Tuyệt Thế Cường Long

chương 3

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 3 Thật sự là có bệnh

Vương Vạn Kim – người giàu nhất Trung Hải, cuộc đời của hắn tràn ngập sắc thái truyền kỳ, dùng bốn chữ lên voi xuống chó để hình dung cũng không đủ.

Trong hai năm ở nhà tù U Đô, Tề Đẳng Nhàn vô cùng quan tâm và che chở hắn, rồi sau đó việc hắn được lật lại bản án, lại trông thấy ánh mặt trời lần nữa cũng phần lớn nhờ vào Tề Đẳng Nhàn.

Tuổi tác của Tề Đẳng Nhàn không lớn, nhưng lại chẳng khác nào người sinh ra hắn lần thứ hai.

“Vương tổng, thật quấy rầy anh quá, còn phải chạy tới sân bay đón tôi nữa.” Tề Đẳng Nhàn vừa cười vừa nói.

“Nhị đương gia ngài khách sáo quá rồi, đây đều là chuyện tôi nên làm!” Vương Vạn Kim cười lớn nói: “Đây là quà tôi chuẩn bị cho ngài, hai bình Mao Đài năm mươi năm.”

Tề Đẳng Nhàn ngẩn ra, nói: “Chuẩn bị quà cho tôi làm gì?”

Vương Vạn Kim cười nói: “Nhị đương gia tới cửa cầu hôn, sao tôi có thể không chuẩn bị chút rượu ngon? Hai bình mao đài năm mươi năm này tôi cất kỹ nhiều năm rồi, vừa đúng lúc tặng cho cậu!”

Tề Đẳng Nhàn nghĩ kỹ cũng phải, bản thân mình cũng không thể cứ tay không mà đến gặp các vị phụ huynh của Kiều gia được.

Kiều Quốc Đào là bậc cha chú hắn, khi xưa cha già nhà mình giúp chú Kiều lập nghiệp, nên sau khi Tề Đẳng Nhàn và cha hắn bị Tề gia đuổi ra, Kiều gia đã giúp đỡ và chứa chấp bọn họ một thời gian.

Cô gái mà cha bảo hắn đi cưới, chính là con gái Kiều Thu Mộng của Kiều Quốc Đào.

Tề Đẳng Nhàn xách hành lý và hai bình Mao Đài cổ đi vào Kiều gia, trong phòng khách là Kiều Quốc Đào đã xa cách nhiều năm đang ngồi ở vị trí chính giữa.

“Ha ha ha, cháu ngoan, hai tuần trước chú mới nhận được tin của lão Tề, trông mòn trông mỏi từ lúc đó tới giờ cuối cùng cũng gặp được cháu rồi!” Kiều Quốc Đào lớn tiếng nói, giọng nói sang sảng, đi lên nắm chặt lấy tay Tề Đẳng Nhàn ,dùng sức mà bắt tay.

Tề Đẳng Nhàn trông thấy Kiều Quốc Đào xong, không khỏi bật cười: “Chú Kiều!”

Kiều Quốc Đào nói: “Tới đúng lúc lắm, bây giờ cháu với Thu Mộng ra cục dân chính làm giấy đăng ký kết hôn luôn đi!”

Bên cạnh bỗng vang lên tiếng hừ lạnh của một thiếu nữ, trên mặt cô gái basfyu rõ rõ sự chê bai và chán ghét.

Cô gái mặc chiếc váy liền áo trắng như tuyết, chiếc đai lưng màu vàng được chế tác tinh xảo thắt quanh vòng eo mảnh mai, lớp trang điểm trên khuôn mặt xinh đẹp càng tôn lên vẻ chim sa cá lặn. Đôi chân dài miên man dưới làn váy lại càng thu hút mọi ánh nhìn, khiến người ta không thể rời mắt nổi.

Bà xã Bàng Tú Vân Vân của Kiều Quốc Đào cũng cau mày, không hiểu nổi tại sao Kiều Quốc Đào lại từ chối đám hỏi nhà Trương gia, mà lựa chọn một tên giám ngục nhỏ bé có tướng mạo xấu xí này!

Tề Đẳng Nhàn không khỏi gãi đầu một cái, có chút ngượng ngùng nói:” Chú Kiều, chuyện… Chuyện này quá vội rồi đi?”

