Vạn Cổ Luân Hồi Tháp

chương 22: huyết ngọc đà xá?

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Chắc chắn là kiểm tra nhầm lẫn rồi, Tân Ngọc sư tỷ là huyết mạch lục phẩm đấy, năm ngoái tỷ ấy cũng không mạnh như Lục Nhân sư đệ!”

“Thì ra chúng ta mới là đồ vô dụng!”

Họ cứ tưởng rằng sự xuất hiện của Lục Nhân có thể khiến họ thoát khỏi biệt hiệu song phế nhập môn, nhưng không ngờ rằng Lục Nhân không phải là đồ vô dụng mà là thiên tài.

Lúc này, trước sự che chở của Lục Nhân, Tân Ngọc không ngừng vung kiếm, trực tiếp đánh lui bích lân giao vương.

Rất nhiều vảy rắn rơi xuống từ trên cơ thể của bích lân giao vương, từng dòng máu tươi chảy ồ ạt chảy ra.

Còn Lục Nhân và Tân Ngọc, ngoài y phục trên người hơi bị rách ra thì không hề bị thương chút nào.

Nhất là Lục Nhân, đây coi như là lần đầu tiên hắn chém giết yêu thú khiến hẳn có cảm giác nhiệt huyết sôi trào, ánh mắt nhìn bích lân giao vương tràn đầy chiến ý vô cùng vô tận.

“Grừt"

Bích lân giao vương bị hai người họ vây đánh cũng ngẩng đầu gào thét, gầm to như cự thú, trong lúc gào thét, cả người giao vương có yêu khí đằng đăng, cuồn cuộn tấn công Lục Nhân và Tân Ngọc, trực tiếp đánh tới.

Ầm ầm!

Sức mạnh yêu khí khổng lồ va chạm, gây ra một tiếng xé xoạt không khí, cú va chạm mạnh mẽ khiến mặt đất bị đánh thủng một cái hố sâu vài thước.

Lục Nhân và Tân Ngọc đồng thời bị chấn động bay ra xa khoảng hai ba trượng!“Grừt”

Bích lân giao vương lại gầm lên đầy giận dữ, vị trí cách dưới đầu nó khoảng một trượng lại lóe lên huyết quang.

Vảy rằn trên người bích lân giao vương lại lột xác hóa thành vảy rồng với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy. được.

Khí tức của nó cũng đang điên cuồng tăng lên.

“Không hay rồi, nó sắp hoàn toàn hoàn thành lột xác rồi Tân Ngọc biến sắc.

Lục Nhân hét to: “Sư tỷ, vị trí lóe lên huyết quang chắc chẵn là có thứ gì đó, để tam hãm chân nó, chúng ta tốc chiến tốc thắng!”

Loại yêu thú cấp một này một khi hoàn thành lột xác là sẽ trở thành yêu thú cấp hai, thực lực có thể sánh bằng Linh Khê cảnh, đừng nói đến chém giết, bọn họ có thể sẽ bỏ mạng tại nơi này.

Lục Nhân lại lao tới lần nữa, cơ thể b ắn ra như mũi tên rời khỏi cung, lao về phía bích lân giao vương.

Grừ!

Thực lực của bích lân giao vương tăng vọt, cái miệng to như chậu máu điên cuồng b ắn ra mũi tên nước như hóa thành tia chớp, bản vào Lục Nhân tới tấp.

Sức mạnh và số lượng của mũi tên nước đó hoàn toàn khác một trời một vực so với lúc trước.

Lục Nhân vận dụng Linh Miêu Bộ đến trình độ cao nhất, tránh né từng mũi tên nước. Nhưng những mũi tên nước đó đánh hụt, bản vào mặt đất, văng lên từng giọt nước, bản lên người hản, vẫn khiến hẳn đau đớn không chịu được.

“Nếu ta có thể tu luyện Linh Miêu Bộ đến viên mãn, thì cho. dù là những giọt nước đó, ta cũng đều có thể tránh được!”

Lục Nhân nghiến răng nghiến lợi, cảm nhận sâu sắc thực lực của bản thân quá yếu ớt.

“Giết!"

Tân Ngọc nhân cơ hội này tung người nhảy lên, nàng ta vọt đến trước mặt bích lân giao vương, vung kiếm một cách bất ngờ, đâm mạnh vào bụng của nó.

Grừ!

Bích lân giao vương gào lên đầy đau khổ.

Tân Ngọc rút nhuyễn kiếm ra nhưng lại thấy vết thương ở bụng của nó đánh ra huyết quang mãnh liệt, một khối ngọc lớn bằng bàn tay giống như ngọn lửa bay từ bên trong ra rồi rơi xuống mặt đất.

“Đó là huyết ngọc Đà Xá!”

Trong mắt Tân Ngọc tràn đầy vẻ ngạc nhiên.

Cơ thể bích lân giao vương mất đi huyết ngọc, khí tức ngay lập tức uể oải, cũng hoàn toàn mất đi năng lực chiến đấu.

Thấy vậy, Lục Nhân chợt lao tới, dùng Mãnh Hổ Quyền điên cuồng đánh vào đầu bích lân giao vương.

Ầm ầm ầm!

Sau mười mấy quyền, đầu của bích lân giao vương bị đập nát, thân thể khổng lồ rơi xuống mặt đất.

Âm thanh ầm ầm này khiến Vương Đằng và Trương Thặng đứng từ xa quan sát cuộc chiến tràn đầy hoảng sợ.

Lục Nhân sư đệ, vậy mà lại có thể cứ thế đập chết bích lân giao vương.

Tuy nhiên, ánh mắt của Tân Ngọc lại dừng trên huyết ngọc: rơi trên mặt đất.

Nàng ta nhanh chóng đi tới nhặt huyết ngọc lên rồi quay người nhìn Lục Nhân, nói: “Lục Nhân sư đệ, đây là huyết ngọc. Đà Xá, cơ hội của ngươi đến rồi!”

“Huyết ngọc Đà Xá? Đó là thứ gì?”

Nghe thấy Tân Ngọc nói vậy, vẻ mặt Lục Nhân đầy tò mò.

Không chờ Tân Ngọc lên tiếng, Vương Đăng và Trương Thặng cũng đi tới, khi nhìn thấy huyết ngọc Đà Xá, khuôn mặt cũng lộ vẻ ngạc nhiên.

“Vậy mà lại là huyết ngọc Đà Xá, thảo nào bích lân xà vương có thể lột xác thành giao vương!”

“Không ngờ Hắc Hổ lĩnh lại có huyết ngọc Đà Xá, Lục Nhân sư đệ, huyết mạch phế phẩm của ngươi cuối cùng cũng có đất dụng võ rồi”

Truyện Chữ Hay