Vai Ác Vạn Nhân Mê Nghịch Tập

chương 104

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Edit: YuTuyTien

"Vậy thì không cần nói."

Lăng Sơ Nam cũng không thèm ngẩng đầu lên.

: "....." Nó vẫn không nên nói thì hơn.

Một lát sau, lại cảm thấy chuyện này vẫn nên nói với Lăng Sơ Nam một tiếng, sau đó nó thấy Lăng Sơ Nam đang chuyên chú gõ chữ, lại nghẹn trở về. Nhớ đến thái độ vừa nãy của Lăng Sơ Nam, nó lại cảm thấy tốt nhất vẫn không nên nói với cậu.

Mãi cho đến khi Lăng Sơ Nam viết xong số lượng từ của hôm nay, vẫn còn đang rối rắm có nên nói hay là không nên nói.

"Ngươi nói hay là không nói đây?"

Lăng Sơ Nam một bên đem bản thảo gửi lên, một bên hỏi.

"Ký chủ, tui phát hiện một chuyện rất kỳ lạ, chính là Phó Tiện Chi có thể là một nhân vật lớn. Ngài biết không, hôm nay sau khi tui nói chuyện với ngài xong, kêu ngài nỗ lực trở thành đại thần, tui đã bị khiếu nại. Cho nên tui cảm thấy y có thể nghe được cuộc trò chuyện của chúng ta, hơn nữa còn có quan hệ với phía trên."

một hơi nói hết mọi chuyện, sau đó mong chờ phản ứng của Lăng Sơ Nam.

Lăng Sơ Nam ung dung thong thả đóng giao diện tiểu thuyết, cậu im lặng vài giây, sau đó mới lên tiếng.

"Vừa nãy ngươi mới nói cái gì? Ngữ điệu nhanh quá, ta nghe không rõ lắm."

: "....."

Hóa ra nó đợi lâu như vậy mà ký chủ không có phản ứng, là bởi vì ngài ấy không nghe rõ.

kiên nhẫn thuật lại toàn bộ lời nói vừa rồi, cuối cùng mới tổng kết.

"Cho nên tui cảm thấy y chẳng những có quan hệ với phía trên, hơn nữa còn là một nhân vật lớn."

"Đây không phải rất rõ ràng sao? Ta cho rằng ngươi đã sớm biết."

Lăng Sơ Nam có chút kinh ngạc với phản ứng của .

"Ở nhiệm vụ thứ hai, ta đã từng hỏi ngươi, cùng một cái linh hồn có thể xuất hiện ở những thế giới khác nhau hay không. Y hết lần này đến lần khác xuất hiện, nếu người nói y không có quan hệ với phía trên, ta cũng không tin."

"....."

"Hơn nữa , ngươi thật là đáng yêu!"

".....Cảm ơn ký chủ."

Lăng Sơ Nam so với nhìn thấy còn hiểu biết hơn nhiều, thậm chí cậu còn ẩn ẩn suy đoán ra thân phận của người nọ, có điều trước mắt vẫn chưa xác định mà thôi.

Hơn nữa, tại sao mỗi một thế giới y đều không có ký ức, Lăng Sơ Nam cũng không tìm ra nguyên nhân.

Nhưng có một điều Lăng Sơ Nam có thể khẳng định, sau mỗi một lần cậu hoàn thành nhiệm vụ, đều có thể cảm nhận được bản thân trở nên càng thêm mạnh mẽ. Cũng không phải là do lúc trước nói là do điểm năng lượng tăng lên, mà là do linh hồn có biến đổi.

bị đả kích liền không nói chuyện với Lăng Sơ Nam hai ngày kế đó, dưới thao tác của Phó Tiện Chi, không có ai tra ra được đêm hôm đó có sự hiện diện của hai người Lăng Sơ Nam. Có điều, những người ở quán bar lúc ấy bởi vì đều có khả năng bị cảm nhiễm virus MT, mà bị đưa đến khu cách ly.

Mãi cho đến ngày thứ ba, giọng nói của vẫn có chút ủ rủ.

"Giá trị ghịch tập +%, hiện tại giá trị nghịch tập là %, mong ký chủ tiếp tục cố gắng."

