ngày trước... khách sạn x, phòng vip. h đêm
- Đừng mà thiếu gia, người ta đau lắm, a...
Giọng nói vừa rên rỉ vừa gợi tình của thiếu nữ mới lớn cất lên. Trên chiếc giường lớn trong không gian sang trọng. Hai cơ thể gần như lõa thể mây mưa trên giường. Gương mặt điển trai nhếch mép cười thỏa mãn nhìn cô gái đang tỏ vẻ đau đớn phía dưới thân mình.
Cốc... cốc...
Tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên khiến hắn cục hứng, gắt gỏng lên tiếng:
- Mẹ nó, tao đã bảo bất cứ ai cũng không được làm phiền tao cơ mà! Biến ngay trước khi tao giết mày!!!
- Ông chủ gặp chuyện rồi thiếu gia.
- Cái gì?
Hắn xô mạnh cô gái xinh đẹp dưới thân ra, nhanh chóng mặc chiếc áo choàng tắm trên giường vội bước đến mở cửa.
Cánh cửa mở ra cũng là lúc hắn nhận ra họng khẩu súng ngắn đang chỉa vào đầu hắn. Một thanh niên mặc đồ đen kín người thân cao khoảng m, tay đeo răng tay, gương mặt bịch kính chỉ chừa ra đôi mắt giảo hoạt nhìn hắn ra lệnh:
- Lùi về sau!
Hắn giơ hai tay lên đầu lùi người về sau. Cánh cửa bị thanh niên bí ẩn khóa chặt. Cô gái trên giường hốt hoảng, dùng chăn chùm kín người run lặp cặp với ánh mắt hốt hoảng. Hắn lúc này nhếch mép cười lên tiếng:
- Mày có biết tao là ai không? Lá gan mày cũng to đấy!
- Con trai duy nhất của ông trùm bắc bang, Tạ Quang Hải.
- Biết rõ tao như vậy, mày là ai? Là ai lớn mật sai mày đến khử tao?
- Sát thủ của Killer. Còn danh tính của người muốn khử mày là bí mật. Muốn báo thù thì hãy tìm Dominic mà báo, nhưng giờ thì xuống địa ngục cùng mấy tên đàn em vừa chết của mày đi!
Giọng nói trầm thấp vừa dứt thì hắn đã gục xuống đất với với thương chí mạng ở tim. Từ con dao găm, máu vẫn tuôn ra không ngừng.
Người thanh niên nhanh chóng chuồn ra từ cửa sổ. Cô gái trong chăn không nghe tiếng động gì liền hé mắt ra nhìn. Cô ta nhìn thấy người con trai vừa mây mưa với mình đã chết, chiếc áo choàng trắng đã thấm máu một mảnh lớn đỏ thẩm. Cô ta hốt hoảng lõa thể chạy ra ngoài miệng không ngừng kêu cứu mạng.
Trong căn biệt thự lớn của gã Chad (một gã giỏi che giấu thân phận. Ở giới bạch gã là một doanh nhân thành đạt sở hữu khối tài sản lớn. Nhưng thực chất ở giới đen gã là một trong những tên đứng đầu trong tổ chức Killer chỉ sau Dominic, John và lão tam... người trong tổ chức gọi gã là lão tứ)
h đêm...
- Kai, ngươi có chắc Dominic sẽ xuất hiện ở buổi tiệc giới đen không?
Gã Chad lên tiếng, chất giọng của người đàn ông ranh mảnh. Ông ngồi chéo chân trên chiếc ghế gỗ lớn được chạm khắc tinh xảo hình đầu hổ ở đại sảnh. Kai đứng trước bể cá lớn cạnh chỗ ông. Mắt chứ chăm chăm vào con cá sấu đực to lớn dài trên m, với vẻ ngoài gai góc, xù xì và đáng sợ. Hàm răng lớn sắc nhọn có thể nhai nát một con voi con dễ như ăn cháo. Con thủy quái máu lạnh đang bơi đi bơi lại trong bể kính chịu lực trong suốt rộng hơn m. Cao gần m không kể phần đáy sâu như vực nằm sừng sững ở giữa đại sảnh.
Giọng nói trầm thấp cất lên:
- Ông đoán xem? Một cuộc họp mặt của những tên trùm khét tiếng trong giới đen mỗi năm chỉ tổ chức một lần thì ông nghĩ lão đại của ông lần này có tham dự không?
Gã gật đầu tán thưởng lời nói của tên Kai:
- Ngươi nói đúng. Nhưng thời gian và địa điểm thì vẫn còn là ẩn số. Tên John không nói gì với ngươi sao? Ta nghĩ hắn cũng được tham dự.
