Tử Xuyên Tam Kiệt

chương 151: chương 1 : luân hãm dật sự (4).

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tử Xuyên Tam Kiệt

Tác giả: Lăo Trư

Quyển : Liệt hỏa phần thành

.-----oooo-----

Chương : Luân hãm dật sự ().

Nhóm dịch: Tú XuyênSưu Tầm by nguoibantot --- vn.eu

Nữ tử đó căn dặn đem hai hán tử say rượu vào trong một gian phòng, cho bộ hạ lui hết ra ngoài, nàng mới cung kính lên tiếng: "Hạ quan Viễn Đông Hồng y kì bổn Bạch Xuyên, tham kiến Tư Đặc Lâm thống lĩnh đại nhân!"

"Hồng y Bạch Xuyên các hạ, thật là khéo a!"

Hai hán tử đã từ dưới đất đứng lên, lúc này, bọn họ không hề có chút ý say gì.

Không thể ngờ nổi, người giả dạng hán tử nông gia bề ngoài thô hào ngốc nghếch này lại là một tướng quân thống lĩnh đại quân lực kháng ma tộc, bảo vệ đông nam tam tỉnh, Đông nam thống lĩnh Tư Đặc Lâm tướng quân!

Hán tử say kia cũng đứng thẳng cạnh Tư Đặc Lâm, khí vũ ngang dương, thân thể toát lên sức lực bưu hãn.

Tư Đặc Lâm giới thiệu: "Vị này là Đông nam quân phó thống lĩnh Văn Hà các hạ, y từng là thủ hạ của Tử Xuyên Tú. Văn Hà, vị này là tướng quân Bạch Xuyên, thuộc hạ đắc lực dưới trướng Tử Xuyên Tú ở Viễn Đông, nàng vừa tấn thăng Hồng y kì bổn".

Văn Hà gật đầu chào Bạch Xuyên, Bạch Xuyên trang trọng hồi lễ.

Tư Đặc Lâm nghiêm lệ nhìn Bạch Xuyên: "Bạch Xuyên các hạ, ta không phải là cấp trên trực tiếp của cô, nhưng ta muốn thay a Tú phê bình cô. Trong ma tộc thống trị khu, cô và bộ hạ cô ngang nhiên mặc quân phục Tử Xuyên gia hoạt động, còn biểu lộ thân phận trước công chúng, các người quá sơ hốt, không, là quá cuồng vọng! Ta không biết Tử Xuyên Tú phái các người nhập quan là có dụng ý gì, nhưng đoán chắc là nhiệm vụ khẩn yếu. Các người ngông nghênh như thế, tính mạng cá nhân là chuyện nhỏ, nếu làm hỏng nhiệm vụ, có chết cũng không chuộc được tội!"

Tuy là tướng lĩnh quân đội nhưng Tư Đặc Lâm không hề thô lỗ, y là người có kiên nhẫn và lực khống chế cực tốt. Trong ký ức của Bạch Xuyên, y gần như luôn trấn tĩnh, kiên cường và lãnh tĩnh, trong trí nhớ của nàng, nàng chưa từng thấy y giận dữ bao giờ.

Vừa gặp mặt, Bạch Xuyên còn chìm đắm trong sự vui sướng vì sự tình quá ngẫu nhiên, giờ bị giáo huấn, nhất thời cảm thấy ủy khuất cùng cực, nước mắt đã áp tròng.

Bất chấp người trước mặt là trưởng quan quân sự tối cao của Tử Xuyên gia, nàng quật cường ngẩn đầu đáp: "Đại nhân, tôi không hiểu ý tứ của ngài. Đất này là quốc thổ của Tử Xuyên gia, quân nhân Tử Xuyên gia hành tẩu trên tổ quốc mình, vì sao không thể đường đường chính chính biểu thị thân phận? Xin lỗi, quân nhân Viễn Đông đã quen hành tẩu quang minh, không muốn lén lén lút lút như chuột!"

"Bạch Xuyên các hạ, chú ý ngôn từ của cô!" Văn Hà nghiêm khắc nhắc nhở: "Tử Xuyên Tú đại nhân dạy cô nói chuyện với thượng cấp như thế sao!"

"Không có gì, Văn Hà". Tư Đặc Lâm xua xua tay.

Lúc này Bạch Xuyên mới chú ý đến, Tư Đặc Lâm còn chưa đến ba mươi tuổi, lúc này lại hiển lộ sự mệt mỏi tiều tụy, trán xuất hiện nhiều nếp nhăn, tròng mắt vằn vện tơ máu, rất rõ ràng, ma tộc xâm nhập gây nên tai nạn khủng khiếp, thân là người phụ trách tối cao Quân vụ xứ, y phải gánh vác trách nhiệm cực nặng, đây là kết quả của nhiều đêm không ngủ.

Bạch Xuyên chấn động trong lòng: Mấy năm không gặp, Tư Đặc Lâm già quá nhanh rồi.

Tư Đặc Lâm mở cửa sổ, mưa lớn mang theo thủy khí dày đặc lan vào phòng giúp người ta phấn chấn tinh thần.

