“Đây chính là [Vô] đấy, Kaina.” – Giọng nói của người cha phảng phất từ đâu đó – “Là [Vô] cũng là [Không]. Sắc bất dị không, không bất dị sắc, sắc tức thị không, không tức thị sắc. Chư pháp đều như huyễn ảo, như hoả diễm, như trăng trong nước, như hư không, như tiếng vọng, như toà lâu đài Gandharva. Đạt đến Không thì sẽ lý giải được Vô, sau khi được giác ngộ thì con sẽ hiểu được tất cả thôi.”
Bỗng nhiên, ý thức của Kaina trở về đêm ngày 1 tháng 11.
“…ina, Kaina! Này, Kaina?”
“_____Hở!?” – Kaina ngẩng mặt lên. Ở chính diện là khuôn mặt của người cha. Cậu nhìn xuống cơ thể mình.
Tay, ngực, thân thể vẫn còn đầy đủ. Khi nhìn lên thì có người cha, còn có cả ba tên ngốc.
“Con ngơ ngẩn cái gì đấy, Kaina?”
“A, không… Con xin lỗi.”
“Thiệt tình, thế này thì chẳng phải cha không thể đối mặt với Itou-san sao?”
“Thế thì hẹn gặp lại.”
“Hẹn gặp lại?”
“Chuyện của ngài Itou.”
Tại phố Dị Nhân Quán trong đêm, Kaina vừa có cảm giác deja vu mãnh liệt vừa trò chuyện với người cha.
“Hầy! Kỳ vọng vào một daddy hay quên chính là lỗi của____”
Và khi cậu nhìn lên định trêu chọc người cha thì…
“Phản ứng Ether cực khổng lồ. Vị trí là đường bờ biển phía Nam khu số 9 tại nơi tạm trú. Ha… hahaha, bất ngờ thật đấy… là Ác Quỷ cấp Giáp____Quỷ Vương.” – Người cha vừa toát mồ hôi vừa lườm về phía đường ven biển và nói – “Kaina, con làm được không?____ Không, đây là mệnh lệnh của cấp trên. Đi mau!”
Ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù…..
Trong tiếng inh ỏi của còi báo động thủ công, Kaina chạy băng băng giữa đêm tại Kobe, thông qua đường ven biển ở bờ Nam khu tạm trú cho người nước ngoài mà ra bên ngoài. Phản ứng của nguồn Ether cực khổng lồ, và ở đó chính là…
“___Lilith!?”
Thiếu nữ không tay trong bộ váy đẫm máu____ Lilith vừa bước xuống từ bầu trời. Ngay khi cô ấy chạm chân lên mặt đất thì lập tức vô lực đổ ập xuống.
“Lilith!” – Kaina quýnh quáng chạy tới đỡ lấy Lilith.
“….Cậu… là ai? Tại sao lại biết tên của ta…. Không lẽ!?” – Biểu cảm của Lilith được bao phủ bởi nụ cười kinh hỉ – “Ra là vậy, cậu chính là ▉▉▉▉▉ của ta_____”
Đây là một giấc mộng hay là màn hồi tưởng?
Tại Kobe, Kaina đã sống lại tháng 11 năm 36 Minh Trị lần thứ hai.
Cậu học ma thuật từ Lilith, cùng ăn uống với Lilith, cùng rong ruổi giữa Kobe trong đêm với Lilith, tắm rửa cho Lilith, ngủ cùng với Lilith. Và trong cuộc trải nghiệm lần hai này, Kaina rốt cuộc đã nhận ra một điều.
Lilith chẳng phải là một người mạnh mẽ tuyệt đối gì cả.
Những khi Ác Quỷ tấn công cảng biển mạnh hơn dự tính, những khi Kaina lộ vẻ đàn ông mà áp sát, những khi có món đậu hũ cô không thích xuất hiện trong bữa ăn… Đối với những chuyện nhỏ nhặt hằng ngày, Lilith đều có bất ngờ, có sợ hãi, có buồn bã. Bản thân khi trước hoàn toàn không nhận ra điều đó. Không… là vì chính bản thân quá tôn thờ Lilith nên cậu chẳng có ý định nhìn vào những điểm ấy.
Khi bắt đầu chạy trốn thì chúng lại càng lộ ra rõ ràng hơn.
Lúc Kaina nói về những điều như “sẽ chết vì Lilith vào một ngày nào đó”, cô ấy lại lộ vẻ mặt buồn bã rất rõ ràng. Khi Kaina muốn Lilith lấy lại thái độ điềm tĩnh như trước thì cô ấy lộ ra vẻ mặt khổ sở.
Bản thân trước kia luôn cảm thấy bực mình khi phải nhìn thấy một Lilith yếu đuối, nhưng hiện giờ thì cậu đã hiểu được cảm xúc của cô. Vì vậy, cậu đã thử nghiệm những điều mới mẻ trong lần thứ hai dịu dàng này.
Khi chủ nhân than thở thì cậu thử nói lời an ủi và xoa đầu cô. Từ trước đến nay, Kaina đã luôn nghĩ rằng nếu làm như thế thì Lilith cao ngạo nhất định sẽ tức giận.
Song, Lilith vừa vui vẻ vừa làm nũng với cậu.
Cậu đã không nhìn đến. Cậu đã không hề hiểu. Lillith không phải tồn tại tối cao hay vua chúa gì cả, cô ấy chỉ đơn thuần là một thiếu nữ yếu đuối đang hướng đến những điều ấy mà thôi.
(_______Mình muốn bảo vệ cô ấy)
Kaina nghĩ như vậy.
(Không chỉ thân thể, mà mình còn muốn bảo vệ cả con tim của Lilith)
Vì mục đích ấy, cậu không thể nào lại chết đi.
Nếu chết đi thì cậu sẽ chẳng thể nào gặp lại Lilith nữa.
(Mình muốn sống_______ Mình muốn sống cùng Lilith!!)
Giữa trưa ngày 19 tháng 11/ Trong núi Maya/ Hiệp sĩ của Lilith – Đại Ác Quỷ Anokutara Kaina
Màn hồi tưởng trôi đến thời khắc ngay trước cái chết của bản thân. Tại một góc của núi Maya đã bị đốt trụi cây cỏ, cậu đang nằm ngửa và bóp nát họng súng Murata của người cha.
“[Namaḥ samantabuddhānāṃ hrīka svāhā___Quỷ Hoả Cửu Vĩ Hồ]!!”
