"Giờ mới nhớ ra, Eleanor là một mạo hiểm giả đúng không?"
"Vâng, đúng rồi ạ."
Tôi hỏi Eleanor, người đang thử quần áo ở phía bên kia tấm rèm, và em ấy trả lời.
Đứng trước rèm tôi cũng có thể nghe thấy tiếng quần áo chà vào nhau, nó làm cho tôi khá phấn khích.
"Vậy thì... Eleanor cũng có thẻ mạo hiểm giả đúng không?"
"Vâng, em đang mang nó. Ưm... nó đây."
Một tấm thẻ nhỏ trượt ra từ dưới tấm rèm.
Mạo hiểm giả luôn mang theo mình thẻ chứng nhận, thứ hạng và bang hội của họ được viết trên đó.
Lý do là bởi có một số làng và thị trấn không được phép vào nếu không có thẻ mạo hiểm giả, và để chấp nhận những nhiệm vụ với độ khó khác nhau cũng cần thứ này.
Thứ hạng được ghi trên thẻ của Eleanor là C, không quá tốt hay tệ. Tôi nghĩ đây là một thứ hạng khá cao đối với công chúa của vương quốc Cornelia -- à không, sẽ là bất lịch sự nếu gọi em ấy là "công chúa" nhỉ ?
Gasha.
"Egil-sama, em trông thế nào ạ?"
"Eh, ah..."Eleanor kéo rèm ra, xoay một vòng trong khuôn mặt ửng đỏ.
Một chiếc váy đen được đính đá quý lấp lánh xung quanh. Vì có một đôi chân thon thả, nên dù chiếc váy che phủ từ vai xuống mắt cá chân em ấy, tôi không hề thấy bộ đồ làm em ấy trông béo hơn chút nào.
Thêm vào đó, phần ngực áo được khoét khá rộng ở giữa, làm cho cặp bưởi căng tràn của Eleanor lộ ra, em ấy thậm chí còn gợi dục hơn lúc mặc bộ đồ nô lệ.
Tuyệt hảo! Hơn nữa, nó làm tôi phấn khích, cực độ luôn.
Tuy nhiên,
"Chức nghiệp của Eleanor là gì?"
Eleanor mong ước được chiến đấu cùng tôi với tư cách một mạo hiểm giả.
Do em ấy muốn làm một mạo hiểm giả và cũng đã từng là một mạo hiểm giả, có lẽ em ấy sẽ thích được hoạt động cùng tôi nếu tôi đồng ý.
Vì thế, không có lý do gì để tôi từ chối cả. So với việc phải làm việc một mình, sẽ vui hơn nếu tôi được đi du ngoạn với Eleanor, và tôi cũng khó có thể khước từ điều mà Eleanor muốn.
Nhưng nếu chức nghiệp của Eleanor là một người tiên phong, tôi không muốn cô ấy mặc những bộ đồ làm khó khăn trong việc di chuyển.
“Chức nghiệp của em là thánh thú sư.”
“Thánh thú sư à… một chức nghiệp hiếm đấy.”
Thánh thú sư triệu hồi những linh thú đã bảo vệ con người từ rất lâu về trước - được gọi là thánh thú - tới thế giới của chúng ta, họ gọi đây là chức nghiệp lấy việc mượn sức mạnh làm sở trường. Vì sử dụng một lượng lớn ma lực, chỉ một đòn đánh cũng rất mạnh, nhưng vì rất khó khăn để liên tục tấn công nên chức nghiệp này không phổ biến lắm.
Nhưng Eleanor mỉm cười ngọt ngào.
“Em thích chúng. Thánh thú ấy, bởi vì chúng rất dễ thương.”
“Dễ thương? Nn, mà, sẽ tốt thôi nếu em thấy thích. Anh đoán cái váy đó ổn nhỉ.”
“Cảm ơn anh, em chắc chắn sẽ đền đáp tương xứng.”
“Không sao, nó ổn mà. Vậy thì anh sẽ trả tiền.”
“Vâng. Ưmmmm...”
Cô ấy đột nhiên nắm tay tôi làm tôi giật mình.
“Nếu không phiền, liệu em có thể xem thẻ mạo hiểm giả của Egil-sama không? Em muốn được biết năng lực của người mà mình phục vụ.”
