Ngồi trong căn phòng không cách âm lại không khóa cửa của Triệu Ngang một hồi, Nhạc Doanh Phong rốt cuộc chịu không được dụ dỗ lừa Triệu Ngang đem về nhà.
Lần này thân ảnh ba mẹ Nhạc Doanh Phong khó thấy được lại ở nhà, hai người đang cuộn ở phòng khách xem tivi, bà Nhạc như chim nhỏ nép vào người đang ngửa đầu đút khoai nướng cho ông Nhạc.
Thấy bọn họ đi vào, bà Nhạc đầu tiên cười híp mắt, “Doanh Phong dẫn bạn về chơi à?”
Bà Nhạc rất đẹp, hoàn toàn nhìn không ra đã có hai đứa con hơn hai mươi tuổi, nhất là cặp mắt, cười híp lại như trăng lưỡi liềm, Triệu Ngang cuối cùng đã biết Nhạc Doanh Phong nheo mắt lại giống ai.
Song, mắt Nhạc Doanh Phong không có đẹp như mắt mẹ cậu ấy…
“Chào cô, chào chú…” Đối diện gương mặt trẻ đẹp này, Triệu Ngang quả thật gọi không ra hai chữ ‘bác gái’.
Ông Nhạc nhìn qua ngược lại có chút nghiêm túc, gật đầu với bọn họ, rồi xoay tầm mắt về phía tivi.
Trên tivi đang chiếu… Khóe miệng Triệu Ngang không kiềm được giật giật, phim thần tượng Đài Loan… Ông Nhạc cũng thích xem cái này?
“Ưm, rất ngoan, ngoan hơn hai đứa con trai cô nhiều!” Bà Nhạc từ ghế sô pha đứng lên, cầm khoai nướng để trên bàn đưa qua, “Cầm lấy, ăn cái này, cô vừa bảo Doanh Hiên mua về!”
Một câu lộ rõ bản chất nữ vương… Dịu dàng uyển chuyển đều là biểu hiện giả dối a giả dối!
Nhưng Ngang Ngang đơn thuần nhà chúng ta đương nhiên chẳng nghĩ nhiều như vậy, nhận lấy khoai nướng nhìn bà cười cười, “Cám ơn cô.”
“Ya, thế mà đỏ mặt rồi… đây mới là đứa trẻ ngoan, như mấy đứa Doanh Phong, da mặt dày muốn chết, lớn thế này cũng không thấy qua tụi nó đỏ mặt một lần!” Tay bà Nhạc vươn qua nhéo nhéo mặt Triệu Ngang.
Triệu Ngang hơi giật mình rụt rụt ra sau, Nhạc Doanh Phong đã đảo mắt khinh thường kéo cậu về sau, “Mẹ, ngài mau nhanh đi xem tivi đi, bọn con về phòng.”
“Nhóc con thối!” Bà Nhạc đập lưng cậu ấy, “A, con tên là gì?”
“Cô, con gọi là Triệu Ngang…” Bất ngờ được hỏi, Triệu Ngang chỉ kịp trả lời một câu này liền bị Nhạc Doanh Phong lôi vào phòng.
Bà Nhạc thoáng chốc bị ngăn bên ngoài, Nhạc Doanh Phong sắc mặt tối sầm, “Cậu đừng để ý, mẹ tớ thế đấy, thấy con nhà người ta là kích động.”
Nguyên nhân nghe nói bởi vì Nhạc Doanh Phong và Nhạc Doanh Hiên từ nhỏ tính cách đã điềm đạm ít nói không giống mẹ.
Làm ơn đi, ai mà nghĩ tính cách con mình lại điềm đạm ít nói? Nhà bà là đang nuôi con trai hay nuôi con gái đây?
“Không đâu, cô rất tốt!” Triệu Ngang cầm khoai nướng, trên mặt có chút hồng hồng.
Tuy đối phương còn chưa biết, nhưng cậu vừa rồi cảm thấy như là… gặp mẹ vợ?
Không biết cậu lại đang suy nghĩ lung tung, Nhạc Doanh Phong xoa xoa tóc cậu, tự mình đi đến trước bàn mở máy tính.
“Acc bị trộm kia của cậu vẫn chưa lấy lại được?” Nhạc Doanh Phong trước tiên theo thói quen nhập vào acc Thu ㄨ mũi kiếm, login.
