Không mãnh liệt như thử thách của Thiên Tiếu, độ khó của những người khảo hạch sau vẫn cao hơn vòng đầu rất nhiều.
Kết quả dù khởi đầu rất thuận lợi vẫn chỉ có cái tổ đội thông qua được thử thách, còn những tổ đội khác thì đều bị loại hết.
Đối với sự bất mãn của học sinh thì các lão sư không giải thích gì cả, Thiên Tiếu thì có thể hiểu được lý do tại sao đố khó lại liên tục tăng cao như vậy.
Mấu chốt của vấn đề chính là khả năng thích nghi và hấp thu kinh nghiệm, đây chính là yếu tố đẩy độ khó lên cao.
Từng vòng một ngươi có thể được quan sát những người khác khảo hạch, thế thì bắt buộc phải rút ra được kinh nghiệm.
Sau đó nếu ngươi được giữ nguyên độ khó thì lại không công bằng với những người khảo hạch trước, phương pháp cân bằng duy nhất chính là tăng độ khó lên.
Tăng độ khó ở đây thường không phải thực lực quái vật, có thể đó chỉ là những tình huống diễn ra quá đột ngột.
Ví dụ như ở vòng cuối rõ ràng cổng đã mở, quái vật lại không thấy con nào xuất hiện, sau đó học viên bị chúng đánh lén dẫn đến mất người.
Căn bản những con quái vật này cực mạnh về thuộc tính không gian, lực công kích cũng tương đối mạnh.
Ngoài ra thì đều vô cùng yếu ớt, đặc biệt là phòng thủ của chúng vô cùng mỏng manh, thực lực tổng hợp không hề được đánh giá cao.
Thi giữa kỳ không đơn giản, khởi động Thiên Địa Bàn mô phỏng nhiều quái vật Hư Không cấp cao thì cái giá phải trả không nhỏ chút nào.
Đổi lại thì học viên có được kinh nghiệm khó kiếm được ngoài thực tại, bởi nếu gặp những tình huống này ngoài thực tại thì bọn họ chết chắc.
Cuối cùng vẫn là Thiên Tiếu mở miệng khiến cho tình hình yên ổn lại, bất kể thế nào thì đã có cơ hội lại không tận dụng được thì chỉ là đồ ngốc.
Khảo hạch của bọn họ khó đến mức nào cũng không thể hơn được Thiên Tiếu, thời gian quái vật xuất hiện tới lúc tấn công xong chưa tới một phần ngàn giây.
Tất cả thời gian chuẩn bị của Thiên Tiếu chỉ có mười hai giây, bọn họ thì chưa từng gặp thêm thứ gì khủng khiếp như thế, nhưng tất cả vẫn thất bại.
Chứng tỏ kỹ năng mềm của họ cần được tăng cường, chỉ có thực lực thôi thì chưa đủ, kỹ năng mềm như vận động đầu óc, quan sát, phán đoán nhất định phải trau dồi thêm.
Lần này có rất nhiều cá nhân xuất sắc bị loại, vòng hỗn chiến kết thúc nhẹ nhàng, tiếp theo là chiến đấu dựa theo xếp hạng cá nhân.
Mười vạn người tự động có hơn chín vạn từ bỏ phần thi cá nhân, không vào được xếp hạng một ngàn thì không cần phải mất thời gian làm gì, đã thế còn để lộ ra bài tẩy thì không hay.
Hơn năm ngàn cá nhân còn lại đều thuộc dạng xuất sắc, ai trông cũng vô cùng tự tin, Mộ Bạch tiếp tục một lần nữa công bố phần thưởng:
“Ba người xếp nhất có thể lấy bảo vật tùy chọn trong Thiên Hồn Các, nơi chứa các bảo vật hiếm có, những dược liệu bên ngoài có lẽ đã tuyệt chủng.
Nói vậy chắc các ngươi đủ hiểu rồi, cơ hội lần này là có một không hai trước khi các ngươi phải liều mạng kiếm điểm cống hiện giống các học sinh năm hai.
Cụ thể hạng nhất có thể lấy ba món, hạng hai chỉ được lấy hai, hạng ba chỉ được phép lấy một.
Sàn đấu vẫn là Thiên Địa Bàn, nơi các ngươi có thể tung hết sức của mình.”
Tất cả mọi người đều vô cùng tự tin vào thực lực của mình, chênh lệch vẫn không thể tránh khỏi, các trận đấu cũng diễn ra một cách vô cùng chóng vánh.
Nhiều trận diễn ra chỉ trong vài giây ngắn ngủi liền có thể phân ra thắng bại, như thế đủ hiểu phần chênh lệch kia lớn như thế nào.
Có điều người thua vẫn không có vẻ tức tối cho lắm, bọn họ đều cảm nhận được thực lực của mình tiến bộ rất lớn.
Phương pháp học liều mạng của Thiên Tiếu quả thật có tác dụng, chỉ cần họ đủ quyết tâm liền có thể mạnh lên trông thấy trong thời gian ngắn.
Ở nơi khác thì có vẻ hơi khó, nhưng trong Thiên Hồn học viện thì có đủ những thứ mới lạ có thể nâng cao lực chiến ngay lập tức.
Chiến thắng tới người thứ tư thì Thiên Tiếu nhận được một tin khá bất ngờ, Tạ Khiết đã thất bại trước Liễu Mị Yên, lúc này hắn mới biết được nàng từng là thủ khoa năm nhất của Ngọc Nữ Phái.
Đối thủ vòng tiếp theo của hắn là một người tên Lỗ Văn Bân, một thiên tài xuất phát từ Tội Ác Chi Đô, phong cách chiến đấu độc ác, dứt khoát.
