Thân thể hơi nghiêng về phía trước, Qua Việt Tú liền nhìn thấy Tống Du Liệt
Tống Du Liệt và Trương Thuần Tình chiếm mất hai chỗ dành cho ông ngoại, anh đang thì thầm với Trương Thuần Tình
Cũng không biết đang nói gì
Qua Việt Tú đợi một lúc đợi đến khi Tống Du Liệt nói xong, thứ nhất chị em họ phải chào hỏi nhau ở nơi công cộng mới hợp tình hợp lý, thứ hai, Elena còn đang mỏi mắt trông chờ kia kìa.
Kéo Elena, hai người khom lưng đến trước mặt Tống Du Liệt
Ngồi xổm xuống giới thiệu: "Elena"
Cô gái từ thành phố lớn đã chủ động bắt tay Tống Du Liệt.
Tống Du Liệt không có tên tiếng anh.
"Tống" cái lời giới thiệu này cảm giác quá đơn điệu, thế là bổ sung thêm một câu "em họ của chị"
Elena có sự lãng mạn nhiệt tình đặc trưng của con gái Paris, cũng không quan tâm đến cô gái ngồi bên Tống Du Liệt, nháy mắt với Tống Du Liệt, nhỏ giọng nói "Em biết anh, anh trông còn đẹp trai hơn so với trêи ảnh"
Nói xong, như ảo thuật lấy ra một cây bút.
Đưa bút cho Tống Du Liệt :"Có thể ký tên cho em không?"
"Có thể" Tống Du Liệt nhận lấy bút.
Elena thỏa mãn reo lên "Em thích giọng nói của anh lắm"
Khi Elena chỉ vị trí ký cho anh, Tống Du Liệt nhìn Trương Thuần Tình một cái
Tống Du Liệt nhìn Trương Thuần Tình một cái, khiến Qua Việt Tú nhớ đến lời nói trước của Cố Lan Sinh "Em họ của em và bạn gái của nó", giờ phút này, Qua Việt Tú cảm giác lời nói của Cố Lan Sinh rất đúng.
Cô gái lần đầu gặp mặt bảo anh ký tên ở xương quai xanh của cô ấy, nghĩ thế nào cũng thấy không ổn lắm, hơn nữa, người ngồi bên cạnh anh là người anh mang về dự sinh nhật của ông ngoại, theo bản năng, nhìn sang cô gái ngồi bên cạnh anh một ái, ánh mắt truyền đạt ý tứ: Có thể chứ? Có thể để cho anh ký tên lên xương quai xanh của cô gái khác ư?
Cái liếc mắt đó đại khái mang ý nghĩa như thế
Mà cái liếc mắt đó cũng không đến lượt chị họ làm, mà chị họ lại nói những lời đó càng kỳ quái.
Tống Du Liệt nhìn Trương Thuần Tình một cái, ký tên lên xương quai xanh của Elena.
Elena cảm thấy thỏa mãn, trở về chỗ ngồi của mình, Qua Việt Tú cười với Trương Thuần Tình một cái, chỉ mong nụ cười của cô không có hàm ý gì.
Qua Việt Tú trở về chỗ ngồi của mình.
Cách biểu diễn đấu bò chỉ còn lại p
Trước khi biểu diễn đấu bò, vẫn còn nghi thức phát biểu ngắn gọn.
Người phát biểu chính là bố của Dean.
Hôm nay bố Dean đội mũ cao bồi gắn huân chương, sau lời cảm ơn ngắn gọn, lại nói về quy định đấu bò của trấn Mossan.
Quy định đấu bò của trấn Mossan là tự định, phân thành hạng mục, mỗi hạng mục kéo dài phút.
Hạng mục đầu tiên đơn thuần chỉ là biểu diễn, người đấu thủ sử dụng năng lực của mình để vờn quanh con bò, chọc giận con bò sau đó tiến hành công kϊƈɦ, mỗi lần tấn công được bò, đấu thủ có thể được điểm, nhưng khi đấu thủ nhảy lên lan can của hội trường đấu bò, thì sẽ bị trừ điểm, sau p, giám khảo sẽ bắt đầu tính điểm, ai được nhiều điểm nhất, sẽ nhận được một phần thưởng euro và một huy chương cao bồi.
Hạng mục thứ hai nghiêng về giải trí hơn, bên ban tổ chức sẽ đặt một chiếc túi hình vuông lên mỗi chiếc sừng của con bò. Bên trong chiếc túi hình vuông là một hạt đậu vàng và euro, ai có thể lấy được chiếc túi xuống, đậu vàng và euro sẽ thuộc về người đó, hạng mục này cho phép người xem ở hiện trường trực tiếp đến ghi danh.