Triệu Ngang mắt mở to nhìn acc hằng ngày cùng mình luyện cấp bị người nào đó đăng nhập, không tránh được lại buồn bực, “Ừ… chưa, bên hỗ trợ nói trước tiên khóa lại, tớ cũng không gọi thêm nữa, dù sao cũng chỉ là một acc cấp thấp, lấy về hay không cũng không sao…”
“Vậy cậu định tiếp tục chơi Đông Nam?” Nhạc Doanh Phong nheo mắt.
Triệu Ngang nhớ đến vừa rồi bà Nhạc cũng đôi mắt trăng lưỡi liềm này, rõ ràng đều là híp, vì cái gì của Nhạc Doanh Phong lại không cảm thấy vui vẻ? Nhịn không được cười khẽ, lại bị Nhạc Doanh Phong hiểu sai ý hung hăng trằng mắt, “Acc kia tuyệt đối không thể lên nữa, với lại, tớ thích tên Ngang Ngang Ngao Ngao, tìm về!”
Cậu ấy nói rất tự nhiên, nhưng nghe thấy một chữ ‘thích’ này Triệu Ngang đã đỏ thẫm mặt, “Cái này… đã hơn một tuần, có lẽ không lấy lại được?”
Nhạc Doanh Phong dùng chân kéo cái ghế cạnh bàn học qua, bảo Triệu Ngang ngồi xuống, “Cậu làm thế nào?”
“Nhắn lại ở Chính Khí Đường a, còn gọi điện… họ cứ đẩy tới đẩy lui…”
Nhạc Doanh Phong mở trang web Thiên Long Bát Bộ, bảo Triệu Ngang dùng CMND đăng nhập… cũng không vào được.
Tư liệu đều đã bị sửa hết.
Tìm đến thông tin trước kia nhắn lại xin giúp đỡ, hỗ trợ trả lời đều là mấy câu vô dụng ‘Chúng tôi cũng rất bối rối’ ‘Xin ngài tự chú ý an toàn của tài khoản’.
Nhạc Doanh Phong tìm thấy số điện thoại hỗ trợ, trực tiếp gọi qua, được lắm… không ai bắt.
“Bỏ đi, nếu không thì khỏi lấy lại… cùng lắm tớ luyện tiếp Đông Nam cũng được.” Mâu thuẫn của Triệu Ngang với acc nhân yêu kia đã sớm biến mất.
Nhạc Doanh Phong nhíu mày, không để ý tới cậu, tiếp tục gọi, không phải đường dây bận thì là không người nghe.
Cuối cùng, không biết đến gọi lần thứ mấy, bên kia bắt máy, “Chào ngài, đây là trung tâm hỗ trợ khách hàng của Thiên Long Bát Bộ, xin hỏi ngài có vấn đề gì cần giải quyết?”
Giọng vị tiểu thư đầu kia nghe thật ngọt ngào.
“Acc bị trộm.” Bị điện thoại nãy giờ chọc tức, Nhạc Doanh Phong đã không còn sức nói lễ độ gì với cô ta.
“Xin chào ngài, vấn đề này mời ngài điền thông tin xác định ở trang web chính được không? Chúng tôi nhận được tư liệu sẽ giải quyết.” Tiểu thư hỗ trợ vẫn như trước rất ngọt a ngào.
“Tư liệu đều bị sửa lại, xác định không được, hơn nữa, trước đây xác định thông tin các người cũng không xem.” Nhạc Doanh Phong hoàn toàn bỏ qua lớp vỏ ngoài.
“Chuyện là như vậy thưa ngài, tâm tình của ngài khi tài khoản bị trộm vật phẩm mất đi chúng tôi vô cùng hiểu, nhưng tài khoản sau khi bị trộm, người trộm ở trong trò chơi có thể mang vật phẩm bán ra hoặc giao dịch, hệ thống không có cách nào phán đoán người chơi nào thao tác trước máy tính, mà giao dịch, trưng bày, bày quầy bản thân nó là thao tác bình thường của nhân vật trong trò chơi, chúng tôi không có quyền điều tra tin tức cá nhân của người chơi, vì vậy, rất khó phán đoán tình huống bị trộm tài khoản và tìm về trang bị bị mất, hy vọng ngài có thể hiểu và thông cảm.” Tiểu thư hỗ trợ hình như cuối cùng đã bắt đầu trả lời vấn đề, có điều ——
“Tiểu thư, tôi không cần đồ trong nhân vật, chỉ muốn tài khoản, đổi mật mã tư liệu về là được rồi!”
