Editor:HamNguyet
"Tiểu Tử Tử,phân biệt hai ngày,thật sự là làm cho Thiên Công nhớ mong a~vì cái gì tiểu Tử Tử chỉ nhớ rõ tiểu Khiêm Khiêm lại không nhớ rõ người ta? Như vậy người ta sẽ thập phần thương tâm a ~" Mộ Thiên Công cười nói,tự nhiên quen thuộc đến ngồi bên cạnh Vương Tử bên,hai chân thon dài vắt chéo,một tay chống cằm nhìn Vương Tử tiếp tục nói:
"Tốt xấu gì chúng ta cũng là bằng hữu cùng chung hoạn nạn,nói như thế nào thì tiểu Tử Tử hẳn nên chia cho người ta một phần quan tâm a~ "
"Ngô...Ngươi tốt lắm,luyện khí bát giai." Nghe xong lời nói của Mộ Thiên Công,Vương Tử chỉ liếc mắt một cái liền nhìn ra Mộ Thiên Công hiện tại cùng Vệ Tử Sở giống nhau,đều là luyện khí bát giai.
"Ha hả ~nguyên lai tiểu Tử Tử vẫn quan tâm người ta a,đột nhiên cao hứng làm sao bây giờ?" Mộ Thiên Công cười diêm dúa lẳng lơ,thanh âm khêu gợi dẫn theo ý cười,giống như trưng cầu hỏi Vương Tử.
"Ha hả,yêu tinh chết tiệt!Nếu ngươi dám mở miệng nói chuyện,nắm đấm của bổn thiếu gia sẽ khiến cho ngươi cao hứng!"
Bên cạnh truyền đến thanh âm Vệ Tử Sở nghiến răng nghiến lợi,hắn đã nhẫn nại lâu lắm rồi được không!Yêu tinh chết tiệt này nhất định phải như vậy sao? Thằng nhãi này hiện tại càng thêm trở nên câu người,thời điểm từ bí cảnh đi ra ngoài,trên đường ai nhìn đến hắn đều kém chút nữa chảy máu mũi...Hỗn đản a! Hiện tại hắn hoàn toàn có lý do tin tưởng,yêu tinh chết tiệt kia có góc mặt nghiêng bốn mươi năm độ hoàn mĩ,ánh mắt đong đưa,móng vuốt thật dài chống cằm,cười đến run rẩy hết cả người,đây tuyệt đối là đang câu dẫn Vương Tử điện hạ nhà hắn a!Liếc mắt Vương Tử một cái,hoàn hảo hoàn hảo,Vương Tử điện hạ là người há có thể để yêu tinh chết tiệt hắn dễ dàng câu dẫn như vậy sao...hừ hừ!
"A? Tiểu Sở Sở ghen tị sao?" Mộ Thiên Công phảng phất không nghe được Vệ Tử Sở uy hiếp,chớp phượng mâu dài nhỏ hỏi.
"Đúng vậy a,bổn thiếu gia ghen tị! Muốn nếm thử hay không,chút ý hành quyền cường hoá của bản thiếu gia!Đảm bảo ngươi vừa lòng a!" Vệ Tử Sở nguy hiểm nói,đồng thời nắm tay bên cạnh người nắm chặt bị một vòng kim quang bao vây,mặt trên tản mát ra lực dẫn mạnh mẽ bá đạo khiến Vương Tử ghé mắt,cư nhiên Vệ Tử Sở thức tỉnh kim thuộc tính mạnh mẽ nhất trong ngũ hành linh căn! Hơn nữa linh căn thực tinh thuần,nghiễm nhiên là kim thuộc tính trong thiên linh căn.
(Thiên linh căn:t đã giải thích ở mấy chap đầu,b nào k dõ có thể lật xem lại)
"Tiểu Sở Sở, không nên hơi một tí là động thủ như vậy a ~tiểu Tử Tử không thích nam hài tử như vậy đâu" Mộ Thiên Công lại giống như không thấy được nắm tay nguy hiểm kia,không sợ chết tiếp tục khiêu khích,mắt thấy nắm tay Vệ Tử Sở hướng tới Mộ Thiên Công,nửa đường liền bị một thanh âm vang lên dừng lại.
