Trước mặt người ngoài, bà vẫn không trực tiếp gọi con dâu, dù sao bà cũng không biết có hai đứa cháu gái Dương Dao Dao và Dương Kỳ Kỳ.
"Bạn gái của Dương Lỗi?"
Nghe vậy, sắc mặt Trương Hồng Anh hơi thay đổi: "Tiểu Lỗi yêu đương rồi sao?"
Trước đây, bà ta luôn muốn giới thiệu con gái họ hàng của mình với Dương Lỗi, nhưng bây giờ có vẻ như kế hoạch này đã thất bại.
"Đúng vậy."
Triệu Tố Lan mỉm cười, nói: "Là bạn gái thời đại học của nó."
Bà vừa nói chuyện, vừa bận rộn làm việc.
Hôm nay con dâu lần đầu về nhà, nhất định phải chuẩn bị thật tốt.
Đối với chuyện kinh hỉ mà Dương Lỗi nói tới, trong lòng bà cũng đang nghĩ tới, nhưng nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra.
Đúng lúc này, bên ngoài có một chiếc xe ba bánh chạy tới, người lái xe là cha của Dương Lỗi, Dương Viễn Minh.
Lúc này, trên xe ba gác có rất nhiều đồ. "Viễn Minh, ông mua hết đồ cần mua rồi chứ?" Triệu Tố Lan hỏi.
"Ừm, tôi mua hết về rồi." Trên mặt Dương Viễn Minh tràn đầy tươi cười.
Hiện tại ông không còn bao nhiêu áp lực nữa. Về phần ao cá, mỗi ngày ông cũng chỉ bỏ ra mấy tiếng đồng hồ đi làm, cũng không vất vả như trước nữa. Hiện tại con trai còn dẫn bạn gái về nhà, tâm trạng mỗi ngày của ông đều vui vẻ, tóc bạc trên đầu cũng có vẻ ít đi.
"Nếu đã mua về rồi, thì nhanh đi nấu cơm, nhất định phải hoàn thành xong xuôi trước khi Tiểu Lỗi và Tiểu Vũ về."
Cha Dương và mẹ Dương bắt đầu bận rộn.
Bọn họ mua một căn nhà ở trong huyện, nhưng căn nhà này vẫn chưa sửa sang lại, cho dù sửa sang lại cũng phải mấy tháng mới có thể ở được, cho nên bọn họ chỉ có thể ở tạm nhà cũ.
Dương Lỗi đã nói, lúc trước Tiểu Vũ còn từng đến thôn Dương Gia để tìm hắn, biết về tình huống trong nhà.
Điều này khiến Triệu Tố Lan thở dài, thật là một cô con dâu tốt.
Hai người bận rộn đến hơn mười một giờ.
"Tiểu Lỗi, khi nào thì con và Tiểu Vũ về đến nhà? Cha mẹ nấu cơm cũng gần xong rồi, chỉ đợi các con về thôi."
Nhìn một bàn đầy món ăn, Triệu Tố Lan thở phào nhẹ nhõm, bắt đầu gọi điện thoại.
“Mẹ, chúng con sắp tới rồi.” Dương Lỗi cười nói trong điện thoại: “Mẹ, mẹ phải chuẩn bị tinh thần tiếp nhận điều bất ngờ.”
Sau khi cúp điện thoại, mẹ Dương, Triệu Tố Lan vẫn giữ nụ cười trên môi. Bà nhìn Dương Viễn Minh, suy nghĩ một lúc rồi nói: " Viễn Minh, ông nói xem kinh hỉ mà Tiểu Lỗi nói là gì?"
Dương Viễn Minh cười nói: "Tiểu Lỗi và Tiểu Vũ rất nhanh sẽ về đến, bọn nó về đến không phải là sẽ biết ngay sao?"
Triệu Tố Lan phớt lờ lời nói của ông, bà vẫn đang suy nghĩ về nó. Đột nhiên hai mắt bà sáng lên, nói: "Chẳng lẽ Tiểu Vũ mang thai rồi?"
