Tứ Đại Học Đường

chương 8: cổ phần

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chị Alie nói cũng có lí, nếu đã dự fansign thì phải có quà chứ, dù gì cũng là fan Việt lần đầu gặp mặt Idol Hàn mà _ Emmy cười trong vô thức, đôi mắt nặng trĩu không mở ra được

Trích chap

--------------

Băng Băng lạnh lùng hỏi " Chúng mày không định học hay sao? "

Alie cười trừ " Chắc mày chưa hiểu luật ở trường rồi!!! Trường Royal thành lập ra khối mày cũng hiểu rõ nó gồm những khối nào rồi mà, khu vực chơi game này một khi đã thi đấu thì sẽ nhận được giải thưởng mà dĩ nhiên những lần nhận giải thưởng thì chúng ta có thể đi bất cứ đâu chỉ cần có thể thắng trận đấu đó, có nhiều lần thì phần thưởng thắng là đồ dùng, vật chất thì không nói, nhưng ông hiệu trưởng hói cho phép đi mà, chỉ là quanh quẩn trong vòng một tuần thôi, nếu đi quá lâu thì coi như bị đuổi học "

Băng Băng gật đầu " Nếu vậy thì cũng tốt "

Nhưng mà em thấy mấy chị đang làm cho chuyện thêm rắc rối!!? Sao không giao nhiệm vụ lần này cho em, em đảm bảo chúng ta vừa có vé đi máy bay, vừa có vé đi fansign mà còn vừa có tiền mua đồ ăn và quà cho Idol _ Emmy mạnh miệng nói

Nói thì dễ, nhưng làm thì mới khó, mày biết lần này mày phạm bao nhiêu tội rồi không? Mày tính đi xin tiền ông nội chứ gì, nằm mơ đi cưng không bao giờ ông cho đâu _ Alie khinh bỉ

Rồi chị xem em sẽ chứng minh cho chị thấy _ Emmy nhìn cô chị với ánh mắt chắc chắn

Được rồi, để tao xem mày làm được gì, mà thôi cũng muộn rồi, chị em mày về nhà ngủ đi _ Alie nói xong liền đứng dậy vươn vai

Emmy và Băng Băng thì kéo nhau đứng dậy, chào tạm biệt nhau xong thì mỗi người một đường

-------------

Tại biệt thự Trần, căn biệt thự bây giờ tối thui, không có một bóng người, vụ việc vừa rồi cũng đã được giải quyết xong, Băng Băng vừa về đến nhà liền bỏ mặc Emmy, mà lên thư phòng đọc sách tiếp

Nhỏ vào trong bếp tự pha cho mình một cốc cafe, vừa trở về bàn Emmy liền rút điện thoại trong túi ra rồi nhấn nhấn gì đó trên màn hình

-------------- Nội dung tin nhắn -------------

" Henry ca ca, cho tụi em vé được không? "

"......."

" Henry ca ca, cho tụi em vé đi mà "

"........"

" Ca mà không nói có nghĩa là đồng ý rồi đấy nhé "

" Ai nói? Là em tự nhận mà chứ có phải anh nói đâu, với lại anh không phải người giữ vé, muốn xin thì em tự nhắn tin với Kevin đi, nếu ngay từ đầu đồng ý xin lỗi Amia thì bây giờ đâu có gây ra xích mích cho cả bang, lần này mà em không ăn nói đàng hoàng, thì xác định trước đi, không những không có vé mà còn bị cư dân mạng ném đá nữa đó "

" Tại sao em phải xin lỗi cô ta trong khi em không làm sai?? Là cô ta vô lễ với chị Min mà "

" Sao em có thể đổ tội oan cho Amia như vậy được, tính khí của Amia đâu phải em không biết, cô Min gì đó cũng là người rất cọc cằn, bảo sao gia đình cứ muốn tống khứ ra khỏi nhà càng nhanh càng tốt "

