Tui Giỏi Để Tôi Lên

chương 97: chương 97

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Giản Nhung xấu hổ đỏ ửng mặt, cậu đưa tay ra che lại thì giữa chừng bị Lộ Bá Nguyên nắm lấy, sau đó tay cậu bị kẹp dưới cánh tay của anh.

Lộ Bá Nguyên nói: "Đừng động, để anh xem."

Ván thứ ba của MFG và UUG đã bắt đầu, những người khác đều đang sôi nổi thảo luận đội hình và đoán thắng thua, không ai nghe bọn họ nói gì.

Hai người sát kề nhau, nhìn không kỹ sẽ không nhận ra tay của Giản Nhung đang kẹp dưới khuỷu tay của Lộ Bá Nguyên.

Giản Nhung thử rút nhưng rút không ra, vì thế chỉ có thể giả vờ bình tĩnh giải thích: "Là có người @ em dưới bình luận."

Đệt.

Tối hôm qua vì ngại tư thế của tranh này thật sự phản nhân loại nên mới tắt máy tính bảng, nhìn lại một lần nữa thì càng cảm thấy vô lý.

Lộ Bá Nguyên nhìn bức tranh, tiện tay bấm vào super topic mà blogger viết trên bài viết.

Bài đăng đầu tiên cũng là tranh, có điều cũng không rõ ràng như tấm kia, Lộ Bá Nguyên nhìn ngôi sôi nhỏ màu vàng nhỏ bên phải trên cùng cho thấy tài khoản này đã bấm vào sưu tầm, anh nói với vẻ buồn cười: "Cái này cũng có người @ em sao?"

Giản Nhung mấp máy môi mấy lần, cuối cùng nói một cách cam chịu: "Tự em lướt thấy."

"Ế—— đợt đẩy này của MFG cừ đấy, đường trên của bọn họ cũng có tiến bộ." Viên Khiêm nghiêng đầu: "Tìm được video rồi hả? Được thì gửi cho anh một phần ."

"Còn trận đấu live stream bây giờ thì sao, vội gì mà xem video phát lại chứ, trận bây giờ mới là trạng thái chân thật nhất của bọn họ," Anh Đinh quay đầu lại: "Mấy đứa..."

Nhìn thấy tư thế của hai người JG và Mid nhà mình vào lúc này, lời anh nói nghẹn ứ trong miệng: "Mấy đứa..."

"Tìm được rồi." Lộ Bá Nguyên trả lời Viên Khiêm, sau đó khoá máy tính bảng rồi đặt nó bên cạnh chân: "Trước tiên xem live stream đã."

Lộ Bá Nguyên buông tay của cậu ra, Giản Nhung ngẩn ra một chút, ngược lại cảm thấy lòng bàn tay của mình hơi lạnh...!Cậu từ từ thu tay lại rồi nhét nó vào túi áo.

Trận đấu vừa kết thúc thì khí thế cho dù Thiên Vương lão tử đến cũng không sợ của anh Đinh tan biến nhanh chóng, nhân viên Liên Minh gọi điện đến.

Anh vội vã nhận, đứng dậy đi về phía ban công: "Alo, tôi đang muốn gọi cho anh đây...!Chuyện lần này tôi nhất định phải nói rõ với anh, không phải khán giả báo cáo, trước giờ anti-fan chẳng phân rõ trắng đen gì hết..."

Viên Khiêm gọi mọi người về huấn luyện, Tiểu Bạch đi theo đòi Pine đánh đôi với cậu ta, Giản Nhung cầm trà sữa đứng dậy, hút hai hơi, phát hiện ống hút bị hư hoàn toàn không hút được.

Giọng của anh Định vang lên từ phía ban công: "Tiểu Lộ, đến đây!"

Giản Nhung nhìn ly trà sữa không còn nhiều nhặn gì, đang tính vứt đi thì ly trà sữa bị người ta lấy đi, sau đó, nhét một ly trà sữa khác đã được uống phân nửa vào tay cậu.

Làm xong, Lộ Bá Nguyên mới quay đầu trả lời bằng giọng lười nhác: "Biết rồi."

Sau khi Giản Nhung trở về phòng huấn luyện luôn cảm thấy không thích hợp.

Cậu thắng liên tục hai ván xếp hạng, cuối cùng lên được Thách đấu, hiệu ứng lên hạng bị Tiểu Bạch bên cạnh nhìn thấy.

