Tu Ma Phi Thăng Quyển

chương 29: trộm long hoán phụng

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trong một căn lều nhỏ.

Huỳnh Trấn Thiên bình tĩnh đứng trước mặt Doạ Xoa lão ma,hắn nhìn sâu vào mắt lão im lặng không nói điều gì.

Doạ Xoa lão ma ở đối diện thấy vậy thì chép miệng khạc khạc nói"Rất có ý tứ a,nếu không có cái nhiệm vụ này thì ta chắc chắn sẽ nhận ngươi làm đệ tử,nhưng như ta đã nói rồi đấy,ngươi không thể không nhận cái nhiệm vụ này được,vì thế đeo nó vô đi"nói xong lão vứt qua cho Huỳnh Trấn Thiên một cái mặt nạ quỷ.

Huỳnh Trấn Thiên cũng không tránh né gì tiếp lấy cái mặt nạ kia,hắn sờ sờ nó vài cái rồi nói"Theo như ngươi nói thì ta phải giả trang cái thiếu chủ gì gì đó của các ngươi,hơn nữa còn phải đi ở rễ trong một cái Diệu Âm Môn nào đấy nữa đúng không"

Doạ Xoa lão ma nghe vậy thì gật đầu cười tà nói"Đúng vậy,yên tâm đi xong việc bọn ta sẽ thưởng cho ngươi món quà lớn"(thưởng cho cái chết đó các đạo hữu ạ,lớn vãi loèn)

Huỳnh Trấn Thiên tuy rằng không biết khi xong việc thì bọn người Hắc Ám Ma Diện sẽ làm gì hắn,nhưng hắn biết chắc chắn,khi nào một vật đã hết giá trị lợi dụng,mà trong vật đó lại còn nắm giữ một bí mật gì đó đối với mình bất lợi,thì rất có thể vật đó sẽ bị thủ tiêu phi tan chứng cứ(giống như giấy vệ sinh sau khi thẩm du đó ae,ke ke ke),vì thế không thể nào mà chờ sau khi xong việc rồi nhận thưởng được.

Huỳnh Trấn Thiên nhìn sâu vào mắt Doạ Xoa lão ma,sau đó nhìn không ra cảm xúc gì,nói"Ta muốn nhận trước một chút thù lao,không phải ta không tin tưởng các ngươi,mà là ta rất không tin tưởng các ngươi,vì vậy ta muốn nhận trước một chút lợi ích"

Doạ Xoa lão ma nghe vậy thì đứng hình trong giây lát,sau đó lão như suy nghĩ gì đó rút từ trong người ra một họp ngọc rồi nói"Trong đây là một môn Thiên Ma Kiếm Trận,nó là một vật vô giá,ngươi không thể tìm thấy quyển thứ hai ở trong thiên địa này đâu,xem như nó là thù lao trả trước cho ngươi đấy,cầm đi"nói xong lão bộ dạng thương tiếc vứt họp ngọc qua cho Huỳnh Trấn Thiên.

Huỳnh Trấn Thiên tiếp lấy họp ngọc thì cảm thấy hơi bất ngờ,thầm nghĩ "Tại sao lão lại đưa cho mình một thứ quý giá như vậy a,hay đây là đồ giả mua ở chợ lấy ra lừa gạt ta,để chắc chắn ta phải xem xét kỹ mới được"nghĩ vậy hắn cẩn thận quan sát cái họp kia,ý đồ muốn xem thử nó có phải làm bằng chất liệu gì rẻ tiền hay không,nhưng rất tiếc nhìn qua nhìn lại hắn cũng chả xác nhận được gì cả,đều này làm cho hắn thật không biết nói gì.

Lại nói thật ra thì Huỳnh Trấn Thiên đã vu oan cho Doạ Xoa lão ma rồi,họp ngọc này quả thật đúng là có chứa Thiên Ma Kiếm Trận,hơn nữa đúng như Doạ Xoa lão ma nói nó rất quý,tuy nhiên môn ma công này chỉ có thể trưng không có thể dùng(ý nói để cho đẹp chứ không học được),vì thế nên Doạ Xoa lão ma mới lấy ra đưa cho Huỳnh Trấn Thiên,dù sao cũng học không được thà dùng như vậy cho nó đỡ phí,chứ đời nào lão lại đưa một thứ quý giá còn sử dụng được cho Huỳnh Trấn Thiên.

Dù không biết nguyên nhân gì trong đó nhưng Huỳnh Trấn Thiên cũng không rảnh nói nhiều,hắn cất họp ngọc vào trong người,sau đó mỉm cười nhìn Doạ Xoa lão ma nói"Được rồi,ta nhận cái giao dịch này,vậy thôi ta xin đi trước",nói xong hắn cũng không khách khí quay người đi ra khỏi lều,giờ hắn cũng không sợ Doạ Xoa lão ma dám làm gì mình cả,vì thế hắn cứ hiên ngang mà đi thôi.

Doạ Xoa lão ma nhìn bóng lưng của Huỳnh Trấn Thiên đi ra khỏi lều,sau đó cười khạc khạc nói"Cố mà sống cho tốt trong khoảng thời gian còn lại của cuộc đời đi a,khạc khạc xong việc ta sẽ ban cho ngươi cái chết đau đớn nhất coi như đưa tiễn,khạc khạc khạc khạc"

.....................^▁^::>_

Truyện Chữ Hay