Kaina triển khai [Tường Thành của Dis] đối đầu với ngọn kiếp hoả xanh thẫm mà người cha phun ra. Song, bức tường ấy đã lập tức tan chảy.
“Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!” – Kaina thét lên. Gào thét, phóng ra luồng gió với lượng Ether khổng lồ muốn áp chế ngược lại ngọn lửa. Dù vậy, ngọn quỷ hoả vẫn không ngừng tràn đến. Ngón tay, bàn tay, lồng ngực của Kaina dần tan biến – (Mình không thể chết được! Tuyệt đối không!!)
Đây chính là…. tiếng khóc chào đời.
“Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!”
Toàn thân cậu bị ngọn lửa nuốt chửng.
Và khi Kaina tưởng mình sẽ chết đi một lần nữa…
“_____Aaaaaa!!” – Nhưng cổ họng lại phát ra tiếng gào, ngọn kiếp hoả dần tàn lụi.
Kaina đang bay lên. Không biết từ lúc nào, vết thương tại đùi phải đã được chữa trị hoàn toàn.
Nhìn lên thì người cha đang giãn ra vài mét và giương súng.
“Kaina! Con quay trở về rồi sao!” – Ông ấy đã cười… cho dù họ đang ở giữa trận chiến – “Lên đi nào, để thử xem con có thể làm được gì.”
(_____Mình có thể thấy) – Tri giác của Kaina xuyên suốt ba nghìn thế giới. Hành động của người cha, dòng chảy Ether, kích cỡ của giọt mưa, gió, nhiệt độ, từng hạt bụi li ti bay múa giữa không trung_____ Một lượng thông tin áp đảo mà cậu từng cảm nhận khi lần đầu Devilize thành công. Không, không chỉ như vậy.
Kaina lúc này có thể nhìn thấy tương lai.
Tỉ lệ người cha tiến hành chiến đấu tầm xa là 30%. Tỉ lệ cận chiến là 60%. Khả năng khác là 10%. Tương lai của mỗi cái và Thể Astral của người cha đang cho Kaina biết về tương lai bằng độ đậm nhạt của từng khả năng.
Rốt cuộc, trọng tâm người cha nghiêng về phía trước, tương lai của 60% đã được xác định.
Kaina hướng ngón trỏ tay phải về phía người cha. Một viên đạn bằng sắt được tạo ra từ đầu ngón tay, xoay vòng một cách mãnh liệt và bắn ra. Mục tiêu là chính giữa lông mày của người cha đang lao đến. Một kết giới cỡ lòng bàn tay được tạo ra trước mặt người cha, nhờ vào góc độ được điều chỉnh mà đánh chệch đi đường đạn của Kaina. Người cha áp sát cậu, định sử dụng kết giới ấy đánh vào cằm của Kaina từ bên dưới, song…
“______Hừ!” – Kết giới bị triệt tiêu và tan nát thành bụi bởi Ether phóng ra cùng hơi thở của Kaina.
Nhưng vào lúc ấy, người cha đã hoàn thành việc rút ra thanh kiếm từ hư không. Ông ấy nhảy lên trên không, dùng tư thế Daijoudan chém lưỡi kiếm đang loé lên ánh sáng trắng xoá xuống đầu Kaina.
Nếu cứ tiếp tục thì bản thân sẽ bị xẻ thành hai nửa…. nhưng đấy là trong trường hợp Kaina vẫn giống như lúc trước.
Thân kiếm không thể chạm đến đầu của Kaina, bởi vì cậu đã dùng bàn tay phải Ác Quỷ nắm chặt lấy nó.
(Không đau tí nào) – Một đòn tất sát của người cha, lưỡi kiếm toả sáng chói loà lại chẳng khiến cậu cảm thấy đau đớn chút nào – (Daddy yếu đến thế này ư?)
Cậu dùng móng vuốt tay trái khẽ quét ngang. Cơ thể của người cha chia thành hai nửa.
“Hahaha!” – Dù người cha bị chia thành hai nửa, nhưng ông ấy lập tức biến thành hai người nhỏ hơn. Chỉ có cánh tay phải giả của tiểu nhân phía trên vẫn giữ nguyên kích cỡ khiến cậu cảm thấy có chút rờn rợn – “Làm hay lắm!”
Kaina đá bay tiểu nhân ở dưới và bao phủ tiểu nhân bên trên bằng [Hơi Thở Ác Quỷ] mãnh liệt. Tiểu nhân bên trên bị cháy khét vì ngọn lửa nóng cháy, nhưng nó vẫn liên tiếp nhắm bắn vào đầu Kaina bằng cây súng Nambu vừa lấy ra từ hư không. Tổng cộng là tám viên đạn.
(________[Không Gian Thu Nạp])
Song, những viên đạn ấy lại lọt vào cửa không gian đa chiều mở rộng trước mặt Kaina và bay ra từ cửa không gian đang được triển khai bên dưới chân của tiểu nhân phía trên. Thân thể người cha bị tám viên đạn bắn trúng và tan biến.
(Được rồi, còn lại là____) – Ngay khi Kaina chỉ nổi lên ý định tìm kiếm thì lượng thông tin khổng lồ lập tức tràn vào não cậu.
Thân thể của tiểu nhân vừa bị đá như trái cầu đang vùng vẫy trên bầu trời cao xa.
Kaina giang rộng đôi cánh Ác Quỷ. Chỉ trong vài cái chớp mắt, cậu đã bay đến vùng trời mà người cha đang ở. Kaina dùng bàn tay Ác Quỷ tóm lấy đầu ông ấy – “Daddy, giờ thì làm sao đây?”
“______Thôi chết rồi!!”
“…………………….Hả?”
“Chết rồi! Ta đầu hàng!” – Người cha nhỏ xíu bị tóm lấy đầu chắp hai tay lại – “Ta sẽ không tấn công, cũng không làm phiền con nữa! Cho nên là đừng có giết ta được không!?”
“……………..Hầy~” – Kaina vừa thở dài vừa hạ xuống đất và thả người cha ra.
Cho dù không cần trải qua mấy trò diễn kịch ba xu này thì Kaina cũng nhìn thấu được cha không hề có sát ý với mình____ Dù gì thì trong lúc chiến đấu, ông ấy vẫn luôn nở nụ cười suốt.
Không biết từ lúc nào, cơn mưa đã ngừng lại, bầu trời trở nên thoáng đãng.