" Nè!!!? Chị Min là người tốt nha? Mấy ca biết gì mà xúc phạm chị ấy như vậy, nếu không tin thì cứ chờ cuộc thi tìm hoa khôi năm nay đi rồi sẽ biết, em cũng tự tin khẳng định cho mọi người biết, lần này tốt nhất là hãy bảo vệ Amia đi, chị Min mà ra tay thì cô ta không còn là hoa khôi của trường nữa đâu, và tốt nhất là đừng có giở thủ đoạn "

" Được thôi, tụi anh chờ tin vui của mấy đứa "

" Còn nữa, nếu lần này chị Min mà thắng thì mấy ca phải đưa vé cho tụi em mà không cần bất cứ điều kiện gì, còn nếu chị Min thua thì em xin khẳng định với mọi người chân em vẫn sẽ đi bình thường, đầu gối em vẫn sẽ bằng nhau, cái bóng đèn nhà em nó vẫn sáng và đặc biệt là ngày em vẫn ăn đủ bữa "

" Cái này thì có được gọi là ăn gian không, thế chân em bình thường vẫn đi được mà, cái đầu gối thì dĩ nhiên phải bằng nhau rồi, cái bóng điện nhà em dù có hỏng thì vẫn có thợ sửa và đặc biệt là ngày nào mà em chẳng ăn bữa "

" Kệ miễn sao có điều kiện là được zòi , miễn bàn về vấn đề này, mai đã là ngày lễ tìm kiếm hoa khôi của Royal rồi, bọn em thách thức đội Điêu Thần "

" Được!!! Cứ để rồi xem "

--------------

Cuộc trò chuyện kết thúc, Emmy xoa xoa đôi mắt, nhỏ nhìn lên đồng hồ treo trên tường đã thấy kim dài chỉ :, ngáp ngắn ngáp dài, cố lết cái xác lên trên phòng nhưng khi đứng dậy thì đôi chân không cho phép bước đi, nhỏ ngã nhào xuống ghế bất chấp mọi địa hình không gian mà nhắm mắt ngủ ngon lành

-------------

:am trên chiếc giường trắng tinh, có một nàng công chúa đang say giấc nồng

" Reng reng " Đột nhiên chuông báo thức vang lên, nó đưa tay với lấy chiếc đồng hồ trên mặt bàn, một cái vung tay dứt khoát và " Bốp, choang " chiếc đồng hồ nằm yên vị dưới đất, mọi bộ phận đều rơi vương vãi trên sàn nhà, mặt kính thì vỡ tan

" Cạch " Cánh cửa phòng bật mở, người con trai với dáng người cao ráo chuẩn từng centimet bước đến chỗ nó, anh nhấc chiếc gối bị nó đạp xuống dưới đất lên

: rồi mà còn chưa chịu dậy, có muốn bị muộn học KHÔNG!!!! _ Giọng nói trầm ấm vang lên chữ cuối anh còn hét thật lớn khiến nó giật mình mà choàng tỉnh dậy

Bình thường nếu là người khác thì nó sẽ chẳng thèm quan tâm đến, nhưng giọng nói quen thuộc này thì nó không thể nào không phản ứng được, trong gia đình nó sợ nhất người đó là ông nội và anh trai, cũng như những gì mà mọi người thấy hàng ngày, đôi lúc thì anh trai nó rất quậy và nói về độ nhây thì không ai sánh bằng, nhưng đa phần anh chỉ làm vậy khi nó buồn hoặc có chuyện không vui thôi, một khi mà đã làm một việc gì đó quan trọng thì anh sẽ trở thành một con người lạnh lùng và lãnh khốc

Nó định ngồi nghỉ một chút nhưng khi đụng mặt ông anh trai yêu dấu thì chân cẳng chạy đi làm vệ sinh cá nhân

Leo đi ra ngoài, anh nhìn thấy cô người hầu liền nói " Cô vào chuẩn bị đồng phục cho Min đi, con bé sắp muộn học rồi "