"Tin tốt tin tốt!" Tiểu Bạch nói với Fans trong kênh live stream của mình: "Mid của tụi tui lên Thách đấu rồi, càng ngày càng gần top server Hàn! Tèn tén ten!"

Cậu ta lại nhìn lướt qua bàn máy tính của Giản Nhung, hỏi với vẻ thèm thuồng: "Trà sữa này ông không uống hả? Không uống thì cho tui đi đừng lãng phí..."

Bàn tay mũm mĩm có ý đồ phạm tội của Tiểu Bạch bị Giản Nhung đánh cho một cái.

Giản Nhung cầm trà sữa hút mạnh một hơi, sau đó đặt phía bên kia bàn.

"À Tiểu Nhung." Viên Khiêm ở phía sau quay đầu lại: "Không cần gửi video kia cho anh đâu, tự anh tải xuống rồi."

Giản Nhung: "..."

ĐM! Máy tính bảng của ông!!!

Giản Nhung đứng bật dậy, ngoảnh đầu tính lao xuống lầu—— sau đó cậu nhin thấy Lộ Bá Nguyên và anh Đinh đang cùng lên lầu qua cửa kính, không biết hai người đang nói chuyện gì, hai tay của Lộ Bá Nguyên đút vào túi, tay phải kẹp iPad của cậu——

Cứ như thế mà đi lên lầu.

"Tui có lòng tin vào việc cậu ấy lên top server Hàn hay không hả? Có chứ.

Tui rất tin tưởng tụi tui đoạt được cúp vô địch, top server Hàn thì là cái gì, đúng không Giản Nhung..." Tiểu Bạch nói xong quay đầu lại, ngớ ra: "Ông làm gì đấy? Đi WC hả?"

Giản Nhung không trả lời, chỉ từ từ ngồi xuống ghế, chống cùi chỏ rồi dùng hai tay xoa mặt mình.

Tiểu Bạch thắc mắc: "Mắc thì cứ đi đi..."

Giản Nhung: "Im miệng."

Lần đầu tiên Giản Nhung cảm thấy thời gian huấn luyện sao lại dài đằng đẵng như thế.

Đánh cho đến khi điểm đạt được mục tiêu hôm nay, rốt cuộc cậu không nhịn được mới lấy điện thoại ra.

【Nhờ Ung: Máy tính bảng của em...!Anh dùng xong chưa?】

【R: Đánh xong hả?】

【Nhờ Ung: Ừm, mới xong】

【R: Lên đây lấy.】

Cửa phòng của Lộ Bá Nguyên khép hờ, Giản Nhung đã chuẩn bị xong tâm lý chạm mặt anh Đinh đang bàn chuyện ở bên trong, kết quả đẩy cửa bước vào chỉ có một mình Lộ Bá Nguyên.

Lộ Bá Nguyên đang ngồi ở đầu giường gọi điện, điện thoại mở loa ngoài, là giọng của XIU.

Máy tính bảng đặt trên đùi anh đã tắt tiếng và đang chiếu trận đấu của MFG.

Đối với tuyển thủ chuyên nghiệp, chẳng mấy quan trọng với lời bình luận, mở hay tắt tiếng đều nhìn thấy rõ.

XIU nói rằng Savior không chịu ảnh hưởng, hỏi anh có bị mắng không.

Giản Nhung không lên tiếng cắt ngang, cũng không trực tiếp lấy máy tính bảng đi, cậu ngồi xuống cái ghế bên cửa sổ của Lộ Bá Nguyên, dự định chờ anh nói gọi điện xong thì nói chuyện khác.

XIU: "Có điều tuổi của hai đứa nó còn nhỏ đôi co với tên đần đó chẳng sao cả, nhưng ông nhào vô gây chuyện làm gì, dù sao tên đần đó cũng chả dám đụng đến ông..."

"Khó chịu thì nói thôi." Lộ Bá Nguyên thờ ơ trả lời: "Còn chuyện gì không, không thì tui cúp."

"Gấp gì, tâm sự chút đi, dù sao đêm nay huấn luyện viên cũng không cho ông huấn luyện..."

"Có người ở bên cạnh tui."

"..."

XIU hiểu rõ trong lòng, nhanh chóng cúp máy.