Hạng mục thứ ba nghiêng về lãng mạn, luật cũng giống như hạng mục , nhưng trêи sừng bò không treo túi hình vuông nữa mà thay bằng một bó hoa. Những chàng trai ở hiện trường nếu muốn tặng hoa cho người con gái trong lòng, có thể đăng ký tham gia hoạt động này. Lấy được hoa treo trêи sừng bò xuống, trước mặt trăm ngàn khán giả đang xem, mang hoa tặng cho người phụ nữ mình thích, chỉ đơn thuần tặng hoa cũng được, hay hôn một cái, thậm chí cầu hôn cũng được.
Nghi thức phát biểu kết thúc.
"Anh cảm thấy hạng mục thứ không tệ". Cố Lan Sinh nói với Qua Việt Tú
Qua Việt Tú cũng nói cho Cố Lan Sinh một chuyện, bò được nhốt trong chuồng một ngày một đêm, chỉ ăn toàn thịt tươi, làm thế để tăng khả năng tấn công của bò đực, để khiến cho trận đấu bò đáng xem hơn.
Tiếng súng phát lệnh vang lên, rào chắn được mở ra, con bò giống như tên bắn lao ra ngoài.
Đấu trường rất nhanh đã truyền đến đợt hô hào đầu tiên, một đấu sĩ đã bị sừng của một con trâu đâm dính lên rào chắn, những tên đấu thủ khác cũng đến để giúp đỡ, tên đấu thủ đó ngã thật đau từ rào chắn xuống mặt đất.
May mắn là khi đấu thủ đó rơi xuống đất đã kịp thời làm động tác bảo vệ, bò từ mặt đất lên trêи, lần nữa hướng về phía con bò, toàn hội trường vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Vượt qua p nguy hiểm trong tiếng vỗ tay reo hò, trâu đực bị người huấn luyện đem vào rào chắn, bốn đấu thủ tay cầm tay khom lưng chào khán giả.
Hạng mục thứ nhất kết thúc.
Dean không thể lấy được huân chương cao bồi, đấu thủ lấy được huân chương liền đính huy chương lên áo con trai của mình, đấu trường lại vang lên nhiệt liệt vỗ tay.
Mười phút sau.
Hạng mục thứ hai bắt đầu.
Dean không tham gia hạng mục thứ hai, cậu ta đi đến trước rào chắn của Qua Việt Tú, vừa xem trận đấu vừa tán chuyện với bọn họ.
Dean nói với thân thủ của cậu ta không khó lấy được túi hình vuông, nhưng cậu ta muốn bảo tồn thể lực để tham gia hạng mục thứ ba, hỏi cậu ta muốn tặng hoa cho ai, ánh mắt của tên nhóc người pháp này lướt qua bọn họ, nói cậu sẽ tặng hoa cho hai cô gái đáng yêu đã đến trấn Mossan vào tháng này.
"Elena, Fiona". Tên nhóc người pháp đọc tên hai cô gái đáng yêu trong mắt cậu.
"Tên là Dean đúng không?" Cố Lan Sinh liên tục lắc đầu. "Cậu cũng thật là đào hoa quá đấy"
Đúng là một tên nhóc suy nghĩ đơn giản.
Tên nhóc người Pháp khi nói Elena và Fiona, đôi mắt chỉ nhìn Elena
Đậu vàng và euro hấp dẫn hơn người tiến vào đấu trường
Nhưng thành công lấy được túi hình vuông cũng không phải là những người có cơ thể cường tráng, mà là những người gầy gò, một người tưởng mình có ưu thế về thể hình nhất quyết muốn đấu với con bò bự nhất bị nó đá một cái, ôm đầu nằm trêи mặt đất
Cuối cùng phải nhờ đến người huấn luyện cứu hắn ta khỏi chân con bò, trêи mặt tên to con toàn là máu, sau khi băng bó nhanh thì được đưa đến bệnh viện.
Hạng mục thứ hai kết thúc.
Bởi vì phát sinh chuyện tên to con bị thương, lúc trước có hai người đăng ký đã rút lui, chỉ còn lại người đăng ký tham gia, có bó hoa, nếu không ai đăng ký tham gia, sẽ dư lại bó.
Nhân p nghỉ ngơi, bố của Dean liên tục cầm micro, cổ vũ những người đàn ông ở hiện trường, dưới sự cổ động của bố Dean, có thêm một người đăng ký tham gia hạng mục thứ ba.