Lỗ Văn Bân còn là người đã đánh thắng được Cầm Vân Ca, đã thế còn là một chiến thắng vô cùng áp đảo, chứng tỏ người này có thực tài.
Trước đó khảo hạch đầu vào cũng xếp thứ hạng khá cao, chứng tỏ đây không chỉ là một người có khả năng và tư duy.
Cầm Vân Ca biết đối thủ vòng sau của Thiên Tiếu là Lỗ Văn Bân thì vô cùng lo lắng, trực tiếp chiến đấu nên nàng biết được đối phương đáng sợ như thế nào.
Cái năng lực kia không biết Thiên Tiếu sẽ dùng cách gì để đối phó, nàng rất muốn nhắc nhưng Thiên Tiếu vẫn đang trong Thiên Địa Bàn còn nàng thì đã bị loại.
Hai đối thủ vòng tiếp theo nhanh chóng chạm mặt, Lỗ Văn Bân dáng người đồ sộ, trên tay là hai cây búa khổng lồ trông rất ghê gớm.
Đây là Khí Hồn, chứng tỏ người này chính là dân bản địa của Vạn Hỏa Giới.
Vừa vào trận còn chưa kịp chào hỏi thì Lỗ Văn Bân đã lập tức ra tay, hai cây búa khổng lồ gõ vào nhau.
Thiên Tiếu cảm giác nguy hiểm lập tức bật người thật nhanh về đằng sau.
“Rinh”
Chỗ mà Thiên Tiếu mới đứng vừa nãy lập tức biến thành bụi phấn, năng lực này quá lạ lẫm với Thiên Tiếu.
Chứng tỏ đây là Hồn ngọc của một loại yêu thú hắn chưa gặp bao giờ, chính vì thế nguyên lý chiến đấu của đối phương Thiên Tiếu cũng chưa thể nắm bắt ngay được.
Lỗ Văn Bân lúc này mới to giọng nói:
“Ta hai tháng nay nhờ ngươi khích lệ nên đã rất cố gắng, hy vọng thành quả luyện tập của ta không làm cho ngươi thất vọng.”
Thiên Tiếu đến tận bây giờ vẫn không biết một câu nói của mình lại có ảnh hưởng tới nhiều người như vậy.
Hắn còn tưởng đối phương đang cà khịa mình, tốc độ di chuyển liền trở nên nhanh hơn.
có điều di chuyển nhanh thế nào thì công kích của đối phương vẫn luôn ở sát bên.
Bát Ma Hoán Linh Trận
Thất Sắc Liên Hoa
Tu vi của Thiên Tiếu từ Hồn Thần Nhị Trọng bay thẳng lên Siêu Thoát Sơ Kỳ, Tử Nhãn mở ra, Thiên Tiếu bước vào thế giới năng lượng.
Tại đây hắn di chuyển siêu nhanh, tốc độ khiến cho Lỗ Văn Bân giật mình, hắn không nghĩ Thiên Tiếu có thể bỗng nhiên trở lên nhanh như vậy.
Tăng hết tốc lực để tiếp cận đối phương nhằm kết liễu, Lỗ Văn Bân năng lực quá kỳ dị, Hồn Kỹ cũng vô cùng lạ lùng.
“Rình...ầm….ầm”
Khi mà Thiên Tiếu đã tiếp cận rất gần rồi thì xung quanh đột nhiên sụp đổ, áp lực khổng lồ khiến cho Thiên Tiếu buộc phải lùi lại nếu không muốn bị trọng thương.
Tấn công thất bại nhưng Thiên Tiếu đã nhìn ra được vấn đề, kẻ này không dùng Hồn Lực làm vũ khí, hắn chỉ dùng hồn lực để dẫn dắt thôi.
Trong thế giới năng lượng Thiên Tiếu phát hiện ra Hồn Lực tập trung một lần công kích rất ít.
Kẻ này đang sử dụng nguyên khí và một loại năng lượng không tên, suy đoán một hồi Thiên Tiếu bỗng thấy được môi của Lỗ Văn Bân luôn mở ra, thì thầm cái gì đó.
Chẳng lẽ là yêu thú có năng lực âm thanh, hai cây búa nhìn hùng dũng như vậy thực chất không phải dùng để cận chiến.
Để kiểm tra suy đoán của mình Thiên Tiếu bắt đầu sử dụng hình bóng phân thân, quả nhiên âm thanh vẫn đi theo đúng một mình Thiên Tiếu, mấy cái phân thân rốt cuộc cũng chỉ là giả tượng, không tạo ra được âm thanh.
Bắt bài được đối thủ rồi thì mọi chuyện dễ dàng hơn rất nhiều, Thiên Tiếu không chế Nguyên lực bám chặt lên quần áo, nhảy vút lên không trung dùng Ma Pháp tạo ra một vùng chân không.
Quả nhiên hắn di chuyển cực chậm nhưng công kích vẫn không trúng đích,
Biết mình bị bắt bài Lỗ Văn Bân muốn đổi phương thức chiến đấu sang cận chiến, tuy nhiên Thiên Tiếu đột nhiên biến mất.
Cổ của hắn thì hơi nhói một chút, ngay sau đó hắn ta xuất hiện ở bên ngoài, coi lại cảnh quay chậm thì hóa ra Thiên Tiếu có thuộc tính không gian, biến về đằng sau Lỗ Văn Bân rồi dứt điểm ngay khi phải duy trì trạng thái chân không quanh cơ thể.
Một trận đấu đặc sắc.
.