"Ký chủ, nam chính và Mục Lâm Du đã được Mục gia bảo lãnh ra khỏi khu cách ly. Gia chủ Mục gia đã biết nam chính là con trai ruột của ông ta, có điều ông ta quan ngại về tin tức đang nổi trong phòng vệ sinh quán bar, vì không để cho mọi người nghĩ rằng người của Mục gia chẳng những lạm quyền còn loạn x, ông ta không những không nhận đứa con trai là nam chính này, còn chuyển hắn từ phòng riêng của Mục gia sang một phòng đơn đặc biệt để cách ly hắn. Mục lão gia tử bình thường rất yêu thích nam chính cũng không giúp hắn lên tiếng."

một năm một mười đem chuyện xảy ra ở Mục gia báo cáo cho Lăng Sơ Nam, sau đó lại trở nên im lặng.

"Được rồi, ta đã biết."

Lăng Sơ Nam nói.

", cảm ơn ngươi."

quỷ dị im lặng, nửa phút sau đó mới nhỏ giọng trả lời.

"Đừng khách khí. Đây là chuyện mà tui nên làm."

Nếu nó có một gương mặt, lúc này hẳn là đã ửng hồng.

Lăng Sơ Nam có chút bật cười, cậu phát hiện sau khi hệ thống này trở nên nhân tính hóa, tính cách càng ngày càng đáng yêu.

Đang lúc Lăng Sơ Nam định tiếp tục đùa giỡn thêm hai câu, máy truyền tin đột nhiên vang lên, tên hiển thị là lý dịch.

Lăng Sơ Nam nhìn nhìn thời gian, đang là giờ tối, cách giờ cậu đi ngủ phút.

Sau khi tiếp nhận cuộc gọi, Lăng Sơ Nam còn chưa kịp mở lời, đối phương đã liên tục nói một đống lớn.

"Thật xin lỗi Mộ Lâm, hai ngày nay tôi thật sự quá bận, chưa kịp xem thử bản thảo của cậu. Bản thảo lên giá đã viết xong chưa? Thân thể của cậu vẫn chưa tốt lắm, nếu vẫn chưa viết xong thì chúng ta có thể hoãn thêm hai ngày, cậu cũng không cần phải viết ngày viết đêm đâu, người đọc biết tình huống của cậu, bọn họ nhất định sẽ thông cảm thôi."

Đợi đối phương liên tục nói liền phút xong,Lăng Sơ Nam mới đem máy truyền tin đặt lại lên tai, sau đó mở miệng.

"Viết xong rồi."

"Vậy được rồi, tôi sẽ nói với tổ biên tập... Gì cơ? Viết xong rồi?"

Kể từ khi Lăng Sơ Nam xuất viện, sau đó báo với tổ biên tập muốn đổi tài khoản xong, mặc dù mỗi ngày đều gửi bản thảo, nhưng số lượng từ vẫn tương đối tùy hướng. So sánh với nguyên chủ mỗi ngày ổn định viết một vạn từ, thì cậu lại có không ít số lượng khác nhau, mỗi ngày đều thay đổi, chỉ là một ngày thì hai ba ngàn một ngày thì hai ba vạn. Mặc kệ người đọc có thỉnh cầu như thế nào, đều không hề thay đổi.

Mà mỗi khi biên tập hỏi đến, Lăng Sơ Nam đều lấy lý do còn đang trong quá trình hồi phục, cho nên mới phát huy không ổn định. Có điều cho dù như vậy, người đọc từ bỏ tiểu thuyết của Lăng Sơ Nam cũng cực nhỏ, thậm chí bởi vì cậu đổi mới, có không ít người liền ùa vào sôi nổi, sau đó muốn gần mà ngừng không được.

Theo cách nói của thì, ai bảo ký chủ nhà nó viết quá hay làm chi.

