Tuyệt Thế Đường Môn: Học Tỷ, Mời Giúp Ta Tu Hành

chương 141: thưởng bảo

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 141: Thưởng bảo

Lúc này Lăng Lạc Thần bởi vì uống rượu nên gương mặt của nàng trở nên hồng nhuận, trong người nàng lúc này tim đập loạn nhịp, nhưng vẫn tỏ ra trấn định gắp lấy một miếng thịt hồn thú chậm rãi ăn.

Dưới mặt bàn, hai chân nàng đang đặt lên người Trần Phong, uyển chuyển cực kỳ linh hoạt.

Ngồi tại đối diện, Trần Phong không khỏi ngạc nhiên, tiểu nha đầu này, lá gan thật sự càng lúc càng lớn!!

Giữa thanh thiên bạch nhật lại dám chọc ghẹo hắn.

Lúc này, bên cạnh Mã Tiểu Đào tựa hồ đã uống say, mở miệng nói: "Lại đến hai vò rượu!!"

Diêu Hiên hô lớn: "Tiểu nhị, cho ta hai vò rượu Quỳnh Tương!!"

Mã Tiểu Đào khuôn mặt đỏ bừng, mặc dù thân thể của nàng rất cường đại, nhưng rượu bọn hắn dùng thuộc loại đỉnh cấp, người bình thường uống một hơi liền ngất đến hôm sau.

Lúc này trên mặt đám người đều đã đỏ rực, Trần Phong mặc dù tinh thần lực cường đại, nhưng cũng không chịu nổi, huyết dịch lưu động toàn thân.

Mã Tiểu Đào uống nhiều nhất, lúc này nàng đã có chút không khống chế nổi, mỉm cười nói: "Lão công, ngươi gắp cho ta ăn đi, ta muốn ăn Ngọc Long Gân."Nói xong nàng chỉ chỉ vào một món ăn trên bàn.

Dưới mặt bàn, đôi chân kia vẫn không ngừng di chuyển.

Trần Phong nhìn thoáng qua Lăng Lạc Thần, ra hiệu nàng đừng đùa.

Lăng Lạc Thần giả bộ như không thấy hắn, cúi đầu dùng bữa, nhưng cũng không dừng lại, Trần Phong chỉ cảm thấy ở bên dưới hắn dễ chịu không thôi.

Nhìn xem Lăng Lạc Thần, hắn không khỏi tức giận đưa tay xuống dưới mặt bàn gạt đi.

Lăng Lạc Thần thấy hắn hành động quả quyết như thế, trong lòng thầm mắng một câu: "Ghê tởm Mã Tiểu Đào!!"

Trần Phong nhìn xuống thân thể lúc này, không có cách nào, đành phải dùng ra hồn kỹ Hư Đao che lấp.

Sau đó lấy ra một chén nhỏ, đứng lên bỏ vào vài miếng Ngọc Long Gân. Đây chính là gân của trăm năm Địa Long, được nấu trong ba ngày, mỹ vị đến cực điểm.

Một bên Công Dương Mục tranh thủ lấy lòng nói: "Tiểu Đào, Trần Phong đối ngươi thật tốt."

Mã Tiểu Đào đắc ý nở nụ cười, làm nũng nói: "Lão công, ngươi gắp cho ta đi."

Trần Phong vừa mới ngồi xuống, tiếp tục phát hiện Lăng Lạc Thần lại giở trò, nha đầu này quả thực lớn mật a.

Nhìn xem Mã Tiểu Đào đang chờ đợi hắn, tạm thời chỉ có thể bỏ qua Lăng Lạc Thần.

Trần Phong bưng lên chén nhỏ, cầm thìa, đem Ngọc Long Gân đút cho Mã Tiểu Đào.

Một bên Diêu Hiên hào hứng nói: "Tiểu Đào tỷ, hôn một cái."

Công Dương Mục cắt lời hắn: "Tiểu Đào, nơi này có rất nhiều người đâu!"

Mã Tiểu Đào ăn xong Ngọc Long Gân sau dó nàng đứng dậy hôn nhẹ lên mặt hắn.

Lúc này Trần Phong môi thì bị Mã Tiểu Đào quấn lấy con bên dưới đang không ngừng bị trêu đùa để hắn cảm thấy toàn thân nhiệt hỏa sôi trào.

Diêu Hiên: "Tiểu Đào tỷ, quá tốt!!"

Công Dương Mục đau khổ nói: "Tiểu Đào, chúng ta còn đang một thân một mình a, ngươi làm thế không khỏi có chút khó coi...."

Tây Tây đáp: "Ta cũng vậy......"

Khi Lăng Lạc Thần chuẩn bị rút lui liền cảm giác được chân nàng đã bị Trần Phong kẹp lấy.

Mã Tiểu Đào nồng nặc mùi rượu nói: "Chỉ là kìm không được thôi, các ngươi biết cái gì."

Trần Phong bình tĩnh cười nói: "Mong ước chư vị, sớm ngày tìm được ý chung nhân."

Diêu Hiên nhiệt huyết sôi trào nói: "Không sai, một ngày nào đó ta sẽ tìm thấy!! Cạn ly!!!"

