Khí thế trên thân Xa Vưu thật kinh người, còn cao hơn lúc trước, có thể thấy được thương thế đã khỏi hẳn.
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:
- Nếu Lục Sí dễ đối phó như vậy, hắn còn là Ma Chủ sao? Ngươi thành thật ở lại đây, hết thảy nghe theo Linh Mục Địch cùng Diệp Kình Vũ, nếu có trái lệnh hoặc xuất hiện sơ xuất, ta lấy đầu ngươi!
Sắc mặt Xa Vưu khẽ biến, ôm quyền nói:
- Dạ, minh chủ!
Dáng vẻ hắn buồn bực không nói thành lời.
Mặc dù là hắn vào thời điểm này cũng không dám xằng bậy.
Lý Vân Tiêu trực tiếp truyền tống tới Hồng Nguyệt thành, đi vào trong Thương Huyền sơn.
Trong Thương Huyền sơn đã có người đang đợi hắn, chính là Nguyệt.
Nguyệt nhìn thấy hắn, hai mắt tỏa sáng, cao hứng tiếp đón, nói:
- Vân Tiêu đại ca.
Sắc mặt Lý Vân Tiêu ngưng trọng, vội vàng hỏi:
- Tình huống như thế nào?
Nguyệt nghiêm túc nói:
- Lục Sí đã xuất quan, hơn nữa nghe nói hắn triệu tập không ít Thái Cổ hung ma, đang từ Cổ vực đi tới. Sau khi nhận được tin tức, chúng tôi đã vận chuyển nhân thủ cùng vật tư tới Thương Huyền sơn, hơn nữa phá hủy toàn bộ thông đạo dẫn tới đây, tranh thủ bố trí nhiều hơn một ít.
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
- Làm tốt lắm! Kể từ đó Lục Sí muốn tới Thương Huyền sơn chỉ sợ cần một năm nửa năm. Mỗi khi kéo dài thêm thời gian, chúng ta lại có chỗ tốt càng lớn. Trừ phi hắn không tiếc hao tổn lực lượng mạnh mẽ đánh nát không gian, tự mình xây dựng siêu cấp truyền tống trận tới đây. Nhưng dù vậy, Thái Cổ hung ma cũng không thể tập trung chạy tới.Nguyệt nói:
- Tranh đại nhân bọn họ cũng nghĩ như vậy, Lý đại nhân đi theo ta.
Nàng đi phía trước dẫn đường, Lý Vân Tiêu theo sát phía sau.
Hồng Nguyệt thành cũng là một địa phương quen thuộc, hơn nữa lúc trước khi tiến vào Thương Huyền sơn, còn có thật nhiều Ma tộc trú đóng ở nơi này đối kháng Phệ Giới Ma. Nhưng không nghĩ tới Lý Vân Tiêu bọn họ tiêu diệt Phệ Giới Ma, còn luyện chế thành Phệ Giới đan.
Chủ sơn mạch Thương Huyền sơn cực lớn, lúc trước đem nơi đây tuyển làm chủ chiến trường Ma giới, đã trực tiếp sửa sang thành một tòa chủ điện cùng thật nhiều kiến trúc trải rộng bên trong núi.
Lý Vân Tiêu đi theo Nguyệt rất nhanh đã bay tới trên chủ điện, Nguyệt đánh ra vài đạo quyết ấn, trên đỉnh núi xuất hiện một đạo quang mang, từ từ mở ra thành một cái khe, hai người đi vào, cái khe nháy mắt hợp lại.
Trong chủ điện, các cao tầng đang khẩn trương thương nghị chiến sự.
Vừa nhìn thấy Lý Vân Tiêu đã tới đều mừng rỡ.
Tranh tự mình ra cửa nghênh đón, nhưng nhìn thấy chỉ có một mình Lý Vân Tiêu thì không khỏi sửng sốt, có chút phê bình kín đáo, nói:
- Chỉ có một mình Lý đại nhân sao?
Lý Vân Tiêu mỉm cười nói:
- Sao vậy, cảm thấy chưa đủ?
Trong điện có ba bốn mươi người, tất cả đều là cường giả, ngoại trừ Vi Thanh cùng tiểu Hồng, sắc mặt mỗi người đều không tốt lắm.
Tranh nói:
- Bản thân Lý đại nhân cảm thấy thế nào?
Lý Vân Tiêu nói:
- Cả Thiên Vũ giới ngoại trừ ta, Vi Thanh cùng tiểu Hồng, không còn ai có khả năng thích ứng được uy áp của Ma giới. Bảo họ cùng tới chỉ biết lãng phí thực lực, không bằng lưu họ ở lại chiến trường Thiên Vũ giới. Đúng rồi, ta còn mang theo một người, luôn ở lại trong Giới Thần Bi, thiếu chút nữa đã quên rồi.
Hắn nhẹ nhàng vung tay phải, ma quang chợt lóe, một thân ảnh hiện ra. Chính là Lạc, cũng có lực lượng Ma quân đỉnh.
