Vả Mặt Nữ Phụ Bốp Bốp Bốp!

chương 31: vả mặt nữ tiên chí tôn (10)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Edit: ZL

Beta: Há Cảo

- -------------------

Thấy Hạ Lương bị trọng thương, Lâm Trạch trợn tròn mắt, hắn không ngờ được động tác thuận tay đó của mình lại có thể đánh nàng trọng thương như thế!

Lâm Trạch không kịp nghĩ nhiều, trong lòng vừa đau xót vừa hoang mang, hắn nhanh như tia chớp đi đến bên người Hạ Lương, đưa tay nâng nàng dậy, nóng lòng hỏi, "Lương Lương, nàng có làm sao không? Nàng có bị thương hay không?!"

Hạ Lương đau đớn ho khan một tiếng, bắt lấy tay Lâm Trạch nói, "Nhìn ta."

Lâm Trạch theo bản năng nghe lệnh, nhìn vào đôi mắt của Hạ Lương, hắn bỗng cảm giác như mình thấy được một lốc xoáy màu đen, hút đi thần hồn của hắn, tựa như muốn câu thần hồn của hắn đi.....

Lâm Trạch dù sao cũng là người có tu vi Hóa Thần kỳ, lực lượng thần hồn của hắn rất cường đại, nếu so với Hạ Lương thì trên cơ bản là không thể phân cao thấp, vì thế hắn chỉ hoảng loạn trong chốc lát thì đã phát hiện có chỗ không đúng, mắt thấy hơi đau đớn liền muốn thoát ra khỏi trạng thái nhiếp hồn.

Hạ Lương sao có thể ngồi nhìn việc sắp thành công liền phải thất bại trong gang tấc, thế nên dù cho cả người đau nhức khó nhịn, cô vẫn thúc giục thần hồn bị thương nặng của mình tạo ra ra một pháp trận mê huyễn, trợ giúp mình nhiếp hồn.

[] Mê huyễn: huyền ảo không nhận ra được

Lâm Trạch giãy giụa càng lúc càng kịch liệt, thần hồn của Hạ Lương lại yếu đi theo thời gian, ngay thời khắc cô sắp chống đỡ không được nữa, bỗng cảm nhận được trong thần hồn của mình, có một luồng lực lượng mới xuất hiện, không ngừng tiếp sức cho cô để cô tiếp tục....

Hơn nữa, trong đáy lòng cũng tựa như có một âm thanh, đang an ủi cô, tiếp lực lượng cho cô, cổ vũ cô, bảo cô kiên trì, không thể từ bỏ!

"Chủ tử, Quân Vô Thanh." Hạ Lương lẩm bẩm, cô đưa tay lên ngực, cảm giác như nơi này vừa có một dòng nước ấm chảy qua.

Có lực lượng mới thêm vào, lực lượng thần hồn của Hạ Lương lại tăng lên lần nữa, hoàn toàn áp đảo chiến thắng được Lâm Trạch, thành công hoàn thành nhiếp hồn!

", đổi cho ta một viên "Bỉ dực song phi", ngay lập tức." Hạ Lương nói trong ý thức.

"Đinh!"

" "Bỉ dực song phi" là tiên đan cao cấp, một viên yêu cầu điểm! Hiện tại bắt đầu đổi!"

Trong nháy mắt, Hạ Lương phát hiện trong tay phải mình xuất hiện một viên đan dược lấp lánh rực rỡ, chẳng qua viên đan dược này chỉ nhỏ như hạt đậu nành, toả ra mùi hương thoang thoảng.

"Ăn đi." Hạ Lương đưa cho Lâm Trạch, sau đó nói với hắn, "Trở lại cung điện của ngươi, quên hết tất cả chuyện ở nơi này đi, chờ Hạ Lương trở về, song tu cùng nàng."

Lâm Trạch giống như một con thú bông, vô cùng nghe lời nuốt đan dược xuống, sau đó không hề nhìn Hạ Lương lần nào nữa, phi thân rời đi, làm hết lời Hạ Lương vừa mới nói.

"Bỉ dực song phi", ý trên mặt chữ, nghĩa là đôi chim liền cánh cùng bay, tên rất dễ nghe, tình thơ ý hoạ, đơn giản nói lên tác dụng của viên đan dược này, là một đan dược với tình yêu nồng cháy.

Trên trời nguyện làm chim liền cánh, dưới đất nguyện làm cây liền cành!

Tác dụng của viên đan dược này, đó là làm hai người yêu nhau hưởng thụ cảm giác "ngươi đau ta cũng đau, ngươi vui sướng ta cũng vui sướng", tuy hai mà một!

Chỉ cần có một người dùng đan dược này, người kia cũng sẽ bị đan dược này ảnh hưởng.

Người trúng đan dược này rất khó nhận ra được sự thay đổi trong cơ thể của nhau, thậm chí lúc lên giường còn sẽ có khoái cảm gấp đôi bình thường! Đương nhiên khi có một người bị thương thì người còn lại cũng sẽ cảm nhận được nỗi đau đớn tương tự người kia!

Lúc này gặp phải Lâm Trạch là ngoài ý muốn, phải trả giá lớn như vậy mới nhiếp hồn đối phương thành công, nếu Hạ Lương không làm gì đó, quả thật là có lỗi với bản thân mình!

