Rừng cây rậm rạp, thỉnh thoảng lại truyền đến vài tiếng gầm thét dữ dội, ánh nắng chói sáng chiếu xuyên qua tầng tầng lớp tán cây, rọi xuống loan lổ phía bên dưới tựa như một tám lưới không ngừng dao động theo gió, nhẹ nhàng phủ lấy toàn bộ mọi nơi tán cây có thể vươn tới.
Lưu Thẫm Nhã núp vào bụi cây, mắt cảnh giác nhìn xem yêu thú đang nằm suy yếu bên cạnh một gốc tùng thụ cao lớn, dưới gốc tùng thụ có một khe hẹp, bên trong có mọc lên ba gốc linh thảo.
Hai gốc có hình dạng như nấm, một lớn một nhỏ, gốc nhỏ có màu hồng nhạt, còn gốc lớn có màu hồng sậm vô cùng tiên diễm, ẩn ẩn tỏa ra hơi nóng khiến cỏ dại xung quanh đều không thể mọc lên được.
Nằm gần sát hai gốc linh thảo đó là một bụi cỏ màu xanh, khác với hai gốc linh thảo vừa rồi, bụi cỏ này lại tỏa ra một làn sương mù mờ mịt, có nhiều cỏ dại tập chung che lấp gần bụi cây đó, nếu không nhìn kỹ sẽ rất khó nhận ra bóng dáng của gốc linh thảo này.
Nói đến linh thảo thì cũng chia thành nhiều cấp bậc, gồm có phàm, hoàng, huyền, linh, địa, thiên tổng cộng lục giai. Mỗi giai có mười phẩm.
Hỏa Tùng Chi, là một trong số các nguyên liệu tốt để luyện ra dịch thể đan và giải linh đan, không những giúp rèn luyện thân thể còn có lợi trong việc tẩy trừ độc tố tích tụ, phẩm cấp là hoàng giai tam phẩm.
Yên Chi Thảo, một trong số các nguyên nguyện luyện chế trúc cơ đan, phẩm cấp hoàng giải tam phẩm.
Ngoài Lưu Thẩm Nhã ra xung quanh còn có bốn người, hai nam hai nữ, lúc này một người nam nhân tiếp cận, nói với Lưu Thẩm Nhã.
"Lưu đạo hữu, chúng ta phải làm thế nào đây, con Hỏa Kỳ Lộc này quá mạnh, ít nhất cũng đến trúc cơ trung kỳ, chúng ta không thể đối phó được với nó."
Lưu Thẩm Nhã tay cầm kiếm, nhìn chằm chằm yêu thú bó bộ dáng như lộc, lông có màu vàng lại có đường vân trên thân màu đỏ, sừng và đuôi cháy bùng ngọn lửa, mặt nghiêm túc đáp.
"Hỏa Kỳ Lộc này vẫn chưa trưởng thành, khi nãy nó vừa cùng Bạch Ma Hầu chiến đấu dành linh thảo, thực lực đại giảm, nếu như không tranh thủ ngay lúc này, thì đừng nghĩ đến việc giết nó."
Hòa Kỳ Lộc sắp tiến giai nên muốn đến chỗ Bạch Ma Hầu lấy đến Thanh Lưu Quả có khả năng tăng cao linh lực, không chỉ là thứ có lợi rất lớn với tu sĩ, mà còn là thứ đại bổ với yêu thú, đáng tiếc Bạch Ma Hầu tu vi cao hơn Hòa Kỳ Lộc, nên Hỏa Kỳ Lộc không những không chiếm được Thanh Lưu Quả mà còn bị trọng thương.
Nam nhân còn lại đi đến, đồng ý gật đầu:" Đại ca, ta thấy Lưu đạo hữu nói đúng, giờ chúng ta phải nhanh chóng giải quyết nó, chỉ như thế chúng ta mới có cơ hội lấy đến yên chi thảo, Lưu huynh cũng lấy được hỏa tùng chi."
"Tốt, vậy thì chúng ta sẽ liều mạng một lần, nhị đệ hãy nói với tam muội và tứ muội, kêu họ đứng phía sau yểm trợ chúng ta."-Nam nhân được xưng la đại ca chấp nhận liều lĩnh, cũng không quên quay đầu đối với người xưng nhị đệ dặn dò.