Trước khi tới đây, Lý Vân Tiêu đã báo cho Lạc biết thế cục trước mắt, hắn cũng thập phần nguyện ý đối phó Lục Sí, vì vậy Lý Vân Tiêu mới đáp ứng thả hắn ra ngoài.
Tranh lướt mắt nhìn qua Lạc, thập phần khó chịu:
- Tuy thực lực người này không kém, nhưng như muối bỏ biển. Nguyên bản không nên bố trí chiến trường thứ hai gì, cuộc chiến sinh tử chỉ cần một chiến trường là đủ rồi. Nếu Thương Huyền sơn bị chiếm đóng, Thiên Vũ giới tất nhiên khó tránh.
Lý Vân Tiêu nói:
- Việc này ta không muốn tranh luận với ngươi, huống hồ đại chiến sắp tới, tiếp tục tranh luận cũng vô dụng. Nếu chư vị cảm thấy khó chịu, vậy dứt khoát tách ra, các ngươi chiến các ngươi, chúng ta chiến chúng ta, không can thiệp chuyện của nhau.
Lời vừa nói ra, sắc mặt mọi người đều khẩn trương.
Viện mở miệng nói:
- Lý Vân Tiêu, ngươi không cần khích tướng chúng ta, nếu chỉ có một mình ngươi tới thì chúng ta cũng không nói gì. Nếu chiến trường Ma giới một khi tan tác, hi vọng các ngươi có thể gánh vác được.
Lý Vân Tiêu nói:
- Lời này của Viện đại nhân tựa hồ không có chút tự tin nào sao?
Sắc mặt Viện trầm xuống, hừ nói:
- Tự tin hay không không phải mấu chốt, mấu chốt nên đem hết toàn lực là được. Ta chỉ là nói ra tình huống vạn nhất mà thôi.
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
- Yên tâm đi, nếu chiến trường Ma giới hỏng mất mà chư vị còn không chết, có thể tới Thiên Vũ giới. Hơn nữa ta biết chư vị hẳn có không ít đồ vật có thể đối kháng giới lực của Thiên Vũ giới đi.
Sắc mặt đám người Viện khẽ biến, tựa hồ bị hắn nói trúng tâm tư.
Ma giới thăm dò Thiên Vũ giới đã lâu, luôn nghiên cứu đồ vật đối kháng giới lực Thiên Vũ giới, đặc biệt sau khi Lỗ Thông Tử đi qua, lại có đột phá thật lớn. Giờ phút này trên người họ đều có ba bốn loại thủ đoạn có thể đối kháng giới lực Thiên Vũ giới. Nếu chiến trường Ma giới hỏng mất, họ cũng không đến nỗi quá lo lắng.
Lý Vân Tiêu hừ lạnh nói:
- Nếu chiến trường ở đây hỏng mất, ta tự nhiên sẽ không ngăn cản chư vị tiến vào Thiên Vũ giới. Nhưng cho dù vào cũng nhất định nghe theo chúng tôi phân phó cùng chỉ huy. Còn nữa, cuộc chiến trước mắt mong chư vị tận tâm tận lực, đừng chưa đánh đã nghĩ chạy trốn.
- Đây là tự nhiên, không cần ngươi nói!
Một lão giả xa lạ lạnh lùng nói.
Hắn nhìn thấy thanh niên kia luôn có thái độ như chỉ điểm giang sơn, cảm thấy thập phần không thoải mái, liền lên tiếng phản kích.
Lý Vân Tiêu cũng không tức giận, mỉm cười nói:
- Như thế rất tốt.
Tiếp theo mọi người bắt đầu bàn tới việc bố trí cùng suy đoán của mình.
Lý Vân Tiêu nói:
- Theo chư vị chứng kiến, nếu Lục Sí không có truyền tống trận, mang theo thật nhiều Thái Cổ hung ma tới đây cần bao lâu thời gian?
Tranh khoa tay múa chân trên sa bàn, nói:
- Nếu chỉ trông vào việc phi hành, cho dù hắn là Thiên Giới chi chủ trong truyền thuyết cũng dùng ít nhất một năm rưỡi. Chúng ta tiếp tục thổi phồng lực lượng của hắn thêm một chút, cũng phải một năm thời gian. Một năm này chúng ta có thể đem phòng ngự của Thương Huyền sơn cùng cấm chế công kích gia tăng thêm ba mươi phần trăm nữa.
Một Ma tôn nói:
- Ba mươi phần trăm như vậy tựa hồ cũng vô dụng, nhưng có chút ít còn hơn không.
Tranh gật đầu nói:
- Dù sao thuật luyện sư của Ma giới ít ỏi, có thể bố trí như vậy đã là không tệ, cũng đừng hi vọng có thể giúp đỡ nhiều bao nhiêu. Tới lúc đó vẫn cần dựa vào chư vị, đây mới là chủ lực chiến đấu. Suốt một năm này toàn bộ tư nguyên đều tụ tập ở đây, mỗi người ít nhất cũng đã đề cao một phần chiến lực đi. ---------------