Hạng mục thứ bắt đầu.
Hình thức của hạng mục thứ so với thứ có một chút thay đổi, hạng mục thứ hai là mọi người sẽ cùng đấu trực tiếp với con bò, đến hạng mục thứ ba đã thay đổi thành hình thức thay phiên nhau, một con trâu sẽ ra trước, người dự thi sẽ cùng nhau tấn công, dùng bản lĩnh để lấy được hoa trêи sừng bò, cứ như thế theo thứ tự.
Người đầu tiên lấy được bó hoa là người tạm thời đăng ký lúc nãy.
Anh ta đem hoa tặng cho người phụ nữ mặc váy dài màu xanh đen, nhà người đàn ông gần đây, còn người phụ nữ mặc váy màu xanh đen là một cô gái Tây Ban Nha.
Anh ta tặng hoa cho cô gái và thành công đổi được số điện thoại của cô ấy.
"Đây là thứ mà cô gái đẹp nhất đấu trường nên được nhận". Qua Việt Tú nói với Cố Lan Sinh
"Mỗi người có một mắt thẩm mỹ mà". Cố Lan Sinh ghé sát vào cô "Em vẫn là cô gái xinh đẹp nhất toàn đấu trường"
Đá Cố Lan Sinh một cái.
Người thứ hai lấy được hoa chính là một người đàn ông trung niên
Anh ta tặng hoa cho vợ mình như một món quà kỷ niệm kết hôn. Trước mặt hàng ngàn khán giả, người đàn ông trung niên tự hào tuyên bố: năm nay là năm thứ anh ta và vợ mình kết hôn.
Dean là người thứ tư lấy được bó hoa, quá trình thật không dễ dàng.
Trận thứ tư chính là đối phó với con bò được toàn hội trường công nhận là khó nhất, cũng chính là con khiến cho cái tên to con kia bị thương phải đem vào bệnh viện.
Vì lấy được hoa, khóe mắt của Dean đều bị thương.
Cầm hoa, Dean đi đến trước mặt Qua Việt Tú và Elena.
"Tôi cố ý bỏ qua ba lần đầu đấy". Dean nháy mắt với các cô
Một bó hoa, một tên nhóc người Pháp, hai người con gái, hàng ngàn đôi mắt
Mãi mà không ai nhận hoa.
Khi Dean bắt được hoa, Elena đã thì thầm với Qua Việt Tú, Elena bảo Qua Việt Tú nhận hoa bởi vì..."Dean nhìn ngốc lắm, năm trước không được thông minh, năm nay cũng không thông minh"
Tháng năm trước, Elena cũng đến Mossan nghỉ phép, lúc quay lại Paris, Dean không đến nhà ga tiễn cô ấy.
Dưới hàng ngàn đôi mắt đang nhìn, Qua Việt Tú hỏi Dean: Vì sao năm ngoái không đến nhà ga tiễn Elena?
Liếc qua Elena một cái, chàng trai trấn nhỏ nở nụ cười thẹn thùng, nói bởi vì lúc trêи đường đến nhà ga, cậu ấy gặp tai nạn xe, vụ tai nạn đó khiến cậu nằm trêи giường hơn mười ngày.
Hóa ra là như thế.
Người ở hiện trường đồng loạt reo hò.
Elena nhận hoa trong tay Dean.
Hoa cầm trước ngực, in lên má Dean một nụ hôn.
Cũng không biết bó hoa kia, nụ hôn trêи má Dean có thể trở thành một sự bắt đầu tốt đẹp giữa chàng trai trấn nhỏ và cô gái lớn lên ở thành phố hay không?
Sau khi sinh nhật ông ngoại kết thúc, Qua Việt Tú sẽ rời khỏi trấn Mossan, sẽ đi đến đâu, cô cũng chưa biết nữa.
Dean vui vẻ đi rửa vết thương, Elena nói muốn đi toilet, hai người đó một trước một sau rời khỏi toilet
Cố Lan Sinh lại cắn lỗ tai cô, nói Qua Việt Tú, em lại không nhận được hoa rồi
"Không nhận được hoa có nghĩa là tôi không xinh đẹp phải không?". Hỏi
"Tất nhiên không phải".
Không phải là được rồi, vươn tay ra, đẩy đầu Cố Lan Sinh ra.
Tên này, đã cắn lỗ tai cô không dưới lần rồi.
Hạng mục thứ đã qua được một nửa, vẫn còn bó hoa vẫn chưa có chủ, đấu trường vẫn còn đấu thủ, bố Dean vẫn đang thông qua micro khích lệ các thanh niên tham gia đăng ký.