Mưa đã nhỏ hơn nhiều, màn mưa mỏng loang loáng ngoài cửa sổ.

Văn Hà đưa đèn tới cửa sổ quay một vòng, tiếp đó, y lặp lại động tác đó thêm hai lần nữa.

Hướng ứng tín hiệu của Văn Hà, trong khu rừng đen tối ngoài trấn xa xa có ánh sáng loáng lên đáp ứng, sau mấy phút, ở một phía khác của khu rừng cũng xuất hiện ánh đèn, ánh sáng chỉ loáng lên rồi tắt.

Văn Hà xoay người: "Đại nhân, mọi thứ bình thường, không có ma tộc tiếp cận trấn".

Bạch Xuyên lúc này mới minh bạch, ở phía ngoài trấn, Tư Đặc Lâm đã mai phục binh mã.

Nàng bỗng xấu hổ, ngoại diện mai phục nhiều binh mã như thế, bản thân là trinh sát đi đầu lại không phát hiện gì, cứ mơ màng cắm đầu vào trong! Nếu mai phục không phải là bộ hạ của Tư Đặc Lâm mà là ma tộc binh, hậu quả sẽ thế nào?

Nghĩ như vậy, lưng nàng ớn lạnh, trán lại toát mồ hôi.

"Dũng cảm và lỗ mãng vô mưu là hai biểu hiện hoàn toàn khác nhau". Tư Đặc Lâm quay người, mệt mỏi bóp bóp trán, ngữ khí hòa hoãn: "Bạch Xuyên, cô là đại tướng đầu hào gánh sứ mệnh trọng yếu a Tú giao, nếu rơi vào tay ma tộc tuần tra đội, vậy thì tổn thất sẽ thế nào đây? Lúc cần thiết, quân nhân không sợ tử vong, nhưng trước lúc đó, chúng ta gánh vác trọng trách, cần bảo trọng bản thân".

Nghe ra sự quan tâm trong ngữ khí của Tư Đặc Lâm, Bạch Xuyên cúi đầu lí nhí: "Xin lỗi, đại nhân".

Tư Đặc Lâm lắc đầu, không nói tiếp đề tài này.

Bạch Xuyên tò mò hỏi: "Đại nhân, tôi nghe nói ngài đang chỉ huy chiến đấu ở Áo tư, làm thế nào đột nhiên xuất hiện ở thống trị khu của ma tộc? Vậy quá nguy hiểm!"

Tư Đặc Lâm mỉm cười: "Cộ không ngờ, ma tộc sao có thể biết ta đang ở An tạp lạp hành tỉnh chứ? Văn Hà vẫn chỉ huy du kích chiến ở ma tộc thống trị khu, ta đến bàn chuyện với y. Còn gặp phải cô, đó là thu hoạch ngoài ý".

Trong vùng đất đã thất hãm gặp được chiến hữu và người quen, đây là chuyện khiến người ta phấn chấn và cao hứng, nhưng ngồi đây đều là người thân gánh trọng nhiệm, mọi người không có hàn huyên những vấn đề ngoài lề, trực tiếp tiến nhập chính đề.

Văn Hà hỏi: "Bạch Xuyên các hạ, vừa rồi ta nghe cô nói, Tú Xuyên đại nhân sắp nhập quan tác chiến? Cô biết, so với ma tộc, chiến đấu lực của nhân loại kém hơn, muốn đoạt quyền chủ động, có thể dã chiến một trận với ma tộc quân e là chỉ có Bán thú nhân quân đoàn của Viễn Đông. Viễn Đông quân đội lúc nào có thể đến?"

Tư Đặc Lâm không lên tiếng, nhưng ánh mắt quan tâm đang nhìn Bạch Xuyên, đợi nghe hồi đáp.

Thấy thần tình mong mỏi trong mắt hai người, Bạch Xuyên rất muốn dõng dạc hồi đáp: "Xin hai vị đại nhân yên tâm, năm mươi vạn đại quân Viễn Đông ngày mai sẽ đến!"

Nhưng sự thật thì nàng không thể, nàng hơi cúi đầu, sung mãn ý xin lỗi đáp: "Rất xin lỗi, đại nhân, Viễn Đông cũng rất khẩn cấp. Ma tộc đệ ngũ quân đoàn Lăng Bộ Hư và đệ thất quân đoàn Cổ Tư Tháp đang tấn công chúng tôi, hiện tại không thể rút quân chi viện cho nội địa gia tộc. Chúng tôi nhập quân chỉ có một tiểu đội do tôi dẫn này, Viễn Đông quân còn chưa chuẩn bị nhập quan chiến đấu đâu!" đọc truyện mới nhất tại .

"Chát" một tiếng vang, cái ly trong tay Tư Đặc Lâm bị bóp nát, mảnh vỡ cắt vào thịt y, máu lập tức chảy xuống.

Bạch Xuyên kinh ngạc nhìn y, vị Quân vụ xứ trưởng trẻ tuổi này đang rất đau lòng lẫn thất ý.

-oo-

Truyện Chữ Hay