“Ai da, thiệt là tình.” – Người cha nhỏ xíu ôn hoà cười nói. Trong lúc ấy, cơ thể ông ấy cũng dần dần lớn trở lại, cả cánh tay giả cũng được gọi tới và gắn vào vai – “Nồng độ Ether còn hơi nhạt, nhưng nói chung là trở về cơ thể ban đầu được rồi nhỉ.” – Người cha đã trở lại chiều cao 100cm quen thuộc nói – “Kaina, thử đo tổng lượng Ether của mình đi?”
“Hở?” – Cậu nghe vậy liền dùng [Analyze] không vịnh xướng
– “Hả!? Một tỷ!?”
Số lượng gấp đôi cả Lilith.
“Ahahaha! Cho nên là ta mới không thể thắng đấy!” – Người cha cười hiền hoà – “Vậy thì____ Cảm giác về thân thể đã đạt đến [Không] thế nào?”
“Không? A, vậy là…” – Kaina nhìn chằm chằm hai tay mình. Khi nghĩ đến kiếm thì bàn tay liền biến thành lưỡi kiếm. Nghĩ tới súng thì ngón tay biến thành thân súng – “Quả nhiên là… con đã chết một lần rồi sao?”
“Đúng đấy.” – Người cha gật đầu như chẳng có chuyện gì – “Cơ thể gốc của con đã tan biến bởi ngọn lửa mà ta phóng ra. Cơ thể hiện tại của con chính là Thể Ether đấy.”
“Chuyện này… đúng như kịch bản của cha sao?” – Vô, Không, Giác Ngộ____ Thân thể cậu đã đạt đến trạng thái Satanize mà Lilith thường nói. Nếu là lúc này thì dù có hàng trăm con rối của Sabnace lao đến, cậu cũng không có cảm giác mình sẽ thua cuộc. Thậm chí cậu còn có cảm giác mình có thể đấm bay Thành Trì Lưu Động Asmodeus bằng tay không cơ.
“Là kịch bản tốt nhất trong những gì ta mong đợi thôi.”
“Quả nhiên…” – Nghĩ lại thì việc kể về tình yêu và xả thân của Lilith trong lúc chiến đấu là điều quá quái lạ rồi – “Nhưng thế thì cũng quá không nhân nhượng rồi.”
“Trải nghiệm cái chết lâm sàng là phương pháp tốt nhất để nâng cao năng lực về Linh thể đấy.”
“Không không, con đã thật sự gần như chết đi rồi…”
“Ta cũng đã nghĩ thông rồi, nếu con chết đi thì cũng chỉ đến thế thôi.” – Người cha cười xoà – “Tuy cảm thấy có lỗi, nhưng hạng mục ưu tiên nhất của ta không phải tính mạng của con, mà chính là sự tồn vong của Kobe và Nhật Bản. Nếu con chết đi thì ta cũng định ăn lõi Ether của con và chuẩn bị cho trường hợp Sabnace phản bội.”
“Ơ….” – Người cha có vẻ cũng đã sẵn sàng hạ quyết tâm của mình rồi – “Cơ mà đây là Giác Ngộ sao…”
Cảm giác không hề chân thực chút nào. Dù gì thì trái tim cậu đang tràn ngập phiền não (Lilith), dục vọng (Lilith) và tình ái (Lilith).
“Nó là như vậy đấy. Về cách Giác Ngộ thì mỗi người mỗi khác.” – Người cha có vẻ đã nhìn ra suy nghĩ trong lòng của Kaina. Nụ cười ấy chất chứa âu yếm – “Giờ thì hãy đi đi. Con đã trải qua một lần đi bụi và chạy trốn chưa từng có trong đời, hơn nữa còn áp chế ta sau một trận lục đục gia đình to bự. Hẳn là con cũng không cần sự bảo hộ của ta nữa rồi.”
“Con có thể tuỳ ý hành động sao?” – Tuỳ ý____ tức là cậu sẽ làm trái ý tổ quốc, cứu thoát Lilith và đối địch với Sabnace.
“Được chứ. Cơ mà con cũng đã hất cẳng cả ta sau khi dùng Niết Bàn, rốt cuộc thì con đang bảo ai có thể ngăn cản con chứ?”
“Cũng đúng.” – Kaina gật đầu rồi cúi về phía người cha – “Cảm ơn cha đã chăm sóc con suốt 13 năm qua.”
“Ừm.” – Người cha nở nụ cười – “Đây chính là ly biệt. Mặc dù không rõ con sẽ dùng không, nhưng hãy cứ mang nó đi.”
Thứ được người cha trao tặng chính là băng đạn Seraphim mạnh nhất của lữ đoàn 7. Kaina lấy súng Nambu từ hư không và thuần thục thay băng đạn.
Kaina hướng mắt về phía Nam xa xôi____ phía trên vùng biển của khu chắn sóng thứ nhất của cảng Kobe. Tri giác đã được mài giũa lắng nghe âm thanh tiếng sóng và báo cho Kaina vị trí của Thành Trì Lưu Động Asmodeus đang lơ lửng trên biển.
(______Đi nào) – Ngay khi nghĩ như thế, cơ thể của Kaina đã lơ lửng phía trước toà thành trên biển Kobe. Đây là bí thuật [Dịch Chuyển Tức Thời]. Những con rối đang canh gác xung quanh toà thành lập tức nhận ra Kaina và lao đến – “Tôi sẽ đến ngay đây, Lilith!!”
Đồng thời/ Công xưởng của Sabnace – Thành Trì Lưu Động Asmodeus/ Thiếu nữ Lilith
“Hãy buộc mái tóc xinh đẹp này lên nào.” – Ngón tay của Sabnace đáng hận chạm vào mái tóc. Một cảm giác kinh tởm từ tận đáy lòng – “Để bị vấy máu thì uổng phí lắm.”
Hiện tại, Lilith đang bị trói trên giường. Thân thể trần truồng, hai vai và hai chân thì bị cố định bởi dây lưng. Còn ở trước đôi chân đó là…
“Thật hoài niệm nhỉ, công chúa? Đây là chiếc máy chém đã chặt xuống cánh tay của ngài vào đêm của hai tuần trước đấy.” – Lão già tóc trắng trong trang phục quý tộc phương Tây____ Hầu Tước Ác Quỷ Sabnace nở nụ cười bạo ngược – “Giờ thì đầu tiên sẽ là chân phải.”
