Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mạt Tà Kiếm
Đi đến khách phòng, Vũ Linh nhìn thấy Hàn Tư Viễn ngồi ở chủ tọa, bên phải ngồi Tiêu Diễm, bên trái ngồi Mộ Thần Hy, phía sau lại có không ít thị nữ hầu cận.
Không khí trong phòng tĩnh lặng đến mức kim rơi cũng nghe được thành tiếng, dù trong phòng có không ít người, nhưng cảm giác nặng nề lại không hề giảm đi.
Vũ Linh cảm giác mình không phải đến để ôn chuyện, mà là đang đi vào đoạn đầu đài, mà nàng chính là tên tội nhân sắp bị mang ra xử trảm.
"Sư tổ"
Hình Liệt Phong chấp tay chào hỏi Hàn Tư Viễn, sau đó đi đến chỗ Tiêu Diễm ngồi xuống, cũng vứt bỏ Vũ Linh đang lủi thủi sau lưng.
Hình Liệt Phong thoát đi làm lộ ra Vũ Linh đứng phía sau, cho nên đối diện với các ánh mắt nhìn chăm chú trong phòng, Vũ Linh cười ngượng một tiếng lại vẫn đứng yên tại chỗ, Hàn Tư Viễn thả xuống tách trà, hạ lệnh cho người hầu lui xuống, sau đó mới hướng mắt nhìn đến Vũ Linh.
"Giờ thì Tiểu Vũ Nhi, ngươi có biết bản thân đang trong tình trạng gì hay không?"
Hàn Tư Viễn nhướng mi, dẫn đầu mở miệng lên tiếng.
Vũ Linh lắc đầu, nếu biết thì nàng không cần lo lắng làm gì.
"Như ngươi nói, ngươi từng bị ma tộc đưa ma đan của âm ma vào cơ thể, ý đồ muốn đoạt xá, tuy nhiên ở ngươi không rõ tình huống ngươi đã thoát được một kiếp, sau đó ngươi dùng truyền tống phù đi vào Mê Huyễn Sâm Lâm, đúng chứ?"
"Ah, vâng! Đúng là như thế"
Vũ Linh gật đầu đáp.
"Khi nãy ta kiểm tra thân thể của ngươi, phát hiện một điều rất thú vị, ta không biết nên nói ngươi may mắn hay là bất hạnh đây?"
Hàn Tư Viên chậc lưỡi nhìn Vũ Linh, cảm khái nói, Vũ Linh mơ mịt.
"Hả? May mắn? Bất hạnh?"
"Sư tổ, ta cũng từng xem xét thân thể của nha đầu này, nhất ngọn lửa tồn tại trong đan điền kia, ngài nói xem thứ đó là gì?"
Tiêu Diễm cau mày lên tiếng hỏi rõ, Hình Liệt Phong góp lời.
"Chẳng lẽ tàn dư của ma nguyên còn sót lại trong cơ thể?"
"Không, cơ thể của nha đầu không hề có ma nguyên tồn tại. Trước đó, ta nghĩ các ngươi nên xem thứ này"
Hàn Tư Viễn lắc đầu, lật tay lấy ra một tấm ngọc bài, sau đó truyền linh lực vào ngọc bài.
Ngọc bài hấp thu linh lực phát ra ánh sáng màu vàng nhạt, dưới ánh mắt của mọi người, ánh sáng ngọc bài phát ra chiếu rọi thành một hình ảnh lập thể.
Đó là một ngọn lửa, một ngọn lửa màu thâm lam biến ảo thành hoa sen, cánh hoa thấp thoáng có vài đường văn màu đen tối, trông xinh đẹp lại thần bí, chính là khi nhìn vào ai cũng sẽ có cảm giác rùng mình ớn lạnh.
"Dị hỏa bảng bài danh thứ mười tám-Âm Liên U Hỏa. Chỉ xuất hiện ở nơi cực âm cực hàn, trưởng thành sẽ ngưng tụ dưới dạng liên hoa, chỉ mọc giữa hồ linh tuyền, có thể hấp thu nguyệt quang tinh hoa, nhưng sẽ tiêu tán dưới dương quang liệt nhật, ngoài ra nơi xuất hiện Âm Liên U Hỏa nhất định sẽ phải là nơi tích tụ oán khí tề thiên, vì loại dị hỏa này luôn hấp thụ oán khí mà sinh, tuyệt đối không thể ngừng.