Kiều Quốc Đào xua tay cười nói:” Mọi chuyện đã bàn bạc xong xuôi rồi!”

Kiều Thu Mộng mặt lạnh như băng quan sát Tề Đẳng Nhàn, lạnh lùng thốt lên: “Không nghĩ tới anh thật sự đi làm giám ngục, đúng là xui xẻo!”

Tề Đẳng Nhàn gật đầu cười với cô một cái, nói: “Thu Mộng, lâu rồi không gặp.”

Kiều Thu Mộng nhìn người bạn thân khi còn bé này, chỉ cách đây không lâu thôi, quan hệ giữa bọn họ còn rất tốt. Đành không khỏi lắc đầu, thời gian đã nói cho cô ta biết, hai người không cùng một thế giới.

Nhưng mệnh lệnh của cha thì cô ta không thể cãi được, chỉ là hai người không hợp nhau lại cố gán ghép vào chung một nhà thì sớm hay muộn cũng sẽ tan vỡ thôi, đúng không?

Bàng Tú Vân vung tay chỉ vào Tề Đẳng Nhàn nói: “Lão Kiều, ông gả con gái cho một con cóc ghẻ như vậy, họ hàng thân thích còn coi chúng ta ra gì? Bạn bè gần xa sẽ nói ra nói vào như thế nào hả?”

“Ông nhìn nó mà xem, bước ra xã hội đã nhiều năm như vậy vẫn chỉ là một tên giám ngục quèn!”

“Lần đầu tiên đến nhà người khác lại còn mang hai bình rượu giả, người như vậy ông còn định gả con gái cho hắn sao?!”

Tề Đẳng Nhàn từ tốn nói: “Dì Bàng, rượu này là rượu mao đài năm mươi năm, Vương….”

Bàng Tú Vân lập tức cười xì ra một tiếng, mặt vênh lên nói: “Mao đài hả? Bây giờ trong nhà tôi còn có mấy thùng, cậu có cần tôi mang ra để cho cậu xem một chút coi nó khác với của cậu như thế nào không? Lại còn mao đài năm mươi năm, cậu có biết hai bình Mao Đài năm mươi năm đắt đến mức nào không? Là thứ mà tên cai ngục nhỏ như cậu có thể mua được sao?”

Đối mặt với câu chất vấn của Bàng Tú Vân, Tề Đẳng Nhàn chỉ cười trừ không nói chuyện.

Kiều Quốc Đào nổi giận, quát: “Đủ rồi, chuyện này không đến lượt hai mẹ con bà quan tâm! Thu Mộng, con với Đẳng Nhàn lập tức đi đến cục dân chính ký tên cho ba!”

Kiều Thu Mộng không vui ra mặt, nhưng vẫn cắn răng đi đến cục dân chính lĩnh giấy chứng nhận kết hôn với Tề Đẳng Nhàn.

“Vậy là kết hôn xong rồi?” Tề Đẳng Nhàn bất đắc dĩ nhìn giấy chứng nhận trong tay, ở trong hình Kiều Thu Mộng mặt lạnh như sương, coi sao cũng không thấy giống ảnh kết hôn.

Kiều Thu Mộng lạnh lùng nhìn Tề Đẳng Nhàn, thờ ơ nói: “Anh nên biết, chúng ta không phải là người cùng một thế giới. Anh chẳng qua chỉ là một cai ngục cấp hai nhỏ nhoi, còn tôi đã là tổng giám đốc của tập đoàn Kiều thị rồi!”

“Tôi hy vọng anh có thể biết điều một chút, đừng nghĩ rằng kết hôn rồi thì đũa mốc chòi mâm son, chờ cha tôi buông lỏng ra chúng ta lập tức ly hôn ngay!”

Kiều Thu Mộng nói xong một câu thì leo lên xe, đóng cửa xe rầm một tiếng, đạp chân ga vọt đi thẳng.

Tề Đẳng Nhàn nhìn theo đèn chiếc xe sang, bất đắc dĩ nhún vai một cái, đây là muốn ném mình lại ở chỗ này sao?