“Nn, anh không phiền đâu. Đây.”
Tôi đưa thẻ mạo hiểm gia của mình cho Eleanor và hoàn thành việc thanh toán.
Tôi không thường đi mua quần áo cho nên tôi khá bất ngờ khi biết rằng nó đắt như thế này.
Khi tôi quay lại, Eleanor còn có một biểu hiện bất ngờ hơn tôi.
“Sao vậy?”
“Ee, umm…. Egil-sama… là một mạo hiểm giả hạng S?”
“À thì, có vẻ như là anh có tài năng trong việc làm mạo hiểm giả. Anh làm việc khá chăm chỉ và tiến đến được mức đó.”
“Em không nghĩ nó là thứ mà một người chỉ chăm chỉ là có được… hơn nữa, mục hội bị để trống, tức là… Egil-sama hoạt động một mình, đúng không? Việc một mình lên đến hạng S có hơi...”
“...Thì… đó là vì anh không được mời vào hội nào cả.”
Thực ra thì tôi từng tham gia một hội…
“Giờ, thay vì bàn chuyện đó, chúng ta đi ăn chứ?”
“À, vâng. Em tới đây.”
Eleanor đang mặc bộ đồ tôi mới mua cho, đi một đôi giày đen dễ di chuyển. Cô ấy trông thật lộng lẫy.
♢
“Em có thể vào tắm trước.”
Chúng tôi đã quay về căn nhà sau khi thưởng thức bữa tối ở bên ngoài, tôi bảo Eleanor vào tắm trước.
Chẳng có lý do kỳ lạ nào cho việc đó cả, chỉ là em ấy đã uống rượu, và giờ mặt em ấy hơi nhuốm đỏ.
“Em vào sau cũng được… anh cứ vào trước đi.”
Em ấy bảo tôi vào trước.
Tôi tự hỏi liệu có phải tôi đã khiến em ấy lo cho mình.
“Vậy thì để anh vào trước vậy.”
Có lẽ sẽ tốt hơn nếu tôi vào trước.
Tôi rời khỏi Eleanor đang ngồi trên ghế để hướng tới phòng tắm.
Lúc nãy khi ăn, tôi đã trò chuyện với Eleanor. Em ấy nói mình 20 tuổi. Khá ngạc nhiên khi em ấy kém tôi tận 5 tuổi nhưng lại cư xử như một người trưởng thành.
Tôi cởi đống quần áo dày cộm để mặc khi chiến đấu ra và đi đến phòng tắm trong tình trạng khỏa thân.
Tuy căn nhà này cao cấp thật, nhưng phòng tắm không đến mức quá rộng. Tôi chỉ thấy thoải mái vì bồn sục này có thể giải tỏa sự mệt mỏi tích tụ trong tôi cả ngày.
Mà, nó cũng không quá chật nếu chỉ có một mình tôi.
Tôi vừa nghĩ thế thì…
Gacha..
“...Egil-sama, hãy để em rửa lưng cho anh.”
“Eh?!”
Quay đầu ra phía cửa vào,tôi bất ngờ khi thấy Eleanor đang khỏa thân quấn khăn tắm quanh người và đứng đó.
Mặt em ấy còn đỏ hơn lúc trước, đôi mắt xanh khi đang say đó trông thật gợi tình.
Cả vòng eo và đôi chân thon thả của em ấy nữa, dù em ấy có một thân hình cân đối dễ nhận thấy được qua một cái liếc mắt, thì chỉ riêng “thể tích” cặp ngực của em ấy đã đủ để khiến mắt tôi “ghé” qua đó vài lần.
Và rồi, “peeta”, “peeta”, tiếng chân em ấy bước trên sàn. Tim tôi, với cả “chỗ đó”, đều đến giới hạn mất rồi.
“E..Em đang làm gì vậy? Đâu cần phải…”
“Em là nô lệ của Egil-sama, vậy nên hãy để em làm việc này. Bên cạnh đó, em không thể chịu được việc ngồi yên trong khi anh liên tục đối xử tốt với em.”
Liệu đây có phải lòng tự trọng hay một cái gì đấy tương tự ? Nhưng việc này….
