Tề Đẳng Nhàn nói: “Đưa thẻ phòng của cô cho tôi, hôm nay tôi sẽ cho cô biết!”
Trần Ngư cười nói: "Được, tối nay tôi sẽ kêu Dương Quan Quan đến gặp tôi tâm sự. Nếu anh không đến thì chính là cháu trai của tôi!"
Tề Đẳng Nhàn hung dữ trừng mắt nhìn cô và chửi: "Coi như cô lợi hại!"
Người phụ nữ vừa có thủ đoạn lại có tâm cơ hơn nữa còn có EQ cao như Trần Ngư mà muốn bắt chẹt Tề Đẳng Nhàn sẽ rất dễ dàng. Trừ khi Tề Đẳng Nhàn lúc nào cũng có thể bảo trì trạng thái EQ thấp, làm được đến mức nhất lực phá vạn pháp.
Phải biết rằng, khi hội chứng EQ thấp của Tề Đẳng Nhàn bùng phát, Diêm Vương nhìn thấy cũng phải lắc đầu thở dài ba lần.
Hai người rất nhanh đã đến Hà gia. Mấy ngày nay Hà gia rất bận rộn, có rất nhiều người tới cửa, phần lớn đều là đồng bọn hợp tác của bọn họ.
Bởi vì mọi người đều rất lo lắng, tất cả tài chính của Hà gia đều bị chôn trong hố lớn nguyên thạch. Người Mỹ đã phủi tay ngừng chơi với họ, làm thế nào để kiếm tiền từ những viên nguyên thạch này là một vấn đề rất lớn.
Trước khi người Mỹ bỏ cuộc, Hà gia còn huy động một đợt góp vốn, như vậy càng nguy hiểm hơn, người đầu tư vào bọn họ giờ suốt ngày đến đòi nợ khiến cho Hà gia khốn khổ.
Hà gia vốn là đại kim chủ của Trần Bá Hạ, vì vậy họ cũng không nhinj được muốn Trần Bá Hạ xen vào vay tiền để giải quyết một số vấn đề không thể trì hoãn.
Dùng thân phận của Trần Ngư, đương nhiên được tiếp đón rất khách khí, tuy nhiên sau khi người nhà họ Hạ nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn, sắc mặt đều không được đẹp cho lắm.
Suy cho cùng, Tề Đẳng Nhàn và Hoàng Văn Lãng đều mặc quần áo giống nhau ... Chà, nói vậy có chút không đúng. Phải nói là anh và Hoàng Kỳ Bân có điểm chung đều là kỹ sư.
Mối quan hệ giữa Hà gia và Hoàng gia không thể hòa giải, dù sao cũng là kẻ thù truyền kiếp. Mối thù lúc trước Hà gia bị Hoàng Văn Lãng đuổi đến Hương Sơn, bọn họ sẽ luôn ghi nhớ kỹ.
"Ồ, mọi người không cần để ý tới anh ta, anh ta chỉ là ở đây làm vệ sĩ cho tôi mà thôi. Mọi người cũng biết đấy, tập đoàn Trần thị của chúng ta hiện tại đang gặp phải một số phiền toái, tôi không thể không xử lý cẩn thận." Trần Ngư cười ha ha nói với người tiếp đãi mình.
Nói xong, cô đưa tay hất mái tóc bồng bềnh của mình lên, khiến người đàn ông ngồi đối diện không khỏi ngẩn ngơ.
Tề Đẳng Nhàn không khỏi cong môi, cười lạnh nói: "Õng ẹo tạo dáng!"
Trần Ngư quay đầu lại nói: "Cái gì, anh ghen tị à?"
Tề Đẳng Nhàn hừ một tiếng. Nếu không phải Trần Ngư là phụ nữ thì nhất định phải cho cô ấy nếm thử đặc sắc ở nhà tù U Đô mới được!
"Cô Trần, Hà tổng đang tiếp khách quan trọng, cô vui lòng đợi một lát được không?" người đàn ông tiếp đón Trần Ngư hỏi.
Bạn đang đọc truyện mới tại .(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!