Âm Liên Ma Hỏa có thể thôn phệ thần hồn, chuyển hóa oán khí thành năng lượng tinh thuần, dù là ma tu hay tu sĩ đều có thể luyện hóa, đây dị hỏa mà ma tộc truy tìm để luyện chế Ma Khí vì nó có thể giúp Ma Khí tăng gấp đôi uy lực, nhất là nó có thể trấn áp Ma Linh, đối với tu sĩ đây có thể là thần vật tinh luyện linh lực, còn đối với luyện dược sư, nó là thứ tẩy trừ tạp chất của đan dược, tất nhiên đa số dị hỏa đều có năng lực tẩy trừ tạp chất của đan dược, trong số các dị hỏa thì Âm Liên U Hỏa xem như đứng vị trí trung thượng."
Nghe có vẻ thật lợi hại!
Vũ Linh từng xem lướt qua dị hỏa bảng, trên đó gồm có ba mươi lăm loại thiên địa linh hỏa, càng đi đầu thì càng mạnh mẽ.
Dị hỏa là thứ mà tất cả luyện đan sư, luyện khí sư ao ước, đồng thời dị hỏa cực kỳ hiếm thấy cũng vô cùng khó thu phục, so với yêu thú càng khó đối phó.
Nghe dị hỏa nếu phát triển đến mức độ nhất định sẽ ngưng tụ ra hình dáng, lại trải qua một đoạn thời gian là sẽ có ý thức, thậm chí từng có dị hỏa tu luyện đắc đạo thăng tiên.
Lại nói tu chân giới luyện đan sư, luyện khí sư nhiều vô số kể, nhưng dù là cao cấp luyện đan sư luyện khí cũng chưa chắc có được dị hỏa trong tay.
Đó là chưa kể đến người có hỏa linh căn, nếu thu phục được dị hỏa chẳng khác gì nhà đang cháy mà bỏ thêm dầu còn thổi thêm gió, tóm lại là thứ cực kỳ hữu ích
"Sư tổ, ý ngài là gì?"
Mộ Thần Hy nhìn Hàn Tư Viễn đưa ra thông tin về dị hỏa, lãnh ngạnh hỏi.
"Chẳng phải ta đã nói quá rõ rồi còn gì, ngọn lửa tồn tại bên trong thân thể của Tiểu Vũ Nhi chính là Âm Liên Ma Hỏa, mà dù chỉ là hỏa chủng nhưng nhất định là nó không sai"
"Cái gì!!!"
Vũ Linh, Tiêu Diễm cùng Hình Liệt Phong đều há hốc mồm kinh dị ra tiếng.
Này là cái gì thần triển khai? Thế quái nào trong cơ thể Vũ Linh lại có dị hỏa tồn tại mà nàng không biết?
Hàn Tư Viễn trầm tư một lúc như đang sắp xếp lại từ ngữ, lát sau mới đưa ra suy đoán giải thích tình trạng của Vũ Linh.
Đại loại linh căn của Vũ Linh là thượng phẩm biến dị băng linh căn, nên tu luyện linh lực sẽ thuộc về cực hàn, trước kia Vũ Linh từng vào Động Hàn Thiên tu luyện, hấp thu băng hàn chi khí bên trong, càng khiến cho linh lực càng thêm âm lãnh tinh thuần, trong khi đan điền là nơi chứa đựng linh lực, thế nên chẳng khác gì một hồ linh tuyền.
Mà Âm Ma là tồn tại cực âm, ma đan là tinh hoa hội tụ của Âm Ma, năng lượng trong đó không cần nói cũng biết là như thế nào.
Âm Ma là từ oán hồn luyện chế mà thành, nuôi dưỡng âm ma đồng nghĩa với cắn nuốt hàng ngàn sinh mệnh, nên sát khí cùng oán khí vô cùng dày đặc.
Cực âm cực hàn, oán khí tề thiên, thôn phệ oán hồn, linh ma đối lập.
Tụ họp nhiều điều kiện như thế, cùng với việc Hồng Điệp mạnh mẽ thúc đẩy, tất nhiên nếu Hàn Tư Viễn biết sự tồn tại của màu xám sương mù, có lẽ sẽ lý giải rõ ràng hơn, nhưng vì có những sự trùng hợp như trên đã khiến thai nghén ra Âm Liên Ma Hỏa ngay trong đan điền của Vũ Linh.