"Đừng náo loạn!" Lý Chiến đứng ở cửa,hợp thời lên tiếng,nhấc chân đi hướng Vương Tử,ánh mắt nhìn Vương Tử nói:
"Vương Tử,đi xem Tử Khiêm "
"Lý Chiến!" Vệ Tử Sở sợ hãi kêu,"cạnh" một tiếng đứng lên ngăn cản lời nói kế tiếp của hắn.
"Tiểu Sở Sở,ngươi muốn cho ca ca của ngươi chết sao?" Mộ Thiên Công bên cạnh mặc dù đang cười,nhưng thanh âm lại lạnh lùng nói.
"Tử Khiêm ở đâu?" Vương Tử chỉ nhìn Lý Chiến hỏi.
"Đi theo ta" Lý Chiến nói,dẫn đầu đi ra cửa đi.
"Tiểu Sở Sở đi thôi,còn muốn ngồi ăn bữa sáng sao?" Nhìn hai người phía trước rời đi,Mộ Thiên Công tao nhã đứng dậy,đi đến bên người Vệ Tử Sở nói.
"Ca ca của ta,hắn không cho nói." Vệ Tử Sở do dự mà nói,lúc trước Vệ Tử Khiêm đã nói qua,một cửa này hắn muốn đích thân vượt qua,từ nhỏ đến lớn hắn chưa bao giờ kiên trì như vậy.
"Nếu Tử Khiêm an toàn,nhưng hiện tại,phải làm như vậy,đi thôi"Vệ Tử Phương vẫn luôn thủy chung đứng một bên đột nhiên lên tiếng,vỗ vỗ bả vai Vệ Tử Sở đi ra ngoài.
...
Vương Tử một đường đi theo Lý Chiến hướng chỗ sâu nhất trong Vệ trạch,từ khi Vương Tử đến đây cũng chưa bao giờ tới nơi này,mà Lý Chiến thân là người của Lý gia,lại đối với nơi này rất quen thuộc đường lối,càng đi vào trong chỗ sâu,người hầu càng ít,mà chỗ tối che dấu hơi thở càng cường đại,hai người đều không nói gì,đi tiếp qua một đoạn hành lang dài,lại nghênh diện một người tới,ở trước mặt hai người đứng lại,lễ phép nói:
"Lý công tử,Tử tiểu thư,chủ nhân nhà ta cho mời!"Là quản gia Vệ gia.
"Đi tìm Tử Khiêm trước" Lý Chiến nói,cũng không tiếp thu lời mời của quản gia,quản gia kia ẩn ẩn thở dài,trong mấy vị công tử thì khí thế của Lý Chiến là đáng sợ nhất,chỉ đứng im nơi đó thôi,không khí chung quanh cũng trở nên lạnh lẽo,hắn vừa mở miệng nói,liền giống như lệnh thần được trời sinh ra,làm người ta không dám cự tuyệt.
"Tránh ra!" Lý Chiến nói,hơi thở trên người đông lạnh hơn rất nhiều,hiện tại Tử Khiêm rất nguy hiểm,không thể trì hoãn được.
"Lý công tử,đại trưởng lão nói tính mạng Tử Khiêm thiếu gia không gặp nguy hiểm,thỉnh hai vị yên tâm dời bước đến chính sảnh." Quản gia bị khí thế Lý Chiến chấn động,kiên trì đem lời còn lại nói nốt.
"A,vậy tiểu Chiến Chiến yên tâm đi,nếu Tử Khiêm có việc gì,chúng ta liền đem đầu của hắn xuống làm bóng đá ~" Mộ Thiên Công theo kịp cười lạnh nói,ánh mắt dường như bố thí liếc mắt quản gia một cái.
"Ta lấy tính mạng đảm bảo,tính mạng Tử Khiêm thiếu gia không ngại!"Quản gia vội vàng cam đoan nói,Vệ Tử Khiêm tốt xấu gì cũng là thiếu gia Vệ gia,đại trưởng lão như thế nào có thể lấy chuyện này ra đùa giỡn!
