Không ai ngoài hai người ăn chơi trác táng nhất kinh thành Kỳ Nguyệt này là Ngũ vương gia Âu Dương Thiên Tuấn và đại công tử của Tể tướng quyền cao chức trọng trong triều đình Trịnh Hàn Nhật ...hai người nhìn thấy Yên Tuyết Linh liền muốn bắt nàng yêu thương dưới thân mình , hai người vừa nghĩ tới cảnh đó liền thân mình nóng rực lên , nếu như ánh mắt có lửa thì nãy tới giờ Yên Tuyết Linh đã bốc cháy toàn thân rồi .
Nhưng chỉ có hai người là ngoại lệ không hề bị ảnh hưởng đến vẻ đẹp của nàng là người vào cùng một lúc với nàng Hiên Viên Huyền Diệp hắn đi chu du tứ hải tuy đã thấy nhiều người xinh đẹp nhưng khi y nhìn nàng chỉ hơi ngạc nhiên chút chứ không như ánh mắt lang sói của đám nam tử trong này , không biết vì sao nhưng y bất động thanh sắc trước nét đẹp kiều diễm này của Yên Tuyết Linh mà y nhờ người con gái mang khăn che mặt kia , người thứ hai là thái tử bệnh tật quanh năm Âu Dương Thiên Mặc hắn chỉ nhìn nàng một cái rồi lại cuối đầu xuống không bất kì chú ý gì nữa
" Bản điện hạ chúc Thái hậu phúc như đông hải , vạn sự bình an , sống lâu trăm tuổi " Hiên Viên Huyền Diệp vẻ mặt tươi cười và ra hiệu cho thuộc hạ đem lễ vật lên . Lễ vật của y là một tượng phật bằng bạch ngọc quý hiếm được điêu khắc tỷ mỉ và phát ra luồng ánh sáng làm ai ai cũng há hốc mồm .
Đẹp ! Rất đẹp !
" Ai gia cảm tạ lễ vật của Thái tử , mời thái tử vào an tọa để chuẩn bị nhập tiệc " Thái hậu bây giờ nhìn thấy bức tượng phật bằng ngọc thì hai mắt như phát sáng lên , lễ vật này bà rất thích .
" Linh Nhi tham kiến Hoàng hậu cô cô " Yên Tuyết Linh giọng nói mềm mại làm nhũn cả lòng người , tiếng nói nàng rất nhẹ nhàng và thanh thoát như một chú chim yến đang hát , làm cho chúng nam nhân lại một trận say mê , làm cho lòng ganh ghét của chúng nữ tử lại càng tăng .
" Linh Nhi ngoan ...." đứa cháu này nàng rất hài lòng , vừa đẹp , vừa tài lại cực kỳ thông minh nàng muốn con trai nàng lấy nàng , nhưng không được vì nàng sắp kế thừa ngôi vị của tỷ tỷ nàng ( tức là nữ hoàng hiện tại ) nên ý nghĩ này được nàng dập tắt từ mới thành hình .
" Linh Nhi chúc thái hậu ngày nào cũng như hôm nay , vạn phúc muôn ngàn , con cháu đầy đàn " Yên Tuyết Linh cũng cho người đem lễ vật của nàng lên , khi mỡ rương ra mọi người điều chói mắt , đó là hai viên minh châu Đông Hải cực quý làm người nhìn thật chói mắt . Không hổ là quà tặng của hai đại cường quốc làm người ta phải ngước nhìn .
" Linh nhi có lòng , ai gia rất thích ......."
" Hôm nay ai gia rất vui vì sự có mặt của tất cả mọi người đến dự đại thọ của ai gia , mọi người xin tật hứng , hôm nay không say không về " Thái hậu đứng lên năng ly với chúng triều thần và các sứ giả các nước .
" Nhập tiệc........" tiếng thái hậu vừa vang lên thì bị tiếng truyền của tiểu công công làm kinh sợ vì người sắp vào là một vị khách khó gần .
" Hàn vương gia nước Thiên Mạc đến......." không gian lại một lần nữa chìm trong yên tĩnh , tiếng kim rơi cũng có thể nghe được , từ từ người thiếu niên từ ngoài bước vào làm cho mọi người hội hợp và lo sợ .
Nhưng khi Hàn vương gia trong lời đồn bước vào thì ai cũng hút một khí lạnh , khi nhìn thấy người trong lời đồn là chiến thần này thì mọi người muốn rớt luôn nguyên con mắt .
Đẹp ! Rất đẹp ! Rất rất đẹp ! phải nói là đẹp đến yêu nghiệt .
Nam nhân như thế này có phải là người không , Chiến thần trong lời đồn , nay được tận mắt chứng kiến nghe nói y lãnh huyết nhưng bất cần , vô tình nhưng rất hữu tình , nội công thần bí khó lường , không người nào biết diện mạo đẹp xấu thế nào hôm nay diện kiến là một bạch y nam tử , ngũ quan đẹp từ góc cạnh ,thích sạch sẽ thành tính , ánh mắt sắc bén , môi hồng răng trắng , mái tóc được quấn lên một nữa còn một nữa thả ra sau , có hai lọn tóc được thả ra trước mặt , yêu diễm tựa yêu nghiệt . làm cho người ánh mắt cao hơn đầu như Yên Tuyết Linh cũng mặt đỏ tim đập loạn cả lên . Nhưng ánh mắt của hàn vương gia lại không nhìn bất cứ nữ tử nào trong đây kể cả đệ nhất mỹ nhân đêm nay là Yên Tuyết Linh chàng cũng không thèm nhìn một lần mà chỉ ánh mắt lạnh lùng nhìn xung quanh rồi thôi , giống như trên đời này không có người đáng cho chàng nhìn vậy , làm cho Yên Tuyết Linh thất vọng rồi , nhưng cũng như lòng quyết tâm theo đuổi chàng của nàng , nàng Yên Tuyết Linh định người nam nhân này rồi .
" Bổn vương rất vui khi được tham gia yến tiệc ngày hôm nay , lễ vật nhỏ của bổn vương mong thái hậu đừng trách cứ " Hàn vương mới vào không cần chào hỏi bất kì ai nên trực tiếp đưa lễ vật của mình lên .
Phần quà nhỏ của hắn là một cây Huyết San Hô ngàn năm , lễ vật nhỏ này của hắn làm mọi người muốn rớt luôn cả đôi mắt xuống đất , cây này giá trị phải nói là liên thành quý giá vô cùng .
" Cảm tạ Hàn vương ai gia rất thích ...." tuy ngoài mặt tươi cười của Thái hậu và Hoàng đế nhưng không một ai thấy ánh mắt bối rối và hoảng sợ của hai người , tuy hai người che giấu rất kĩ nhưng cũng không lọt qua ánh mắt của Hàn vương Nam Cung Hàn Thần và thái tử Hiên Viên Huyền Diệp .
" Mời Hàn vương an tọa ....." hoàng thượng thấy không khí không được tự nhiên nên lên tiếng làm bầu không khí được trở lại bình thường
" Kỳ đế cho người đặt chỗ ta thêm vào một cái ghế , làm phiền....." tuy lời nói khách sáo vạn phần nhưng giọng nói lại giống như hạ lệnh
" Được , người đâu thêm ........" chưa nói hết thì bị Nam Cung Hàn Thần ngắt lời.