Có lẽ đây là lần đầu tiên có người thai nghén ra dị hỏa bên trong cơ thể như Vũ Linh, tất nhiên vẫn còn một loại dị hỏa có thể tạo ra, đó là Nghiệp Hỏa hay còn gọi là tội ác chi hỏa, dị hỏa đứng hàng thứ tư, dùng sát phạt cùng tội nghiệt mà thành, cực khó tạo thành, năm xưa từng có người vì muốn tạo ra loại dị hỏa này mà giết hơn trăm vạn người, nhưng cuối cùng lại bị thiên phạt mà chết.
Quay trở lại, biết trong cơ thể mình có dị hỏa, Vũ Linh chỉ cảm thấy thật quỷ dị, thầm nghĩ cái này có thể tính là bàn tay vàng khai lớn? Nhưng nghĩ tới đau đớn mà mình phải chịu đựng, Vũ Linh chỉ thấy rùng mình không thôi.
"Nha đầu, ta cảm thấy ghen tỵ rồi đấy!"
Tiêu Diễm nhìn Vũ Linh, mang tràn đầy buồn bực, thân là thiên tài luyện đan sư như hắn còn chưa có được dị hỏa, thế mà một tiểu nha đầu còn chưa trưởng thành thế này lại có được dị hỏa, Tiêu Diễm cảm thấy thập phần khó chịu.
"Hah, Tiêu Diễm, ngươi so Vũ Linh còn thua kém nữa là"
Hình Liệt Phong rất không phúc hậu cười nhạo, hắn thừa biết mấy năm nay Tiêu gia đang dò xét tin tức về dị hỏa cho Tiêu Diễm, nhưng ngại ở chỗ dị hỏa rất khó tìm, thêm vào Dược Dương Tông cũng không chịu thua kém tìm kiếm, đôi lúc hai bên còn chặn ngang cản trở nhau, thành ra đến bây giờ vẫn chẳng có ai tìm đến dị hỏa.
"Câm miệng đi, Phong tử."
Tiêu Diễm trừng mắt la lên, lại quay sang nhìn Vũ Linh nói.
"Bổn thiếu gia nhất định phải tìm đến dị hỏa lợi hại hơn Âm Liên U Hỏa của tiểu nha đầu ngươi. Nhất định là thế, tới đó ta sẽ khiến nha đầu ngươi phải hâm mộ ghen tỵ hận với bổn thiếu gia! Chờ đó, đừng có mà đắc ý!"
"Haha..."
Vũ Linh chỉ có thể ứng phó cười hai tiếng, tương lai Tiêu Diễm sẽ lấy được tận hai loại dị hỏa, bài danh lần lượt là thứ chín cùng hai mươi tám, quả thật đúng là làm Vũ Linh ghen tỵ hận, nhưng đó là sau này, còn giờ thì cứ để Tiêu Diễm ghen tỵ đi!
Mà, nếu nhớ không lầm thì sau này ngay cả Mộ Thần Hy cùng Lưu Thẫm Nhã lẫn Dạ Triệt cũng có được dị hỏa, chậc, từ lúc nào dị hỏa cũng thành rau cải trắng rồi hả? Làm Vũ Linh chẳng có chút thành tựu gì hết.
"Vui vẻ lắm sao?"
Hàn Tư Viễn híp mắt cười hỏi, Vũ Linh rùng mình thanh tỉnh, vội vàng lắc đầu.
"Không, không vui"
"Hừ, nha đầu đừng tưởng rằng có dị hỏa là may mắn, xem lại bản thân ngươi là tu vi gì đi, có dị hỏa là điều tốt, nhưng tu vi ngươi quá yếu nếu không thể khống chế được dị hỏa thì ngươi sẽ bị nó thôn phệ từ bên trong, đến lúc đó đừng trách ta không kịp cho ngươi nhặt xác, mà dù sao đến đó ai mà biết ngươi có còn mảnh xương vụn nào xót lại hay không! Hahaha"
"..."
Thật độc miệng!