Lộ Bá Nguyên ném điện thoại sang một bên: "Trận này còn chút nữa hết, chờ anh xem xong được không?"

"Được." Giản Nhung dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Anh hút thuốc hả?"

Lộ Bá Nguyên nhướng mày: "Hút một điếu trên ban công, từ anh Đinh...!Mùi nặng lắm hả?"

Ngay cả anh Đinh cũng bằng lòng cho điếu thuốc, Giản Nhung nhíu mày: "Liên Minh nói sao, phạt tiền hay cấm thi đấu? Bọn họ muốn phạt cũng nên phạt em chứ?"

"Không phạt, chỉ là tám đến trận đấu với HT năm ngoài nên cơn ghiền lên thôi." Lộ Bá Nguyên không nói tiếp, anh bỗng phát hiện ra gì đó, quay đầu hỏi: "Mấy tin sau cùng hôm nay của em...!là cố ý?"

Ván đấu đó đến lúc sau thật ra không ai nói chuyện với nhau nữa, nhưng đến cuối ván đấu Giản Nhung lại châm biếm Rish, câu nói "đồ ăn hại" của Lộ Bá Nguyên hình như không nghiêm trọng như vậy, sau này nếu anti-fan có nhân cơ hội dắt mũi thì cũng không kéo được lên người của Lộ Bá Nguyên.

"Vốn đã định chửi nó rồi." Giản Nhung nhớ tới lời của Rish, mí mắt rũ xuống: "Sau này có đụng phải tên đần này thì anh đừng lên tiếng nữa, để em là được rồi, dù sao khán giả trên kênh live stream của em cũng quen rồi."

Lộ Bá Nguyên yên lặng hai giây, nói: "Em có thể không hiểu."

Giản Nhung ngước mắt lên khỏi video phát lại của ván đấu: "?"

Lộ Bá Nguyên nói rất thản nhiên: "Anh hẹn hò không phải là tìm bạn trai đến chửi người khác giúp anh."

"..."

Lộ Bá Nguyên nâng mắt lên nhìn cậu: "Em cảm thấy hôm nay anh trả lời gã là gì cái gì? PUD bị chửi có liên quan gì đến anh đâu?"

Bản thân PUD không sốt ruột, hiển nhiên Lộ Bá Nguyên cũng không có khả năng thó chân vào.

Nhưng tên đần này nói đụng đến Giản Nhung.

Giản Nhung giật giật mí mắt, cậu nói: "Em biết, nhưng em có tiền án rồi, em chửi người ta thì đám khán giả kia cũng sẽ không nghĩ gì..."

"Không phải." Lộ Bá Nguyên buồn cười nói: "Giản Nhung, anh vẫn muốn hỏi...!Lăng kính thần tượng của em đối với anh có hơi dày phải không?"

Giản Nhung khựng lại, không lên tiếng.

Năm cậu mười baa tuổi đã bị thu hút bởi Lộ Bá Nguyên, sau khi xem trận đấu năm đó của anh, sau đó lại bởi vì anh mà vào đội...!Làm sao mà không có lăng kính cho được.

Kỳ thật cậu nghĩ đến chuyện dùng live stream LOL để kiếm tiền cũng bởi vì khi đó Lộ Bá Nguyên tuyên bố bản thân ký với nền tảng live stream.

Giản Nhung hơi ngại ngùng khi lần đầu mở live stream, còn đội mũ Goods của Lộ Bá Nguyên phát sóng mấy ngày, dù có hơi buồn cười nhưng khi đó cậu cho rằng rất ngầu.

Lộ Bá Nguyên nhìn ngón trỏ của cậu vẫn cứ gảy gảy đệm ghế, bất chợt nói: "Sau khi anh Đinh vào đội mới bắt đầu cấm hút thuốc."

Giản Nhung ngẩn ra, chớp mắt.

"Bởi vì anh luôn cãi nhau với anh ấy." Giọng nói của Lộ Bá Nguyên hơi trầm khi sự yên tĩnh bao trùm cả căn phòng: "Mỗi ngày đều ầm ĩ, trận đấu nào mà anh không tham gia giao tranh tổng sẽ cãi nhau, không phối hợp tham gia hoạt động thương mại cũng cãi, khi anh Đinh đến ảnh rất hăng hái, đánh xong LSPL mỗi ngày một hộp thuốc lá còn không đủ..."