Lại có một người nữa bắt được hoa.
Cố Lan Sinh đứng dậy khỏi chỗ ngồi
"Đi đâu vậy?". Hỏi
Cố Lan Sinh đáp "Đi vệ sinh"
Câu trả lời này khiến Qua Việt Tú thở ra một hơi.
Cố Lan Sinh đi rồi, vị trí của anh trống không, như thế này thì Qua Việt Tú không thể tránh mặt Tống Du Liệt được rồi, hai người chỉ cách nhau một chỗ trống.
Về Tống Du Liệt và Trương Thuần Tình, tùy tiện kéo một người khán giả ở đây, người khán giả đó sẽ nói: người con gái rất hoạt bát, là một cao thủ khuấy động không khí, bạn trai cô ấy thì khá yên tĩnh, tên nhóc đẹp trai đó khiến người khác phải cho rằng đây là một nhà hàng cao cấp chứ không phải đấu trường đấu bò.
Đúng vậy, đây là đấu trường đấu bò, không phải là nhà hàng cao cấp.
Tống Du Liệt có vẻ không hòa đồng lắm, ngồi đó, cũng không cùng nhau hò hét như những người khác, cũng không một lần vỗ tay, tất cả người ở đây vì sự an nguy của đấu thủ mà lần lượt đều đứng dậy, chỉ có anh không hề động đậy, thậm chí cũng không cho Trương Thuần Tình chút mặt mũi nào, rất nhiều lần Trương Thuần Tình bởi vì sợ hãi mà nép vào lòng Tống Du Liệt, anh cũng không vươn tay ra an ủi
Hỏi Qua Việt Tú sao lại biết tường tận thế, cô cũng không biết, mặc dù không quay mặt sang hướng của Tống Du Liệt, nhưng dư quang lại vô tình vô ý quan tâm đến anh
Phiền chết mất.
Bó hoa thứ đã có chủ.
Vị trí của Cố Lan Sinh vẫn trống không, Tống Du Liệt vẫn không nhúc nhích ngồi ở đó, Trương Thuần Tình vẫn không hề tiết kiệm sức lực của mình, cổ vũ cho những đấu thủ tham gia
Bó hoa thứ được mang đi, chỉ còn một bó hoa thứ , một người một trâu ở trêи sân đất đó vòng tới vòng lui.
Trêи sân có chút quạnh quẽ.
Một số người chuẩn bị rời đi, giọng bố Dean lại vang lên lần nữa, tay cầm micro tuyên bố, p trước, họ đã chào đón đấu thủ thứ tham gia.
"Thưa các quý cô, đây là một gương mặt đến từ phương Đông, cũng là gương mặt phương Đông đầu tiên lần đầu xuất hiện trêи mảnh đất đỏ của trấn Mossan" vì để giữ người lại, bố Dean đã dùng hết hơi của lá phổi.
Qua Việt Tú đứng lên khỏi chỗ ngồi, đứng lên cùng cô còn có Tống Du Liệt
Lúc này Qua Việt Tú đã không còn thời gian tự hỏi tại sao Tống Du Liệt lại đứng dậy, cô phải xác nhận gương mặt phương Đông trong miệng bố của Dean là ai
Hy vọng là không phải.
Phải biết rằng con thứ lên sàn là con bò hung hãn nhất, hơn nữa đấu bò luôn là sở trường của người phương Tây, người phương Đông ham vui cái gì
Có lẽ, khán giả cũng rất tò mò vị phương Đông này sẽ làm thế nào với con bò, đáng lẽ chuẩn bị rời đi rồi lại sôi nổi trở về chỗ ngồi.
Đóa hoa thứ bảy hoàn thành sứ mệnh của nó.
Giọng của bố Dean lại truyền đến từ micro, dùng một giọng nói vô cùng phấn khởi nói cho người xem, có hai người sẽ tham gia trận đấu cuối cùng này.
"Hơn nữa!" bố Dean hưng phấn múa máy tay "Đây là hai chàng trai trẻ tuổi đến từ phương Đông"
Qua Việt Tú nhìn sang chỗ ngồi của Tống Du Liệt
Cô không nhìn thấy anh, nhưng ánh mắt của cô đụng phải ánh mắt Trương Thuần Tình
"A Liệt đâu?" đờ đẫn mở miệng hỏi.