Cô người hầu cúi người chào rồi theo lệnh anh mà đi vào phòng chuẩn bị quần áo cho nó

Sau một lúc lăn lộn trong nhà tắm cuối cùng nó cũng chịu lết xác ra ngoài, nó cầm lấy bộ quần áo đồng phục mà cô người hầu chuẩn bị sẵn trên giường rồi mặc vào, tuy là một bộ đồ bình thường và giản dị nhưng khi khoác lên người nó thì lại đẹp một cách thanh tao và nho nhã

Người ta thường có câu người đẹp vì lụa nhưng nếu nói về nó trong hoàn cảnh này thì phải là lụa đẹp vì người

------------

Sau khi làm xong mọi thủ tục nó cuối cùng cũng lết xác xuống dưới nhà, đứng ở trên cầu thang nó đã nhìn được khung cảnh một buổi sáng sớm của cả nhà, ông nội nó thì đang ngồi nhâm nhi ly cafe tay cầm tờ báo, anh trai nó thì đang ngồi ở bàn ăn sáng, ba mẹ nó chắc giờ cũng đang làm việc ở công ty, tuy là em út trong nhà nhưng nó còn nắm bặt được vài thông tin rằng ông sẽ cho cả anh em nó mỗi người giữ một nửa số cổ phần của Phạm Thị

Các cô người hầu đứng thành một hàng dài ở cầu thang cúi đầu chào nó " Tiểu thư chúc cô buổi sáng vui vẻ "

Nó khẽ gật đầu, nó nhìn xuống chỗ ông đang ngồi, không thấy có động tĩnh gì liền cười mỉm, bây giờ trong đầu nó đang có rất nhiều kế hoạch để trêu ông nội, nó rón rén đi ra đằng sau ghế của ông

HÙ!!!!! _ Nó giơ tay lên rồi đập bộp vào vai ông từ đằng sau, nó " hù " lớn một tiếng rồi cười khanh khách

Ông nội nó không những không sợ mà còn thản nhiên đặt tờ báo với ly cafe xuống, ông khều khều cánh tay nó, nó như hiểu ý liền đi đến ngồi xuống cạnh ông

Nó cười trừ " Có chuyện gì vậy ông? "

Leo con lại đây một chút _ Ông nội nó trầm giọng gọi

Leo đang ăn sáng, anh nghe thấy có người gọi mình liền đứng dậy đi đến cạnh ông rồi ngồi xuống đối diện với ông

Có chuyện gì vậy ạ? _ Leo hỏi

Ta có chuyện muốn nói với đứa đây, chuyện này ta đã bàn với đứa từ trước rồi, chính là chuyện về cổ phần, ta muốn mỗi đứa đều phải giữ một nửa cổ phần của công ty _ Ông nội nó nói

Nhưng......con còn nhỏ mà ông, chuyện giữ cổ phần hay là cứ để cho anh đi ạ? _ Nó hơi nhíu mày

Con không đủ thực lực để được giao một trọng trách nặng như vậy đâu ông _ Leo nói

Cái gì mà không đủ thực lực, Leo con là đứa cháu đích tôn của ông, từ nhỏ ta đã kèm cặp con rất nhiều thứ, nhất là về việc học con xem chẳng phải bây giờ con đang đứng nhất về khoa kinh tế còn gì _ Ông nói

Con không muốn theo cái công việc này đâu ông, con muốn được tham gia vào sân khấu điện ảnh, con đã đăng kí tham gia và thi thử rồi, họ nói con có thực lực để làm được điều đó và họ mong chờ rất nhiều ở con _ Leo nói

Ta đã nói bao nhiêu lần rồi, chuyện này không phải trò đùa đâu đứa, còn con nữa Leo con đừng có nuôi hi vọng có thể được lấn sân vào sân khấu điện ảnh, ta cấm con theo cái sự nghiệp đó, con phải nối nghiệp ta thì gia đình này và công ty của Phạm Thị mới đứng vững được _ Ông nói

