Editor: Tường An
Đây chính là thực lực của cường giả tôn thượng, mạnh đến mức có thể hủy diệt toàn bộ quảng trường…
“Ngươi buông ta ra trước đã, ta có biện pháp ngăn cản công kích của hắn!”
Thân thể Mộ Như Nguyệt cứng đờ, vội vàng muốn thoát khỏi cái ôm của Vô Vong, nhưng Vô Vong lại ôm chặt nàng, không cho nàng có cơ hội giãy ra…
“Phụ thân!” nàng nôn nóng, run rẩy nói: “Ngươi buông ta ra đã!”
“Không được! Ta sẽ không buông tay, sẽ không để ngươi mạo hiểm!”
“Nhưng mà…”
Không tốt!
Đã không còn kịp rồi!
Mộ Như Nguyệt ngẩng đầu liền nhìn thấy cuồng phong ập đến, kèm theo tiếng cười kiêu ngạo vang khắp không trung…
Đột nhiên, mái tóc dài màu thủy lam xẹt qua trước mắt, bóng lưng thẳng tắp kiên quyết.
Oanh!
Nam nhân nâng tay ngăn chặn cuồng phong phía trước, thân thể hắn nhanh chóng lui lại vài bước, khóe môi trào ra vết máu, rơi xuống mặt đất, nở rộ như hoa hồng…
Tức Mặc Quy căng thẳng, sắc mặt thoáng chốc tái nhợt, kinh ngạc nhìn chằm chằm nam nhân khuynh quốc khuynh thành kia.
Hắn… tại sao hắn có thể xuất hiện vào lúc này?
Không biết vì sao, trong lòng hắn cảm thấy sợ hãi, vội vàng quay đầu nhìn lão tổ tông.
Quả nhiên, vừa nhìn thấy nam nhân trước mắt, thần sắc lão tổ tông trở nên ngưng trọng, nhìn chằm chằm Y Tư.
“Hậu nhân Y gia? Hơn nữa còn là huyết mạch trực hệ! Dựa theo trình độ huyết mạch của ngươi, xem ra hẳn là… tộc trưởng đời kế tiếp của Y gia!”
Không thể trách lão tổ tông không biết Y Tư, hắn thật sự đã bế quan rất nhiều năm, trước nay chưa từng gặp mặt Y Tư, nhưng hắn có thể thông qua huyết mạch mà cảm nhận được thân phận Y Tư.
Có điều, thiếu chủ Y gia tại sao lại muốn cứu nhân loại?
“Thiếu chủ!!!”
Lăng lão hồi phục lại tinh thần, kinh hỉ nhìn Y Tư: “Ngươi rốt cuộc đã trở lại!”
Nhất thời, tất cả mọi người đều nhìn về phía Y Tư…
“Là thiếu chủ, thiếu chủ còn sống?”
“Chuyện này rốt cuộc là thế nào!”
Y Tư không nói gì, dời mắt về phía Tức Mặc Quy, đôi mắt xanh tràn ngập hàn ý: “Tức Mặc Quy, ta đã trở về, không biết ngươi có hoan nghênh ta trở về hay không!”
Sắc mặt Tức Mặc Quy càng thêm tái nhợt, lảo đảo lui về phía sau vài bước.
Tại sao gia hỏa này sớm không về muộn không về, cố tình trở về đúng lúc này…
“Chuyện này là sao?” Lão tổ tông trầm mặt, lạnh giọng hỏi: “Ai có thể giải thích cho ta rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!”
Y Tư nở nụ cười lạnh lẽo: “Tức Mặc Quy, năm đó ngươi hạ dược hại gia gia ta, còn bố trí trận pháp khiến tin cầu cứu của gia gia không thể truyền đi.”
Cũng chính vì nguyên nhân này nên lúc ấy không thể mời lão tổ tông xuất quan cứu giúp…
“Bây giờ còn giả nhân giả nghĩa nói mình cứu gia gia mà bị trọng thương, bịa ra lời nói dối đại nghịch bất đạo như thế, người đáng chết ngàn lần chính là ngươi!”
“Ngươi nói bậy!” Tức Mặc Quy điên cuồng quát lên, thanh âm run rẩy, “Ngươi nói bậy, ta căn bản không làm ra chuyện như vậy!”
“Ha ha!”
Y Tư cười to, nước mắt chảy xuôi trên dung nhan tinh xảo.
“Tức Mặc Quy, ngươi hại ta bị phong ấn thực lực, vì trốn thoát mà liên lụy không ít mạng người, ngay cả Lăng lão cũng bị bắt! Là bọn họ dùng sinh mệnh trải đường cho ta chạy thoát! Nhưng mà, ta vì trốn tránh các ngươi, tiến vào Ma giới, bị ma nhân bắt giữ trở thành vật phẩm bán đấu giá, nếu không phải gặp được nàng, chỉ sợ ta cũng không có cơ hội trở về, mà tất cả những điều này đều do ngươi hại…”