"Tốt, ta sẽ đi nói với các nàng".
Sau đó Lưu Thẩm Nhã cùng bốn người phối hợp giết chết Hỏa Kỳ Lộc, Lưu Thẩm Nhã dù đã được luyện khí tám tầng, sau khi tẩy đi linh căn thì tốc độ tu luyện tăng lên đáng kể, nhưng muốn đối phó với một yêu thú trúc cơ trung kỳ đã bị thương nặng thì vẫn cố hết sức.
Bốn người mà Lưu Thẩm Nhã kết đội đều là con em của một gia tộc hạng ba thuộc La Lang Thành, lần lượt là Lâm Thừa Phong tu vi luyện khí mười tầng viên mãn, Lâm Khiếu tu vi luyện khí tám tầng trung kỳ, Lâm Hân Nhi tu vi luyện khí kỳ tám tầng sơ kỳ, Lâm Nguyệt tu vi luyện khí kỳ bảy tầng trung kỳ.
Đồng thời họ cũng là đệ tử của một tam lưu môn phái phụ thuộc của nhị lưu môn phái Thương Lam Môn tên là Lạc Vân Môn, mà Lạc Vân Môn lại là môn phái phụ thuộc Phù Linh Tông, tuy nhiên cả Thương Lam Môn cùng Lạc vân Môn đều không chuyên tu phù lục trận pháp như Phù Linh Tông, ngược lại cả hai đều là thuần tu đạo.
Nhắc đến thì tam lưu môn phái sẽ chịu sự quản lý của nhị lưu môn phái, nhị lưu môn phái sẽ chịu quản lý của nhất lưu môn phái và nhất lưu môn phái sẽ chịu quản lý của siêu cấp tông môn, vì người thành lập Thương Lam Môn có quan hệ sâu xa với chưởng môn của Phù Linh Tông đời trước, nên trực tiếp chịu sự quản lý của Phù Linh Tông.
Chuyện này cũng không lạ, hầu như quan hệ của các môn phái nhỏ và các môn phái lớn trên Tu Chân Giới đều như thế này, họ cần phụ thuộc vào sự cường đại của các môn phái khác lớn hơn để tồn tại, đổi lấy họ sẽ được bảo vệ chia sẽ các lợi ích cần thiết, ngược lại họ cũng sẽ dân lên một phần phí bảo hộ.
Trên cơ bản dù các môn phái nhỏ phụ thuộc vào môn phái lớn, nhưng họ vẫn có những quyền lợi nhất định, nên không nhất thiết phải đi theo con đường tu hành mà môn phái họ dựa vào, hơn nữa các môn phái lớn cũng không được quyền áp đặt lên các môn phái nhỏ, đây là quy tắc cơ bản của Tu Chân Giới, tất nhiên về ngoài mặt là thế nhưng vẫn có vài nơi lách luật, nơi nào cũng thế chỉ là không ai đứng ra tố cao mà thôi.
Quay trở lại, nhóm người của Lưu Thẩm Nhã tu vi thật không đáng nhắc tới nếu so với yêu thú trước mắt, nhưng đây là cơ hội của họ, nếu không thì đợi đến lúc Hỏa Kỳ Lộc khôi phục, bọn họ muốn lấy linh thảo thực sự rất khó.
Hỏa Kỳ Lộc này vẫn chưa trưởng thành, nên thực lực không cao, một con Hỏa Kỳ Lộc trưởng thành tu vi ít nhất cũng là kim đan hậu kỳ thậm chí là phân thần, nếu có thể thu phục nó làm linh thú cũng là một lựa chọn tốt, nhưng bọn họ chưa chắc đã thu phục được con yêu thú này.
May mắn của họ là con yêu thú này đã trọng thương, thực lực đỉnh cao của nó cũng không hơn kim đan kỳ, giờ lại trọng thương nên có thể ngã xuống rất lớn, tương đương trúc cơ trung kỳ, nhưng dù có như vậy cũng không thể khinh thường khi trong nhóm của họ chẳng ai đạt đến trúc cơ, đây sẽ là một trận khổ chiến.