Hạ Vũ có được hệ thống, hơn nữa tu vi lại là Đại Thừa kỳ, muốn đối phó với nàng ta, sẽ khó khăn hơn so với Lâm Trạch rất nhiều. Nhưng nếu việc đối phó Lâm Trạch, có thể gián tiếp thương tổn tới Hạ Vũ, thì đây cũng coi như là một việc làm rất có lời.

Hơn nữa, nếu Hạ Vũ biết sinh mệnh của mình cùng những người khác liên hệ chặt chẽ với nhau, chỉ sợ sẽ kinh hoảng cực điểm. Rốt cuộc một nữ nhân ích kỷ, chỉ yêu bản thân mình như nàng ta sao lại có thể khoan nhượng để chuyện này xảy ra được!

Làm Hạ Vũ không thoải mái, tra tấn nàng ta từ thân thể đến tâm lý, thế còn không phải là đang vả vào mặt nàng ta sao!

Cho nên, một bước này của Hạ Lương làm rất tốt, đặc biệt là dưới một tình huống vội vã như vậy, nhưng cô vẫn có thể đưa ra một lựa chọn như thế, có thể thấy được cô rất cơ trí!

Hạ Lương đợi đến khi bóng dáng Lâm Trạch khuất đi, rốt cuộc cơ thể không thể nhịn được nữa, cảm giác tanh ngọt trong miệng tràn ra, cô cúi đầu xuống —

"Ọe!"

Miệng cô nôn đầy máu tươi, ngay sau đó là một đợt ho khan kịch liệt kéo tới, thậm chí cô còn ho ra cả máu từ sâu tận trong cơ thể.

"Lương Lương, thân thể này của cô đã bị tàn phá nghiêm trọng, hiện tại cần phải nhanh chóng đổi một viên Hồi Xuân Đan uống vào, nếu không cô sẽ chết!" nôn nóng kêu lên.

"Được. Vậy đổi đi." Hạ Lương vô lực nói.

Một trong số nhiệm vụ của cô là cứu vớt nữ chủ, vì thế dù phải tiêu hao bao nhiêu điểm đi chăng nữa, cô cũng phải đổi lấy một thân thể khoẻ mạnh, nếu không sẽ không tính là đã hoàn thành nhiệm vụ!

Vì hoàn thành lúc nhiệm vụ này, Hạ Lương đã tiêu phí gần điểm, có thể nói là đã tiêu hao đi rất nhiều, mặc dù đau lòng, nhưng Hạ Lương cũng không còn sức so đo nữa, chỉ có thể cố gắng tới cuối cùng, nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ!

Dùng điểm đổi lấy một viên Hồi Xuân Đan, một lúc lâu sau, vết thương trên cơ thể khôi phục lại hơn phân nửa, chỉ là hôm nay đã sử dụng thần hồn quá nhiều, khiến Hạ Lương có chút suy yếu.

Vốn muốn trở lại địa lao giam giữ mình, nhưng nơi đó còn có người trông giữ, trạng thái của cô lúc này không thích hợp dùng nhiếp hồn lần nào nữa, Hạ Lương nghĩ một chút, mạo hiểm việc Hạ Vũ sắp trở lại, xoay người quay về Vô Gian Chi Vực.

............

"Ngươi nói ngươi vừa mới gặp phải Lâm Trạch? Cũng là hắn đả thương ngươi?" Đáy mắt Quân Vô Thanh hiện lên một tia hung ác.

"Ừm." Hạ Lương một năm một mười kể lại hết những việc vừa xảy ra cho Quân Vô Thanh nghe.

Quân Vô Thanh ôm Hạ Lương thần sắc mỏi mệt vào trong ngực, bàn tay di chuyển trên người cô, một lần lại một lần xác định cô hiện tại hoàn hảo không tổn hao gì, lại ngoan ngoãn trở về bên người mình.

Đợi đến khi cô nói xong mọi chuyên, Quân Vô Thanh mới mở miệng nói, "Ngoan, lần này làm rất tốt. Ngươi có biết nếu lúc này ngươi không trở lại đây, ta sẽ làm gì với ngươi không?"

"Không biết." Hạ Lương lắc đầu, thần sắc có chút mệt mỏi, thần hồn bị thương, cũng không phải dễ dàng khôi phục lại như vậy.

"Ta sẽ mạnh mẽ trừng phạt ngươi, trừng phạt đến khi ngươi khóc mới thôi! Cho dù ngươi khóc lóc xin tha, ta cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi, khiến ngươi về sau không dám nữa rời khỏi ta nữa. Ngươi hiểu chưa?" Quân Vô Thanh nói vào tai nàng, ngữ khí vừa ái muội lại vừa hung ác.

Bởi vì động tác của hắn, lỗ tai của Hạ Lương hơi đỏ lên, đáy lòng khẽ run rẩy, tuy rằng không biết ý nghĩa cụ thể của lời này là gì, nhưng Hạ Lương - đã có chút cảm giác khác thường, vẫn cảm nhận được một tia xấu hổ từ trong lời của hắn!

Trừng phạt như vậy, cô thật sự không muốn!!

nghe xong, trực tiếp che mặt lại!

Quá rạo rực rồi ~~ Người ta là một hệ thống trong sáng, thật sự không có cách nào nghe tiếp được nữa.

-..-

Truyện Chữ Hay