Con thấy ông không nên ép anh quá, dù gì đó cũng là ước mơ của anh mà ông, nếu ông cứ ép tụi con phải tiếp quản cái công ty đó thì cũng được thôi, với một điều kiện là ông đừng ép con cưới tên kia nữa _ Nó mạnh dạn ra điều kiện với ông

Ông nhíu mày " Con đang nói gì vậy Min? Chuyện hôn nhân đâu phải muốn cưới là cưới, muốn hủy là hủy "

Vậy tại sao ông còn ép con cưới tên đó? _ Nó hơi gấp gáp

Ông thở dài " Ta....."

" Ding dong " Tiếng chuông cửa vô duyên vang lên, ông nội, Leo và nó đều nhìn về phía cửa gỗ

Chị người hầu đi đến cạnh cửa nhìn vào màn hình cảm ứng rồi hỏi " Ai vậy ạ? "

Biệt thự của bọn nó và bọn hắn đa số là dùng đồ cảm ứng và thứ tiện lợi, đảm bảo cho biệt thự nhất đó là tường an ninh và màn hình cảm ứng ở bên cạnh cửa, ở trong nhà có một cái màn hình cảm ứng được gắn cố định vào tường kích thước chỉ ở cỡ x không quá to cũng không quá nhỏ, ở bên ngoài cửa sắt cũng được gắn một cái ở cạnh tường dùng để giao tiếp ở đầu với nhau, cứ khi nào muốn vào căn nhà này nhất định phải cho chủ nhà biết danh tính thì mới được mở cửa

Alie đứng ngoài nhìn vào màn hình cảm ứng mà không nói lời nào

Hình ảnh Alie hiện lên trên màn hình, chị người hầu nhanh chóng chạy ra ngoài sân vườn, rồi đi đến cửa sắt mở cửa

Cả đứa bước vào trong sân vườn liền đứng hưởng thụ gió trời quên cả công việc chính

" Cạch " Cửa lớn mở ra đứa nó bước vào, nhìn thấy ông nội và Leo thì cúi đầu chào

Con chào ông, em chào anh _ Cả đứa đồng thanh rồi đi đến ngồi xuống bên cạnh Leo, nhỏ Emmy thì tí tởn chạy đến nhảy bổ lên ghế rồi tự nhiên mà gác chân lên người ông rồi ôm ấp

Nó nổi máu ghen " Ơ hay!!!? Cái nhà này hình như tao chết rồi ấy "

Alie và Leo nghe thấy nó nói vậy thì bật cười

Ông Phạm bị ôm chặt chỉ biết cười trừ, ông cố nhích cái tay còn lại ra xoa xoa đầu nó, ôm ấp một lúc Emmy cũng biết điều mà rời khỏi người ông

Mọi người đều ngồi nghiêm chỉnh nhìn sắc mặt không mấy vui vẻ của ông cháu nhà nó

Có chuyện gì vậy ạ? _ Băng Băng hiểu chuyện, nhỏ lễ phép hỏi ông

Ta muốn cho anh em nó giữ một nửa cổ phiếu của Phạm Thị nhưng cả đứa nó đều không đồng ý _ Ông thở dài

Lại là chuyện này? _ Alie bĩu môi

Lại là chuyện này? Ý mày là sao? _ Nó nhắc lại lời nói của Alie

Thì ông nội cũng mới bắt tao giữ một nửa cổ phiếu của Vũ Thị chứ còn gì nữa _ Alie nhăn mặt

Tao thì cũng đâu hơn gì chúng mày, ông nội cũng mới ép tao giữ / cổ phiếu của một chi nhánh nhỏ ông xây dựng bên Anh _ Băng Băng nói

Cái gì chi nhánh nhỏ mà cho mày tiếp quản hẳn / cơ á, đúng là không hổ danh Trần Tổng xếp thứ là đúng rồi_ Alie tỏ ra ngạc nhiên

