Robert hít sâu một hơi, sau đó ra lệnh một tiếng:
- Thông báo tất cả mọi người, chuẩn bị chiến đấu.
Mà ở một bên, Thần Ngọc quét thần thức, sau đó cảm nhận sức mạnh thoáng cái nơi xa hỏi:
- Có chuyện gì sao?
Robert nghe vậy ôm quyền trả lời:
- Đại ca, không có gì đâu, chỉ là kẻ địch của ta tìm đến cửa ấy mà.
Thần Ngọc hứng thú ở bên quan sát và chờ đợi. Trong thần thức và cảm nhận Ki của hắn, đám người đang đến có hai nguồn khí rất không tồi, cả hai đều hơn một ức, một trong đó còn là một nữ nhân.
Hắn không hiểu một kẻ như Robert chọc phải kẻ thù mạnh vậy mà đến hiện giờ còn sống nổi.
Rất nhanh, một chiếc phi thuyền từ bên ngoài vũ trụ hạ cánh xuống tinh cầu này. Thần Ngọc đám người theo Robert bọn họ bay qua nơi đó.
Khi tới nơi, một đám người đã đứng ngoài phi thuyền đợi bọn họ. Thần Ngọc tra xét một cái, hắn lắc lắc đầu không nhìn bọn này nữa. Toàn một đám lâu la đứng đó, ba tên có chỉ số kha khá còn chưa ra.
Thấy vậy, Kanita đi bên cạnh Robert hét lên:
- Kitori, các ngươi tới đây làm gì?
Lúc này, từ trong phi thuyền đi ra ba bóng người, tên ở giữa là một nam tử thanh niên vác sau lưng một thanh trường kiếm, kẻ này có chút thanh tú, đúng là Kitori.
Mà đi bên cạnh hắn là hai tên Thần Ngọc cảm nhận được sức mạnh hơn ức một chút, tuy kém xa Freeza nhưng ở trong vũ trụ cũng tính là rất đáng nể rồi. Thần Ngọc hắn chỉ khó hiểu là, vì sao hai kẻ mạnh như vậy lại đi theo một tên còn yếu hơn cả Robert.
Không chỉ có vậy, một trong hai tên này còn là một cô gái trẻ trung xinh đẹp, tuổi tác của nàng cũng trạc tuổi mình mà thôi. Sau đó nhìn một màn ba tên này, hắn lại thấy đội hình na ná hồi Android xuất thế. Thế là, Thần Ngọc ở bên hứng thú xem xét sự việc.
- Lần trước các ngươi đánh đến hành tinh của ta, lần này đến lượt bọn ta trả đũa lại thôi, cũng không có gì cần nói cả.
Robert nghe thế hừ lạnh. Hắn nhìn qua Kitori, sau đó lại lướt qua Asanu nữ nhân kia thoáng cái ngưng trọng, cuối cùng ánh mắt rơi vào tên còn lại trong ba người thì hơi sững sờ. Mẹ nó tên này là ai? Lần đầu nhìn thấy a. Chắc là tên tùy tùng lâu la nào đó. Bất quá hắn dẹp bỏ ý nghĩ này. Tu luyện đến Kim Đan kỳ, hắn ánh mắt nhìn người vẫn phải có. Hắn dám chắc tên này thực lực rất mạnh, ít nhất phải ngang mình trở nên.
Mà lúc này, Thần Ngọc quay sang nói với cha con Freeza:
- Hai tên đằng sau kia lát nữa các ngươi đi lên xử lý.
Hai cha con Freeza nghe vậy gật đầu nhận lệnh.
Thần Ngọc âm thanh không có đè ép, cũng chẳng phải truyền âm. Vì vậy tất cả bọn người ở đây đều nghe thấy.
Thấy Thần Ngọc phát ngôn ngông cuồng như vậy, Kitori nhìn qua cười lạnh:
- Robert, không nghĩ tới ngươi cũng tìm đến viện thủ. Chỉ có điều, trợ thủ của các ngươi cũng quá cuồng vọng không có mắt, không biết người bên ta mạnh ra sao ư?
Hai người theo sau Kitori cũng nhếch miệng khẽ cười. Sau đó tên nam nhân đi theo Kitori có sức mạnh hơn ức một tẹo khinh biệt nói:
- Để ta cho các ngươi biết thế nào là lễ độ.