Lưu Thẫm Nhã dẫn đầu tiến lên tấn công, sau đó là Lâm Thừa Phong cùng Lâm Khiếu, Lâm Hân Nhi và Lâm Nguyệt sẽ đánh yểm trợ phía sau.
Lâm Hân Nhi có linh căn là thủy mộc thổ, có khả năng khống chế cây cỏ rất tốt, thích hợp phụ trợ, còn Lâm Nguyệt là thủy thổ kim hỏa, hơn nữa còn là một tay xạ thủ nên chỉ có thể đánh từ xa.
Lâm Thừa Phong cùng Lam Khiếu đều dùng đao pháp, riêng Lưu Thẩm Nhã là dùng kiếm, cả ba đều là cận chiến, nhưng hai huynh đệ Lâm gia đi theo hướng lực lượng nên các đòn tấn công đều rất uy lực, Lưu Thẫm Nhã lai chuyên dùng kỷ xảo cùng thân thủ nhanh nhẹn đánh vào điểm yếu, đội hình phối hợp của bọn họ có thể nói là khá tốt.
Nhưng Hòa Kỳ Lộc nào có phải yêu thú cấp thấp, Hỏa Kỳ Lộc cũng thuộc về yêu thú cấp thậm chí cấp , dù là chưa trưởng thành cũng không thể xem thường, tuy rằng chiến đấu với Bạch Ma Hầu bị thương rất nặng, nhưng khi thấy năm tên nhân loại muốn đối phó cướp đoạt linh thảo của mình, Hỏa Kỳ Lộc đâu thể nào dễ dàng tha thứ kẻ muốn xâm phạm mình.
Lưu Thẩm Nhã tránh thoát một cước uy lực của Hỏa Kỳ Lộc, hai huynh đệ Lam gia cũng chật vật không ít khi né tránh các hỏa cầu cùng hỏa lốc ùa tới, ngay cả hai tỷ muội Lâm Gia đứng cách xa cũng không thể đứng yên một chỗ.
Hỏa Kỳ Lộc tức giận rống to một tiếng, âm thanh làm cho mọi người tinh thần thoáng lung lay, đây là một trong số kỹ năng của Hỏa Kỳ Lộc có thể chấn nhiếp tinh thần, Lưu Thẩm Nhã là người tỉnh lại nhanh nhất, mắt thấy Hỏa Kỳ Lộc dùng sừng đâm vào Lâm Khiếu, Lưu Thẩm Nhã nhanh tay quơ kiếm cắt đi chiếc sừng to cháy rực lửa kia.
Lâm Khiếu tỉnh lại hướng Lưu Thẩm Nhã cảm kích, sau đó lại cùng hướng đến tấn công, Hỏa Kỳ Lộc bị cắt sừng nên đau đớn la to, trong lúc đó còn bị trúng tên của Lưu Nguyệt, các dây leo của Lưu Hân Nhi lại nhanh chóng bò lên khống chế hành động của hỏa KỲ Lộc.
Hai huynh đệ Lâm gia và Lưu Thẫm Nhã nhân cơ hội này dồn dập tấn công, Lưu Thẩm Nhã không chỉ tấn công vào điểm yếu của Hỏa Kỳ Lộc, mà còn chuyên chọn vết thương cũ của Hỏa Kỳ Lộc chiến đấu với Bạch Ma Hầu mà chém.
Hỏa Kỳ Lộc vùng vẫy đánh bay mọi người, mắt của Hỏa Kỳ Lộc cũng trở nên đỏ ngầu, tròng mắt đục ngầu phát ra ánh lửa bùng cháy của tức giận cùng căm thù, Hỏa Kỳ Lộc hét to một tiếng xung quanh lại dâng lên cơn lốc lửa to lớn, cỏ cây đất đá xung quanh đều muốn bị cháy rụi.
Lưu Thẩm Nhã thấy không ổn, liền lớn giọng nhắc nhở.
"Không ổn, nó muốn cuồng nộ, nhanh chóng lùi lại. Mau!"
