Khóe môi co rút lại, trong lòng TỨC MẶC TUYẾT DƯƠNG hung hăng mắng nữ nhân mà chủ tử mình sủng nịch kia, nhưng mà hắn ta cũng không dám to gan nói ra ý nghĩ trong lòng, chỉ cố giải thích nói, “Chuyện này khong phải sợ có người nhàn nhã nói bậy sao?”
MỘ DUNG TIỂU TIỂU hoài nghi nhìn về phía TỨC MẶC TUYẾT DƯƠNG, hắn ta lại tốt với mình như vậy? “Được rồi, ta cũng không cam đoan kết quả thế nào.”
“Không sao cả, chỉ cần cô nương giúp ta mở miệng là được!” TỨC MẶC TUYẾT DƯƠNG trên mặt thì treo vẻ cảm kích, đáy lòng lại khẳng định, tiểu cô nương này đã mở miệng, chủ tử còn không đáp ứng sao?
DẠ NGUYỆT LY từ xa nhìn lại thấy thuộc hạ của mình kề sát tiểu nhân nhi, chớp mắt hồng mâu híp lại, hàn khí tràn ra!
Di Tinh đứng bên cạnh mắt trợn trắng, trong lòng TỨC MẶC TUYẾT DƯƠNG là đồ con lợn, còn không biết chủ tử nhà mình có tính chiếm hữu như thế nào? Nàng ta nhẹ nhàng ho khụ khụ hai tiếng, trừng mắt với TỨC MẶC TUYẾT DƯƠNG một cái.
TỨC MẶC TUYẾT DƯƠNG xoay người, thấy chủ tử nhà mình đang nhìn mình bằng ánh mắt đầy sát khí, hắn ta nuốt ực cái nước bọt, nhanh chóng cách xa MỘ DUNG TIỂU TIỂU một trượng, cái đầu cung kính chảo, “Chủ tử.” Trong lòng hắn ta kêu gào không thôi, mình chỉ cùng nàng ta nói mấy câu thôi, chủ tử có cần phản ứng thế không!
Hắn ta trưng khuôn mặt đáng thương đi về phía Di Tinh, mong nhận được chút an ủi từ người trong lòng, cuối cùng lại bị Di Tinh liếc một cái xem thường.
DẠ NGUYỆT LY lạnh lùng quét mắt qua TỨC MẶC TUYẾT DƯƠNG, Tuyết lang nhìn thấy ánh mắt nguy hiểm của chủ nhân cái đuôi cũng cụp lại, lỗ tai phe phẩy, phẫn nộ rời đi, “Ô, ô đại chủ nhân thật đáng sợ….”
Hắn đi thẳng đến bên người tiểu nhân nhi, ngồi xuống liền ôm lấy thân người MỘ DUNG TIỂU TIỂU, ôn nhu hỏi, “Đếm mai có muốn cùng sư huynh đến hoàng cung không?” Thật ra DẠ NGUYỆT LY cảm thấy yến hội đó vô cùng nhàm chán, có thowif gian không bằng ở cùng tiểu nhân nhi còn hơn.
“Có thánh chỉ triệu kiến sao?” Đôi mi thanh tú của nàng nheo lại, hai bàn tay thuận theo cổ hắn ôm xuống, động tác cực kỳ tự nhiên.
Khuôn mặt lạnh lẽo của DẠ NGUYỆT LY nhất thời tỏa sáng, đôi mắt của hắn mỉm cười, “Là gọi tới yến hội, nếu không muốn đi thì liền ở nhà không có chuyện gì.”
“Yến hội gì?” Ở nhà? Nàng thích từ này! Nhưng mà với yến hội kia cũng thấy có chút hứng thú.
“Nhị hoàng tử về nước.” DẠ NGUYỆT LY mở miệng nói, lực chú ý lại đặt hoàn toàn trên khuôn mặt nhỏ nhắn kia, thấy nàng có hứng thú, hắn cũng nói hết mọi chuyện.
