Cô và hắn lấy nhau được hai năm, hắn chưa từng mắng chửi cô lấy một câu, thậm chí còn cưng chiều cô hết lòng, người ta nói số cô rất may mắn khi lấy được hắn.
Ngày hôm đó, là lần đầu tiên hắn lớn tiếng với cô.
Cô ngồi trên giường cầm quyển tạp chí lật đi lật lại, trông vẻ rất nhàn hạ. Hắn thì khác, từ lúc bước vào phòng đã lục lọi cái bàn làm việc tìm kiếm thứ gì đó.
Tìm mãi không thấy, hắn liền hỏi cô:
"Em có thấy tập tài liệu màu đen của anh ở đâu không?"
Im lặng! Cô đang xem thứ gì đó rất chăm chú, không để ý tới hắn đang gọi mình.
"Niên Niên." Hắn gọi lần
Im lặng!
"CỐ NIÊN NIÊN, EM CÓ NGHE THẤY ANH GỌI KHÔNG HẢ????"
Đến lần thứ thì hắn phát bực, quát to khiến cô giật cả mình làm rơi quyển tạp chí. Thấy hắn tức giận với mình, cô mới hỏi:
"Anh làm sao mà giận ghê thế?"
"Làm sao hả? Anh gọi em bao nhiêu lần rồi mà em không trả lời anh? Phụ nữ gì mà suốt ngày chỉ biết ngồi xem tạp chí lá cải thế, còn không mau xuống dưới nhà dọn dẹp đi."
Hắn nói một tràng dài khiến cô chỉ biết ngồi nghe mà không có cơ hội xen vào.
Dọn dẹp cái gì, chẳng phải ngày trước hắn vì không cho cô làm mà thuê giúp việc rồi sao? Bây giờ còn nói cô lười nữa hả?
Nghĩ vậy nhưng cô vẫn nuốt xuống cục tức và xuống dưới lầu dọn dẹp theo ý muốn của hắn.
Cô cho giúp việc nghỉ rồi bắt tay vào công việc. Hắn cũng đi xuống ngồi ở sô pha trong phòng khách.
Đầu tiên, cô rửa bát, nước hơi lạnh làm tay cô run lên.
"Không được, em sẽ làm bát vỡ, mau đi quét nhà đi."
Khi cô vừa rửa đến cái thứ hai thì hắn nói, rồi hắn tự mình đi vào rửa số bát còn lại, cô đành đi quét nhà.
Lúc cô quét xong cũng là lúc hắn rửa xong bát, hắn lại tiếp tục sai cô đi nấu ăn.
Lúc cô cho dầu ăn vào chảo, một ít mỡ bắn lên tay, thấy vậy hắn liền đi vào trong.
"Em mà nấu chắc anh không ăn nổi, mau ra gọt táo cho anh ăn đi." Nói rồi hắn tự mình nấu nốt phần còn lại.
Cô đi gọt táo.
"Bỏ dao xuống, không cần gọt nữa."
Chưa gọt được nửa quả hắn đã từ trong bếp nói vọng ra lên làm cô giật cả mình.
Đến nước này, cô không thể nào nhịn được nữa, liền tức giận quát hắn.
"Anh rốt cuộc là muốn cái gì hả, kêu em làm rồi lại bảo không cần làm nữa, có phải anh rảnh quá không có việc gì làm không?"
Hắn từ trong bếp đi ra, không nói không rằng kéo cô ôm vào lòng. Một lúc sau hắn mới lên tiếng:
"Em rửa bát, anh sợ nước lạnh sẽ làm ảnh hưởng đến sức khỏe của em. Em nấu ăn, anh sợ dầu ăn sẽ làm bỏng em. Em gọt táo, anh sợ con dao sẽ làm em bị thương. Cố Niên Niên, anh yêu em đến phát điên lên rồi."