Theo lý mà nói con trai và con dâu trở về, thì có thể có bất ngờ gì? Bà không thể nghĩ ra bất cứ điều gì.
Nhưng con trai tìm thấy con dâu mấy ngày nay rồi, hiện tại mới trở về. Mấy ngày này, hoàn toàn có thể thụ thai một sinh mệnh nhỏ.
Mấu chốt là Triệu Tố Lan hoàn toàn không nghĩ ra được những khả năng khác, chỉ có khả năng này.
Nghe vậy, Dương Viễn Minh bất lực nhìn Triệu Tố Lan. Bà muốn có cháu đến phát điên rồi sao?
Ông cũng không phản bác.
"Nhất định là thế!"
Trong suy nghĩ của Triệu Tố Lan, điều này là có thể, sau đó càng trở nên chắc chắn.
Dương Viễn Minh không trả lời. Ông kiểm tra đồ đã mua, đột nhiên nói: "Tố Lan, vừa rồi tôi xem lại, trong nhà chưa mua đồ uống."
Lúc trước bọn họ đã tính rất nhiều đồ, đến bây giờ mới nhớ ra.
"Ai da, sao ông không nói sớm?" Nghe thấy Dương Viễn Minh nói như vậy, Triệu Tố Lan nhất thời có chút lo lắng.
"Ông ở nhà nấu đi, tôi đi mua!"
Xét về tài nghệ nấu nướng, Dương Viễn Minh tốt hơn bà, cho nên các món chính trong nhà đều là Dương Viễn Minh nấu. Bây giờ còn một món lớn cuối cùng, Dương Viễn Minh vẫn phải nấu.
Sau đó, Triệu Tố Lan vội vã ra ngoài.
"Tố Lan, bà đi đâu vậy?" Bên ngoài, Trương Hồng Anh cũng đang ở đó. Bà ta nhìn thấy dáng vẻ vội vàng của Dương Tố Lan, không khỏi cười hỏi.
Triệu Tố Lan vội vàng nói: "Tôi đến siêu thị trong thị trấn để mua chút đồ."
Thôn Dương Gia cách thị trấn gần nhất khoảng bảy, tám phút đi xe. Nghe Triệu Tố Lan nói, Trương Hồng Anh nói: "Tôi cũng có thứ cần mua, chúng ta cùng đi đi."
Cả hai cùng nhau đến thị trấn.
......
Lúc này, một chiếc ô tô chạy tới thị trấn Đào Viên, trên xe là Dương Lỗi, Tiêu Vũ và hai đứa trẻ.
"Cha, mẹ, khi nào chúng ta tới nơi?"
Trong xe, Dương Kỳ Kỳ ngáp một cái, không nhịn được hỏi.
Ngồi trên xe mấy tiếng đồng hồ, hiện tại cô bé rất muốn đi ngủ, nhưng ý nghĩ được nhìn thấy ông bà chống đỡ cho cô bé khỏi ngủ.
"Chúng ta đến thị trấn rồi, một lát nữa sẽ đến." Dương Lỗi cười nói.
Bên cạnh, Tiêu Vũ nhìn đồ mình mua, nói: "Thạch Đầu, bên kia có siêu thị, chúng ta đi siêu thị mua thêm chút đồ đi."
Lúc này, cô rõ ràng hơi căng thẳng rồi.
Con dâu lần đầu tiên gặp nhà chồng nhất định sẽ cảm thấy hồi hộp. Xét cho cùng cô vẫn không biết bố mẹ Dương Lỗi là người như thế nào? Có thích cô không? Team chúng mình biết quảng cáo Popup sẽ khiến Quý đọc giả khó chịu khi trải nghiệm, nhưng chúng mình đang gặp khó khăn về chi phí duy trì và phát triển website nên buộc phải chèn quảng cáo popup trong một vài tháng, chúng mình chân thành xin lỗi và mong Quý đọc giả thông cảm.
Hoặc nếu bạn cảm thấy phiền, bạn có thể ủng hộ đọc tại website khác trong hệ thống của chúng mình tại link tương ứng:https://lightnovel.vn/truyen/tu-gioi-giai-tri-den-nha-giau-so-1/chuong-89