Ngón tay của Sabnace chạm vào chân của Lilith. Máy chém được đặt trên phần khớp chân.
Cơ thể cô run rẩy đầy đáng thương. Song, Lilith vẫn nhẫn nhịn không để mình trào nước mắt.
“Xin ngài hãy an tâm. Đôi chân bị chặt xuống sẽ được ta cho vào chiếc hộp trưng bày sở hữu ma thuật [Maintenance] và trang trí một cách đầy trân trọng đó.”
Tại căn phòng cũng như công xưởng của Sabnace có một chiếc kệ lớn được gắn sát tường, trên đó đang được đặt những cánh tay, chân, thân và đầu của con rối tự động. Một số bộ phận còn được nhét vào trong chiếc hộp trưng bày. Và cái thứ được đặt trong chiếc hộp hoa lệ nhất là…
(Là… là tay trái của mình___!)
Thứ đang được trưng bày chính là cánh tay đã được thu hồi từ chùa Tenjou, cánh tay truyền đời của gia tộc Asmodeus, vũ khí mạnh nhất chất chứa vô số ma thuật cường đại. Tại nơi chỉ cần vươn tay là có thể chạm đến, bi nguyện mà cô đã truy tìm suốt bao lâu nay đang được đặt tại đấy____
(Phải làm cách nào đó để lấy cánh tay____)
“Một đôi mắt xinh đẹp… đầy mạnh mẽ.” – Sabnace cười – “Cho dù đến tình huống này, ngài vẫn chưa bỏ cuộc sao? Ý chí mạnh mẽ đó sẽ có thể duy trì đến khi nào đây? Thật là đáng trông chờ.” – Ngón tay của Sabnace lần mò đến đùi phải của Lilith – “Kể từ ngày hôm nay, ta sẽ hầu hạ ngài thật tốt. Thật mong mỏi không biết trái tim của ngài sẽ chết đi vào lúc nào đây? Ngày mà ánh mắt ấy rơi vào tuyệt vọng, ta sẽ moi nó ra và trân trọng trang trí nó lên.”
(Cánh tay…. Cánh tay đang ở ngay đấy! Nhưng mà….)
“Ngài đã chào tạm biệt chân phải mình xong chưa?” – Sabnace kéo lưỡi dao của máy chém lên.
(Aa………a……..) – Lilith vô thức nhắm tịt mắt lại – (Kaina____________!!)
Đồng thời/ Trước Thành Trì Lưu Động Asmodeus/ Đại Ác Quỷ Anokutara Kaina
Thành Trì Lưu Động Asmodeus. Toàn bộ tường thành cao vài trăm mét ở bốn phía đều được tạo nên bởi những lớp sắt dày đến đáng kinh ngạc. Thật không thể lường được kỹ thuật của Sabnace khi có thể khiến thứ mang trọng lượng khổng lồ này lơ lửng. Ở bốn góc là những toà tháp nhọn như đâm thủng bầu trời, từ trong đó đang có tiếng chuông rung động liên hồi.
Trong chớp mắt, những con rối với số lượng chỉ có thể gọi là “vô số” lao ra từ toà thành và áp sát Kaina bằng đôi cánh. Kaina vừa bay lượn trên bầu trời vừa chém giết những con rối bằng móng vuốt. Nhưng số lượng của chúng quá nhiều, chắc mấy chốc cậu đã bị chúng bao phủ hoàn toàn.
“Chậc, phiền quá đi… A, cái kia là!?”
Phản ứng Ether khổng lồ từ tường thành. Nhìn lên thì có vài phó pháo từng gây thiệt hại to lớn cho tàu tuần dương hộ vệ đang ló mặt ra từ tường thành.
Chúng đã khai hoả. Hàng chục viên đạn nhắm đến Kaina, song…
“Làm gì mà có tác dụng chứ!_____ Phù!” – Kaina thổi nhẹ một hơi. [Phlegethon] không vịnh xướng được thổi ra đã khiến những viên đạn bốc hơi.
Ngay sau đó, một phần tường thành mở ra, những họng pháo lớn hơn______ những ngọn chủ pháo liền lộ diện. Chúng nhắm chính xác vào Kaina với tốc độ không thể nào tưởng tượng nổi so với chiến hạm của thế giới con người.
“Cái này thì trông có vẻ đau nha!”
Những ngọn chủ pháo khai hoả. Kaina tạo ra lối vào [Không Gian Thu Nạp] trước mặt mình, liên kết cửa ra tại địa điểm đám con rối tập trung nhiều nhất. Đạn chủ pháo bị thu vào trong [Không Gian Thu Nạp], giữ nguyên uy thế mà bắn vào đám con rối.
“Aha!”
Kaina tiếp tục nhào nặn Ether, cho thêm tác dụng của [Minos] và [Malebranche] mà bắn ra bốn phía. Những con rối đang trói buộc bản thân liền bị cắt thành mảnh nhỏ, ngay cả những con đang lao tới cũng bị tách thành nhiều phần.
Dù bị vô số phó pháo, chủ pháo và hằng hà sa số con rối truy đuổi tấn công, nhưng Kaina vẫn thong dong bay lượn và tạo ra một khoảng cách với chúng.
Cậu bay vào bên trong toà thành, vừa đánh nát những con rối vừa tiến tới. Tuy Kaina không biết vị trí của Lilith, nhưng chỉ duy nhất một căn phòng dưới lòng đất toà thành mà kể cả [Analyze] cũng không phân tích được. Vì vậy, chắc chắn đó là nơi Lilith bị giam cầm.
Khi đến trước căn phòng, Kaina chém nát cánh cửa kiên cố bằng [Malebranche]…
____Và cậu đã nhìn thấy.
Lão già hoảng hốt đang đứng đực ra___ Hầu Tước Ác Quỷ Sabnace.
Còn ở phía sau chính là Lilith đang bị lột trần và buộc vào giường_____
Não cậu trở nên sôi trào.
Đồng thời/ Công xưởng của Sabnace – Thành Trì Lưu Động Asmodeus/ Thiếu nữ Lilith
Quỷ, Ác Quỷ La Sát, Quỷ Thần. Lilith đã từng nghe về nhiều dị loại tại Nhật Bản từ Kaina, nhưng cậu ấy hiện tại lại giống hệt những kẻ ấy.
Ngay khoảnh khắc chạm mắt với bản thân đang trần truồng và sắp sửa bị chặt chân phải, Kaina gào lên như dã thú, thể xác của cậu lập tức phồng lên.
