Vạn Cổ Luân Hồi Tháp

chương 13: song phế nhập môn?

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Sư huynh kia cười nói: "Gần như là phế vật, càng phế vật thì Tân Ngọc sư tỷ lại càng thích, nửa năm trước ta may mắn được gia nhập đội của Tân Ngọc sư tỷ, không phải làm gì cả, chỉ phụ trách thanh lý chiến lợi phẩm, sau một nhiệm vụ sẽ kiếm lời "

“Chẳng trách đám người này lại tranh giành kịch liệt như. vậy

Lục Nhân mỉm cười, sau đó chỉ vào hai người phía sau Tân Ngọc, hỏi: "Sư huynh, hai tên kia rất vô dụng sao? Thế mà được Tân Ngọc sư tỷ trực tiếp lựa chọn!”

"Đâu chỉ vô dụng không, tuy răng bọn họ đều là huyết mạch tứ phẩm, nhưng cũng không có ý chí tiến thủ, tiến vào tông môn hơn một năm rồi mới mở ra hai linh khiếu, một người tên là Vương Đằng, người còn lại Trương Thặng, ở Thanh Vân Môn gọi là song phế nhập môn!"

Sư huynh kia nói.

“Song phế nhập môn?”

Lục Nhân phì cười, sau đó đưa mắt nhìn về phía Tân Ngọc.

Không thế không nói, Tân Ngọc này vô cùng xinh đẹp, nhan sắc không hề thua sư phụ hẳn, nhưng kiêu ngạo giống như khổng tước, dường như ai cũng không thể lọt vào mắt của nàng ta.

“Ta muốn một tên phế vật thực sự, trong số các ngươi, có ai cho rắng mình có thế cạnh tranh với hai người này, có thế gia nhập đội ngũ của ta!"

Tân Ngọc cắt đứt âm thanh của đám đông.

Trong lúc nhất thời, rất nhiều người đều hai mặt nhìn nhau.So về vô dụng, ai có thể hơn được hai người này?

'Vương Đằng và Trương Thặng chính là hai tên vô dụng nổi tiếng của Thanh Vân Môn.

Lúc này, một thanh niên có vẻ mặt gian xảo đi lên phía trước, cười nói: "Tân Ngọc sư tỷ, mặc dù ta mở nhiều linh khiếu hơn hai tên phế vật này một cái, nhưng ta chỉ tu luyện võ kỹ nhân giai hạ phẩm!"

“Ngươi chỉ tu luyện một võ kỹ nhân giai hạ phẩm ư?”

Tân Ngọc cảm thấy có chút khó tin.

Những đệ tử cũ này đều đã ở Thanh Vân Tông ít nhất một năm, chỉ tu luyện một võ kỹ nhân giai hạ phẩm thì thực sự là vô dụng,

Thanh niên kia đắc ý nói: "Tu luyện thật khổ sở, nếu như không phải cha ta cầu xin trưởng lão tông môn giữ ta lại, thì ta đã sớm về nhà kế thừa gia sản, lần này, ta chỉ muốn chiêm

ngưỡng phong thái của sư tỷ mà thôi!"

“Không ngờ ngươi lại vô dụng như vậy, coi như ngươi lợi hại, vị trí kẻ vô dụng thứ ba của Thanh Vân Môn sẽ cho ngươi!"

“Me kiếp, sớm biết vậy ta cũng không tu luyện võ kỹ!"

Rất nhiều võ giả rất không cam lòng.

Dù sao, chỉ cần tiến vào đội của Tân Ngọc là có thể thu.

hoạch chiến lợi phẩm, mà những chiến lợi phẩm kia, có thế đối lấy rất nhiều tiền

Ai mà không muốn nắm không kiếm tiền chứ?

Huống chí, còn có thể đi theo phía sau Tần Ngọc sư tỷ cùng nhau tu luyện, xem như là mỹ mãn rồi.

Thanh niên có vẻ mặt gian xảo kia nhìn lướt xung quanh, đắc ý cười nói: "Các vị, thật sự xin lỗi, vị trí cuối cùng..."

Nhưng mà, hẳn ta còn chưa nói xong thì một âm thành nhàn nhạt từ trong đám người đã tuyền đến: "Ta cũng muốn vị trí này

Lục Nhân tách khỏi đám đông và đi đến giữa vòng tròn.

Còn có người tự nhận mình vô dụng hơn ư?

Mọi người đều kinh ngạc, ánh mắt nhìn về phía Lục Nhân, lại phát hiện tên này hơi lạ mắt

Thanh niên kia hơi không kiên nhẫn nhìn chăm chăm Lục Nhân, nói: "Ngươi hắn là đệ tử mới nhập môn, vừa mới tu luyện thì làm sao có thể so vô dụng với ta được?"

Lục Nhân mim cười, nói: "So vô dụng mà còn cần so cả tu luyện nữa sao?“

"Đương nhiên, nếu ngươi thật sự có thế giống như ta, chỉ tu luyện một võ kỹ nhân giai hạ phẩm, vậy ta đây cũng không có gì để nói!"

Thanh niên kia lạnh lùng nói: "Ngươi vừa mới tu luyện, ngươi còn chưa có vô dụng, mà ta đã là kẻ vô dụng rồi!"

Nghĩa bóng là bây giờ ngươi còn chưa có tu luyện nên cũng chưa trở nên vô dụng, mà hiện giờ ta đã tu luyện hơn một năm, đã phế rồi, cho dù tu luyện chăm chỉ hơn nữa, cũng không đuối kịp sư huynh đệ cùng giới, từ đầu đến cuối đều là phế vật.

Lục Nhân tự tin mỉm cười, khinh thường nói: "Ta là huyết mạch phế phẩm, ngươi so sánh vô dụng với ta sao?"

“Cái gì? Huyết mạch phế phẩm? Ngươi là Lục Nhân được. Thánh nữ thu nhận làm đồ đệ sao?”

Thanh niên kia khiếp sợ, mà các đệ tử nhập môn xung quanh cũng cảm thấy kinh hãi

Làm sao bọn họ cũng không ngờ đệ tử mới trước mắt này lại chính là Lục Nhân.

Trong truyền thuyết, rất hiếm khi gặp một phế vật trên đời, là huyết mạch phế phẩm.

Truyện Chữ Hay