không có trật tự như hắn vẫn không biết rằng những cơn lốc linh khí như vậy thường chỉ xuất hiện trong hai tình huống.

Một là tu luyện giả đột phá cảnh giới, cơn lốc xoáy linh khí sẽ xuất hiện trong thời gian ngắn.Trường hợp còn lại là thiên tài địa bảo xuất hiện.

Mà cơn lốc xoáy linh khí trên đỉnh đầu hắn hồi lâu không tiêu tan, hơn nữa tu vi bản thân lại thấp cho nên cũng không có sinh ra bất kỳ uy áp nào.

Tình huống này cực kỳ giống với cơn lốc khí khi thiên tài địa bảo xuất hiện.

Sau khi Lâm Tiêu tu luyện được hơn một giờ thì có một con trăn khổng lồ màu xanh từ từ tiến đến gần Lâm Tiêu.

Nó nhìn Lâm Tiêu với ánh mắt lạnh băng, thèm muốn và có chút nghi ngờ.

Sao đây có thể là con người chứ? Đó chẳng phải là thiên tài địa bảo hay sao?

Cùng lúc này, dường như Lâm Tiêu cũng cảm nhận được điều gì đó.

Hắn đột nhiên mở mắt ra, quay đầu nhìn sang, đồng tử co lại.

Thanh Yêu Mãng- yêu thú trung cấp, thực lực tương đương với tu sĩ nhân loại của Tụ Linh cảnh trên Luyện Khí cảnh hơn nữa còn ở trình độ Tụ Linh cảnh trung kỳ.

Nó có kịch độc và lực công kích vô cùng mạnh mẽ.

Loại Thanh Yêu Mãng này, cho dù là đối mặt với vài tu sĩ nhân loại cùng cấp cũng sẽ thắng áp đảo chứ đừng nói đến tu sĩ Luyện Khí cảnh.

Những người đó trước mặt nó hoàn toàn chỉ là con mồi, đồ ăn!

Thanh Yêu Mãng nói bằng ngôn ngữ của loài rắn, ánh mắt nhìn chằm chằm vào người trước mặt.

Không quan tâm hắn là người hay là thiên tài địa bảo, chỉ cần ăn vào bụng là xong.

Điều làm cho Thanh Yêu Mãng hoang mang chính là người trước mặt ở Luyện Khí cảnh trung kỳ, khi lần đầu tiên nhìn thấy nó đã thực sự sợ hãi, nhưng ngay sau đó đã trở lại bình thường. Hơn nữa còn lộ ra dáng vẻ nóng lòng muốn thử xem sao.

Thanh Yêu Mãng: “? ? ?”

Có phải người này sợ hãi đến mức ngu ngốc rồi không?

Mặc kệ.

Bắt đầu bữa ăn thôi!

Thanh Yêu Mãng gầm lên một tiếng, há to miệng lao thẳng về phía Lâm Tiêu.

Ngay khi khoảng cách giữa hai người chỉ là hai mét.

“Chém!”

Lâm Tiêu hừ lạnh một tiếng, hai ngón của tay phải vung lên.

Xoạt!

Một đạo kiếm khí mỏng, nhỏ và dài tấc được vung ra. Đạo kiếm khí này trông cực kỳ nhỏ. Nhưng khoảnh khắc Thanh Yêu Mãng nhìn thấy kiếm khí này, trong mắt nó lộ ra vẻ kinh hãi.

Bản năng của nó nói với nó rằng, lực của kiếm khí này … là bất khả chiến bại.

Không hề do dự, nó lập tức quay đầu lại điên cuồng muốn bỏ chạy.

Nhưng đạo kiếm khí đó quá nhanh. Ngay khi nó vừa nảy ra ý định rút lui, kiếm khí đã ập đến.

Bùm! !

Truyện Chữ Hay