Trong chớp mắt, Kaina đông cứng những con rối đang đuổi đến từ phía sau. Kế đó, với tốc độ mà Sabnace chẳng thể phản ứng, cậu ấy cắt nhỏ cánh tay, đập nát đôi chân, moi móc nội tạng, nghiền nát đôi mắt, xé nhỏ đôi tai, dập nát mũi, rút lưỡi, giẫm nát chiếc đầu mà cả xin tha mạng Sabnace cũng không làm được.
….Và hiện tại, Kaina đang cẩn thận, triệt để băm nhỏ từng mảnh thịt của Sabnace bay tứ tung trong phòng.
“…….Kaina.”
Dù cất tiếng gọi, Kaina vẫn không hề quay lại.
“Kaina_____”
Cho dù muốn chạy đến, nhưng cơ thể của cô vẫn không thể di chuyển vì bị trói.
“___________Kaina!!”
Rốt cuộc, Kaina đã nhìn về đây. Ngay khi chạm mắt nhau, cậu ấy nhanh chóng lấy lại lý trí. Cả những cơ thịt phồng lên một cách dị thường cũng hoá thành Ether trắng mà tan biến.
“_________Lilith!!”
Kaina đã gọi tên bản thân. Cuối cùng cậu ấy cũng đã gọi. Và đến lúc này, Lilith mới cảm nhận được rằng tình huống này không phải là mơ, Kaina thương yêu đã chạy đến cứu mình, cứu thoát bản thân bằng sức mạnh áp đảo.
Cảm xúc này phải gọi là gì đây?
Trái tim cô run rẩy. Kaina… người yêu thương đã đến cứu bản thân. Người đàn ông đầy yêu thương mà mình đã hy sinh một lần để bảo vệ đang ở ngay trước mặt, cứu bản thân khỏi tình cảnh khốn cùng. Cảm xúc to lớn mà những lời tẻ nhạt như “vui mừng” cũng không thể nào diễn đạt đang tuôn trào và đùa giỡn con tim của Lilith.
“Lillith… Aa…. Lilith….”
Kaina vừa lộ vẻ mặt đau đớn vừa cởi bỏ trói buộc ở tay chân cô. Từng hành vi cử chỉ ấy của Kaina khiến cô cảm thấy yêu thương không gì sánh được.
“Lilith!!” – Kaina bỗng gọi tên cô bằng giọng nói lớn đến mức giật mình. Cậu ấy siết chặt cô đến mức đau đớn – “Tôi thích cô! Tôi thích cô lắm! Tôi yêu cô!!”
Đồng thời/ Cùng địa điểm/ Đại Ác Quỷ Anokutara Kaina
Trong vòng tay, thiếu nữ run rẩy.
“Cho dù là Lilith mạnh mẽ hay Lilith yếu đuối, tôi cũng đều thích cả.” – Kaina nói. Đây mới chính là những điều cậu nên nói – “Cho dù có là Lilith nào, tôi cũng thề sẽ yêu người.”
Kaina chạm mắt với Lilith. Trên đôi mắt đỏ rực, Lilith… người phụ nữ cậu yêu đang rưng rưng nước mắt.
“Ta… ta cũng____”
Bộp bộp bộp bộp.
Người cha bước vào phòng cùng với tiếng vỗ tay sảng khoái.
“Ai da, tốt quá rồi!” – Người cha mất đi lượng lớn Ether nên chiếc bóng trở nên mờ nhạt đang cười nói – “Thế này thì mục đích sẽ có thể hoàn thành rồi.”
“Đúng… đúng rồi nhỉ.” – Dù bối rối trước sự xuất hiện đột ngột của người cha, nhưng Kaina vẫn đồng ý. Và khi nhớ đến Lilith đang trong trạng thái trần truồng, cậu vội vàng lấy kimono từ hư không rồi quấn lấy Lilith. Cậu không muốn đến người cha nhìn thấy làn da của Lilith.
“____Vậy thì…” – Người cha hỏi như xen vào giữa hai người – “Grand Sigil quan trọng nhất đang ở đâu vậy?”
“Hở? A, à.” – Lilith vừa bối rối vừa hất cằm về phía chiếc hộp trưng bày trên kệ – “Chính là nó.”
“Hoá ra là vậy.” – Người cha nhìn chăm chú chiếc hộp, sau đó bước về phía sau Kaina.
Kaina rất vui mừng. Lilith bình an, bản thân cũng đạt đến cảnh giới Satanize, uy hiếp từ Sabnace cũng đã biến mất. Hơn hết là cánh tay mà Kaina và Lilith luôn tìm kiếm cũng đang ở ngay trước mặt.
“Tốt quá rồi nhỉ, Lilith!” – Kaina cười nói với cô – “Rốt cuộc thì cánh tay
Đồng thời/ Cùng địa điểm/ Thiếu nữ Lilith
Đầu tiên là một tiếng động như cái gì đó bị gọt đi. Tiếp theo là âm thanh nhớp nháp.
Đầu của Kaina đáng lẽ đang cười nói với bản thân đã bị bóp nát.
“……………Hở?” – Thanh âm thẫn thờ của bản thân cứ như của một ai khác.
Cơ thể của Kaina vô lực ngã ập xuống. Và rồi…
“Rốt cuộc… ta cũng đã tìm ra.”
Shougaku đứng phía sau Kaina bỗng cười lên. Không biết từ lúc nào, băng gạc tại vai phải của ông ta đã được tháo ra. Và trên chiếc vai ấy chính là cánh tay mà bản thân rất quen thuộc_______ cánh tay phải đã luôn ở cùng với bản thân suốt 16 năm. Và ông ta đã bóp nát đầu của Kaina bằng chính sức mạnh của cánh tay ấy.
“Kaina___!!” – Lilith thét lên. Dù con tim gần như sụp đổ, cô vẫn cố bám chặt lấy Kaina – “Kaina…aa…. Aaaa, Kaina… Kaina!!”
Kaina không trả lời, không chút cử động, một nửa bộ não đã mất đi.