Công Dương Mục hô lớn: "Không sai, ta muốn tìm một nam nhân...!!"

Tây Tây trầm mặc không nói, nhưng trong lòng nàng chỉ muốn tìm lấy một người bình thường tận hưởng cuộc sống an ổn.

Lăng Lạc Thần nhìn xem Trần Phong bình thản tươi cười, không khỏi thầm nghĩ: "Ta nhất định phải cho tiểu hỗn đản ngươi biến sắc!!"

Nửa canh giờ trôi qua, Trần Phong sắc mặt đã đỏ bừng, hắn ngưng vận dụng tinh thần lực phong tỏa Lăng Lạc Thần, một lát sau, Lăng Lạc Thần rốt cục thu chân về.

Sau khi đã ăn xong đám người tiến về Giám Bảo Các.

Nhìn xem Lăng Lạc Thần không được tự nhiên, Trần Phong không tự chủ mỉm cười, để xem lần sau nàng còn dám làm thế hay không.

Lăng Lạc Thần trên mặt hồng thuận, may mắn lần này bọn hắn đến đây uống rượu, nếu không nàng chắc chắn sẽ bị phát giác vài điểm dị thường.

Lăng Lạc Thần tức giận thầm nghĩ: "Hỗn đản, ta phải nghĩ biện pháp......"

Hôm nay diễn ra thưởng bảo do Sử Lai Khắc thành một vài đại thương gia tổ chức, bọn hắn sau khi thu gom được một vài đồ vật quý hiếm, sẽ tại Sử Lai Khắc học viện tiến thành thưởng bảo sau đó mới đưa đến đấu giá hội.

Đám thương gia này phân bố tại khắp nơi trên đại lục, không chỉ giúp Sử Lai Khắc học viên thu thập tài nguyên, bọn hắn còn thu thập các tin tức trong yếu.

Thưởng bảo diễn ra chủ yếu nhắm vào hai loại học viên, một là gửi đến thông báo cho nội viên học viên, hai là bọn hắn sẽ gửi thư tín mời ngoại viện hạch tâm đệ tử tham gia.

Thưởng bảo sẽ xuất hiện rất nhiều đồ tốt, nhưng đối với Trần Phong đồ tốt hữu dụng lại không nhiều.

Ngoại trừ vạn năm hồn cốt, phần lớn đan dược, dược liệu đối với hắn hiệu quả không lớn.

Lần này thưởng bảo sẽ diễn ra tại Sử Lai Khắc thành bắc môn Tụ Bảo Các, rất nhanh bọn hắn đã đi đến nơi đây.

Tụ Bảo Các có bốn tầng lâu, cực kỳ lộng lẫy, bên ngoài đứng sẵn tám nữ tử khi nhìn thấy bọn hắn liền tỏ ra thần sắc cung kính nghênh đón bọn hắn tiến vào.

Mã Tiểu Đào phất tay nói: "Các ngươi lui xuống đi, chúng ta tự mình tiến vào."

Những thiếu nữ kia cung kính hành lễ sau đó trực tiếp lui xuống.

Trần Phong lần đầu tiên tham gia thưởng bảo, đối với nơi này tương đối lạ lẫm.

Nhưng những người khác đều rất quen thuộc, bọn hắn đều từng là ngoại viện đệ tử hạch tâm, mỗi lần thưởng bảo diễn ra hầu như bọn hắn đều tham gia.

Mã Tiểu Đào kéo lấy tay hắn nói: "Lão công, ta dẫn ngươi đi."

Nói xong nàng nhìn về những người còn lại cười nói: "Lần này chúng ta đi riêng."

Nói xong nàng liền lôi kéo hắn chạy đi, lưu lại những người khác đang đứng ngơ ngác.

Công Dương Mục cười nói: "Quả nhiên có người khác liền quên đi tình nghĩa tỷ muỗi, đã vậy mọi người tách ra đi."

Nói xong hắn cũng hứng thú tiến về phía khu vực hồn đạo khí.

Thân là hồn sư hệ phụ trợ, Công Dương Mục đối với hồn đạo khí rất có hứng thú.

Chỉ bất quá Sử Lai Khắc học viện không thích học viên sử dụng hồn đạo khí nên hắn cũng không có bao nhiêu cơ hội tiếp xúc.

Tây Tây nhìn qua Lăng Lạc Thần nói: "Thần tỷ, hai chúng ta cùng nhau đi."

Lăng Lạc Thần gật đầu vui vẻ đáp ứng, sau đó hai người tiến về một bên đi tới.

Chỉ còn lại mỗi Diêu Hiên lẻ loi trơ trọi......

Lăng Lạc Thần vừa đi vừa nghĩ đến mấy biện pháp đối phó Trần Phong tiểu hỗn đản kia.

Đột nhiên một ý nghĩ lóe lên khiến nàng thầm nghĩ vui mừng không thôi: "Ta thật đúng thông minh"

Lúc này Băng Đế thanh âm đột nhiên vang lên: "Trần Phong, bên kia có một khối Vạn Năm Kình Mộc!!"

Truyện Chữ Hay