“A, là cái người mà tám năm không ở trong nước nói đi du ngoạn sao?” Đôi mắt MỘ DUNG TIỂU TIỂU sáng người, trước khi nàng đến Nam Dục đã biết rõ thông tin của người này. Nam Cung Quân Hạo có ba hoàng tử đại hoàng tử Nam Cung nguyệt hiên, nhị hoàng tử Nam Cung nguyệt bân, tam hoàng tử Nam Cung nguyệt ly, cũng chính là sư huynh. Nói đến nhị hoàng tử NCNB này có lẽ cả Nam Dục cũng chỉ có hắn là chứa đầy nghi hoặc khó hiểu, làm vương gia nhàn tản hưởng vinh hoa phú quý không muốn, lại cố tình không để ý đến ngăn cản của hoàng đế, đi chu du khắn các nước, vừa đi đã tám năm!
DẠ NGUYỆT LY nhìn tiểu nhân nhi trong lòng đang cười tinh quái, cả người nàng đều phát ra nồng đậm hứng thú, hắn nhăn mày nói, “Nha đầu…cảm thấy hứng thú với hắn sao?
Nói dứt lời, liền oay người nàng về phía hắn, nàng trừng mắt đáp, “Đúng vậy!”
“Nha đầu muốn gặp hắn? Thanh âm DẠ NGUYỆT LY mang theo nồng đậm khó chịu lên án ai kia dám để ý nam nhân khác.
“Ừ, đi xem liền thấy.”
DẠ NGUYỆT LY cúi người hôn lên đôi môi mềm mại của MỘ DUNG TIỂU TIỂU, cũng không quản TỨC MẶC TUYẾT DƯƠNG và Di Tinh đang ở đây, sóng mắt mênh mang, “Uhm nha đầu chỉ nhìn hắn một cái thôi.” Dứt lời nàng bất mãn nhìn hắn, nam nhân nào đó cảm thấy vui vẻ, nhẹ nhàng mang theo chút trừng phạt cắn lên đôi môi anh đào của nàng.
“…” MỘ DUNG TIỂU TIỂU kinh ngạc nhìn lên đôi mắt đang nhộn nhạo của sư huynh, bị thu hút bởi đôi mắt óng ánh như ruby kia, nhất thời quên trả lời câu hỏi của hắn.
Đôi hồng mâu của DẠ NGUYỆT LY nhíu lại, ý thức được người trong lòng đang đờ ra, khóe môi vừa lòng khẽ nhếch, rồi sau đó lại nhẹ nhàng hạ xuống, rồi mói chuẩn bị ôm người dời đi.
TỨC MẶC TUYẾT DƯƠNG thấy tiểu nữ oa chuẩn bị đi, mà chuyện còn chưa xong vì thế “Này” một tiếng!
Nếu không phải chủ tử và tiểu thư đều ở đây, Di Tinh nàng chỉ muốn đnáh bay cái tên không hiểu phong tình này mà chửi, “Ngươi có phải ngu ngốc không hả?” Tình huống rõ ràng hai người kia đang tình chàng ý thiếp, chỉ có tên không biết sống chết này đi quấy rầy, Di Tinh nàng vẫn còn muốn thọ!
Đôi mắt của MỘ DUNG TIỂU TIỂU đã có hồn trở lại, nàng nhớ tới chuyện mình đáp ứng TỨC MẶC TUYẾT DƯƠNG liền mở miệng nói, “Sư huynh, TỨC MẶC TUYẾT DƯƠNG muốn ta giúp hắn nói với ngươi cho hắn nghỉ hai ngày.”dien^%^&le&(&%quydonnnnn.
Lời này nghe có chút khó hiểu, nhưng DẠ NGUYỆT LY hắn vẫn nắm rõ ý chính, hồng mâu khẽ nhíu, quang mang trong mắt lóe lên, lạnh lùng nói, “Một ngày.”