“Xin lỗi ngài, nếu như là vấn đề này, yêu cầu ngài cung cấp CMND chính xác đợi tư liệu…”
Nhạc Doanh Phong không kiên nhẫn cắt ngang, “Tư liệu đều bị sửa hết, vậy tôi biết cái nào là chính xác.”
Tiểu thư hỗ trợ rõ ràng bị giọng điệu của cậu ấy khiến kinh sợ thoáng sững sờ, “Ngài đã như vậy, vậy chúng tôi…”
“Cô cứ nói đi, có lấy lại hay không!”
“Xin, xin ngài nói tài khoản được không? Bây giờ tôi giúp ngài tra bản ghi chép.” Tiểu thư hỗ trợ thật oan ức.
Hỏi qua Triệu Ngang tài khoản, Nhạc Doanh Phong báo cho cô ta.
Bên kia vang lên một trận lách cách từ bàn phím, giọng nói của tiểu thư hỗ trợ lại truyền tới, “Thưa ngài, thông qua tra xét số tài khoản của ngài, ngày tháng năm lúc : cập nhật thông tin bảo mật, gần đó có sửa thông tin chống nghiện, mật mã, mật mã cấp , email đăng ký, xin ngài đăng ký ở Chính Khí Đường gửi phiếu xin sửa tư liệu bảo mật, nếu có vấn đề hoặc đề nghị gì khác xin ở Chính Khí Đường tiến hành…”
Thông tin chống nghiện: thông tin hạn chế trẻ vị thành niên chơi gam quá tiếng.
“Cô cũng thấy đấy, mật mã đã được sửa, có thể thay đổi lại không?” Nhạc Doanh Phong lại cắt ngang cô ta.
Tiểu thư hỗ trợ hiện tại nhất định muốn kêu mẹ, “Xin lỗi ngài, nếu ngài không thể cung cấp thông tin chính xác, chúng tôi cũng không thể tự tiện sửa đổi mật mã cho ngài, như vậy không phù hợp với quy đinh!”
“Phù hợp con…” Nhạc Doanh Phong thiếu chút đã chửi thề, “Bên này tôi có tư liệu trước khi bị sửa đổi, rốt cuộc cô có đổi về hay không? Cái hỗ trợ vớ vẩn gì vậy, còn muốn người ta chơi à?”
Đừng nói tiểu thư hỗ trợ, cả Triệu Ngang bây giờ cũng bị vây trong trạng thái ngây người, cậu lần đầu tiên thấy Nhạc Doanh Phong nói như vậy… vô lại như vậy!
Đúng vậy, chính là vô lại.
“Xin lỗi ngài…”
“Đã biết xin lỗi thì mau đổi lại!”
“…” Tiểu thư hỗ trợ lâm vào trầm mặc khó có.
“Tiểu thư…” Bên này Nhạc công tử không còn kiên nhẫn thúc giục.
“Thưa ngài, xin ngài cung cấp tư liệu gốc được không? Chờ chúng tôi đối chiếu xong, sẽ gọi lại cho ngài.” Tiểu thư hỗ trợ quả thật được đào tạo không tệ.
Nhạc Doanh Phong đảo cặp mắt khinh thường, “Có gọi thật không đấy?”
“…” Chẳng lẽ vị tiểu thư hỗ trợ này số lần trầm mặc đã nhiều hơn chút?
“Tôi giữ máy chờ, xin ngài đối chiếu xong thay đổi được thì trực tiếp cầm điện thoại nói với tôi một tiếng.” Tay Nhạc Doanh Phong gõ gõ lên mặt bàn, thấy Triệu Ngang trợn mắt há mồm nhìn mình, không khỏi đưa tay tới nhéo nhéo mặt cậu.
Triệu Ngang nhanh chóng đẩy tay cậu ấy ra, có chút căng thẳng nhìn cậu ấy, “Thế nào?”
Nếu cậu là người hỗ trợ kia, có lẽ đã sớm ngoan ngoãn đổi xong mật mã tài khoản hai tay dâng lên cho cậu ấy.
Nhạc Doanh Phong ngừng lại nghe điện thoại, trên mặt từ từ lộ ra tươi cười, đưa tay làm động tác ‘yeah’ với cậu.
Sự thật chứng minh, vô lại có đôi khi cũng rất cần thiết!
Có lẽ do acc Triệu Ngang thật sự quá thấp, trung tâm hỗ trợ cảm thấy không cần tiếp tục dây dưa với một tên vô lại, hơn nữa acc này cũng xác thật sau khi sửa đổi tư liệu căn bản không login nữa, thế là xuôi theo ý sửa lại cho bọn họ.
