" Tẩu tẩu , tứ đại mỹ nhân này là ai ........ ? " hắn chăm chú nhìn tứ Y phía sau của Hàn Thần và Băng Y , từ đầu các nàng vào theo Băng Y thì hắn đã chú ý các nàng , nhìn các nàng không giống các tỳ nữ bình thường , mà là khí thế sát phạt , lạnh lùng . Từ đầu các nàng chỉ duy trì trạng thái im lặng không hề có chút rụt rè , e sợ của một tỳ nữ nên có , hắn càng ngày càng thích vị tẩu tẩu này , càng ngày càng thú vị rồi .
" Có gì nói sau , đệ nghiêm túc đi " Hàn Thần trung ra mặt lạnh làm cho Hàn Phong biểu môi , huynh ấy lúc nào cũng vậy , thật sự là không thú vị chút nào .
" Vâng.... " Hàn Phong làm mặt nghiêm nhìn lên sân khấu .
Từ lúc Hàn Nguyệt Băng Y vào ánh mắt của Âu Dương Thiên Kỳ luôn dán chặt lên người nàng , nhìn nữ nhân từng có hôn ước với mình bây giờ nàng lại nói nói cười cười đi bên cạnh nam nhân lòng này càng khó chịu , nàng cố ý để hắn từ hôn , để theo nam nhân đó , nam nhân này lại xuất sắc hơn hắn , nàng xấu xí vô tài năng lại được một người như vậy chú ý , hắn không cam lòng chịu thua như vậy , hắn tin chắc nàng làm như vậy là trách trước kia hắn chê trách nàng xấu xí phế vật nên giờ nàng mới chọc tức hắn mà đi theo nam nhân khác , hắn có thể nghĩ như vậy không , có thể không .?
Hay nàng ẩn dấu quá sâu , hắn phát hiện tài năng của nàng không chỉ có như vậy , nàng có bí mật gì mà hắn chưa biết , lòng nàng ngày càng sâu không không lường được , không lẽ hắn đã để mất báu vật mà hắn không hề hay biết , càng nghĩ hắn càng hối hận , càng thêm tiếc nuối , càng rối bề .
Hắn chỉ mãi nhìn Băng Y mà quên mất bên hắn còn một nữ nhân , ánh mắt nàng ta ngày càng thâm độc , càng thù hận nhìn Băng Y , từ đầu tiểu tiện nhân kia bước vào thì cứ mãi nhìn , không hề dời tầm mắt ra khỏi nàng ta , tiện nhân đó đã có nam nhân nhưng vẫn cứ mê hoặc vương gia đúng là tiện nhân , móng tay nàng đâm sâu vào lòng bàn tay , nàng không cảm giác được sự đau đớn đó mà lòng thù hận của nàng đã làm cho nàng quên mất sự đau đớn xác thịt của bản thân người này không ai ngoài trắc phi Âu Dương Thiên Kỳ Hàn Như Tuyết .
Hiên Viên Huyền Diệp từ tới giờ luôn trầm mặt không nói gì , nhưng thật sâu trong ánh mắt hắn sự bi ai , đau lòng làm hắn dường như không hô hấp được , nhìn nữ nhân mình yêu thương nằm trong lòng người nam nhân khác , nói nói cười cười , cử chỉ ân ái làm cho hắn không thể nào nhìn được nữa , ban đầu hắn tưởng nàng chỉ vì bị ép thành thân cùng nam nhân kia , nhưng hắn không ngờ rằng hai người lại là một đôi không lẽ ý chỉ ban hôn cũng do nam nhân kia làm , càng nghĩ hắn lại càng đau lòng .
Giữa đài các vũ công đang múa nhịp nhàng , qua một lúc lâu tiếng nhạc kết thúc tiếng vỗ tay vang lên rải rác làm mọi người từ trong suy nghĩ tỉnh táo lại vài phần .
Còn bên Nam Cung Hàn Thần và Hàn Nguyệt Băng Y hai người là thản nhiên nhất , người bóc vỏ người còn lại thì công việc rất lớn lao đó là ăn mà người bóc vỏ lại là Hàn vương gia đỉnh thiên lập địa người còn lại không ai khác mà là người nằm trong lòng hắn Hàn Nguyệt Băng Y .