Sau đó hắn biến mất, một giây sau Freeza và hắn ta đã giao thủ trên bầu trời.
Đám người nhìn lại khẽ giật mình, không nghĩ ra Freeza mạnh đến vậy, mà tên lạ mặt kia cũng mạnh không kém Asanu nữ nhân kia.
Đám người bên Robert lúc này mới khẽ lau mồ hôi lạnh. Không ngờ Freeza mạnh như vậy, thế mà cả đám hồi nãy còn nhạo báng hắn. Bây giờ vẫn còn sống đứng đây quả là kì tích rồi a.
Nhìn vào trận đấu kéo dài gần phút rồi, Thần Ngọc khẽ lắc đầu. Freeza bị nhốt lâu vậy nên vừa ra ngoài đã muốn chơi đùa với đối thủ để phát tiết, hắn cũng không muốn cắt đứt gián đoạn tên này làm gì.
Hắn quay qua hỏi nữ nhân Asanu kia:
- Các ngươi cũng rất mạnh, vì sao phải làm việc cho tên yếu yếu kia? Nếu cô có hứng thú, sao không nghĩ đến đầu quân qua Robert?
Asanu nghe vậy cười khẩy, nói:
- Ta giúp ai là chuyện của ta, không cần ngươi xen vào.
Thần Ngọc vỗ vỗ tay tán thán:
- Vậy thì tiếc quá. King Cold, đến lượt ngươi rồi.
King Cold nghe vậy cười nhạt, một sát na sau đã tiếp cận Asanu, một quyền đánh bay nàng ta.
Asanu không hiểu vì sao thì đột nhiên bóng người King Cold đã lao đến, sau đó tấn công nàng ta liệ tiếp.
Đến lúc này, đám người xung quanh mới ngớ người, lấy lại tinh thần.
Mẹ nó, từ khi nào cường giả xuất hiện một đống như vậy?
Thần Ngọc quay sang nói với Robert:
- Đợi chờ gì? Đám lâu la kia các ngươi tự xử lý chứ đợi ta ra tay sao?
- Ách... Là. Là.
Robert đám người hồi phục tinh thần, sau đó ngượng ngùng gãi gãi đầu bắt đầu chiến đấu.
Cell ở một bên nhàm chán không thôi, băm ba kẻ như bọn này không cần hắn dộng thủ, thế là hắn chọn một nơi gần đó xếp bằng trùng kích luyện khí tầng ba.
Trong mười ngày từ không tu luyện gì sắp là luyện khí tầng ba, hắn không biết mình có phải là thiên tài gì đó hay không nữa.
Thần Ngọc cũng chả thèm quan tâm đám này đánh đấm thế nào, cũng không lo Robert làm sao, cha con Freeza có thua hay không, vì điều đó căn bản không xảy ra được.
Hắn giờ phút này cũng chọn một nơi ngồi xuống, sau đó suy nghĩ:
- Hiện tại ngọc rồng Namek vừa mới dùng nên không thể hồi sinh ai cả. Rồng thần trái đất có hồi sinh chỉ hồi sinh được Trunks mà thôi.
Sau đó, Thần Ngọc lại nhìn qua cỗ máy thời gian, xem ra đến lúc hắn luyện chế lại món đồ này, sau đó qua tương lai nhìn xem hai tên Android kia, sau đó mang chúng về đây rồi. Phải biết Cell của thế giới hiện tại còn đang phát triển, chưa ra đời, nếu để Cell này hấp thụ tên Android kia, sau đó lại hợp thể với Cell thú sủng của hắn, khi đó sẽ ra sao?
Bây giờ hắn có thể mở ra Diệt Thiên tiểu thế giới, Diệt Thiên Chi Môn ở trong này, hắn cần phải chuẩn bị đầy đủ trước khi qua tu chân giới.
Thấy trận đấu không sai biệt lắm, Thần Ngọc đứng dậy nói:
- Kết thúc nhanh đi, chúng ta còn có việc cần làm tiếp.
Freeza, King Cold nghe vậy bắt đầu tung hết sức, thoáng cái áp đảo hai tên kia, không lâu sau đã tóm hai tên này mang đến trước mặt Thần Ngọc.
