Kim Ngưu bước nhẹ nhàng trên con hẻm vắng người, cảm giác như có ai đó đang theo dõi mình. Cô nhẹ nhàng lướt đi qua hết những con hẻm nhỏ cảm giác đó vẫn không bíên mất, đến gần con phố sầm uất ở đây thì đột nhiên một màu đen bao phủ. Mất ý thức ngã vào bóng tối nhưng trước khi ngất đi cô đã kịp nhìn thấy người đánh ngất mình.
--------------------------
Sư Tử giật mình tỉnh dậy sau cơn ác mộng vừa rồi, cậu thật sự sợ Kim Ngưu xảy ra chuyện gì đó vì trong mơ Kim Ngưu vẻ mặt rất đau đớn với ánh mắt ai oán cùng hàng nước mắt nhìn cậu. Bất an ngày càng lớn Sư Tử quyết định tìm Kim Ngưu mặc dù cô hận cậu rất nhiều.
- Sư Tử cậu lại định đi đâu?
Nhân Mã vừa về đến nhà sau bữa tiệc tùng liền bắt gặp Sư Tử định ra ngoài, vì để an toàn không giống như lần trước cậu quyết định đi cùng Sư Tử.
Cả hai chạy băng qua khu rừng Vong Linh đến ngôi nhà cổ kính như được xây từ rất lâu đời. Nhân Mã liếc mắt nhìn Sư Tử gằn giọng hỏi
- Tớ nghe có mùi vampire, cậu rốt cục tới đây làm gì hả??
- Cô ấy là người tớ yêu!!
Nhân Mã bất ngờ trợn tròn mắt nhìn Sư Tử, cậu không thể tin được Vampire sao có thể cùng người sói yêu nhau chứ... Nhưng đây là tình cảm của bạn thân cậu quyết định vẫn sẽ ủng hộ.
- Tìm cô ấy thôi!
Sư Tử ngạc nhiên rồi mỉm cười nhìn bạn tốt quả thật cậu không tin lầm người. Sư Tử leo qua cửa sổ bước vào phòng Kim Ngưu, cậu chỉ thấy màu tối om có vẻ như Kim Ngưu không ở đây. Sư Tử chuẩn bị xoay người thì có giọng nói vang lên
- Cậu là ai?
Sư Tử liếc mắt khắp phòng nhìn rõ lại thấy bóng đen có mái tóc uống lượn như sóng biển
- Cô là Bảo Bình?!
Đây là ccâu hỏi cũng như câu khẳng định làm Bảo Bình ngạc nhiên
- Cậu chính là người yêu của Ngưu? Không thể nào lại là người sói được!!
- Phải chính tôi!!
- Đồ khốn!! Đi cứu Ngưu nhanh lên cô ấy sắp không chịu nổi nữa rồi..
- cô nói cái gì? Kim Ngưu đâu, cô ấy bị làm sao?
- Hừ! Bị bắt cóc bởi một cô gái tóc xanh...tôi nghĩ phải có liên hệ với anh nhỉ??
Sư Tử giật mình là cô ta sao? Không nói lời cậu liền hóa thành sói lao đi chỉ chớp mắt đã mất bóng trong khu rừng. Bảo Bình định xoay đi thì Nhân Mã lên tiếng
- Người đẹp! Có thể nói cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra sao??
-----------------------
Kim Ngưu mơ màng tỉnh dậy cảm giác như tay đang bị trói lại, cô khẽ cự mình mở choàng mắt. Đây là căn phòng cũ như một cái nhà kho đã bị bỏ hoang, hơi ẩm bốc lên gây ra mùi thật khó chịu. Ánh sáng từ cánh cửa sổ cũ nát soi sáng vào căn phòng như bức tranh âm u.
Kéttt...
Cánh cửa được đẩy ra cô gái chậm rãi bước vào kéo áo choàng xuống. Là Marin cô gái đã tìm cô bảo cô tránh xa Sư Tử, Kim Ngưu lạnh mặt nhìn Marin rồi hỏi
- Rốt cục cô muốn gì?
- Chị gái, tôi nói rồi cô tránh xa Sư Tử của tôi ra!!
Sư Tử của cô ta sao? Kim Ngưu không nói gì chỉ im lặng khinh bỉ nhìn Marin cách đáng thương
- Dừng ánh mắt đó lại cho tôi! HURT!
Sức mạnh của Marin là chỉ cần nhìn chằm chằm vào ai và nói hurt thì người đó sẽ đau đớn không chịu nổi.
Bên trong Kim Ngưu như đang đánh lộn với nhau, bao tử, tim co thắt đau đớn. Cô cắn răng không phát ra tiếng la, mồ hôi chảy từ thái dương xuống mặt đến cả môi cũng tái nhợt như mất máu.
Marin cười lạnh
- Haha, để xem cô còn chịu được bao lâu! Ken, Nep!
Vừa dứt lời liền có chàng trai bước tới cao to, vạm vỡ đứng trước mặt Marin. Cô ta nhìn Kim Ngưu cất giọng miả mai
- Chị đẹp hơn tôi nhưng chị có còn trong sạch sau bữa nay hay không đã! Hưởng thụ đi!
Kim Ngưu sau cơn đau như vậy đã không còn sức để nói nữa, cô lạnh mặt nhìn về phiá người đàn ông kia. Cả hai cười đểu nhìn Kim Ngưu
- Hàng ngon đó!
người đàn ông bước từng bước lại gần Kim Ngưu đưa bàn tay bẩn thỉu của mình về phiá mặt của cô. Từ từ đi xuống...
-----------------------------------------------------
Thật xin lỗi mọi người a~ thời gian qua ta thật vô trách nhiệm tha lỗi cho ta nga....vì chưa suy nghĩ ra tình huống tiếp theo cho truyện nên mọi người thông cảm đi a~