Một vài yêu thú có khả năng cuồng hóa, khi đó chúng rất nguy hiểm, điều này chỉ sảy ra khi yêu thú bị dồn đến đường củng, nên chúng thiêu đốt máu huyết để tăng mạnh thực lực cùng địch nhân liều mạng, lúc này khả năng tấn công cũng tăng mạnh hơn bình thường, nếu không nhanh chóng giải quyết hay chạy trốn, khả năng yêu thú đó sẽ dùng hết máu huyết mà phát nổ cùng địch nhân đồng quy vu tận.
Nhận thấy nguy hiểm, Lưu Thẩm Nhã rút ra hơn năm mươi trương phù lục, bám lấy pháp quyết năm mươi trương phù lục liền bay ra xếp thành một cái lồng bao vây lấy Lưu Thẩm Nhã năm người, vừa dúng lúc này, Hỏa Kỳ Lộc lại hí vang điều khiển hỏa lốc đang xoay tròn như vòi rồng kia đánh đến chỗ bọn họ.
Lưu Thẩm Nhã cắn răng có chịu đựng khó chịu không ngừng truyền linh lực vào phù lục, Lâm gia huynh muội thấy thế cũng hỗ trợ Lưu Thẫm Nhã truyền linh lực vào màn chắn, bằng không bọn họ sẽ bi hỏa lốc cắn xé.
Đợi đến khi uy lực hỏa lốc giảm bớt, phù lục cũng chống chịu không nổi mà mất đi hiệu quả, Lưu Thẫm nhã mới cùng Lâm gia bốn người chạy ra, Hỏa kỳ Lộc đã là nỏ mạnh hết đà, đến cuối cùng cũng chẳng thể tạo thêm một chiêu uy lực hơn thế, nên kết quả vẫn bị Lưu Thẩm Nhã năm người giết chết trước khi Hỏa Kỳ Lộc muốn tự bạo yêu đan của mình.
Cuối cùng hỏa Kỳ Lộc chỉ có thể gào lên một tiếng hí dài tỏ vẻ không cam lòng, sau đó liền té ngã mà chết, Lưu Thẩm Nhã thành công lấy đến Hỏa Tùng Chi, còn Lâm gia huynh muội cũng như nguyện lấy đến Yên Chi Thảo.
"Chúc mừng đại ca, như vậy huynh có thể trở về luyện chế trúc cơ đan"-Lâm khiếu vui vẻ vỗ vai Lâm Thừa Phong nói.
Ở một tam lưu môn phái, có thể đạt đến trúc cơ đã là một chuyện vô cùng ghê gớm, cơ bản có thể đi ngang, thậm chí đủ sức để tăng thành trưởng lão, phải biết đến chưởng môn của Lạc vân Môn bất quá cũng chỉ là nguyên anh hậu kỳ mà thôi, có thể đạt đến trúc cơ đã là rất giỏi.
"Hihi, Hân Nhi chúc mừng đại biểu ca, sau khi đột phá trúc cơ nhất định sẽ được tông môn ngày càng coi trọng"-Lâm Hân Nhi cũng vui vẻ chạy đến chúc mừng.
"Đúng đấy, Lâm gia chi thứ chúng ta có đại ca bốn mươi tuổi chưa đến đã trúc cơ thành công, xem đám người Lâm Trần còn dám đắc ý vênh váo"-Lâm Nguyệt hừ lạnh nói
"Tốt quá rồi, giờ linh dược đã thu thập đầy đủ, chúng ta có thể nhanh chóng trở về tông môn nhờ tam sư thúc giúp đại ca luyện chế trúc cơ đan, hừ cho dù không có tứ trưởng lão thì vẫn có tam sư thúc giúp chúng ta, tứ trưởng lão cũng quá đắc ý rồi, ông ta cũng đâu phải luyện dược sư duy nhất".
"Tốt, giờ thì chúng ta có thể trở về rồi, hai tháng qua cực khổ các ngươi"-Lâm Thừa Phong cũng kích động đáp lời.
Lâm Gia chỉ là một gia tộc hạng ba nhỏ bé, tuy không tính thấp nhưng cũng không thể nói cao, huống chi bọn họ còn là chi thứ nên có nhiều điều không hể so với dòng chính, nên việc tu luyện cũng chật vật hơn nhiều.
