Kết thúc buổi stream, tôi chìm đắm vào sự sung sướng của bồn tắm thì lại bị một tin nhắn ngắt nhịp.
===========
Chủ đề: Về bộ trang phục cosplay
Lời nhắn: Cái bộ cosplay chị có nói hôm trước á… bên công ty may muốn lấy số đo của Yuki-kun, em thấy sao?
Họ nhận đo tại Tokyo, Yokohama, Nagoya, Kyoto, Osaka và Fukuoka luôn.
Đương nhiên là chị không ép em đâu nhưng cuối tuần có ổn không em? Nếu ở gần chỗ chị thì để chị chở em một cuốc nên cho chị địa chỉ nhà em nhé.
===========
Tôi trả lời Kaoru-san rằng tôi sống ở Nagoya và có thể đi được.
Mà nghĩ lại thì mình cũng không biết chị ấy sống ở đâu.
------------------------
“A, đã có phản hồi rồi này.”
Tôi đang hoàn thiện nốt bức vẽ của mình sau buổi stream của Yuki-kun.
“Em ấy nói rằng có thể đi đến Nagoya? Từ từ đã, Nagoya?”
Tôi… đang sống ở Nagoya mà.
“Ahh, đây cứ như là định mệnh vậyyyyy!”
Tôi không thể tập trung vào công việc được nữa và vội vàng trả lời lại tin nhắn của em ấy.
------------------
Đang thay bộ đồ ngủ, tôi nhận được phản hồi từ Kaoru-san
==========
Chủ đề: Re:Re Về bộ trang phục Cosplay
Lời nhắn: Trùng hợp thật đấy; Chị cũng sống ở Nagoya.
Đằng nào chị cũng phải đi đưa chi tiết của bộ trang phục cho họ vào cuối tuần nên chúng ta có thể cùng đi luôn không?
Nếu em đứng đợi được ở ga Nagoya, chị có thể đến đón bằng xe ô tô.
==========
Có vẻ như Kaoru-san cũng sống ở Nagoya và chị có vẻ cũng muốn đón tôi theo nữa.
Bảo mình tự đi được thì có hơi áy náy ấy…và tôi nhanh chóng nhận được phản hồi.
==========
Chủ đề: Re: Re: Re: Re: Về bộ trang phục cosplay
Lời nhắn: Không sao đâu.
Cứ để chị gái này lo hết cho, được chứ?
==========
Nếu chị ấy đã như vầy rồi thì từ chối cũng không hay lắm nên bọn tôi cuối cùng cũng đi với nhau.
-------------
“Yatta!!!”
Mời được Yuki-kun đi cùng làm tôi cao hứng vô cùng luôn, mong đến ngày hẹn quá đi mất. Giờ thì năng suất lên và làm nốt việc nào.
------------
Thứ bảy, tôi đợi Kaoru-san ở nhà ga Nagoya.
Sau khi gửi bức ảnh bộ quần áo mình đang mặc và đứng lơ đãng ở trước cái Đồng hồ Bạc….
“Xin lỗi, em có phải là Yuki-kun không?”
Tôi quay mặt lại về phía giọng nói và thấy một người phụ nữ xinh đẹp với mái tóc dài màu be trà sữa sẫm.
“E, etou, vâng ạ.”
“Chị rất vui vì chúng ta có thể gặp nhau một cách an toàn đó. Đi thôi chứ? Xe của chị đang ở bãi đậu xe.”
“V-vâng.”
Bị cuốn theo dòng sự kiện, tôi đi vào xe của Kaoru-san.
“Etou, xin lỗi vì sự bất tiện khi ở trong xe nhưng một lần nữa, chị là Kaoru Yusa, được biết tới với cái tên Yuru Kakizaki ở trên mạng. Thật vui khi cuối cùng có thể gặp em, Yuki-kun.”
“À vâng! Em cũng vậy ạ! Em là Himemura Yuki. Mong chị thiếu cố!”
Aa, tôi vô tình cắn phải lưỡi khi đang nói chuyện, xấu hổ quá.
“Hự! (Thật sự đấy, sao em ấy có thể dễ thương đến thế chứ?!)”
“E-em xin lỗi, em vừa cắn phải lưỡi…”
“Không sao đâu. Ai cũng sẽ thấy lo lắng khi gặp ai đó lần đầu tiên mà.”
“Nhưng mà vẫn khá là xấu hổ ạ. Dù đã từng này tuổi rồi…”
“Đừng lo lắng về điều đó. Bình tĩnh lại nào.”
“Em, cảm ơn…”
Nhờ những lời nhẹ nhàng của chị ấy mà tôi đã có thể bình tĩnh lại một chút.
