Editor: Triêu Nhan Nhi
Beta: Melodysoyani.
Long Thiểu Tôn bỗng nhiên quay mặt lại, gương mặt tuấn mỹ kia lập tức xông vào tầm mắt, Đường Dĩ Phi chỉ cảm thấy ruột gan rối bời, hoàn toàn không phản ứng kịp.
”Không có, không có phải không?”
Trả lời lắp bắp, lời vừa nói ra khỏi miệng thì lập tức làm bại lộ ra bản tính háo sắc thích ngắm mỹ nam của mình.
”Học Trưởng, sao anh lại hỏi như vậy?”
Long Thiểu Tôn lắc đầu, dáng vẻthông thả hỏi: “Không có gì, chỉ là tùy tiện hỏi một chút thôi.”
”Ồ...” Đường Dĩ Phi nửa tin nửa ngờ, nhưng mà lúc này cô không thể suy nghĩ nhiều, vì đã mười giờ năm mươi rồi!
”A,trời ạ! Em sẽ bị nhốt ở ngoài cửa mất!”
Nhanh chóngđứng dậy từ ghế salon, Đường Dĩ Phi tức tốc cầm lấy túi sách của mình, vọt tới chỗ thay giày: “Học Trưởng, em đi trước nhé!”
”Anh đưa em về.” Nhìn cô vội vội vàng vàng ra mở cửa, Long Thiểu Tôn cũng vội vàng khoác một chiếc áo vào,cầm chìa khóa xe đuổi theo.
---- ---- ----- ----
Mười phút sau, nhìn cánh cửa sắt tođang đóng chặt lại,rốt cuộc Đường Dĩ Phi cũng vô lực thở dài.
Cô vẫn là khôngthể chạy về kịp được.
Quay đầu chậm rãi đi tới chiếc xe Bugatti Veyron xa hoa kia, lắc đầu ân hận với thiếu niên ở trên chỗ sau tay lái.
”Xe thể thao cáp cao của thế giới cũng không đuổi kịp thời gian, em không thể quay về...”
Lời nói này có thâm ý khác, Đường Dĩ Phi không ngờ tớisẽ có một ngày cô và anh sẽ rơi vào hoàn cảnh không thể quay trở về như bây giờ.
Long Thiểu Tôn nhướng mày, “Lên xe đi!”
Xem ra bây giờ, cô cũng chỉ có thể tạm thời ở chỗ đó của anh, dù sao thì cũng không thể đế một cô gái như cô ngủ ở đầu đường được!
Sau khi Đường Dĩ Phi trái qua sự đấu tranh kịch liệt trong tư tưởng, thì cuối cùng cũng nhận mệnh địa mở cửa xe, may mắn được hưởng thụxe thể thao cao cấp một lần nữa.
”Học Trưởng, xe này do tự anh mua sao?”
Ngồi ở mềm mại và thoải mái trong xe thể thao, Đường Dĩ Phi tạm thời quên mất phiền não vừa rồi.
”Ừm.”
Đây là thùng tiền hạng nhất do anh sáng lập ra, nhắc tới chuyện này, Long Thiểu Tôn không khỏi có chút đắc ý.
Lúc trước khilần đầu tiên tiếp xúc thị trường chứng khoán, Long Thiểu Tôn gạt người nhà len lén rót vào một khoản tiền, mua một chút cổ phần gần như không có tiền đồ gì cả, nhưng kết quả chưa tới vài ngày thì chút cổ phần kia lại tăng mạnh như phát điên, giá cổ phiếu lại lật vài lần!
Sau đó Long Thiểu Tôn lập tức bán cổ phần đi, lại lợi dụn tiền kiếm được để mua nhữngcổ phiếu khác, kết quả là kiếm được rất nhiều tiền.
Sau lại thì lại có chiếc xe thể thao này, còn có một ít tài sản trên tay, trước mắt thì đã có thể thoát khỏi gia đình và phát huy ưu thế độc lập.
Không có người biết, Học Trưởng Long hoàn mỹ trừ có sự nghiệp thành tựu, thật ra thì gia cảnh lại càng hùng hậu hơn, nhà của Long Đầu Lão đại giàu có nhất thành phố Vân Dương—— tập đoàn Vân Thiên, căn bản là nhà anh đấy!
”Thật là lợi hại! Lần trước khi anh hai em nhìn thấy chiếc xe thể thao này, lúc đó cả hai con mắt đều chiếu sáng, lúc này nếu như bị anh ấy nhìn thấy thì sẽhâm mộ anh đến chết mất!”
Khi Đường Dĩ Phi nhắc tới Đường Tuân Hựu thì tinh thần lập tức phấn khởi, một đôi mắt to ở phát sáng rực rỡ dưới ngọn.
Long Thiểu Tôn không biết tại sao lòng lại bỗng nhiên rầu rĩ như bị vật gì đó va chạm vào vậy, giọng nói nghiễm nhiên có chút lạnh lùng: “Em còn có một anh trai sao?”
”Chậc, đúng vậy, em quên nói với anh, em có một anh trai, còn có một người chị, bọn họ đều rất thương em.”
Ánh mắt của cô rất phức tạp, Long Thiểu Tôn nhìn không ra cô đang nghĩ gì, chẳng qua điểm duy nhất anh quan tâm, là cô lại có thân nhân!
Phỉ Phỉ là cô nhi, còn cô lại có một anh trai và một người chị!
Điểm này, tuyệt không giống!
Ánh mắt xưa này đều ôn hòa sáng lạn trong nháy mắt lại phát ra sự lạnh lùng đến nổi khiến người ta phải sợ hãi!
Vô cùng xa lạ!
Đường Dĩ Phi không biết vì saobỗng nhiên anh lại trở nên rầu rĩ không vui, cũng không dám nói nhiều lời, chỉ có thể dùng đôi mắt mơ hồ đế len lén liếc nhìn anh.