Lâm Thừa Phong là tứ linh căn, tu luyện không mấy thuận lợi, dùng hơn ba mươi năm mới lên đến luyện khí mười tầng viên mãn, chỉ một chút nữa thôi là sẽ tăng tiến tu vi đạt đến trúc cơ, nếu hắn trúc cơ thành công, huynh muội bọn họ ở gia tộc sẽ có địa vị tốt hơn.
Lâm Thừa Phong đang gặp phải bình cảnh để đánh vào trúc cơ, vốn dĩ Lâm thừa Phong có thể lấy đến trúc cơ đan để tấn cấp, nhưng lần trước Lâm Khiếu vì bảo vệ hai tỷ muội Lâm Hân Nhi cùng Lâm Nguyệt khỏi đứa con trai háo sắc của tứ trưởng lão quấy mà đắc tội bọn họ, khiến cho Lâm thừa Phong bị tứ trưởng lão làm khó dễ không đưa trúc cơ đan cho Lâm Thừa Phong tấn cấp.
Tứ trưởng lão là luyện đan sư duy nhất ở gia tộc nên thật khó cho bọn họ, cả Lâm gia cũng không ai dám đắc tội tứ trưởng lão.
May mà khi ở Lạc Vân Môn, Lâm Thừa Phong từng làm dược đồng ở Dược Thảo Viên, vị kim đan kỳ trưởng lão của Dược thảo viên đồng ý giúp Lâm Thừa Phong luyện chế Trúc Cơ Đan, điều kiện là Lâm Thừa Phong phải tự lấy ra nguyên liệu vì Trúc Cơ Đan rất quý.
Lâm Thừa Phong linh căn không tốt, xuất thân không cao nên không được ưu tiên phân thưởng Trúc Cơ Đan, mà có mua thì giá cũng không hề rẻ, ít nhất là Lâm Thừa Phong mua không nổi dù đã tích trữ hơn mười năm.
Nên lựa chọn mua linh thảo là tiết kiệm nhất, đáng tiếc là dù có sử dụng tài sản mà Lâm Thừa Phong cực khổ tích góp cũng chỉ thu thập được đa số dược thảo cần thiết, còn hai loại khác đã hết hàng.
Lâm Thừa Phong đành phải đi vào rừng thu thập linh thảo, bôn ba mấy tháng dài cuối cùng cũng thu hập được một gốc, nhưng bọn họ bị người mai phục sau khi cùng yêu thú chiến đấu đến kiệt sức, may mắn khi đó có Lưu Dục-Tên giả của Lưu Thẩn Nhã, kịp thời ra tay cứu giúp.
Nhóm người của Lâm Thừa Phong cùng Lưu Dục họp thành đội, một tuân sau đó năm người may mắn tìm đến một gốc dược liệu cuối cùng, nhưng lại bị Hỏa Kỳ Lộc trấn giữ, tu vi của Hỏa Kỳ Lộc quá cao, Lâm Thừa Phong cũng chỉ có thể thở dài bỏ cuộc, duy chỉ có Lưu Dục tỏ vẻ muốn lấy đến linh dược mà Hỏa Kỳ Lộc trấn giữ.
Thứ mà Lưu Thẩm Nhã muốn lấy thật tốt khi không phải là thứ Lâm Thừa Phong đang cần, nên Lâm Thừa Phong quyết định tin tưởng một lần vị đạo hữu thần bí này, nên mới có màn hợp tác như vừa rồi.
Lưu Thẩm Nhã tu vi tuy không tính cao, nhưng một thân tuyệt kỹ cùng thủ đoạn thật sau tin phục huynh đệ Lâm gia, cho nên đối với vị ân nhân trẻ tuổi tài cao này, bọn họ không hề khinh thường chút nào, một thân tài nghệ như thế nhất định là con em đệ tử của đại môn phái nào đó.
"Chúc mừng Lâm đạo hưu thành công lấy đến thứ mình muốn, ta cũng đã lấy đến thứ mình cần, như vậy ta cũng nên rời đi"-Lưu Thẩm Nhã bước đến, cùng Lâm thừa Phong chấp tay cáo biệt.
"Lưu đạo hữu chờ đã, ta nghe đạo hữu nói rằng muốn đến Tịch Dương Thành, không biết có phải đạo hữu muốn đến chợ đen giao dịch hội?"-Lâm Thừa Phong ngăn lại, do dự một lúc vẫn nói ra.