Lý Chiến không nói gì,thay đổi phương hướng bước nhanh đi đến,Vương Tử không rõ tình huống,đành phải đi theo mấy người.
Chính sảnh là phòng tiếp khách,ngày đầu tiên Vương Tử đến Vệ gia cũng gặp đại trưởng lão Vệ gia ở trong này,mấy người đều không nói gì,lần lượt đi vào phòng tiếp khách,chỉ là Vương Tử vừa mới bước hai chân vào,liền gặp một đạo uy áp ngang trời xuất hiện thẳng bức Vương Tử,Vương Tử ngừng một chút! Ngẩng đầu nhìn lại,chỉ thấy đối diện là một lão nhân gia khuôn mặt hiền hoà,chòm râu hoa râm dài,đạo bào màu trắng sạch sẽ,ngồi bên tay trái song song là một nam nhân trung niên,mắt hổ uy nghiêm,bên phải cũng là một người nam nhân trung niên,trưởng thành có chút đáng chú ý,đôi mắt dài nhỏ có chút nếp nhăn,phụ trợ ý cười trên mặt thêm vài phần ý nhị.
Trong lòng Vương Tử thầm giật mình,ba người này chính là những người làm cho Vệ Tử Sở bọn họ thức tỉnh linh căn,trên người không cảm giác được hơi thở gì,nhưng tuyệt đối cao hơn Vương Tử ít nhất hai cấp bậc!Ngoài ba người ngồi trên thủ toạ ra,còn có thêm những người khác,trong đó bao gồm đại trưởng lão Vệ Sùng nàng đã gặp lúc trước.
Biểu tình Vương Tử không thay đổi chút nào,mặc mâu sâu không thấy đáy thản nhiên nhìn lướt qua bàn tay của một người,làm như đối diện với uy áp không thèm để ý chút nào,thong dong tiêu sái đi đến đứng lại bên người Lý Chiến,đã thấy ánh mắt Lý Chiến gắt gao nhìn chằm chằm Vương Tử,thẳng đến khi Vương Tử hảo hảo đứng ở bên cạnh hắn,Lý Chiến mới giống như yên tâm bình thường,quay đầu lại đối diện với ba người ngồi trên thủ toạ thi lễ nói:
"Ba vị lão tổ!"
Đúng vậy!Ba người ngồi trên thủ tọa chính là lão tổ tam đại gia tộc: Vệ gia, Lý gia, Mộ gia! Mấy tiểu bối nhất nhất thi lễ,cho dù đối mặt với ba vị lão tổ có thực lực cùng thân phận không thể khinh thường,mấy người vẫn thong dong tự nhiên,phong độ nhanh nhẹn.
"Ha hả,Vệ Kích,thừa nhận chính mình tài nghệ không bằng người liền tốt,khi dễ một tiểu hài tử cũng không e lệ!"Chỉ nghe một thanh âm mang cười vang lên,lão tổ Mộ gia ngồi ghế trái vung tay lên,áp lực giữa Vệ Kích cùng Vương Tử thoáng chốc tiêu tán. Mà người bị điểm danh Vệ Kích kia hai má ửng hồng,có điểm kinh ngạc,nhưng vẫn cố nói:
"Ai kêu tiểu hài tử này lợi hại như thế,ta chỉ muốn thử một chút!" Cũng không phải hắn khi dễ tiểu hài tử,chính là Vương Tử biểu hiện quá mức xuất sắc,tu vi của hắn là kết đan kỳ trung kỳ! Trước mặt tiểu hài tử nhìn không ra cấp bậc này cư nhiên có thể bình tĩnh đối mặt với uy áp của hắn như thế,thật sự là bất thường!
"Ha hả,Vương Tử,ngươi chính là tiểu hài tử mà Tuệ Viễn phương trượng đưa đến Vệ gia sao?" Lúc này lão nhân gia mặt mũi hiền lành mở miệng nói,ngữ khí hiền lành làm cho người ghé mắt.