"Còn nữa, có lẽ việc thai nghén ra dị hỏa đã khiến cơ thể ngươi xáo trộn, vậy nên mới có việc ngươi trở nên cao hơn, lúc nãy ta ta trấn an lại dị hỏa trong cơ thể của ngươi, cũng điều hòa lại sự mất ổn định kia nên ngươi mới quay về hình dáng này, lại nói, trong nhìn thế này vẫn thuận mắt hơn, ít nhất đỡ hơn bộ dạng ái nam ái nữ kia, nhìn nhiều sẽ hao tổn thẩm mỹ quan của ta"
Vũ Linh: Fuck!!!
"Về bổn mạng kiếm, ta thật kinh ngạc khi thấy ngươi có thể đưa bản mạng kiếm vào bên trong đan điền thế này"
Hàn Tư Viễn vẫn duy trì mỉm cười xem Vũ Linh, lại làm Vũ Linh run run như ngồi trên đống than, chính Vũ Linh cũng quên mất vụ này, đáng ra với tu vi của Vũ Linh chưa thể tế luyện một vũ khí cao cấp như Mạt tà Kiếm làm bản mạng pháp khí, đó là chưa nói đến việc đưa nó vào trong cơ thể, nhưng mà nàng làm được.
Điều này hẳn là phải nói đến màu xám sương mù tương trợ, Vũ Linh vốn tưởng rằng mình phải lên đến trúc cơ mới may ra đưa được Mạt Tà Kiếm vào đan điền, nhưng cho đến khi vừa trích máu tế luyện, đợi đến khi nàng phát hiện không đúng, thì Mạt Tà Kiếm đã tự động chạy vào đan điền của Vũ Linh, sau đó lại bị màu xám sương mù bao lấy, mất tận năm ngày Vũ Linh mới lấy Mạt tà Kiếm ra được, khi đó việc tế luyện đã đạt gần phân nửa.
Hiển nhiên, việc còn lại phải tự mình Vũ Linh vận động, nhưng để luyện hết Mạt Tà Kiếm, e là cũng mất không ít thời gian dù cho đã giảm bớt được khá nhiều, mà Vũ Linh cũng thấy thế mới thoáng thả lỏng, nếu trong một lần tế luyện xong Mạt Tà Kiếm, Vũ Linh chắc rằng sẽ cho là bản thân vô ý bị quang hoàng nữ chính chiếu tới.
"Là do đệ tử "
Mộ Thần Hy chợt nói, Hàn Tư Viễn hơi kinh ngạc một chút, sau đó nghĩ thông liền gật đầu nhắc nhở.
"Xem đến luyện khí thiên phú của ngươi lại tăng tiến một bậc, nhưng không nên quá chiều nha đầu này, sẽ không tốt cho nàng phát triển"
"Vâng, nhưng chỉ sợ nếu không làm làm thế, bằng vào bổn sự kia thì nàng vừa ra khỏi núi nhất định sẽ chết ngay, có thanh kiếm đó, ít nhất còn cầm cự được chút hơi tàn, ít ra thì vẫn còn sống như hiện tại"
Vũ Linh triệt để im lặng, dù rất kinh ngạc khi nghe Mộ Thần Hy có thể nói nhiều như thế, nhưng bản chất độc xà không phun được châu ngọc kia thì chẳng thay đổi chút nào, Vũ Linh cảm thấy rất chói tai.
"Ân, ngươi nói cũng đúng, nhưng chẳng phải cũng vì thanh kiếm kia nên nha đầu này mới càng bị người chú ý hơn sao?"
Thanh Kiếm của Vũ Linh phẩm cấp không hề thấp, tài liệu luyện chế cũng rất quý hiếm, cho dù là kim đan tu sĩ nhìn thấy cũng dẽ tranh đến đầu rơi máu chảy, giao cho Vũ Linh có phải hơi sớm?
Tiêu Diễm cũng từng có suy nghĩ này, nhưng kể cả lúc trước hay hiện tại, Mộ Thần Hy vẫn chỉ nói.
"Cho dù không có thanh kiếm, chỉ dựa vào khả năng gây sự kia cũng đủ gây chú ý."
Hàn Tư Viễn:"Đúng là như thế"
Tiêu Diễm:"Không sai, không sai"
Hình Liệt Phong:"Nói đúng lắm"
"..."