Trong khi tôi đang lo lắng, Eleanor đã bước đến sau lưng tôi.
“Anh có thể … xích gần bồn tắm hơn chút được không?”
“...Em say đấy à ?”
Tôi hỏi trong khi vẫn làm theo lời em ấy.
Hơi thở nặng nề của Eleanor chạm đến tai tôi, người đang ngồi trên ghế.
“Em … chỉ … hơi … say thôi ạ.”
“Đó là lý do em chủ động nhỉ. Ổn thôi, anh tự rửa được nên...”
“Không là không. Để em rửa.”
“Vì sao?”
“Anh … không thích điều đó sao?”
Không bao giờ có chuyện đó!
Tôi định nói vậy, nhưng, lý do đó không thuyết phục.
“Em là nô lệ của riêng Egil-sama. Một nô lệ vâng lời tuyệt đối. Vậy mà ngày hôm nay, Egil-sama chẳng làm gì em cả.”
“Đó…”
“Em không đủ quyến rũ sao?”
“Không phải đâu. Eleanor là một phụ nữ cực kì xinh đẹp.”
“Cảm ơn anh… Em bây giờ đã không còn nơi để về. Cái ngày em bị bán cho tay buôn nô lệ, Eleanor Cafon Lunde Cordenia đã biến mất, thay vào đó là nô lệ Eleanor. ….Điều này có lẽ buồn cười nhưng, em không thể sống nếu thiếu Egil-sama. Em sợ phải sống một mình.”
“Eleanor…”
Cả hai tay em ấy đều đang đặt trên lưng tôi.
Và khi quay đầu lại, tôi bắt gặp đôi mắt đượm buồn của Eleanor.
“Làm ơn… hãy để em yêu Egil-sama. Làm ơn hãy để em tuân theo những mệnh lệnh của Egil-sama mà không phải chịu đau khổ, từ bây giờ đến mãi về sau.”
“Nếu yêu anh thì em sẽ hạnh phúc ?”
“Em chắc chắn sẽ hạnh phúc. Được phiêu lưu với Egil-sama, ăn với Egil-sama… yêu nhau nồng thắm, cùng với Egil-sama. Nếu Egil-sama cũng yêu em --- nếu hai ta đều yêu nhau, em nghĩ em sẽ cực kì hạnh phúc.”
Tôi đoán rằng Eleanor đã cực kì chắc chắn trong quyết định ở với tôi.
Đó có lẽ là cảm giác muốn được bảo vệ bởi vì cô ấy nghĩ rằng tôi mạnh sau khi xem hạng trên thẻ mạo hiểm giả của tôi. Cũng có thể, tôi đã trở thành một sự tồn tại đặc biệt với em ấy.
Cả hai người chị của em ấy vẫn đang ở Vương Quốc nên em ấy không trở về được. Em ấy không biết khi nào thì sẽ lại bị tấn công bởi người bạn thuở nhỏ hay những người chị. Nếu em ấy rời bỏ tôi và lại bị bắt xong bán lần nữa, có lẽ chủ nhân của em ấy sẽ vào loại độc ác nhất.
“Eleanor…”
Tôi nghĩ Eleanor cho rằng nếu chúng tôi trải qua nhiều thứ cùng nhau, sẽ thật hạnh phúc nếu chúng tôi cũng yêu nhau.
Tôi đồng tình với ý nghĩ đó… đúng hơn, tôi đã yêu em ấy rồi.
Em ấy không giống những nô lệ mà tôi từng có thành kiến với trong quá khứ.
Và những cảm xúc tôi chịu đựng trước giờ, bùng nổ.
“Nó… thực sự ổn chứ?”
“Vâng, em mãi mãi là nô lệ của Egil-sama.”
“Một nô lệ… nhưng cũng là người phụ nữ của anh, em hiểu chứ?”
Lúc đó, tôi cảm thấy một thứ gì đó mềm mại chạm vào lưng tôi. Kể cả là qua khăn tắm, tôi vẫn biết đó là bộ ngực của em ấy.
“Hãy làm cho em… trở thành người phụ nữ của Egil-sama.”
“Vậy thì … trước tiên, để anh rửa sạch cơ thể đã, Eleanor.”
“Vâng, Egil-sama”