Một khúc tỳ bà làm tươi vui nhẹ nhàng , một khúc vũ làm người người vui tươi không hổ tỷ muội nhà thừa tướng , một tay Trịnh Chi Hoa đào tạo nên sao kém được .
" Ai , ai cũng góp vui rồi , giờ còn một mình nhị tiểu thư chưa có đưa ra tài nghệ của mình cho mọi người thưởng thức " Mai Thi Thi nàng cũng không ưa gì bản mặt của chủ tớ Hàn Nguyệt Băng Y , nên nàng mới yêu cầu phế vật đưa ra tài nghệ của bản thân vì nàng biết phế vật nổi tiếng nhất kinh thành không tài không võ không nhan sắc làm gì biết cầm kỳ thi họa giống như các nàng chứ .
" Ta không phải người bán nghệ làm gì phải biểu diễn tài nghệ của ta cho các người xem , thật tức cười quá " nàng nhấn mạnh [ người bán nghệ ] khác gì nói các nàng đang biểu diễn nãy giờ là kỹ nữ , Hàn Nguyệt Băng Y nàng thích thì làm không thích thì không làm dù Ngọc hoàng đại đế xuống chưa chắc có thể bắt buộc nàng làm những điều nàng không muốn làm huống chi nói đến các nàng , Hàn Nguyệt Băng Y nhìn Mai Thi Thi mỉm cười mỉa mai và khiêu khích .
" Ngươi ...ngươi nói ai là người bán nghệ " nơi này không chỉ có một mình Mai Thi Thi tức giận mà còn là những người lên biểu diễn từ đầu tới giờ , biến sắc nhất là Hàn Như Tuyết và Hàn Như Yên là hai người xuất sắc nhất trong các nàng nên khuôn mặt trở nên vặn vẹo khó tả .
Còn Nam Cung Hàn Thần thì đang ngồi mỉm cười nhìn tiểu nhân nhi trước mặt , lời nói của nàng có những kẻ ngốc mới không biết nàng nói gì thôi , lời nói làm tức chết không đền mạng của nhân nhi trước mặt y thật yêu chết mất , hắn ( Nam Cung Hàn Thần ) nhìn Hàn Nguyệt Băng Y càng nhìn càng thấy dễ thương , càng yêu nhiều hơn .
Âu Dương Thiên Kỳ lại có một tâm trạng khác với Nam Cung Hàn Thần , nhìn Hàn Nguyệt Băng Y bây giờ linh động , hoạt bát chứ không còn vẻ háo sắc như y từng gặp hôm trước , không lẽ hắn bị nàng lừa gạt để cho hắn đưa thư từ hôn cho nàng , hắn thật là một người mù không biết nhìn đường mà . Hắn bây giờ cảm giác thật hối hận khi đưa thư từ hôn cho nàng .
" Ta có nói ngươi ak , vậy mà ta không biết , ngươi biết không " Hàn Nguyệt Băng Y quay qua nhìn Nam Cung Hàn Thần đưa ra đôi mắt ngây thơ dễ thương vô địch , làm sao mà Nam Cung Hàn Thần chống lại mị nhãn nàng vứt cho hắn , lòng hắn như nhũn ra , hận không thể ngay lập tức nhào lại mà hưng hân hôn nàng .
" Không "
" Thấy không , hắn cũng không biết làm sao ta biết ta đang nói các ngươi , thật không thú vị gì hết " Hàn Nguyệt Băng Y trưng ra bộ mặt ngây thơ vô số tội của mình làm cho mấy nữ nhân nơi này hận không thể quăng nàng xuống cho cá ăn .
" Không thú vị gì hết , ngươi đi dạo với ta đi , ở đây ta cảm thấy không khí thật không sạch chút nào " Băng Y lôi Nam Cung Hàn Thần đi nhưng chợt nhớ mình đang giữa hồ , nàng không thể dùng khinh công trước mặt mọi người được làm sao , nàng thật là hậu đậu hết biết .
" Hiiii...Hiii.... ta quên mình đang giữa hồ , vậy ngồi lại đi cũng được " Băng Y vừa định ngồi nhưng bị một đôi tay ôm ngang eo nàng .