Tiếng huýt sáo vang lên, bố Dean dùng một động tác điệu nghệ hướng về đấu trường "Hoan nghênh hai người từ xa đến dự thi"
Hai bóng dáng xuất hiện ở lối vào dự thi, trong tiếng vỗ tay chậm rãi bước vào.
Qua Việt Tú ngồi xuống lại vị trí của mình
Cô đã nghĩ rằng Cố Lan Sinh sẽ thích mấy cái náo nhiệt này, nhưng lại không nghĩ tới Tống Du Liệt cũng sẽ muốn tham gia.
Hai người này rốt cuộc muốn làm gì???!
Muốn thử cảm giác bị sừng bò hất lên không trung ư? Nếu như thế còn tính là may mắn, nếu bị sừng bò đâm thủng cơ thể thì sao?
Cố Lan Sinh từng tham gia vào doanh trại huấn luyện binh sĩ nước ngoài, sẽ lấy được, Tống Du Liệt "Novichok" càng vang danh hơn, nhưng đối thủ của bọn họ là bò đực hung hãn, hiếu chiến không nói đạo lý.
Các quốc gia xem đấu bò là một môn giải trí cũng đã bắt đầu cấm đấu bò rồi, bởi vì nguyên nhân là mỗi năm đều có người chết trêи đấu trường.
Rào chắn của đấu trường đã bị khóa lại, Cố Lan Sinh cùng Tống Du Liệt một trái một phải đứng đối diện rào chắn giam giữ con bò đực, dù là tư thế hay thần thái đều thật sự rất phóng khoáng
Hai tên điên, trong lòng Qua Việt Tú thầm mắng một câu.
Nhìn hai bóng dáng trêи đấu trường, theo bản năng kéo tay của Trương Thuần Tình, nói đừng lo lắng.
"Em không lo lắng, chị cũng đừng lo lắng". Trương Thuần Tình nói với cô.
"Tôi không lo lắng, không lo lắng một chút nào". Cô trả lời cô ta.
Nhìn xem, cô kéo cái gì vậy kìa.
Vuốt vuốt mặt, đôi mắt không thể dời khỏi đấu trường.
Khoảng cách giữa hai người khoảng m
Tống Du Liệt mặc áo màu nhạt, Cố Lan Sinh mặc áo tối màu, chiều cao đều hơn m, cao lớn, đứng ở chỗ đất đỏ, đúng là đẹp mắt.
Phát súng hiệu lệnh vang lên, rào chắn giam bò đực mở ra, người huấn luyện vỗ ʍôиɠ nó, sừng trâu có treo bó hoa giống như gắn motor vậy, nhảy lên không trung một cái, sau đó tiến về phía trước.
Buổi chiều đúng giờ, đây là thời điểm bò đực sục sôi ý chí chiến đấu nhất
Con bò đực đầu tiên nhắm về phía của Cố Lan Sinh
Cố Lan Sinh cũng không né tránh, đứng thẳng tắp như vậy.
Tin rằng, phần lớn người xem hiện tại đều cho rằng tên nhóc phương Đông bị khí thế của bò đực dọa cho choáng váng.
Qua Việt Tú đứng lên khỏi chỗ ngồi.
Móng bò chạy nhanh đến nỗi chỉ để lại một lớp bụi phấn vàng trong không khí.
Lúc bò đực còn cách Cố Lan Sinh vài mét, Cố Lan Sinh làm một động tác né tránh cực kỳ đẹp mắt, nhanh chóng hướng về bên trái, lúc này con bò đực đã không kịp phanh lại, cơ thể to lớn nghiêng về vị trí cũ mà Cố Lan Sinh đã đứng, Cố Lan Sinh ma xui quỷ khiến thế nào lại xuất hiện ở phía sau ʍôиɠ của bò đực, chạy lấy đà một cái, hai chân bật lên, cơ thể làm một hình vòng cung, hướng về bó hoa trêи sừng trâu.
Hóa ra là vậy.
Ngầu, đối mặt với con bò đang giận dữ ở khoảng cách vài mét mà tên nhóc người phương Đông vẫn có dũng khí đứng im, sao không tặng cho một tràng pháo tay được?
Nhưng bây giờ không phải là lúc vỗ tay, tên nhóc người phương Đông chưa thành công lấy được bó hoa, nhưng đó không phải là vấn đề nữa rồi, hàng người đầu tiên có thể rõ ràng nhìn thấy đầu ngón tay hắn đã chạm được vào bó hoa.
Sẽ thành công ư? Người đàn ông mặt áo màu nhạt vẫn còn chưa biểu diễn đâu.
Nhưng anh ta đi đâu rồi?