TỨC MẶC TUYẾT DƯƠNG buồn bực nhắm mắt lại, lại đột nhiên mở mắt ra khuôn mặt lại nở nụ cười chói lóa như ánh mặt trời nói, “Ta chủ tử!” Tiểu nữ oa kia nói vòng vèo suýt nữa hù chết hắn, nhưng một ngày cũng tỏa mãn hăn srooif, có thể cùng Di Tinh trong thế giới hai người!
Di Tinh nhìn hắn cười nói, “Còn đứng đó mà thất thần cái gì, đi thôi.”
Ngày hôm sau.
Trong ngự hoa viên, tiếng ca tiếng nói cời huyên náo, tà váy múa uốn lượn, hương rượu khắp nơi, đâu đâu cũng thấy bóng người.
Tất cả mọi người đều biết hôm nay là tiệc chào đón nhị hoàng tử do hoàng thượng đặc biệt chuẩn bị, những người có tâm bèn cố gắng tìm cách làm sao cho nữ nhi mình đến bên cạnh Bân vương, mới đến nhìn như đến chúc mừng, thạt chất là đến đưa nữ nhi đến ra mắt.
NCQH ngồi trên cao nhăn mày, nhìn thấy các đai thần mang theo gia quyến đã ngồi vào chỗ, mà các phi tần, hoàng tử, công chú cũng đã đến đủ. NHưng nhìn đến chỗ NCNL thì chỗ ngồi vẫn thiếu, NCQH giống như bị người ta đánh một cái tát vào mặt, sắc mặt đen đến cực điểm. Bạn đang đọc truyện tại Diễn đàn Lê Quý Đôn. NCNL muốn tất cra mọi người chờ một mình hắn sao? Thật quá ngang ngược rồi!
Các đại thần nhìn sắc mặt hoàng đế trên cao cũng có phần hiểu rõ, an phận ngồi tại chỗ của mình không dám manh động.
“Ly vương đến, Mộ Dung cô nương đến…” Tiếng thái giam truyền vừa dứt, người dang bưng ly rượu dừng lại, người đang nói chuyện với nhau cũng im bặt.
Những người trong đại hôn của Ly vương chưa gặp mặt MỘ DUNG TIỂU TIỂU thì giờ tinh tế quan sát, chuyện khiến người ta kinh hãi không thôi đó là lời thề, kiếp này chỉ yêu chỉ cưới mình nàng, để một vương gia lạnh lùng tàn nhẫ công bố khắp thiên hạ như vậy, không biết nàng có năng lực gì?
Dung nhan tinh xảo, đẹp giống như tinh linh không vướng chút bụi trần, đôi mắt thuần khiết, mi mục như vẽ, đôi môi hồng khẽ mỉm cười, da thịt tinh tế như bạch ngọc, dù không trang điểm nhưng gương mặt cũng rực rỡ như ánh sáng trên cao, theo bước đi của nữ tử, tà áo trắng lay động theo gió, khí chất cả người đều tinh khiết không gì sánh được. Truyện được đăng tại Diễn đàn Lê Quý Đôn. Lại nhớ đến ngày đại hôn hôm ấy, nữ tử này từ trên trời bay xuống giống như tiên nữ giáng trần, nay gặp lại dung mạo này đúng là làm người ta hít thở không thông, mọi người không khỏi thở dài, tiên tử lạc xuống trần gian cũng không hơn gì cô nương này.
Ngự hoa viên nhất thời im lặng.
Trong lòng DẠ NGUYỆT LY lửa giận cuồn cuộn bốc lên, hồng mâu híp lại, ánh sáng lạnh bắn ra, cả người đều phát ra hàn khí, chỉ trong chớp mắt đem không khí xung quanh hạ xuống vài độ, những tên khốn kiếp này, lại dám nhìn chằm chằm nữ nhân của hắn!