"Khi trước đây anh ở tiệm internet chui còn nhỏ không hiểu chuyện, mỗi ngày lên game solo với người ta, anh nói cũng không êm tai mấy đâu, khách quen của tiệm internet chui đều bị anh khiêu khích."

Giản Nhung hỏi: "Từng thua chưa?"

Lộ Bá Nguyên im lặng một lát: "Bị khoá một tài khoản, em nghĩ sao?"

Giản Nhung nhíu mày: "Không tìm người đó đánh lại sao?"

"Anh ta chuyển đi nên không liên lạc được...!Đây là trọng điểm sao?" Lộ Bá Nguyên bật cười vì bực tức.

Ý của anh là bản thân lần mò bò lăn đánh từ trong tiệm internet đen ra, những chuyện mắng chửi cãi nhau hạ thấp thể diện người khác làm cũng không ít.

Mọi người bây giờ luôn thích đem anh lên bàn thờ cúng như thần, nhưng thật ra anh ngoại trừ tương đối có tiền thì anh chẳng khác gì mấy với những tuyển thủ Esport, như khi nhịn không được được sẽ chế nhạo chửi rủa, chỉ là lười thể hiện ra ngoài mà thôi.

Nếu không phải anh Đinh gọi điện tới thì những lời càng khó nghe hơn cũng thốt ra được.

Lộ Bá Nguyên chưa từng nghĩ sẽ giấu diếm một ít tính cách của bản thân trước mặt người hâm mộ, cũng không sợ anti-fan nói thế nào về anh, càng không muốn Giản Nhung dùng cách này hấp dẫn hoả lực về phía cậu.

Giản Nhung đương nhiên hiểu.

Thế nhưng...

Cậu khẽ xoa mũi: "Những em không muốn anh bị phạt...!Không được sao?"

Lộ Bá Nguyên hơi sửng sốt.

"Tên đầu kia có là gì đâu, nó dựa vào cái gì mà khiến anh bị phạt? Còn đám anti-fan trên kênh live stream, chuyện gì cũng tận dụng để bôi đen, còn vô cùng thích mở nick phụ, quản ký kênh khoá cũng khoá không hết, em lại không thể dùng danh nghĩa của anh để chửi lại, cứ dứt khoát để họ chửi em, em còn có thể cãi lại."

Lộ Bá Nguyên nghe rồi nghiềm ngẫm một lúc.

Giản Nhung nói tiếp: "Hơn nữa nó vốn chế nhạo em, em chửi lại rất bình thường, người khác cũng không nghĩ gì..."

"Khoan đã, Giản Nhung."

"Hả?"

Lộ Bá Nguyên nhịn cười hỏi: "Đây là cách yêu của troller các em sao?"

"..."

Rõ ràng sắc mặt của Giản Nhung đã sầm tối thêm hai phần, một lát sau mới miễn cưỡng trả lời: "Chắc vậy."

Lộ Bá Nguyên không nhịn nổi nghiêng đầu cười rất trầm.

Giản Nhung vốn không suy nghĩ gì, nhưng Lộ Bá Nguyên cười như thế, cậu cũng hiểu được cách làm của bản thân rất ngốc.

Không còn mặt mũi, cậu đứng dậy lấy máy tính bảng khi nhìn thấy video phát lại của trận đấu đã chạy hết tự động tạm dừng: "Xem xong rồi em cầm về đây."

"Không..." Lộ Bá Nguyên nắm lấy cổ tay cậu: "Không phải cười em đâu, anh chỉ cảm thấy...rất vui."

Giản Nhung nghĩ anh đang an ủi bản thân, không trả lời.

Nét mặt của Lộ Bá Nguyên rất tự nhiên: "Suy cho cùng trước đây chưa được bạn trai yêu bao giờ."

"..." Giản Nhung khô miệng khô lưỡi khi nghe một tiếng gọi bạn trai này, lúc sau mới máy móc trả lời một câu: "À."

Lộ Bá Nguyên liếc máy tính bảng rồi nói: "Xem trận đấu xong rồi, Mid cũng được, nhưng gia đoạn đi đường (laning) kém hơn em."

Giản Nhung chưa từng biết khiêm tốn viết như thế nào gật đầu nói: "Đương nhiên, trước đây leo rank có gặp vài ván, cô ấy không thắng được em đâu."

