Bọn người xung quanh ngã ngụy, kẻ thì tháo chạy nhưng chưa ra khỏi cổng đã bị Tử Linh đánh chết, tiếng hét vang khắp gia tộc lòng người oán hận cậu, người thì trách mình sao lại ở Lý gia.
- Thiếu gia, ak không tiểu tổ tông xin người tha mạng- là con gái cùng vợ hắn xin tha.
- Vậy các ngươi có biết Văn gia chúng ta cũng cầu xin tha mạng, các ngươi có tha cho họ không, mẫu thân ta, Văn thúc, bà bà. CÁC NGƯƠI CÓ THA CHO HỌ KHÔNG!!?- cậu hét lên kinh hãi, nghĩ đến người thân chết thảm cậu càng câm hận. Được các ngươi cầm đao cắt từng miếng thịt trên thân thể lão, ta sẽ tha chết.
- Tên ác ma, ngươi không phải con người…!!! –Đứa con trai của lão vừa hét vừa xông lên.
- Ngươi ư, tép rêu. -Cậu vận tinh thủy đóng băng hắn rồi từ từ đến gần tung chưởng lực đấm vỡ khối băng, băng vỡ người cũng vỡ theo, đâu đó có tiếng hét lên rồi tất tiếng.
- Được rồi ta không có nhiều thời gian, còn phải thăm Hòa gia cùng Kỳ gia nữa. Các ngươi không ra tay thì thôi vậy.
Dứt lời không nói thêm gì nữa toàn bộ Lý gia, đều bị đóng băng rồi đánh vụng ra, không thấy máu nhưng cảnh tượng lại lạnh lẽo âm hàn. Trên biển hiện Lý gia cũng đề chữ “Qủa báo” rồi mang lão già Lý gia chủ theo. Lúc rời đi cậu không quên hát vài câu.
I… don't, like your perfect crime
How, you laugh when you lie
You, said the gun was mine
Isn't cool, no, I don't like you. Oh! (Look! What you made me do)
Hòa gia tuy được báo tin Lâm gia bị diệt tộc định nhanh chóng chuẩn bị phòng thủ, đưa người già, phụ nữ và trẻ em đi lánh nạn nhưng cũng không tránh khỏi diệt tộc. Lần này cậu dùng lôi hệ tàn sát tất cả. Người ở Hòa gia bị sét đánh chết tại chỗ mọi thứ xung quanh nhiễm điện, chỉ cần đến gần bị phóng điện gây đau đớn tê liệt. Mang lão Hòa đi để xác lão Lý lại. Cũng như lần trước để chữ tại cửa lớn và hát vài câu:
But I got smarter, I got harder in the nick of time
Honey, I rose up from the dead, I do it all the time (Look! What you made me do)
Nơi cuối cùng cũng là nơi cậu không không muốn đến cũng là nơi cậu muốn đến. Kỳ gia, nơi đây sẽ phải đến, nhất định đến. Bên kia Kỳ gia đã sớm nhận biết được tình hình trong nhà giờ chỉ còn Lão gia chủ cùng hắn –Kỳ Thuẫn. Cậu nhẹ nhàng bay nhảy vô tư trong bộ y phục giờ chỉ toàn máu tanh, sớm nhận ra bọn chúng đã chạy nên cậu không để tâm nhiều. Vốn không định ra tay tàn sát Kỳ tộc nên cậu cứ vậy tiến vào vì cậu biết bên trong có người. Cánh cửa dần mở cậu bước vào phía trước là lão Kỳ gia chủ bên cạnh là hắn. Cậu tiến đến gần hơn:
- Kỳ lão gia chủ. -Cúi người chào.
- Ngươi đã biết mọi chuyện – Kỳ gia chủ.
- Đúng thế, nên ta có mang quà đến. -Cậu lệnh Tử Linh mang xác Hòa gia chủ vào, toàn thân là vết sét đánh căn bản nhận không ra người.
- Nguyệt Nguyệt sao đệ làm vậy?
- Diệt tộc ta, phóng hỏa thiêu cháy mẫu thân ta, ngươi nói ta có nên làm vậy?
- Làm gì có chuyện đó, sao có thể. Văn gia do hỏa hoạn gây ra diệt tộc sao lại liên quan đến gia gia ta cùng bọn họ. Không phải… là… gia gia người giải thích đi.- cậu như người mất trí.