Vũ Linh chỉ thấy, mình cần lẳng lặng.
"Được rồi, bắt đầu từ bây giờ ta sẽ giao cho ba người các ngươi trách nhiệm đốc thúc Vũ Linh tăng mạnh tu vi trước khi các ngươi tham gia chợ đen giao dịch hội, nhớ phải cẩn thận nhìn chăm chú vào, ta không muốn phải chùi mông cho nha đầu phiền phức này thêm đâu."
Hàn tư Viễn cùng ba người Mộ Thần hY nói chuyện một lúc, sau đó mới nhìn sang Vũ Linh, tà nghễ nói, nói xong liền tiêu sái bước đi.
Vũ Linh há hốc miệng nhìn Hàn Tư Viễn bóng lưng màu đỏ đang đi xa, khi nãy người này cười đặc biệt vui vẻ, tựa như ác ma đang cười trên nổi đau của người khác, còn đặc biệt chiếu cố đạp thêm vài phát mới chịu.
Tiêu Diễm dùng quạt nâng cằm Vũ Linh lên, híp đôi mắt hồ ly kia cười đến phong hoa tuyệt đại, làm Vũ Linh chỉ hận không thể đấm vào mặt cho đỡ chướng mắt: "Nha đầu, ta sẽ chăm sóc ngươi thật tốt, thật thật tốt"
Không! Không tốt chút nào!
"Nha đầu, ta biết ngươi rất chờ mong, thế nên đừng làm ta thất vọng nga~"
Hình Liệt Phong xoa cằm, cười hắc hắc lên tiếng.
Có quỷ mới mong chờ chứ!
"Sư thúc..."
Vũ Linh trông mong nhìn Mộ Thần Hy, trong người này có vẻ bình thản nhất, hy vọng Mộ Thần Hy sẽ ngăn cản hai tên ác ma này.
Mộ Thần Hy phiêu liếc mắt nhìn Tiêu Diễm cùng Hình Liệt Phong, sau đó khẽ hé mở ra môi mỏng, nhẹ giọng nói
"Năm tháng trong vòng, luyện khí tám tầng"
"Sát nhân giết người a!!! hơn nữa chẳng phải sư thúc đã nói là hai năm luyện khí chín tầng sao? Hai năm rất tốt a, cứ giữ nguyên đi"-Vũ Linh nổ lực bác bỏ ý định chết người kia.
Mộ Thần Hy ninh mi, nói: "Không được, hay ngươi cho là năm tháng là quá dài?"
Vũ Linh:"Ta..."
Tiêu Diễm cắt đứt lời Vũ Linh, chen miệng bình luận:" Đúng đúng, năm tháng là quá dài"
Mộ Thần Hy:"Bốn tháng"
Tiêu Diễm:"Ai nha, với thượng phẩm biến dị linh căn, còn có dị hỏa hỗ trợ, ta thấy bốn tháng còn quá dư giả đấy chứ!"
Vũ Linh:"Không, năm tháng là được! năm tháng rất tốt!"
Mộ Thần Hy:"Ba tháng"
Tiêu Diễm:"Đến tận ba tháng cơ đấy!"
Vũ Linh:"Này..."
Mộ Thần hy:"Hai tháng"
Vũ Linh:"..."
"Hahaha, hai tháng luyện khí tám tầng, Tiểu Vũ Nhi cố lên nha~, bổn thiếu gia xem trọng ngươi"
Tiêu Diễm khoái trá cười to, phe phẩy quạt lướt qua Vũ Linh, nháy mắt động viên.
Shit! Chết đi, hồ ly tinh!
"Tiêu Diễm! ngươi cũng thật là quá đáng, hai tháng căn bản không thể tăng lên nhanh như thế, nhưng ta thích, làm tốt lắm~"
Hình Liệt Phong vui sướng cười nói, chân cũng nhanh chóng đuổi kịp Tiêu Diễm.
"Thế nên mới cần sự chăm sóc của chúng ta, phải không? Tiểu Vũ Nhi~"
Vũ Linh nhìn hai tên đáng hận kia rời đi, nghiến răng nghiến lợi thầm rủa mười tám đời tổ tông của hai người, cầu cho hai tên này bị nữ nhân hành hạ đến tan xương nát thịt đi!.
Vũ Linh chợt cảm thấy không đúng, theo