“[Toàn bộ thế giới này là sân khấu]” – Thứ gì đó mang hình dáng Shougaku cất tiếng ngâm nga. Sigil khắc trên cánh tay phải của Lilith đang toả sáng – “[Cả nam lẫn nữ đều là diễn viên – Lên đài và lui xuống luân phiên – Một vài vai diễn ngược xuôi – Toàn bộ thế giới này đều là nơi vui đùa của ta____ Egoistic]”
Căn phòng, toà thành bị tràn ngập bởi Ether do thứ gì đó phóng ra. Chiếc hộp trưng bày cạnh tường tự mình mở khoá, nắp đậy bật ra, cánh tay trái dần nổi lên.
“Đây chính là Grand Sigil le Diable truyền lại đời đời của gia tộc Asmodeus sao?” – Thứ gì đó bỗng mở chiếc miệng to đến kinh ngạc, nhồm nhoàm nhai từng ngón tay, cẳng tay và bắp tay trái của bản thân hắn. Và tại vai trái đã mất đi cánh tay, hắn gắn mặt cắt của Grand Sigil vào – “[Heal]_____ Rốt cuộc thì ta đã đạt được rồi.”
Sau khi đã sở hữu Sigil tại cả hai tay, thứ gì đó đá vào xác của Kaina khiến cậu nằm ngửa lên.
“Kaina____” – Dù thế, Lilith vẫn bám chặt lấy cậu.
“Vướng víu.” – Thứ gì đó đá vào bụng cô.
“Gya!” – Cơ thể của Lilith nẩy lên như một trái cầu và đập vào tường.
“[Nếu ăn ngủ là ưu điểm, vậy thì cuộc đời ấy giống như thú vật_____Vollerei]” – Thứ gì đó đâm cánh tay trái vừa trang bị Grand Sigil vào dưới bụng____ đan điền của Kaina như moi ruột và lôi ra một khối Ether toả sáng – “Đến một tỷ thì quả nhiên là lâu thật.”
“Ka…ina….” – Lilith không thể nhìn thấy phía trước vì thấm đẫm nước mắt. Dù thế, cô vẫn cố lết đến bên cạnh thi thể Kaina như một con sâu đang trườn bò.
Bộ não của Lilith không thể xử lý nổi khung cảnh này, Kaina đã mất đi phần đầu và nằm sấp trước mặt cô. Vừa mới vài phút trước, Kaina vẫn còn đang sống. Sống sót, cười nói rằng thích cô, yêu cô, dù cô có yếu đuối hay mạnh mẽ cũng vẫn sẽ chấp nhận toàn bộ.
Ấy vậy mà…. Tại sao… lại như thế này?
“Đây là lần đầu chúng ta gặp mặt như thế này nhỉ, công chúa Asmodeus.”
Lilith bị thứ gì đó nắm cổ kéo dậy bằng cánh tay phải____ cánh tay của chính Lilith.
“Ng… ngươi là____”
“Ta ư?” – Thứ gì đó cười lên, sau đó lại thè lưỡi ra. Sigil được vẽ trên chiếc lưỡi ấy chính là… – “Là kẻ sẽ thống trị cả hai thế giới Assiah và Astral trong tương lai____ Đại Quỷ Vương Behemoth.”
_____Behemoth.
Cừu địch đã giết cha, giết mẹ, giết các anh em, gia thần, con dân, cướp đoạt cánh tay, và hiện tại vừa mới tước đi cả sinh mệnh của người đàn ông cô yêu nhất.
“Ta sẽ không để cô làm bề tôi, mà sẽ đặc biệt đưa lên làm phi. Nếu có thể sinh ra đứa con không mang cánh tay trái thì ta nhất định muốn nó kế thừa cánh tay này. Nhưng mà____” – Cánh tay trái được bao bọc bởi Ether – “[Kẻ yếu đuối – Tên của ngươi là phụ nữ]____ Ta ghét phụ nữ mạnh mẽ, nên hãy để ta bóc đi cái bản ngã không cần thiết đấy.”
Bàn tay trái của Behemoth____ Grand Sigil mà bản thân luôn mong mỏi bắt đầu phát ra hào quang màu đen. Bàn tay ấy chạm vào tóc Lilith, từng chút chìm vào trong não cô. Hắn đang muốn tước đoạt đi trái tim, ý chí và ký ức của Lilith____
(Aaaaa…. Không… không được! Cứu ta với!! Kaina____)
____Vào lúc ấy, đằng sau Behemoth xuất hiện một người phụ nữ mặc giáp.
Trong tư thế Daijoudan, người phụ nữ ấy giáng thẳng thanh kiếm xuống đầu Behemoth!
Đồng thời/ Cùng địa điểm/ Một trong 72 con quỷ Solomon – Sear___Kéttttttttttttttt.
Song, một kích tất sát ấy lại bị kẻ địch ngăn chặn bằng tay trái.
Người phụ nữ mặc giáp mang đôi cách trắng toát____ Đại Ác Quỷ Sear, kẻ đã hồi phục tổng lượng Ether vốn có và lấy lại sức mạnh thời kỳ toàn thịnh. Không để lỡ cơ hội kẻ địch mất thăng bằng, Sear lập tức đảo ngược kiếm chém vào cổ tay phải kẻ địch, lợi dụng ngay khoảnh khác bàn tay ấy thả lỏng, cô lập tức đoạt người chủ nhân trở về.
“____Điện Hạ!” – Dù cất tiếng gọi chủ nhân trong vòng tay, nhưng Lilith vẫn đờ người ra. Ở cuối tầm mắt của cô ấy là___ – (Đó là_____ Kaina ư!?)
Kaina bị phá huỷ phần đầu đang nằm trên mặt đất.
Sear không hiểu chuyện gì cả. Sau khi nhận được lá thư, cô vẫn tiếp tục chờ đợi thời cơ. Và ngay thời điểm kết giới chống [Teleport] bao phủ Thành Trì Lưu Động Asmodeus bị giải trừ, cô lập tức chạy đến và nhìn thấy tình huống này. Song, dù là tình huống gì thì sứ mệnh của bản thân vẫn không hề thay đổi.
“Ôooooooooooo!!” – Sear bỏ chủ nhân xuống, cất tiếng gào thét và xông tới kẻ địch.
“Haha! Grand Sigil quả nhiên sở hữu tính năng tuyệt vời thật đấy!” – Thanh kiếm bao phủ bằng lượng Ether có thể nhẹ nhàng chém chết Ác Quỷ thông thường lại dễ dàng bị kẻ địch làm chệch hướng hoặc chặn lại bằng tay trái.
Song, Sear không phải chỉ mù quáng chém vào kẻ địch.
