Ừ Thì Đơn Phương

chương 13: biến thái

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Oh Yead. Mình đã quay lại rồi đây. Tiếp tục câu chuyện nhé. ________

Đêm đó, tôi chẳng ngủ được. Những suy nghĩ ngập tràn trong đầu tôi. Thế quái nào mà cứ nghĩ đến mãi thế này? Tôi vò đầu bứt tóc, lăm qua rồi lăn lại. Sau một lúc tự tra tấn mình xong, tôi ra ban công hóng gió. Aaa... gió mát quá. Nhìn qua phòng sát bên, tối thui. Ew. Tên đáng chết đó. Tôi hận hắn đến tận xương tủy. Nhìn sang phòng cô Giang, vẫn còn sáng. Ơ. Đã khuya vậy rồi mà cô với ông chưa ngủ à? Hmmm. Tôi mặc kệ, tiếp tục hóng gió mát.

Một lúc sau tôi vào lại phòng mình. Vỗ mặt bộp bộp, trấn an bản thân và đi ngủ.

..........

Vài tháng sau....

Kể từ lần đó đến nay, tôi không thèm nói chuyện đến hắn. Còn An Như thì chẳng đá động gì tới tôi nữa. Ok. Vậy là tốt rồi. Cô Giang và ong Thiên đã ra nước ngoài nửa tháng trước. Ngôi nhà cũng chỉ còn ba chúng tôi và các người giúp việc. À mà quên, tôi cũng là người giúp việc nữa mà.

Tôi và hắn hễ đụng mặt nhau thì tôi đều tránh mặt. Chỉ có những lúc ăn hay luẩn quẩn trong nhà có Thủy Trà thì tôi không tránh thôi. Cơ mà hắn bị gì mà cứ hễ thấy tôi đi ngang là đưa chân ra chắn ngang đường tôi đi. Hay là tôi đi ngang cửa bếp hay lên bậc thang thì hắn chống tay hoặc lấn đường tôi. Chết tiệt thật.

Ew. Hôm nay là chủ nhật. Mong rằng hắn sẽ đi đâu đó chơi đi, cho khuất mắt tôi.

h

Tôi phải dậy sớm để chuẩn bị bữa sáng. Chịu thôi, dù gì thì mình cũng đang ở nhà người ta mà, không thể để mắc nợ được. Nói không phải khoe à nha, tôi nấu ăn ngon tuyệt luôn ấy. Cái này chắc là được thừa hưởng từ mami yêu đâu của tôi ấy. À mà nhắc mami mới nhớ, tranh thủ hôm nào về thăm nhà mới được, nhớ nhà quá >

Truyện Chữ Hay