" Nàng muốn dạo , vậy đi ta với nàng đi dạo " Nam Cùng Hàn Thần thừa dịp nàng không chú ý ăn đậu hủ của nàng , tay y càng ôm càng chặt y hận không thể làm cho nàng hòa nhập vào máu thịt của y . Nam Cung Hàn Thần ôm nàng vào lòng và thi triển khinh công để hai người có thể lên bờ làm cho mọi người ngạc nhiên nhất là Âu Dương Thiên Kỳ , y không ngờ ban ngày ban mặt vậy mờ hai người ôm ôm ấp ấp mà còn trước mặt y như vậy nữa , một cổ mất mát trong lòng dâng lên , làm y không hiểu cảm giác này là cảm giác như thế nào .
" Vương gia , người thông cảm cho nhị muội của tiểu nữ , thật xin lỗi " Hàn Như Tuyết nhìn Âu Dương Thiên Kỳ vẻ mặt ấy náy nhưng trong lòng đang chửi Hàn Nguyệt Băng Y không biết bao nhiêu lần . Một kế hoạch hoàn hảo lại bị tiện nhân đó phá hư thật tức chết mà , làm mình xấu mặt trước vương gia , để xem một ngày nào đó nàng thành Tứ vương phi không cho Hàn Nguyệt Băng Y đó sống không bằng chết .....
" Không gì , dậy hôm nay bổn vương cũng cáo từ ....." Âu Dương Thiên Kỳ cũng đuổi theo Băng Y và Hàn Thần , hắn không biết hắn đang làm gì nhưng trong đầu hắn lại có ý nghĩ đuổi theo hai người họ không thôi hắn sẽ phải hối hận .
" Vương gia , đợi ta ......" Hàn Như Tuyết nhìn theo hướng bay xa của Âu Dương Thiên Kỳ lo lắng , nhìn ánh mắt của vương gia nhìn Hàn Nguyệt Băng Y từ đầu nàng thật sợ hãi khi nghĩ tới điều ấy, nàng sẽ dùng mọi cách để điều ấy không thể diễn ra được , ánh mắt hiện lên sự âm độc , cay nghiệt .
Bên bờ hồ ..
" Ngươi ôm đủ chưa..." Hàn Nguyệt Băng Y nàng là người dễ bị lợi dụng dậy sao mà tên này cứ lợi dụng là lợi dụng .
" Chưa đủ , ôm cả đời cũng chưa có đủ " Nam Cung Hàn Thần nhìn tiểu nhân nhi trong ngực bằng ánh mắt có thể dắt ra nước , ôm nàng là chưa đủ đối với hắn hắn còn muốn nhiều hơn nữa nhưng hắn không thể làm liều , vì y biết tính cách của nhân nhi trước mặt rất lãnh tình và cương liệt nếu ép buộc nàng thì hắn không thể tưởng tượng được nàng sẽ làm gì nữa , nên y không dám manh động .
" Ngươi , tên lưu manh này " tuy nàng nghe được hắn nói ' cả đời ôm chưa đủ thì cũng như có một dòng nước ấm chảy vào lòng nàng nhưng điều đó không làm nàng biến sắc , Hàn Nguyệt Băng Y trừng mắt nhìn hắn .
" Ha ha , thật đáng yêu mà "
" Cười cái đầu ngươi " Hàn Nguyệt Băng Y xoay người đi về hai cửa tiệm mới mở của nàng xem tình hình của quán .
" Đợi ta với , Y nhi " Hàn Thần chạy theo tiểu nữ nhân trước mặt mình
Âu Dương Thiên Kỳ cũng vừa tới nên đã chứng kiến hai người giữa ban ngày ban mặt ôm ôm ấp ấp không ra thể thống như vậy , không biết sau lưng y hai người này còn làm trò gì nữa không . không lẽ nàng lúc vừa rồi đang diễn kịch với hắn , nàng vẫn là người háo sắc và người nam nhân đó là nam sủng của nàng , hắn thật là người dễ lừa mà .
Trong hoàng cung lại nhận được một bức thư nghị thân từ hoàng đế Thiên Mạc , làm cho Âu Dương Thiên bất ngờ là nghị thân lần này lại chỉ đích danh người nghị thân không phải là công chúa của hắn mà là phế vật nhị tiểu thư thừa tướng phủ hàn Nguyệt Băng Y nhưng không chỉ nàng nghị thân với ai .