([Đôi cánh bạch sắc – Bốn chiếc chân vạm vỡ – Tiếng ngựa hí trải dài ba nghìn thế giới]) – Lời vịnh xướng nhằm dịch chuyển với cự ly siêu xa. Đây là thủ đoạn để cô đưa chủ nhân chạy đến một nơi thật xa.
Sear vừa lặp đi lặp lại những cú chém vừa nhìn chủ nhân trong mép tầm mắt. Chủ nhân chẳng hề chuẩn bị cho việc dịch chuyển, cô ấy chỉ đang bám chặt lấy thi thể của Kaina mà khóc. Đây đâu phải trường hợp để làm như vậy.
“Sao vậy, Quân Chủ Ác Quỷ Sear? Ngươi đang thả lỏng đấy?” – Kẻ địch nở nụ cười. Hắn ta hướng cánh tay trái về phía Sear – “____[Stone Bullet]”
Ma thuật cấp thấp thuộc tính địa. Vốn dĩ, nó chỉ là ma thuật có thể phóng ra chừng 2 đến 3 hòn đá_____ Song, thứ xuất hiện trước mặt cô chính là những viên đạn sắt với số lượng chỉ có thể miêu tả bằng cụm từ “vô số”.
“Khốn____” – Trước cơn mưa đạn có khả năng biến cơ thể mình thành tổ ong, Sear phát ra [Teleport] không vịnh xướng tại cự ly gần. Những viên đạn biến đi đến nơi nào đó.
“Để các ngươi chạy trốn thì cũng chán lắm.” – Kẻ địch vừa phóng những viên đạn khiêu khích như đùa cợt vừa giơ tay trái lên – “[Gross Siegel von Demon____ Einsatz]!” [note49480]
(Không… không thể nào____ Đó là Grand Sigil của Asmodeus!?)
Grand Sigil có sức mạnh phong ấn toàn bộ ma thuật mà người thi triển không muốn. Nếu hắn triển khai sức mạnh ấy tại đây thì bản thân cùng chủ nhân sẽ chẳng thể chiến đấu lẫn chạy trốn và phải chịu giày vò đến chết______ Tuy nhiên…
“…………Ái chà?” – Cánh tay không phát huy tác dụng. Kẻ địch nghiêng đầu thắc mắc – “Tại sao nó lại không phát động?”
([Lệnh cho Grand Sigil của Quân Chủ Ác Quỷ Sear vĩ đại – Hãy hoá vạn lý xa xôi thành số không]) – Mặc dù không rõ lý do, nhưng đây chính là cơ hội cho cô. Sear chạy đến bên chủ nhân – ([Grand Telep____)
“_____[Biến mất đi, đốm lửa trong khoảnh khắc, đời người là chiếc bóng dạo bước]”
Ngay khi kẻ địch niệm chú, căn phòng bỗng bị nuốt chửng bởi bóng đêm. Sear cảm nhận được thuật thức [Grand Teleport] đã được hoàn thành vịnh xướng bỗng tan biến trong đầu.
“Kệ đi vậy. Ta vẫn còn ma thuật giống như thế. Cả [Egoistic] cũng đã hoàn tất triển khai rồi.”
(Là ma thuật cản trở thuật thức giống như Grand Sigil of World ư!) – Cho dù có muốn dựng thuật thức để hoàn thành [Grand Teleport], nó vẫn lập tức tan biến như toà lâu đài cát bị sóng cuốn trôi.
“_____[Đất đai màu mỡ, cỏ dại lan tràn]”
Hơn thế nữa, dưới chân không thể nhìn thấy do bóng đêm_____ Có vô số thứ mảnh khảnh quằn quại mọc lên từ trong tấm thảm và bám chặt lấy chân của Sear. Từ vị trí bị trói, Ether dần bị cướp đi như cây cỏ đang hấp thu nước tưới_____
“Khốn_____ [Torch]!” – Thắp sáng căn phòng, Sear bỗng hít một ngụm.
Những sợi dây leo ghê rợn mọc ra và lổn nhổn như rắn rết khắp sàn nhà.
Dù chân bị dây leo giữ lấy, Sear vẫn chạy đến bên chủ nhân – “Điện hạ, chúng ta phải chạy đi!”
Dù vậy, người chủ nhân vẫn cứ khóc lóc bám chặt di thể của Kaina chứ không định đứng dậy. Không còn cách nào khác, Sear đành vác thi thể của Kaina lên. Ngay lập tức, người chủ nhân đã hoàn toàn vụn vỡ con tim và trở thành thiếu nữ yếu đuối bắt đầu ngơ ngẩn bám theo.
“Đi đâu? Các ngươi không có nơi nào để chạy cả.”
Sear vừa dùng [Teleport] cự ly ngắn mà phải xoay sở mới có thể triển khai, kiếm và vật dụng trong nhà để ngăn chặn đạn của kẻ địch vừa ra khỏi phòng. Giữa đường, vì tình cờ tìm thấy lõi Ether của ai đó đang lơ lửng nên cô tóm lấy để bổ sung Ether.
Sear vác thi hài của Kaina trên lưng, nhờ ánh sáng nhỏ bé từ [Torch] mà tiến tới trong hành lang tối tăm lúc nhúc những sợi dây leo. Cứ đi được một chốc thì cô lại quay ra sau xác nhận liệu vị chủ nhân đang ngẩn ngơ có đi theo không.
Vô số dây leo mọc lên như phá vỡ sàn gạch và cuốn lấy bọn Sear. Ngoài ra, trên đường đi còn có những con rối tự động nằm ngổn ngang vì mất đi khống chế. Sear suýt ngã vì bị dây leo bắt lấy chân. Thi thể của Kaina lăn ra sàn nhà.
“Kaina____!” – Người chủ nhân với tinh thần bị huỷ hoại bám lấy xác Kaina – “Kaina….”
“Điện Hạ, đứng lên đi.” – Sear vừa xé những sợi dây leo đang cuốn lấy chủ nhân vừa nói – “Ngài phải đứng lên_____ Xin hãy đứng lên đi!”
Song, người chủ nhân vẫn chỉ khóc nức nở. Chiếc áo kimono bị đám dây leo cướp lấy, lộ ra làn da trắng nõn nà. Dù vậy, người chủ nhân vẫn đang tuyệt vọng đến mức chẳng màng để ý.
“Ta nói rồi mà? Các ngươi không còn nơi nào để chạy cả.”