Bởi vì gõ chữ bằng suy nghĩ khá lưu hành, khiến tốc độ gõ chữ của các tác giả trở nên rất nhanh, cho nên số lượng từ yêu cầu lúc lên giá cũng nhiều hơn so với thế giới hiện đại rất nhiều. Đây cũng là nguyên nhân khiến Lý Dịch cảm thấy Lăng Sơ Nam vẫn chưa viết xong. Dù sao cũng là mười vạn từ, cho dù là cơ thể khỏe mạnh cũng cần ít nhất tiếng trở lên, huống chi thân thể của Lăng Sơ Nam vẫn chưa ổn, hai ngày nay còn thỉnh thoảng đổi mới, không viết xong là điều rất bình thường.

Cũng mặc kệ biên tập nhà mình nói cái gì, Lăng Sơ Nam hỏi.

"Vừa nãy anh có nói hai ngày này rất bận, là đang bận gì sao?"

"Ai, cậu đừng nhắc nữa, còn không phải là do chuyện của Thiên Hạ Du Phương hay sao? Lúc trước khi cậu ta ký hợp đồng điện ảnh trên Tinh Võng đã từng lộ mặt, kết quả hai ngày trước sự kiện ở nhà vệ sinh quán bar Lam Quang chắc cậu cũng biết đi? Có người nói, người đàn ông trong video rất giống cậu ta. Tôi cũng xem thử, trong video thật sự là cậu ta. Lãnh đạo kêu tôi nhanh chóng liên hệ với cậu ta, kết quả hai ngày nay vẫn chưa liên hệ được. Vốn dĩ tôi tưởng như vậy là xong, kết quả không biết cậu ta có quan hệ gì với thiên kim tiểu thư của lãnh đạo, hai ngày nay phía trên kêu tôi tận dụng thời gian giúp cậu ta làm sáng tỏ, rằng cậu ta không liên quan đến người bên trong video. Cũng may hôm nay cậu ta đã xuất hiện, còn giải thích tình huống, cuối cùng fans mới bình tĩnh lại."

Vừa nhắc đến Diệp Sở Phong, Lý Dịch liền vô cùng tức giận.

"Lúc trước là cậu ta chủ động đến tìm tôi, thấy thành tích của cậu ta, tôi còn tưởng mình đã đào được bảo bối, không ngờ rằng lại là một người không thể bớt lo. Nếu không phải nguyên nhân đặc thù không thể đổi biên tập, tôi còn muốn đem cậu ta chuyển cho người khác kìa. Thật đúng là bực mình!"

Lăng Sơ Nam nhìn thời gian, giờ , cậu đánh gãy bực tức của biên tập.

" giờ rồi, tôi phải ngủ, đừng nóng giận, hôm nào mời anh ăn cơm."

Mà ngay lúc Lăng Sơ Nam ngắt kết nối, cửa phòng ngủ liền bị đẩy ra.

"Bảo bối, đến giờ ngủ rồi."

Lý Dịch nhìn chằm chằm máy truyền tin bị ngắt kết nối, chớp chớp mắt, đồng hồ vừa lúc nhảy đến giờ.

"..... Tên nhóc này từ khi nào đúng giờ như vậy? Khoan đã! Vừa nãy có phải cậu ấy nói muốn mời mình ăn cơm hay không? Chẳng lẽ quen biết nhiều năm như vậy, cuối cùng chúng ta đã có thể gặp mặt rồi sao?"

Nghĩ như vậy, hắn liền nhấn vào thông tin liên lạc của Mộ Lâm đại thần trên máy truyền tin, sau đó liền nhanh chóng ngắt kết nối.

"Vẫn là để ngày mai hỏi lại đi."

So với bộ dạng thảnh thơi của Lăng Sơ Nam, Diệp Sở Phong gặp những chuyện không thuận lợi khó khăn hơn nhiều.

Hắn không ngờ rằng, cùng lắm chỉ ăn một miếng thịt dâng đến miệng, lại rơi xuống kết cục như bây giờ.

Hôm nay vừa ra khỏi phòng cách ly, cũng được mở chặn thông tin, Diệp Sở Phong lập tức xem thử thông tin của mình trên tinh võng. Hắn biết trên mạng nhất định không có tin tức gì tốt, có điều không ngờ rằng lại có nhiều bình luận trái chiều đến như vậy. Nhưng khiến hắn cảm thấy có chút an ủi chính là, mặc dù có người nói rằng người bên trong video ở nhà vệ sinh quán bar chính là hắn, nhưng bởi vì hình ảnh không được rõ ràng cho lắm, nên đa số mọi người chỉ cảm thấy có chút giống mà thôi. Hơn nữa Phong Vân Văn Hóa đứng ra làm sáng tỏ, còn giúp hắn ổn định người đọc, cho nên hôm nay hắn quay về mới không xảy ra chuyện gì.

