"Tốt lắm" Vương Tử nói.
"Nga, vậy là tốt rồi, lại đây ngồi một chút đi,hai ca ca ta cũng ở đây "
Vệ Tử Sở mời đến,liền đi trước dẫn đường, Vương Tử đuổi kịp phía sau.
Đã không còn tán liễu che khuất, lúc này mới thấy bên trong sườn có thiết kế một bộ bàn ghế đá,người đứng lên chào hỏi chính là Vệ Tử Khiêm gặp hôm qua cùng một nam tử khác.
"Tử tiểu thư" Vệ Tử Khiêm cười chào hỏi, hắn vẫn mặc một thân bạch y,chỉ là khoác thêm một kiện ngoại sam mềm mại.
"Tử tiểu thư, ta gọi là Vệ Tử Phương, thật cao hứng khi được gặp ngươi"nam tử bên cạnh tự giới thiệu nói,khí chất nho nhã,cử chỉ lễ phép,trên mặt mang theo một bộ mắt kiếng tơ vàng, khiêm tốn cười chào hỏi.
"Xin chào "
Vương Tử nói,cũng không có lòng dạ nào nhiều lời, Vệ Tử Phương này thật ra cùng Vệ Phong giống nhau, nội liễm chứa mũi nhọn,kỹ xảo nói chuyện thuần thục, mà ngay cả độ cung khóe miệng cười cũng vừa phải, ánh mắt rất giống Vệ Phong, chính là dùng mắt kiếng che lên.
Vương Tử nhìn thoáng qua Vệ Tử Khiêm, phát hiện ánh mắt của hắn cũng rất giống Vệ Phong, dài nhỏ,đuôi mắt hơi chếch lên một chút,nhưng bên trong mềm mại hơn không ít,khi cười rộ lên lại cực kỳ ôn nhu làm cho người ta có cảm giác như đang tắm trong gió xuân.
"Tử tiểu thư mời ngồi "
Vệ Tử Khiêm nhường ghế thỉnh Vương Tử ngồi, nghiêng người che dấu hai má có chút nóng lên, không ai không biết hắn cho tới bây giờ luôn là người gặp biến không sợ hãi--Vệ Tử Khiêm...Mà ở dưới ánh mắt Vương Tử vừa mới đảo qua trong nháy mắt lại có chút khẩn trương không thôi.
"Ha hả, Tử tiểu thư mời ngồi đi,bình thường buổi sáng mấy người huynh đệ chúng ta thường hay đánh đánh quyền cùng chơi cờ, Tử tiểu thư chắc cảm thấy không được thú vị "
Vệ Tử Phương nói, đem bàn cờ đẩy ra một chút, đó là ván cờ hắn cùng Vệ Tử Khiêm chưa chơi xong.
Vương Tử ngồi xuống, ánh mắt nhìn bàn cờ vây kia.
"Tử tiểu thư đối với cờ vây cảm thấy hứng thú sao?" Vệ Tử Phương gặp Vương Tử nhìn ván cờ, liền hỏi nói.
"Ân" Vương Tử gật đầu.
"Ta đây bồi Tử tiểu thư ván cờ tiếp theo như thế nào?"
"Ta không biết chơi cờ "Vương Tử nói, nàng chỉ biết hạ quân kỳ, hơn nữa cũng không thích chơi cờ, chính là đơn thuần cảm thấy tò mò về cờ vây của Hoa Hạ mà thôi.
"Nga? Kia, ta cùng Tử Khiêm chơi tiếp ván này, Tử tiểu thư quan sát một chút?" Vệ Tử Phương dò hỏi, không nghĩ tới Vương Tử cư nhiên không biết chơi cờ.
"Các ngươi hạ hoàn bàn cờ này đi" Vương Tử nói.
"... Cũng tốt" Vệ Tử Phương dừng một chút đáp,lời nói Vương Tử rất ngắn gọn, hắn cần chính mình nên tự hiểu một chút.
Vương Tử nghe Vệ Tử Phương giảng giải, rất nhanh liền hiểu được quy tắc cờ vây, cờ vây đối với người bình thường mà nói, có lẽ bố cục có chút khó khăn,tâm tư công phòng cực kỳ kín đáo để hoàn thành, nhưng đối với người có tinh thần lực cường đại như Vương Tử mà nói,nếu nàng có thể trong nháy mắt nhớ kỹ một trận pháp phức tạp,thì khả năng tính toán không gian hình thành đã vô cùng thành thục.
Cờ vây đối với nàng cũng không khó,được coi như không có đối thủ, cũng chỉ sợ khó gặp gỡ được cường thủ, còn nhớ rõ trước kia hạ quân kỳ,cho tới bây giờ Cửu U đều không thắng được nàng, Vương Tử rũ mi mắt xuống,trong nháy mắt có chút xuất thần.
Không muốn xem bọn hắn chơi cờ, hai người đều chú trọng phòng thủ, tiến công chậm chạp, tuy rằng Vệ Tử Phương phòng thủ ngầm có thế công sắc bén, nhìn như ôn hòa, kỳ thật Vệ Tử Phương luôn đi một bước tập trung một bước, tuy rằng bố cục tốt lắm, nhưng Vương Tử cũng không thích, tâm tư quá mức phiền phức, băn khoăn thật mạnh.
Vương Tử không nghĩ nhìn nữa, quay đầu nhìn về phía Vệ Tử Sở đang đánh quyền bên kia, ân, so với vừa rồi tựa hồ đã khá hơn nhiều,đem quyền phong bảo hộ bản thân kín không kẽ hở, nhưng nếu đối với địch nhân tiến hành đả kích hữu hiệu, thuộc loại cứng rắn công, tuy rằng bộ quyền pháp này tuy rằng bá đạo, nhưng nếu gặp gỡ đối thủ có lực lượng lớn thì tuyệt đối là cường thủ...
Vương Tử đứng dậy hướng Vệ Tử Sở đi đến, mà Vệ Tử Sở tiếp tục luyện quyền, tựa hồ vẫn chưa phát hiện Vương Tử đi tới.
Khi tới gần Vệ Tử Sở, Vương Tử tụ lực thành quyền đột nhiên công hướng Vệ Tử Sở!