Mấy người phụ nữ này chỉ có một loại lời thoại thôi sao? Cái gì mà không phải người cùng một thế giới, chẳng lẽ cô ta là người ngoài hành tinh hả?

Tề Đẳng Nhàn lắc đầu rồi móc từ trong túi một tấm thẻ khóa cửa lẩm bẩm: ” Được rồi, tìm chỗ nghỉ chân trước, Vĩnh Dạ Quân Vương thằng nhóc này nếu mà dám lừa ông, ông về U Đô treo ngược mày lên ba ngày ba đêm trong nhà vệ sinh cho đã cái thân…”

Sau khi “Vĩnh Dạ Quân Vương” biết Tề Đẳng Nhàn phải đến Trung Hải, thì trực tiếp đưa cho cái thẻ khóa cửa, nói đây là thẻ khóa cửa biệt thự ở Trung Hải của hắn, còn khoe rằng ngôi biệt thự này của hắn xịn xò nhất Trung Hải.

Tề Đẳng Nhàn mới vừa đi ra khỏi cục dân chính, lại nhìn thấy Ngọc Tiểu Long vừa từ một chiếc xe Jeep nhảy xuống, nhìn chiếc xe là biết lai lịch không nhỏ.

“Coi bộ anh đã kết hôn với Kiều Thu Mộng, đi ở rể Kiều gia thành công rồi, chuyện này đối với anh mà nói cũng coi như là một chuyện tốt, ít nhất là không lo áo cơm về sau.”Ngọc Tiểu Long nhàn nhạt nói.

“Mắc mớ gì tới cô?”Tề Đẳng Nhàn rất không thích thái độ thái độ của người phụ nữ này, nở ra một nụ cười khó chịu mà đáp lại cô.

Ngọc Tiểu Long mặt không đổi sắc, tiếp tục nói: “Anh cũng chỉ là một cai ngục bình thường đến mức không thể bình thường hơn nữa, muốn đặt chân vào Kiều gia đã có nhà lớn, sự nghiệp lớn này cũng không phải là chuyện dễ dàng. Nể tình chúng ta từng có hôn ước, hơn nữa lại còn là tôi hủy ước trước cho nên tôi cho anh cơ hội, cơ hội xin tôi giúp đỡ.”

“Anh không nên cảm thấy chuyện đi ở rể nhà vợ là mất mặt, vả lại Kiều Thu Mộng cũng không tệ lắm, người theo đuổi cô ta rất nhiều, anh đã lấy được cơ hội mà không biết bao nhiêu người tha thiết ước mơ đó. Nếu như anh cần tôi giúp để đứng vững trong nhà Kiều gia thì lúc nào cũng có thể liên lạc với tôi.”

Tề Đẳng Nhàn thái độ hời hợt nhìn chằm chằm Ngọc Tiểu Long, sau đó nói: “Tôi chắc chắn, bản thân cô thật sự có bệnh!”

“Đừng nói đứng vững chân ở Kiều gia, cho dù là Ngọc gia của cô ở trước mặt tôi cũng chẳng qua là hạng tôm tép mà thôi.”

“Cho nên làm phiền cô bớt bớt cái thái độ kênh kiệu trịnh thượng đó lại dùm, tôi sống ra làm sao, chả dính dáng một xu gì với cô!”

Hắn nói xong câu này, xoay người đi thẳng.

Mặt Ngọc Tiểu Long xám lại, mình xé bỏ hôn ước ít nhiều cũng có chút áy náy nên muốn bồi thường cho hắn một chút, không nghĩ tới hắn một câu cảm ơn cũng không có lại còn bị mắng.

“Nói cứ như là thật vậy, nhưng mà nếu anh ta có gia thế như vậy còn đi ở rể làm cái gì?” Ngọc Tiểu Long lên xe đạp mạnh chân ga. Xe Jeep gầm lên vọt đi, tựa hồ trong làn khói chiếc xe nhả ra cũng lẫn vào sự khinh thường của cô đối với Tề Đẳng Nhàn.

Tề Đẳng Nhàn đi một mình đến sơn trang Vân Đỉnh, đây thuộc khu nhà giàu ở Trung Hải, biệt thự của “Vĩnh Dạ Quân Vương ” nằm ở trên đỉnh núi Vân Đỉnh.

Truyện Chữ Hay