Tứ Y nhìn tiểu thư nhà mình và cô gia , các nàng cũng không ngờ cô gia lại sủng vương phi tới mức độ này , các nàng cũng rất vui khi tiểu thư các nàng tìm được hạnh phúc .
Thủy Thanh Thanh ánh mắt cay độc nhìn vào đôi bích nhân bên dưới tình chàng ý thiếp , nàng không cam lòng , biểu ca chưa bao giờ cho nàng một ánh mắt , nụ cười dịu dàng và ánh mắt đầy sủng nịnh lại càng không ,nàng không xứng với hắn sao , nàng không xinh đẹp sao , nàng có gì không xứng với hắn tại sao hắn chọn nàng ta chọn một nữ nhân xấu xí phế vật , tài năng thì không có tại sao chứ , nàng không cam tâm , nàng thật sự không cam tâm .
Đúng , mấy ngày nay nàng đã cho người điều tra Băng Y , nhưng kết quả lại làm cho nàng càng hận nữ nhân này hơn , tại sao chứ , phế vật vô năng , được đưa lên am miếu trên núi năm mới về vài tháng trước , lại bị người ta từ hôn tại sao biểu ca nàng xem nàng ta như báu vật vậy chứ . Càng nghĩ nàng lại càng không cam tâm thua cuộc , nàng nhất định đã dùng bùa chú gì với biểu ca nên hắn mới sủng ái nàng như vậy , nữ nhân này nhất định phải chết ........
Thủy Thiên Thanh đứng lên ....
" Hoàng thượng , Thiên Thanh muốn hiến tặng cho mọi người một khúc nhạc góp vui , có được không ? " Thủy Thiên Thanh nàng là một mỹ nhân nên không ít người nghe nàng nói như vậy liền reo hò ủng hộ , nhìn thấy vậy nàng rất đắc ý , làm cho chúng nữ nhân trong đây ý vị hỗn tạp hâm mộ có , ghen tỵ có ..........
" Được ... " Nam Cung Tuyệt hắn cũng không từ chối , nàng đã muốn hắn từ chối cũng thật không phải .
Nàng bước xuống và đi từ từ lên đài , từng bước chân của nàng làm cho chúng nam nhân rộn ràng hẳn lên , từng bước chân đều rất nhẹ nhàng , lại vô cùng uyển chuyển .
Nhạc nổi lên , từng bước chân di chuyển đều dần , từng cái lắc eo lại vô cùng dẻo , động tác của nàng ngày càng nhanh , ngày càng điêu luyện , những động tác ngày càng tăng thêm độ khó , không phải khen nữ nhân này đúng là nhảy rất tuyệt làm chút nam nhân này nhìn không chớp mắt , ánh mắt người nam nhân nào cũng như lang sói nhìn nàng ta , thật là biết cách mê hoặc nam nhân .
Nhạc kết thúc , tiếng vỗ tay vang vọng khắp toàn trường ......
" Đẹp , rất đẹp "
" Đẹp đẹp... "
" Đẹp , ta chưa từng thấy người nào múa đẹp như vậy "
" Đúng , thật làm ta mở rộng tầm mắt "
Từng lời khen của chúng nam nhân vang vọng , làm cho Thủy Thiên Thanh đắc ý vô cùng nhưng nàng lại nhìn nam nhân đó lại làm cho nàng đau lòng không thôi , hắn vẫn không hề nhìn nàng vẫn chăm chú nhìn nữ nhân trong lòng hắn , hắn không hề liếc mắt nàng cho dù chỉ là một cái nhìn , tại sao chứ , tại sao lại như vậy chứ ...?
Nếu không có nữ nhân đó , hắn có thể nhìn nàng không , nhất định sẽ , tại hắn bị nữ nhân này mê hoặc nên không chú ý tới nàng , cho nên nữ nhân này nhất định phải chết , ánh mắt của Thủy Thiên Thanh ngày càng lộ ra sát ý .