Khi Lộ Bá Nguyên tắt ứng dụng để lộ ra giao diện Weibo vẫn luôn chạy ẩn mà trên đó vẫn còn bức tranh nào đó có thể bị kiểm duyệt bất cứ lúc nào.

Não của Giản Nhung trắng xoá, động tác cứng đơ khựng lại, đột nhiên không biết phải làm thế nào.

Cậu nghe Lộ Bá Nguyên hỏi: "Sao bọn họ không bao giờ @ anh nhỉ?"

"Có thể nghĩ là anh không xem..." Giản Nhung trả lời thì ngừng gữa chừng.

Vì cầm lấy máy tính bảng, Giản Nhung cúi người, cậu vừa ngoảnh đầu đã đối diện với đôi mắt của Lộ Bá Nguyên.

Lộ Bá Nguyên nhìn cậu: "Mỗi lần như thế em đều xem sao?"

"Cũng không thường..." Giản Nhung đưa tay muốn tắt Weibo: "Đừng nhìn nữa."

Lộ Bá Nguyên ừm một tiếng: "Không xem."

Tay của Giản Nhung còn chưa đụng đến màn hình thì đã bị Lộ Bá Nguyên nắm lấy áo của cậu, nghiêng đầu lại gần.

Khi vừa mới bắt đầu hôn môi thì Giản Nhung có thói quen nhắm mắt lại, hôn lâu rồi cậu sẽ không cưỡng được sẽ thoáng mở hé mắt.

Lộ Bá Nguyên đã rửa tay sau khi hút thuốc, nhưng khi tiến tới hôn nhau Giản Nhung vẫn nghe thoang thoảng mùi thuốc lá, một mùi hương nhàn nhạt hấp dẫn người ta.

Lúc đầu chỉ nghĩ cúi người thì eo sẽ khó chịu, mãi đến khi Giản Nhung hoàn hồn, cậu đã nằm trên giường của Lộ Bá Nguyên, ngón tay của anh đã luồn sâu vào mái tóc cậu, hơi thở nặng nề phả lên chóp mũi của cậu.

Vạt áo bị vén lên, Giản Nhung không nhịn được mà nuốt nước bọt, nơi nào được chạm vào đều nóng như lửa.

Eo của Giản Nhung rất nhỏ, mỗi lần tăng cân không biết nó chạy vào chỗ nào.

Cuối cùng Giản Nhung không nhịn nổi nữa, cậu khom người dậy, khẽ nói: "Khoan đã, em muốn đi WC..."

Lộ Bá Nguyên khẽ nhổm người, cúi người xuống nhìn cậu: "Muốn WC hay là muốn bạn trai?"

Những lời này đã giữ chân Giản Nhung lại.

Trái tim cậu đập dồn dập, liếm môi mấy lần, sau đó hỏi với giọng khàn khàn: "Bạn trai...!muốn thế nào?"

Lộ Bá Nguyên trả lời: "Không phải đã vẽ trên bức tranh sao?"

Lộ Bá Nguyên tắt điện thoại, đứng dậy bước xuống giường.

Trong khoảng khắc Giản Nhung nghe thấy âm thanh khoá trái cửa, cậu không nhịn được mà nhắm mắt lại, toàn thân tê dại từ đầu đến chân.

...

Khi hôn nhắm mắt lại không nhìn thấy, sau đó thật ra lại thấy rất rõ ràng.

Tai và đuôi mắt của Lộ Bá Nguyên cũng đỏ lên, mắt của Giản Nhung không biết nên nhìn nơi đâu, khi vô tình đối diện với ánh mắt của Lộ Bá Nguyên, đối phương đã tiến tới bắt đầu hôn cậu.

Căn phòng chỉ còn lại ngọn đèn ngủ mờ ảo, gió đêm xuân len lỏi luồn qua cửa sổ, xen lẫn vào sự nóng bỏng và ám muội trong phòng.

Trên đùi của Giản Nhung có nốt ruồi, Lộ Bá Nguyên cụp mắt xuống, ngón tay ấn vào nốt ruồi cọ đến khi ửng hồng.

...

Khi trắng xoá qua đi, Giản Nhung mới hoàn hồn, nhìn thấy Lộ Bá Nguyên đang cúi đầu lau tay.

Cậu hít sâu một hơi, cầm lấy gối của Lộ Bá Nguyên che lên mặt mình..

Truyện Chữ Hay