Tại một biệt viện ngoài ngoài kinh thành Kỳ Nguyệt , ngoài cửa trước được làm bằng gỗ Lim trân quý , từ trước cổng nhìn vào thì toàn thấy một vườn trúc rộng mênh mông chỉ có duy nhất một lối vào , lối vào được chủ biệt viện trồng rất nhiều đóa hoa Sơn Trà dọc theo đường đi , đi khoảng một lúc người ta mới thấy được một ngôi nhà tranh đơn sơ , giản dị , nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ đủ cho , người có thể tạm trú , ngoài sân được người làm rất tỉ mỹ có một hồ sen trắng lớn trong đó có những chú cá bảy màu quý hiếm được gọi là cá Bích Thiên mà nhân gian chỉ có vài người mới có được cá này loài cá này có tiền cũng chưa mua được nhưng trong hồ lại có tới mười mấy con vậy cũng biết độ xa sĩ của chủ nhân ngôi nhà tranh này .
Trong nhà tranh lại một trận đông đúc
" Tiểu thư , người không sao chứ " nàng ngồi gần bên chiếc trường kỷ có một thiếu nữ đang thư thái ăn nho
" Nhìn ta giống có sao lắm à " người thiếu nữ này nhàn nhã trả lời
" Tiểu thư không bực mình vì những lời đồn của dân chúng "
" Tại sao lại phải ảnh hưởng đến tâm trạng của ta vì những lời nói vô bổ đó chứ "
"Nhưng em bực mình dùm tiểu thư , họ nói tiểu thư xấu xí , phế vật cầm kỳ thư họa đều không biết , họ đúng là mù mắt hết rồi mà "
" Y Xuân nói đúng đó tiểu thư , e cũng bực mình muốn đánh người " người ngồi kế bên cũng phụ họa
" Thôi , hai người lúc nào cũng ồn ào tiểu thư hết ak " người thiếu nữ từ trong phòng bếp bước ra
" Có đâu , ta đây là quan tâm tiểu thư chứ bộ , phải không tiểu thư ? " hai người một miệng hỏi
" Hai người các ngươi ồn ào thiệt "
" Tiểu thư ............" hai người lại một miệng kêu lên
" Thôi , Y Xuân với Y Thu dễ thương nhất nhà được chưa " người thiếu nữ này cũng nhếch môi
" Ân........ha...ha...... tiểu thư nói đúng nhất " hai người lại một lời
" Ha.....ha...."
Người thiếu nữ lục y bưng đồ ăn lại tới trường kỹ .
" Tiểu thư , điểm tâm em làm tiểu thư nếm thử xem "
" Y Hạ chưa về nữa ak "
" Chắc sắp về rồi đó tiểu thư " lục y nữ tử trả lời một cách bình thản nhưng trong giọng nói chứa nhiều sự cung kính
Một bóng đen bay vào phòng , khom người cung kính với thiếu nữ đang nằm trên chiếc trường kỷ ,
" Tiểu thư , người nói không sai , tứ vương gia định kiếm cơ hội từ hôn tiểu thư "
" Tốt , ta sẽ cho hắn cơ hội "
"Ha.......ha......."nàng không thích mối hôn sự này nàng cũng định từ hôn đây
Người thiếu nữ nằm trên chiếc trường kỷ này không ngoài ai khác đó chính là nhị tiểu thư phế vật , xấu xí được truyền miệng của người dân , cũng là người mà năm trước bị truy sát rơi xuống vực năm đó Hàn Nguyệt Băng Y .
" Mai chúng ta hồi kinh " Băng Y nhếch môi cười lạnh , ta đã trở lại