Đó mấy con thấy chưa? Dù bằng tuổi nhau nhưng Trần Tổng đã cho Băng Băng đứng ra tiếp quản gần như / cái công ty rồi _ Ông nội nói

Nhưng đó chỉ là chi nhánh nhỏ thôi mà ông? _ Nó mè nheo

Em thấy bình thường mà? Giữ cổ phần chẳng phải rất tốt hay sao, vừa có chức có quyền trong công ty, mà còn vừa có thể thay cho ông tiếp quản công ty, chẳng phải sẽ giúp cho mọi người bớt đi một phần gánh nặng hay sao? _ Emmy đưa ra ý kiến cá nhân liền được ông tán thưởng

Ông vỗ tay bôm bốp, khen ngợi Emmy nhưng thực ra là có hàm ý trêu chọc mấy đứa " Mấy đứa nghe gì chưa, Emmy nó mới có tuổi mà đã hiểu chuyện như vậy, Emmy ông đánh giá cao bản thân con "

Ông nói xong liền giơ tay lên, Emmy hiểu ý nhỏ cũng giơ một tay lên rồi ông cháu high five với nhau

Cả con người còn lại chỉ biết ôm đầu mệt mỏi trước sự ngây ngô của Emmy

Leo giơ tay lên xem đồng hồ " Mấy đứa muộn học rồi đó, định không đến trường luôn hay sao vậy? "

Lời vừa dứt cả đứa như sực nhớ ra điều gì đó, đứa đứng bật dậy ôm lấy cái balo đeo lên vai rồi cúi đầu chào ông, không đợi ai kịp phản ứng gì đã chân cẳng chạy vèo ra ngoài, nó mở gara xe lên lấy trong đó ra chiếc moto hạng sang rồi chở Alie đến trường còn Băng Băng thì chở Emmy, cả đứa cứ vi vu trên đường hưởng thụ gió trời, đi đến đâu là mọi người lại giật mình vì động cơ xe nổ to hết cỡ

-------------

:am tại cổng trường Royal, bọn nó vừa đi đến trường liền vứt xe ở ngoài rồi nhờ bác bảo vệ cất xe hộ, đi từ bên ngoài cửa đã có nhiều thứ thu hút được ánh mắt của bọn nó, hôm nay chính là lễ hội của trường Royal, hôm nay sân trường đông kín người, các lớp tổ chức buôn bán đồ ăn ngoài trời, ở giữa thì khối thượng lưu đang sắp xếp ghế ngồi để tí toàn trường cùng nhau thưởng thức màn biểu diễn cuối cùng và cũng là cuộc thi tìm kiếm hoa khôi năm học , ở các lớp học của khối thượng lưu thì được trang trí một cách rất bắt mắt, nhưng đến khi nhìn sang khối cá biệt thì tồi tàn không thể chấp nhận được, toàn là ma quỷ rồi poster zombie, nói trắng ra thì đây không phải lễ hội mà là cái ngày lễ Halloween, bọn nó cũng muốn về lớp giúp đỡ bạn bè lắm nhưng mà bị mùi hương thơm của mấy quán ăn ở gần đó thu hút, mà dù gì cả bọn cũng chưa được ăn sáng trừ Emmy ra, tuy đã ăn sáng rồi nhưng khi nhìn thấy những thứ hấp dẫn đó thì cái bụng nhỏ lại réo lên đòi ăn, bọn nó nhìn xung quanh sân trường một lượt rồi nhanh chóng đi đến quán ăn của khối thượng lưu mà mua vài xiên cá viên chiên, ngồi ở một góc trong sân trường có thể thấy rõ được tất cả học sinh, mà hôm nay đặc biệt là còn có các học sinh của trường khác đến thăm quan và thưởng thức ẩm thực, văn nghệ và xem qua khu vực chơi game, cùng các club bóng đá, bóng rổ, bóng chuyền, bóng bàn của trường Royal

Truyện Chữ Hay