"Ngươi dĩ nhiên cũng biết?"
Lưu Thẩm Nhã kinh ngạc, chợ đen giao dịch hội sở dĩ gọi là chợ đen là vì tính thần bí không quan minh của nó, không ai biết rõ đến thế lực nào đứng phía sau tổ chức đại hội này, hơn nữa nó cũng không được phổ biến, ít nhất thì Lưu Thẩm Nhã không nghĩ đến một con em xuất thân từ chi thứ của gia tộc hạng ba như Lâm thừa Phong lại biết đến chợ đen giao dịch hội.
Lưu Thẩm Nhã từng không ít lần nghe ngóng về chợ đen giao dịch hội, nhưng rất ít người biết về nó, nói ra cũng rất mơ hồ, chỉ biết là ở đó có rất nhiều thứ quý giá trăm năm khó gặp, người vào đó cũng đều là nhân vật lợi hại, thân phận cũng vô cùng phức tạp, nguy hiểm nhất là khi kết thúc, gần như một phần ba số người từ chợ đen giao dịch hội sẽ chết vì nhiều lý do, nhưng điển hình nhất vẫn là giết người đoạt bảo.
"Không dấu gì đạo hữu, lần trước huynh muội chúng ta vô tình từ một tán tu lấy đến bái thiếp đi vào chợ đen giao dịch hội"-Vừa nói, Lâm Khiếu vừa từ túi trữ vật lấy ra một tấm thiệp màu đen.
"Ngươi còn có thứ này!"-Lưu Thẩm Nhã kinh dị, đây chẳng phải thứ mà nàng luôn muốn tìm được đến hay sao, Lưu thẩm Nhã còn định đi đến Tịch Dương Thành, tìm kiếm mục tiêu nào thích hợp lại có bái thiếp đi vào để đoạt lấy, nhưng không ngờ Lâm gia nhóm người lại có.
"Phải, vậy nên ta muốn hỏi đạo hữu có muốn cùng chúng ta đi đến chợ đen giao dịch hội?"-Lâm Thừa Phong lên tiếng dò hỏi.
"Cũng tốt, dù ta có ý định đi đến chợ đen giao dịch hội, nhưng còn chưa tìm đến bái thiếp đi vào, nếu các vị đã mời, vậy thì ta chỉ có thể đồng ý."-Lưu thẩm Nhã suy nghĩ một chút, vẫn là chấp nhận lời mời hấp dẫn này.
"Lưu đạo hữu không cần khách khí, dù sao cũng là thuận tiện, huống chi Lưu đạo hữu đối với chúng tôi có ân, chỉ bằng việc này còn là không đủ ân báo đáp"-Lâm Thừa Phong lắc đầu cười nói.
Lâm Hân Nhi liền đến gần Lưu Thẩm Nhã, cười hì hì nắm lấy tay Lưu Thẩm Nhã:" Lưu đại ca đồng ý thật tốt quá, Hân Nhi chưa từng đến chợ đen giao dịch hội lần nào, nếu có Lưu đại ca đi cùng sẽ thú vị hơn"
Lưu Thẩm Nhã đã quen Lâm Hân Nhi thích cùng mình thân cận, nên không có bỏ tay ra mà tùy ý Lâm Hân Nhi nắm lấy, bộ dáng thế này thực làm Lưu Thẩm Nhã nhớ đến muội muội của mình ở kiếp trước.
"Nếu như thế thì Lưu đạo hữu hãy cùng chúng tôi trở về Lâm gia, còn hia tháng nữa chợ đen giao dịch hội mớ bắt đầu, đến khi đó đại ca vừa vặn đột phá trúc cơ, như thế sẽ có thể điều khiển diệp chu bay đến Tịch Dương Thành, với tốc độ của diệp chu thì nhiều nhất là ba ngày là sẽ đến, hoàn toàn không muộn."-Lâm Nguyệt cười nói.
"Tốt, thế thì làm phiền"
"Không ngại"
Lưu Thẩm Nhã không còn tiếp tục ở lại Thiên Kiếm Tông tu luyện, cũng Lưu Thẫm Nhã tu vi đã lên đến luyện khí bảy tầng viên