Kai ngưng nhìn con thủy quái đang đưa đôi mắt màu màu xám xanh đáng sợ nhìn hắn mà tiến đến chỗ gã.
- Đến John đang làm gì và ở đâu tôi còn không biết đến. Nhưng tôi có tin tốt cho ông đây...
Hắn ngưng nói. Móc trong túi một cái USB rồi ghé sát tai ông thì thầm:
- Con trai ông trùm mafia ở Bắc Bang vừa bị tôi trừ khử. Đương nhiên tội danh tên Dominic sẽ gánh hết. Ông chỉ cần tìm cách gởi cái này đến cho ông ta trước buổi tiệc. Có giết được Dominic hay không thì phải xem tên trùm Bắc Bang cao tay như thế nào...
Một cái nhếch mép nhẹ trên gương mặt có vết sẹo của hắn. Gã Chad nhìn hắn với vẻ khó tin...
- Đến con trai ông trùm Bắc Bang ngươi cũng có thể xơi được. Ngươi không tầm thường chút nào... nhưng ta rất tò mò, ngươi giết Dominic thì ngươi có lợi lộc gì trong việc này?
- Có những ân oán không nhất thiết người trong cuộc biết. Huống hồ ông lại là kẻ ngoài cuộc thì đừng hỏi nhiều làm gì. Ông chỉ cần biết chúng ta có cùng mục đích là được. Tôi về đây. Liên lạc với ông sau.
Kai vỗ vai gã rồi rời khỏi. Gã Chad nhếch mép cười. Tay mân mê chiếc USB trên tay. Ông không rõ tên Kai có mục đích gì nhưng chỉ cần hắn giúp ông thực hiện điều ông muốn là được. Nhưng nếu tên Kai là người gây bất lợi cho ông thì ông sẽ cho hắn bay hơi khỏi thế giới này ngay lập tức!
Dinh thự Tạ gia...
Chiếc xe màu xám sang trọng chạy vào khuôn viên lúc trời vừa rạng sáng. Một người đàn ông trung niên bụng phệ bước xuống xe, gương mặt khá bặm trợn với bộ râu vai nón xoăn màu nâu vàng dày cộm. Trên người ông ta là bộ vest được đặt may từ nhà thiết kế nổi tiếng người Pháp.
Một hàng vest đen cúi rạp người kính cẩn chào ông. Ông trùm bắc bang oai vệ bước vào phía trong. Đến giữa đại sảnh thì khựng lại bởi giọng nói của tên cận vệ:
- Ông chủ, có người gởi cái này đến cho ông.
Tên cận vệ dâng chiếc USB bằng hai tay. Ông ta nhướng mày nhìn, cất giọng hơi ồm:
- lấy chiếc laptop đến đây.
- Vâng - Hắn cúi người rời đi. Ông ta tiến đến bộ salong ở giữa đại sảnh rồi ngồi dựa xuống.
Chiếc laptop được đưa đến, tên cận vệ cắm chiếc USB vào. Thao tác xong thì quay màn hình về phía trước mặt ông.
Trước mặt ông là đoạn video nóng của con trai ông, hình ảnh và tiếng rất rõ ràng khiến xung quanh trở nên gượng rịu. Gương mặt ông hơi tối sầm cho đến khi đến cảnh con trai ông bị giết. Đoạn đối thoại giữa tên sát thủ và con trai ông nghe rất rõ. Ông ta mất bình tĩnh, gương mặt đỏ bừng đầy tức giận rống lên:
- Dominic!!!
h tối... hôm sau
Trong căn phòng không chút ánh sáng...
Két... t... t...
Tiếng cửa mở kéo dài nghe tựa như tiếng cửa mở trong phim kinh dị. Nghe lạnh cả sống lưng. Ánh sáng yếu ớt từng chút lọt vào căn phòng tối. Hạ Băng giật mình nhướng mắt nhìn ra phía cửa. Một người đàn ông mặc vest đen xuất hiện trước mắt nhỏ.
- Lâm tiểu thư. Mời cô đi theo tôi.
Nhỏ im lặng đứng dậy không chút tò mò. Nhỏ biết rõ bản thân chính là con tin chứ không phải là một vị khách.
Người đàn ông dùng vải đen che mắt nhỏ lại rồi dẫn đi. Hắn cứ dắt nhỏ đi hết dãy hành lang này đến dãy hành lang khác, từ bậc thang này nối tiếp bậc thang khác. Dù không nhìn thấy nhưng trong đầu nhỏ vẫn hình dung được nơi này rộng lớn đến cỡ nào.
