Chap : Nguy Hiểm Tuần trôi qua kể từ ngày NaYeon từ chối tình cảm của Huy , Cũng đã tuần Huy không đến trường . Sau tối hôm đó không một ai có thể liên lạc với Huy , cả tuần hắn không đi học , hắn bốc hơi hoàn toàn , công việc chuẩn bị cho lễ hội truyền thống cũng ngày càng bận rộn , chỉ còn tuần nữa thôi thì các nghi lễ cũng sẽ chuẩn bị khởi động Tuần qua Nayeon khá trầm ít nói , và lạnh hơn , tối hôm đó Nayeon về nhà và phát hiện ra cánh tay mình có rất nhiều máu mà tay nhỏ lại chả hề có vết thương nào cả , chỗ máu đó chỉ có thế là của Huy thôi . NaYeon khá lo lắng và áy náy với Huy dù không nói ra , sự mất tích của Huy làm cho nhỏ thấy vô cũng bất an và lo lắng , vì cứu nhỏ nên Huy mới bị vậy …… Sáng chủ nhật , mới snag sớm cả bọn đã rủ nhau đi chơi , vì không có tâm trạng nên Nayeon không đi mà một mình ra ngoài đi dạo Không khí buổi sáng sớm hơi se lạnh nhưng trong lành và yên tĩnh . Nayeon dảo bước trên con đường vắng , những cơn gió nhẹ nhàng phớt qua làm những chiếc lá xanh mơn mớn la vào nhau , những hạt sương trong veo còn đọng lại trên lá Dạo bước trên đường với những cảm xúc trái chiều . Mải mê với những suy nghĩ của mình mà Nayeon không nhận ra răng nay giờ phí sau nhỏ vài chiếc mô tô thể thao đang quan sat từng cử chỉ và hành động của nhỏ , chiếc xe mô tô cùng nhau ra hiệu rồi khởi động , những tiếng rú ga ầm ầm phá hỏng không gian tĩnh mịch và lôi nhỏ về hiện tại , khẽ quay đầu về phía sau , ngạc nhiên khi thấy mấy chiếc mô tô đó phóng như bay về phía mình , tạm thời chưa kịp phản ứng , người cứng đơ mắt nhắm tịt , do quá đột ngột chăng ….. A … VÈO…………………..VÈO ……………………….VÈO…………..VÈO…………… Những chiếc xe cứ nhằm vào Nayeon mà tiến tới , và đứng vào giây phút gần kệ thì ai đó đã kéo thật mạnh tay nhỏ vào kéo ra khỏi chỗ nguy hiển đó . Nayeon ngã xuống đường và nằm gọn trong vòng tay của ai đó Những chiếc mô tô kia cay cú nhìn lại rồi phóng đi thật nhanh -Sao rồi .- Mỹ Hạnh lạnh lùng hỏi qua điện thoại -Thưa chị bọn em đã hành độngtuy nhiên đến phút cuối ..—tên đàn em ngập ngừng nói -Bọn ăn hại , có đứa con gái mà xứ lí cũng không xong .- Mĩ Hành Gào lên qua điện thoại -Dạ không pahir do bọn em ,,,,,, nhỏ đó được anh Nam kéo ra ,, bọn em ,,,,,,,,- tên đó run run -Cái Gì .- Nhỏ Hạnh rít từng chữ -Bọn Em …….. -Được rồi , tính sau .- Nhỏ Hạnh nói rồi tắt máy luôn Quay lại phía NaYeon , sau khi mấy chiếc mô tô đó phóng qua thì vội ngồi dậy -Cám ơn anh .- NaYeon cảm ơn nhìn người đang ngồi dưới đường ( cưa nhìn thấy mặt ) -Hả là cậu sao .- Nayeon tiếp ngạc nhiên -Ừ câu có bị sao không .- Nhất Nam llo láng cho nó -Mình ổm cám ơn cậu .- NaYeon gượng cười -Đi đường phải cẩn thận chứ sao cậu lại bất cẩn thế đướng xá ở việt nam rất nguy hiểm .- Nam -Mình biết rồi cảm ơn cậu lần nữa nha . Tạm biết giờ mình phải về đây .- Nayeon -Để mình đưa cậu về .- Nam -Không cần đâu mình tự về được tạm biệt .- Nayeon nói rồi rời đi trước -Nhất Nam nhìn theo , rồi vui vẻ bước đi về