- Các người thấy Văn gia phát triển trở thành cây đinh của các người, các người cùng nhau ra tay sát hại cả tộc. Các người vốn không phải con người, nay ta hóa thành tu la ác quỷ đòi mạng các ngươi!!!!
- Đúng vậy, là ta, ta đã sai. Nhưng xin cháu đừng làm hại đến Thuẫn nhi đừng làm hại đến tộc ta, ta xin cháu. Hãy nghĩ đến giao tình lúc trước của chúng ta. -Kỳ lão gia chủ nhẹ giọng cầu xin.
- Lão tự kết liễu đi, ta sẽ không ra tay. Ta cần mạng của lão, còn lại ta sẽ chừa con đường sống. –Lạnh lẽo âm hàn.
- Được nói lời giữ lời. –Ông vung tay đánh thẳng vào ngực.
- Gia gia người không được làm vậy!!! –Kỳ Thuẫn la hét – Nguyệt sao đệ có thể làm như vậy!!! –Kỳ Thuẫn ôm trong tay là cái xác của gia gia mình vừa khóc vừa oán hận.
- Kỳ Thuẫn, ngươi cho ta là đứa trẻ. Ta vốn không phải trẻ con, ta nghĩ ta đã sắp yêu ngươi, nhưng ngươi thì sao, vì gia tộc từ bỏ ta. Ta cho ngươi biết mạng ngươi ta không cần, ta càng phải để ngươi sống, để ngươi từ từ bị hành hạ cho đến chết. –Tình yêu tan vỡ, người nhà bị sát hại cậu đến bây giờ còn trụ được đã là quá kiên cường.
- Không thể nào, đệ chỉ tuổi thôi mà??
- tuổi, ngươi thử nghĩ có kẻ nào tuổi đã như ta. Trễ rồi ngươi cũng nên ngủ đi. –Cậu vung tay đánh ngất Kỳ Thuẫn, Mang xác lão Kỳ đi, cậu hứa không tàn sát, nhưng không hứa sẽ không phá hại, vận thổ hệ tạo chấn động làm sụp đổ toàn bộ Kỳ gia, còn hắn thì được bảo vệ bởi lớp phòng ngự thổ hệ do cậu tạo, xem như chút ân tình cuối cùng dành cho hắn. không quên đề chữ, cùng ngân nga khúc ca lạnh lẽo:
I've got a list of names and yours is in red, underlined
I check it once, then I check it twice, oh! (Look!what you made me do)
Cậu lệnh Tử Linh mang thi thể của lão già đến ngay cửa chính Văn gia, phía trước cái xác là chữ “Đền mạng”. Rồi cậu đến nơi cao nhất trong trấn đứng trên đó hát tiếp khúc hát của Taylor Swift.
Ooh, look what you made me do
Look what you made me do
Look what you just made me do
Look what you just made me do
I don't trust nobody and nobody trusts me
I'll be the actress starring in your bad dreams
I don't trust nobody and nobody trusts me
I'll be the actress starring in your bad dreams
Sáng hôm sau, Diên Hy trấn hoàn toàn thay đổi. Người người không dám ra đường, xuất hiện những tin đồn: do báo thù diệt tộc người còn sót lại của Văn gia đã tàn sát cả đại gia tộc; có một thế lực nào đó muốn thao túng Diên Hy trấn nên ra tay tiêu diệt hết những gia tộc có ảnh hưởng…. Tin đồn về lão gia chủ cũng được phóng đại, nhưng đặc biệt nhất vẫn là tin một đứa bé thân đầy máu tươi vừa đi vừa hát ca khúc lạ lùng mà lạnh lẽo gợn người, phía sau là một con rắn trắng khổng lồ mang theo sát người cùng đi khắp trấn. Tất cả tin đồn điều làm lòng người hoang mang, không ai dám tới những khu vực đó, vì nó là cảnh tượng hãi hùng làm người thấy vạn lần khiếp sợ. Từ đó câu chuyện về hài tử tu la cùng Bạch Tử xà được truyền đi khắp nơi, tạo nên một câu chuyện kinh dị được nhiều người biết đến. Sau lần đó chỉ có Kỳ gia may mắn chỉ bị phá hủy cơ đồ và vị chủ tộc, còn Kỳ Thuẫn đã mất tích không ai tìm thấy hắn.