“Em bình tĩnh lại được một chút rồi. Cảm ơn chị rất nhiều ạ!”
“Ừm, vậy là tốt rồi.”
Sau 10 phút ngồi trong xe, chúng tôi đến một tòa nhà lớn.
“Đây là GloryCute, công ty sẽ may ra bộ trang phục cosplay cho em mặc Yuki-kun.”
“Em không hiểu lắm về quần áo của phụ nữ đâu…”
“Hahaha, đó là chuyện đương nhiên mà. Được rồi để chị tìm chỗ đỗ xe đã.”
“Vâng!”
Sau khi đỗ xe xong chúng tôi bước vào trong tòa nhà.
-----------------
“Xin chào, cô đã hẹn trước chưa ạ?” Người tiếp tân hỏi.
“Xin chào. Tôi tên là Kaoru Yusa và tôi đã hẹn trước vào lúc 3 chiều hôm nay.”
Khả năng trả lời một cách tự tin với nhân viên lễ tân khiến tôi nhận ra chị ấy đúng là một con người của xã hội. Không giống như tính cách trong mấy buổi stream của tôi, lúc này chị ấy là một con người rất đáng tin cậy.
“Cô Kaoru Yusa phải không ạ? Vâng tôi đã xác nhận được cuộc hẹn trước. Xin mời đi theo tôi ạ.”
“Cảm ơn. Đi nào Yuki-kun.”
“Vâng!”
Người tiếp tân dẫn chúng tôi lên tầng trên rồi vào một căn phòng.
“Làm ơn hãy đợi ở đây. Người phụ trách sẽ đến sớm thôi ạ.”
“Cảm ơn.”
“Cảm ơn ạ!”
Khoảng 10 phút sau, một người đàn ông cao ráo bước vào căn phòng.
“Ara, Kaoru-chan, lâu lắm không gặp…!”
“Lâu lắm không gặp. Anh không thay đổi chút nào nhỉ, tiền bối?”
Và người đàn ông này có tính cách hơi nữ tính.
“Vậy đây là đứa trẻ mà em đã nhắc tới sao?”
“Vâng! Em ấy rất dễ thương phải không?”
“Fu-mu… hừm…”
Người đó nhìn chằm chằm vào tôi.
“Em, thật sự không giả mạo giới tính mình phải không?”
“D-Dạ không ạ. Về mặt sinh học em là con trai ạ.”
“Thật không thể tin được… Em có hứng thú với việc làm người mẫu không?”
“Tiền bối!”
Kaoru-san tsukkomi với anh ấy.
“Ara, xin lỗi nhé. Anh có thói quen tìm kiếm những cô gái có tiềm năng….”
“Maa, cũng không phải em không hiểu cảm giác của anh.”
Ủa Kaoru-san, chị nói gì thế?
“Mà thôi, nhân viên bên chúng tôi đã sẵn sàng rồi nên chúng ta sẽ đi đến căn phòng tiếp theo. Em có thể nhắc lại tên mình không?”
“Yuki ạ! Himemura Yuki ạ!”
“Yuki-chan hử? Một cái tên dễ thương thật đấy.”
“C-Cảm ơn?” Tôi trả lời mà không chắc liệu nó có phải là một lời khen không nữa.
“Vậy thì Yuki-chan, cứ làm theo hướng dẫn của các nhân viên và mọi thứ sẽ xong sớm thôi.”
“Vâng!”
Và tôi bước vào căn phòng theo người nhân viên.
“Ara, em là khách hàng đến để lấy số đo à? Đi lối này em, chúng ta sẽ xong ngay lập tức thôi, được chứ?”
“Vâng!”
Người nhân viên nhanh chóng hoàn thành việc lấy số đo.
“Này, em là con trai phải không? Em có thích trang điểm không? Ở đây bọn chị cũng có rất nhiều quần áo dễ thương đó!”
“Ể?”
Tôi tự hỏi là người phụ nữ này vừa nói gì vậy?
—Góc nhìn của Yuru Kakizaki—
“Này Kaoru-chan.”
“Sao vậy tiền bối?”
“Anh tự hỏi liệu cậu bé ấy có thể trở thành một người mẫu của bọn anh hay không…”
“Em không nghĩ thằng bé sẽ muốn mặc đồ con gái rồi được xuất hiện trên tạp chí đâu.”
“Chắc chắn vậy rồi nhỉ.”
“Anh vẫn thật sự muốn thấy em ấy mặc những bộ đồ dễ thương…”
Anh ấy lẩm bẩm với một ánh nhìn xa xăm.