Mất một lúc lâu cuối cùng hắn cũng dừng lại. Hắn đẩy nhỏ đến trước cánh cửa gỗ rồi rời đi trong im lặng.
" trôi qua... nhỏ vẫn đứng im lặng. Không nhúch nhích, không ồn ào. Chiếc vải đen che mắt vẫn vị trí cũ và không có dấu tích chạm vào.
Giọng nói âm vực đột nhiên cất lên từ đâu đó qua micrô nghe lạnh người:
- Mọi thứ cần cho buổi tiệc đều ở bên trong. Vào trong chuẩn bị đi. Cô có thể mở bịt mắt ra nếu muốn. Nhưng đừng tò mò bất cứ thứ gì ở đây. Cũng đừng có ý định bỏ trốn, trong tay tôi vẫn còn giữ một người!
Dù không nói rõ ra nhưng nhỏ vẫn biết người được nhắc đến là Leon. Nhỏ gỡ vải che mắt rồi vặn tay nắm cửa bước vào. Đúng như người đó nói, trên chiếc giường lớn là bộ váy trắng tinh khiết lộng lẫy. Kế bên còn có một hộp trang sức lớn. Dưới nền sàn là một đôi giày cao gót đính hàng chục viên kim cương nhỏ lấp lánh, kiêu sa như chính giá trị của nó và rất nhiều thứ linh tinh khác.
Nhỏ thờ ơ cầm lấy bộ váy rồi bước vào phòng tắm phía trong. Ngoài việc nghe lời ra thì quả thật nhỏ cảm thấy bất lực.
Dĩnh Hy ngồi trước màn hình lớn ở căn phòng nào đó chất đống nhiều thiết bị, vài chục khung hình được thu nhỏ lại ngay ngắn trên màn hình lớn. Đó là toàn cảnh, từng ngóc ngách của dinh thự.
John từ đâu bước vào cúi đầu trước cậu, ông đặt chìa khóa chiếc Rolls royce trị giá gần tỷ lên bàn ở trước mặt cậu rồi lên tiếng:
- Lão đại có chắc là không cần tôi theo cùng không? Còn cô gái đó sao lão đại phải đem cô ta theo bên mình? Nếu cô ta biết mặt người trong giới đen thì sẽ có phiền phức rất lớn.
- Chỉ cần vài người theo tôi thôi. Còn rất nhiều chuyện cần ông xử lí. Nếu không phải vướng víu bữa tiệc giới đen thì tôi đã không dùng đến kế hoạch A. Tôi không muốn cô ta rời khỏi tầm mắt tôi. Chẳng có gì là phiền phức cùng lắm cô ta sẽ bị giết vì biết mặt người trong giới đen. Nhưng phải đợi tôi lợi dụng cô ta triệt hạ Lâm Hưng Đường trước đã.
John hơi cúi nhẹ đầu. Ông chợt nhớ ra điều gì đó, vội lên tiếng:
- Tôi hiểu rồi... À, chúng ta vừa có một vụ làm ăn nhỏ... nhưng...
John hơi ngập ngừng. Dĩnh Hy quay sang nhìn ông nhướng nhẹ đôi mày kiếm như muốn ông nói tiếp.
- Vụ làm ăn này. Chính là... giết chết Lâm Hưng Đường. Số tiền được chi trả là tỷ.
- Là ai?
- Là Hứa Châu Đan, tuổi. Con gái nuôi của Hứa An Vỹ. Chủ tịch tập đoàn thực phẩm Song Vỹ. Nghe nói ba mẹ ruột của cô ta chết trong tai nạn xe năm trước và có liên quan đến Lâm Hưng đường.
Gương mặt hoàn hảo bình thản nhưng ánh mắt dường như đang cười giễu cợt.
- Xem ra, tôi không hề cô đơn trong cuộc báo thù này. Nhưng để ông ta chết nhẹ nhõm như vậy thật không đáng... phải dìm ông ta xuống địa ngục, bắt ông ta sống trong thống khổ, đau đớn đến cùng cực. Nó mới được gọi là trả thù.
- Vậy?
- Hủy bỏ. Để xem cô ta làm gì tiếp theo. Còn nữa, đừng để Lâm Hưng Đường chết.
- Vâng. Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ cho người theo dõi nhất cử nhất động của cô ta.
Cánh cửa kim loại đóng lại, John đã rời khỏi, còn Dĩnh Hy vẫn ngồi đó với hàng tá dự tính trong đầu nhưng đôi mắt vẫn dõi vào màn hình nhỏ ở góc, căn phòng nơi mà Hạ Băng đã bước vào.