Thanh âm xa xôi của kẻ địch trong hành lang tối tăm.
“____[Chết đi và ngủ say, khi ngủ say sẽ có giấc mơ đang chờ]”
Thanh âm ấy ngâm nga lời vịnh xướng không lành.
“[To be or not to be, that is the question]” [note49481]
Khí tức tử vong nồng đậm xuất hiện xung quanh. Những linh hồn còn lưu luyến không thể giải thoát, vô số oán niệm chồng chất tại Kobe hoá thành Ác Linh cấp thấp, ám vào các con rối tự động và khiến chúng đứng lên.
“Oooo…..”
“Gra…….”
Những con rối tự động đã biến thành quyến thuộc của địch, cầm lấy thương và kiếm, vừa rên rỉ phẫn uất vừa áp sát bọn Sear.
“Khốn… khốn kiếp!!”
Trước những đợt tấn công mãnh liệt của các con rối, Sear vừa dùng kiếm gạt đi hoặc dịch chuyển bọn chúng đi đâu đó trên biển bằng [Teleport] vừa tiến tới. Vật vô tri không sở hữu Astral rất dễ dịch chuyển. Tuy nhiên, đối với những con rối tự động bị Ác Linh ám vào thì hoàn toàn khác. Sear dốc hết sức cõng thi thể Kaina trên vai, bảo hộ chủ nhân mà tiến về phía trước.
….Sau khi ra khỏi hành lang dài đằng đẵng tưởng như vô tận, bọn họ rốt cuộc ra đến bên ngoài khu vườn. Khu vườn đầy kỷ niệm mà vị chủ nhân ngổ ngáo thường chơi đùa hiện đã biến thành thiên đường cho đống dây leo gớm ghiếc. Sear thương tích đầy mình vừa chặt chém những sợi dây leo lao đến vừa đi đến bức tượng thoạt nhìn chẳng có gì nổi bật tại một góc vườn.
Đó là bức tượng của vua Asmodeus đời đầu. Khi Sear chạm vào phần chân tượng khổng lồ thì ánh sáng bỗng tràn ra từ đó, cánh cửa được che giấu một cách công phu đã mở ra. Đó là một ma thuật nhận thức tinh vi chỉ phản ứng với một số người nhất định.
“Phía trước có một con thuyền thoát hiểm.” – Sear vừa bỏ thi thể Kaina xuống vừa nói – “Ngài biết đường đi phải không? Ngày xưa, chúng ta đã cùng nhau… bước qua rất nhiều lần.”
Cô công chúa nghịch ngợm này lúc nào cũng trốn khỏi buổi học khiến các gia sư tức giận. Bản thân Sear thì bị kẹp giữa cô công chúa đáng yêu cùng nhóm giáo viên nên cũng rất khổ sở.
“Fufu…. Điện Hạ lúc nào cũng dùng [Hermit in the Fog] che giấu bản thân rồi chạy đi chơi. Lần nào cũng là thần tìm thấy, la rầy nhưng vẫn ở cùng với ngài.”
Bởi vì công chúa chạy lung tung quá nhiều nên gia sư trưởng đã xin phép đức vua phong ấn Sigil khắc trên cánh tay phải của công chúa. Thế nhưng, công chúa bỗng dưng lại phát huy tính khí không chịu thua của mình theo hướng không ngờ, cuối cùng lại có thể thực hiện [Hermit in the Fog] mà không cần Sigil.
Có lẽ người luôn lo lắng cho công chúa như Kaina có nằm mơ cũng không nghĩ ra lý do vị chủ nhân có thể sử dụng [Hermit in the Fog], ma thuật duy nhất mà cô ấy có thể sử dụng trong các loại bộc phát ra ngoài mà không cần Sigil, lại ngu ngốc như thế này… Nếu được thì Sear thật muốn kể chuyện này cho Kaina và cùng nhau cười đùa.
____Nhưng tất cả đã là quá khứ rồi.
“Điện Hạ…” – Sear nói với chủ nhân. Người chủ nhân vẫn đang bám lấy di thể của Kaina mà chảy nước mắt – “_____Điện Hạ!”
Sear dằn lòng xuống và tát vào má của chủ nhân.
Trong suốt 16 năm, cô đã luôn bảo vệ người chủ nhân… không, là người bạn, đứa em gái, đứa con gái yêu thương mà cô luôn trân trọng hơn cả sinh mệnh mình. Rốt cuộc thì Lilith đã ngẩng đầu lên.
“Điện Hạ, mặc dù có hơi tàn nhẫn… nhưng xin ngài hãy chiến đấu.” – Sear khoác chiếc áo choàng của mình cho chủ nhân. Kế đó, Sear nhét lõi Ether nhặt được trên đường vào miệng Lilith rồi giúp cô nuốt xuống – “Nhất định Kaina cũng mong muốn điều ấy.”
“Se… Sear____” – Cuối cùng, đôi tròng mắt của người chủ nhân lấy lại tiêu điểm và gọi tên cô.
“Điện Hạ_____ Không, Lilith.” – Sear ôm lấy đứa con gái vô cùng đáng yêu. Sear nhớ lại lần mình nắm lấy bàn tay của thiếu nữ mới sinh này vào mười sáu năm trước – “Hãy đi đi.”
Bất chợt, Sear đẩy ngực Lilith. Lilith lọt vào trong căn phòng bí mật, cánh cửa_____ bức tường ngăn cách mấy tầng đầy kiên cố đóng lại. Sâu bên trong chính là một con đường dưới lòng đất. Người chủ nhân mình yêu thương nhất định sẽ đi đến con thuyền thoát hiểm và tiếp tục kéo dài sinh mệnh bản thân.
“____[Teleport]” – Sear dịch chuyển cơ quan trong bức tượng đồng_____ kết cấu nhận thức để mở cánh cửa____ ra phía trên biển Kobe. Thế này thì kẻ địch truy đuổi đứa con gái yêu thương của mình sẽ bị ngăn cản.
___Đồng thời, cô cũng cắt đứt đường lui của bản thân.
“Cuối cùng cũng tìm ra rồi.” – Giọng nói của kẻ địch vang lên từ sau lưng – “Ái chà? Công chúa đã đi đâu rồi?”
Sear quay lại. Dồn sức vào thanh kiếm đang nắm chặt. Vì để thiêu đốt sinh mệnh bản thân, và vì để bảo vệ đứa con gái mình yêu thương.
(Còn tiếp…)