Thần Ngọc nhìn Cell bảo:
- Món ăn cho ngươi này.
Cell nhận lấy tên đánh cùng Freeza, sau đó chỉ vào nữ nhân kia hỏi:
- Vì sao không đưa cả nàng ta?
Thần Ngọc nghe vậy xạm mặt lại, nói:
- Ta muốn moi thông tin nên giữ lại một người.
Cell cười ha ha hiểu ý, sau đó không nói hai lời hút cạn sinh lực tên này.
Thấy đồng bọn bị một màn quỷ dị vậy, cuối cùng chỉ còn lại bộ giáp, Asanu sợ hãi hét lên:
- Đừng giết ta như vậy. Ta nói, ta nói hết.
Thần Ngọc gật gật đầu, sau đó xoa mái tóc màu cam của nàng nói ra:
- Như vậy có phải ngoan không. Ngoan thì cái gì cũng dễ nói.
Asanu nhìn khuôn mặt hiền lành của Thần Ngọc như thấy khuôn mặt ác ma, nàng ta sợ hãi nói:
- Ta và Kitori cùng với người vừa chết đó, ba chúng ta là người của bắc ngân hà, nhưng vì một lần ngoài ý muốn đi đến tây ngân hà và có được sức mạnh như hiện tại. Khi Kitori biết được Robert có ma thuật thần kì nên đã liên hệ cho hai người bọn ta đến đối kháng hắn, lấy ma thuật kia về học tập.
Thần Ngọc vỗ vỗ trán, nguyên lai là cái dạng này a. Ma thuật gì, là công pháp hắn truyền cho Robert đó mà.
Hắn chẳng còn hứng thú nữa, giao nữ nhân này cho Robert kệ hắn xử lí, sau đó bảo Robert chuẩn bị chỗ cho hắn bế quan.
Vài ngày sau, Thần Ngọc xuất quan, sau đó gặp Cell Freeza Robert đám người, sau đó nói hắn có việc cần đi vài ngày, sau đó hắn tế ra cỗ máy thời gian đã được luyện chế, sau đó nhét vài viên Tiên Tinh vào đó, dịch chuyển đến tương lai.
Tương lai năm sau, Thần Ngọc và cỗ máy thời gian đột nhiên xuất hiện ở nơi này. Địa cầu, khung cảnh nơi đây có thể nói rằng giống như mạt thế vậy. Tan hoang đổ nát không gì sánh được. Bất quá khi Thần Ngọc xuất hiện là ở tây ngân hà không phải là địa cầu.
Bất quá, Thần Ngọc cũng không có đến địa cầu ngay, hắn ngưng mắt nhìn về một phương hướng.
Khí tức này, hắn cảm nhận được có chút hùng hậu, mạnh đến kinh người. Cho dù hắn đã tập luyện qua ở căn phòng kia vài năm, nhưng nếu trạng thái bình thường vận dụng toàn lực, cùng lắm hắn và kẻ này ngang ngang tay mà thôi.
Thần Ngọc có chút hứng thú, không nghĩ tới hai mươi năm sau lại có kẻ mạnh như vậy. Ấy vậy mà năm trước hắn không cảm nhận được khí tức mạnh mẽ của kẻ này.
Thần Ngọc không nói hai lời, một cái dịch chuyển trực tiếp xuất hiện trước mặt kẻ có khí tức mạnh này.
Xuất hiện trước mắt Thần Ngọc là một nam tử để trần, tóc dài màu đen, trên cổ đeo một chiếc vòng rất lớn. Tên này đang say giấc ngủ trong một cái vòng bảo hộ nhàn nhạt, sau đó trôi dạt trong vũ trụ này.
Thần Ngọc khẽ vuốt cằm, sau đó hắn mở miệng, nói:
- Ngươi có hứng thú đánh với ta một trận không? Nếu ta thắng, ngươi sẽ trở thành thuộc hạ của ta.
Nghe được lời này, nam tử vạm vỡ mở mắt, sau đó hắn trầm giọng nói ra:
- Không muốn chết thì mau cút. Nếu không khi đó ta không biết mình sẽ làm gì ngươi đâu.
Thần Ngọc nghe vậy khẽ ngạc nhiên, sau đó khẽ cười nói:
- Ngươi càng nói vậy ta càng muốn biết ngươi có thể làm được gì.