Triệu Ngang cầm mật mã vừa đổi còn nóng hôi hổi đăng nhập vào game, thấy Ngang Ngang Ngao Ngao quen thuộc trong khung tạo nhân vật, lòng khó tránh khỏi có phần kích động.
Vẫn cứ cho rằng, không bao giờ có thể vào acc này nữa.
Nhập xong mã xác nhận, acc đứng ở bên Thương Khố, trong người bỏ đầy đồ, cả mấy thứ nấu nướng cũng đều từ thương khố đem ra.
Xem ra là đang chuyển đồ thì bị khóa, cưỡng chế logout, sau đó cũng không đăng nhập lại.
Có điều, tên đó cũng quá không tiền đồ, mấy món nấu nướng căn bản không đáng bao nhiêu cũng muốn lấy.
Vừa lên, bưu kiện đã nhấp nháy sáng, Triệu Ngang mở ra, là Tây Bắc.
“ cậu… có phải Ngang Ngang không?”
“Mắt hắn tinh vậy, cậu vừa login đã nhìn thấy!” Nhạc Doanh Phong ở một bên sắc mặt lại khó coi.
Triệu Ngang cũng kệ không dỗ cậu ấy, chỉ hết sức phấn khởi trả lời bưu kiện Tây Bắc, “Acc tớ lấy lại rồi!”
Bên kia dường như rất kinh nhạc, qua một hồi mới gửi tin lại, “Hơn một tuần lễ còn tìm về được? Kỳ tích…”
“Vậy cậu sẽ không phải không phụ trách Đông Nam nữa chứ, tớ vừa kết hôn cậu liền nhẫn tâm để tớ thành tên góa vợ? ”
Mặt Nhạc Doanh Phong đã tái thêm, cứ chiêu cũ mà dùng, vòng qua Triệu Ngang lách cách lách cách đáp bưu kiện người ta, “Tôi mới là chồng cậu ấy, cậu đừng có hy vọng!”
Triệu Ngang oang oác ngăn cản, nhưng hoàn toàn không hiệu quả, một câu hoàn chỉnh không sai chút nào được Nhạc Doanh Phong gửi đi.
“Cậu, cậu cậu cậu cậu, cậu nói bậy bạ gì đó!” Triệu Ngang xoay người dùng sức cho cậu ấy một đấm.
Nhỏ Tây Bắc kia chính là hủ nữ đó, là một loại sinh vật giống bọn Mèo và tiểu Ô… Cậu ấy thế nào lại nói ra chuyện này!
Triệu Ngang bất lực hỏi trời xanh.
“Tớ nói bậy chỗ nào? Tớ vốn là chồng cậu!” Nhạc Doanh Phong bắt lấy nắm đấm của cậu, “Không phải cậu còn muốn gạt hắn chứ?”
“Cậu ấy…” Triệu Ngang khóc không ra nước mắt, Tây Bắc cậu nói xem cậu chơi cái gì không được a, tại sao phải đi chơi yêu nhân, còn không cho phép người khác nói ra.
“ (xN)” Tin Tây Bắc trả về đầy ký hiệu biểu tình.
Nhạc Doanh Phong hừ lạnh, di chuyển cả Triệu Ngang lẫn cái ghế đi, mình thì ngồi trước máy tính, “Ngang Ngang nợ tiền cậu tôi giúp cậu ấy trả lại, từ nay về sau acc Đông Nam kia cậu tự mình luyện đi.”
“ cậu là ai? Bạn ngoài đời của Ngang Ngang?”
Nhạc Doanh Phong một bên ngăn cản Triệu Ngang tranh giật, một bên trả lời, “Không phải, tôi là chồng ngoài đời của cậu ấy, Nguyệt Ảnh Phong…”
“Nhạc Doanh Phong!” Mặt Triệu Ngang đã sắp đỏ đến phát sốt, tuy cậu ở trong game cùng Tây Bắc xem như bạn bè tốt (bạn Thu ㄨ mũi kiếm đã bị đá văng khỏi phạm vi bạn tốt…), nhưng cậu cũng chưa từng nói qua tính hướng của mình.
Đặc biệt sau khi biết thân phận hủ nữ của bọn họ.
Bây giờ đột nhiên bị Nhạc Doanh Phong nói ra, cậu có loại cảm giác sẽ bị ăn tươi nuốt sống.
Cậu có dự cảm, bọn Lả lướt Mèo, nhất định cũng sẽ nhanh chóng biết được tin này…