Chẳng qua khiến hắn khó hiểu chính là, tại sao thái độ của Mục gia đối với hắn lại thay đổi nhiều đến như vậy?

Diệp Sở Phong có nghĩ trăm lần cũng không ra, cho dù hành động của hắn và Mục Lâm Du không đúng, nhưng người Mục gia trước kia đối với chuyện tình cảm của bọn họ đều không nói gì, cho dù biết bọn họ xảy ra chuyện, cũng không nên có phản ứng lớn như vậy mới đúng chứ?

Chẳng lẽ bởi vì tình huống không đúng, cho nên bọn họ cảm thấy hắn không tôn trọng Mục Lâm Du hay sao?

Nếu nói như vậy, đợi qua ngày, hắn lại đến Mục gia nhận lỗi vậy. Lấy tài sản hiện tại của hắn, cưới Mục Lâm Du về nhà vẫn không là thành vấn đề.

Nghĩ như vậy, Diệp Sở Phong liền bình tĩnh hơn rất nhiều, ở trong phòng cách ly của Mục gia cũng không cảm thấy giày vò nữa. Hắn cảm thấy một đoạn thời gian kế tiếp có thể nhàn hạ hơn, hệ thống sắp thăng cấp, đợi đến khi kết thúc, hắn nhất định có thể mở khóa bộ truyện mới.

Nghĩ đến đây, Diệp Sở Phong cảm thấy cả người mình đều tràn ngập nhiệt huyết.

"Ký chủ, tui đã quan sát nam chính vài ngày, hắn không hề muốn thoát khỏi mật thất của Mục gia, hơn nữa gần đây mỗi ngày hắn đều nỗ lực gõ chữ, thời gian còn lại đều viết kịch bản."

nói.

"Ngày thứ ba video bị đăng lên đã bị tập đoàn Mục thị âm thầm để tin tức khác giảm nhiệt độ xuống, hiện tại đã không còn người chú ý nữa. Gia chủ Mục gia gần đây dường như có chút thả lỏng, giống như đang có suy nghĩ muốn nhận nam chính."

Cũng bởi vì nguyên nhân này, cho nên giá trị nghịch tập vẫn chậm chạp không tăng lên. Chuyện này khiến cho rất có cảm giác nguy cơ.

"Lỡ như nam chính nghịch tập thì phải làm sao bây giờ?"

"Nói rất có đạo lý!"

Lăng Sơ Nam gật đầu đồng ý với quan điểm của .

"Cho nên ký chủ, chúng ta cần phải làm gì đây? Có cần tui giúp gì không?"

Được ký chủ nhà mình thừa nhận, có vẻ vô cùng có sức sống.

"Tạm thời nghỉ ngơi lấy sức cái đã."

"Hả?"

"Chính là không cần phải làm gì cả, án binh bất động."

Nói xong, Lăng Sơ Nam lại phá lệ bổ sung.

"Đợi khi hắn đắc ý, chúng ta lại làm chuyện lớn sau, cho nên không cần phải gấp."

"....." Đây là lý do cho một ngày xa hoa dâm dật của ngài sao?

Mặc dù trong lòng có rất nhiều câu hỏi, có điều vẫn là một hệ thống ngoan ngoãn, sau khi nói xong chuyện chính, nó bắt đầu mỗi ngày báo cáo tiền lời tiểu thuyết cho Lăng Sơ Nam.

"Ký chủ, hôm nay tiền lời của ngài đứng thứ năm trên bảng xếp hạng tinh võng. Nam chính muốn vượt qua số lượng từ của ngài, cho nên hôm nay liền gõ gấp ba số lượng từ."

"Vậy hắn đã vượt qua ta sao?"

- ----

Truyện Chữ Hay