Thà rằng chẳng biết tương tư nàng
Thiên địa rộng lớn khó trùng phùng.
Ước tình biến thành lòng nhung nhớ,
Ôm ấp mãi bóng hình ấy của nàng.
Nhân diện bất tri hà xứ khứ
Đào hoa y cựu tiếu Đông phong.
Xuân tàm đáo tử ti phương tận
Lạp cự thành khôi lệ thủy can
Đa tình chỉ hữu xuân đình nguyệt
Do vị ly nhân chiếu lạc hoa.
Nếu biết có ngày này, hắn tại sao lại tham lam giữ lấy. Nỗi đau tuyệt vọng ngày càng lớn nhưng ai có thể hiểu được hắn yêu nàng nhiều như thế nào, ai có thể hiểu hắn chỉ tham lam hơi thở ấy, sự ấm áp ấy, cả trái tim ấy hắn thật sự rất tham lam để rồi .............
Ôm nỗi tương tư, sự ăn món ấy ngày càng mãnh liệt.
Nó đã ăn mòn tất cả cả tâm hồn lẫn thể xác
Hắn chỉ hy vọng nàng sẽ trở về như lời hẹn, hắn có thể hy vọng như vậy sao ?
Cho hắn tham lam thêm lần nữa được không, hắn chỉ muốn nàng bên cạnh, chỉ như vậy thôi thật sự rất khó sao?
Không khí yên tĩnh, tịch mịch đến kinh người, dường như không ai có thể làm cho chúng không còn yên lặng đến tĩnh mịch được ngoài chủ nhân của chúng ra.
........................................
" Mọi người chạy mau, mau " đám người của Băng Y và Hiên Viên Huyền Diệp đang chạy trốn khỏi đám ong độc trong rừng
Mọi người đã chạy được canh giờ rồi, nếu tiếp tục như vậy nữa mọi người chắc chắn chạy sẽ không thoát .
Nhưng làm sao thoát được loại ong độc này , đây là vấn đề nan giải của bọn người Hiên Viên Huyền Diệp.
" Gần đây có dòng nước mọi người chạy tới đó liền nhảy xuống nước tránh ong độc " Băng Y nàng là người bình tĩnh nhất, câu nói của nàng làm cho mọi người nghi vấn
Làm sao nàng biết gần đây có dòng sông, trong rừng này bọn họ đi được mười ngày rồi nhưng chưa thấy dòng sông nào tại sao nàng biết gần đây có dòng sông nào, nhưng đang lúc sinh tử mọi người đều nhất trí tin nàng.
Quả thật mọi người chạy được một lúc mọi người liền thấy dòng sông, mọi người khiếp sợ đồng loạt nhìn Băng Y nếu như mấy người bọn họ không bị truy đuổi của bọn ong độc sẽ cuối đầu bái nàng làm sư phụ.
" Mọi người nhảy lẹ " nếu không nhảy bọn họ không cần đoán cũng biết họ sẽ bị ong độc đâm tới chết.
Loài ong này nói độc lại không độc mà không độc lại độc.
Nếu loài ong độc này chích vào người độc chúng không làm ảnh hưởng ánh người cho lắm nên không cần lo lắng về chúng. Điều đáng lo là chúng sống theo đàn mà đàn chúng từ - vạn con ong nếu như bị ong chích chúng ta liền chết không cần bàn nên mọi người bị truy đuổi lâu như vậy.
Điểm đặc biệt nhất là chúng phải giết chết con mồi mới ngừng truy đuổi nên mọi người chạy hơn canh giờ mà chúng vẫn tiếp tục rượt theo mà không có dấu hiệu ngừng lại .
Nhưng chúng lại không thể vào nước vì vậy trong nước là nơi trốn tránh an toàn nhất của bọn người Băng Y hiện giờ.
Ùng...
Ùng .....ục
ùng.....ục.....
Ùng...ục ..ục
Mọi người đồng loạt nhảy vào trong nước .
Sau một hồi không còn tiếng ông bay nữa nhóm người Băng Y mới từ dưới nước nổi lên, chưa kịp nghỉ ngơi mọi người lại phải gặp rắc rối lớn nhất từ rừng rậm U Minh này.....
" A.....aa.....aaa.........."
Hàng chục con cá sấu từ từ bơi lại
Chúng là sinh vật nguy hiểm nhất U Minh sơn mạch.
Chúng là loài lưỡng cư có thể sống trên cạn lẫn dưới nước. Chúng có một hàm răng có thể nghiền con mồi đến chết.
Tất cả cá sấu đều là những động vật săn mồi. Chúng sẽ chờ đợi và rình con mồi cho đến khi chúng vào tầm ngắm và tấn công bất ngờ. Tuy nhiên, động lực tấn công của chúng khác nhau hoàn toàn khi chạm trán với con người.
Những con cá sấu tấn công chúng ta để tiêu diệt và chúng sẽ ăn bất cứ thứ gì kể cả con người. Chính vì điều này, một khi đã tấn công, chúng dường như sẽ không dừng lại. Sẽ rất khó để thoát khỏi hàm răng của những con cá sấu. Cá sấu là một loài đánh dấu lãnh thổ và sống theo đàn( con trở lên), chúng sẽ có thể giết bất kể kẻ nào xâm phạm vào lãnh thổ, kể cả con người, cá sấu có thể hoạt động trên cạn, chúng có thể hít thở không khí vì vậy chúng có thể chạy vào bờ và tấn công con mồi.
Vì vậy, chúng là loài cực kì nguy hiểm tại trong sơn mạch( rừng).
Băng Y hiện giờ cũng một thân chật vật khó thể tả, tay cầm thanh kiếm nhỏ một mình vật lộn với hai con nhưng không vì thế nàng yếu kém, những mũi kiếm nàng đâm vào con cá sấu đều rất sâu và rất chuẩn, từng chiêu thức đều nhanh, sắc, ngoan.... không lâu hai con cá sấu đã được Băng Y thanh lí. Nàng không khó khăn gì khi chiến đấu với nước vì nàng đã luyện được một thân nhạy bén cả trên đất liền và cả dưới mặt nước.
Thuộc hạ nàng cũng được huấn luyện theo kĩ năng kiếp trước nên Y Hạ và Y Đông cũng nhanh chóng giết được vài con.
Còn đám người Huyền Diệp thì lại không như vậy tuy mỗi người một con nhưng ai cũng chật vật vô cùng, mọi người không thể thích ứng được việc chiến đấu dưới nước nên chịu yếu thế sơn bọn cá sấu, quần áo bị rách tả tơi, thân thể không tránh khỏi bị thương, nhưng sau một lúc nhờ sự tương trợ của Băng Y và hai người Y Hạ và Y Đông đám người Hiên Viên Huyền Diệp cũng toàn mạng lên bờ.
Một vùng toàn là máu ....có máu của bọn người Huyền Diệp và máu của cá sấu.
Mọi người nhanh chóng trị thương và thay y phục, để nhanh chóng tìm được loại cỏ cuối cùng và cũng là đích đến của cả Băng Y và Hiên Viên Huyền Diệp.
Hiên Viên Huyền Diệp lòng ngày càng phiền hơn, được chính mắt thấy tài năng và võ công của nàng hắn thật sự không bằng, vậy làm sao hắn có thể bảo vệ nàng khi nàng đủ bản lãnh và không cần người bảo vệ.
Đêm tối âm u, thời gian cứ trôi, đêm ngày càng tĩnh mịch lòng ngày càng phiền muộn.