Sáng này, trước khi đồng hồ kịp đổ chuông, tôi đã thức dậy. Quay đầu lại nhìn, tôi nhận thấy mình đã dậy sớm hơn thường lệ hai phút. Giờ mà ngủ lại hẳn là khó lắm đây.
Không, trước hết là, Luna sẽ không để tôi ngủ lại đâu.
Không, trước hết là, Luna sẽ không để tôi ngủ lại đâu.
Gần đây, vì lý do nào đó mà Luna thường tấn công tôi bằng cách cù léc, chọc tôi, hoặc dí sát cả người em ấy vào tôi để đánh thức tôi.
Vì là Luna, mà có lẽ tôi đã đánh giá thấp em ấy, nhưng ngạc nhiên thay, em ấy lại làm khá tốt đấy chứ.
Bản thân Luna có thể không ngại, nhưng dí sát cả người em ấy vào tôi thì khá là khiêu khích đấy.
Thi thoảng bộ ngực hoành tráng của em ấy ụp vào mặt tôi, lúc đó thì kiểu gì tôi cũng phải thức dậy.
Có lẽ nhận thấy rằng nếu làm cách đấy thì tôi nhật định sẽ thức dậy, nên gần đây Luna bắt đầu thường xuyên dùng cách này. Vui thì vui thật, nhưng cũng xấu hổ nữa. Ngay khi nghĩ rằng hôm nay Luna cũng sẽ làm thế với tôi thì,
“Mh?”
Một cảm giác mềm mềm âm ấm kẹp lấy tay tôi.
“….Nazuna?”
Việc đánh thức tôi mỗi sáng đã bị Luna cướp mất, nên gần đây con bé bắt đầu lẻn vào giường tôi, nhằm khiến tôi chú ý nó nhiều hơn.
Vài ngày trước khi tôi thức dậy muộn, Nazuna thình lình xông vào phòng tôi và buồn bã nói “…Onii-chan, anh còn ngủ à.”. Rồi lủi thủi về phòng.
“Nazunya hư quá nha.”
“Mm~Shinobu~ Nữa đi~”
Chủ nhân của giọng nói lạ lẫm đầy khiêu khích này là một cô gái tóc màu bạch kim – Elni.
Miệng nhai nhóp nhép, hẳn nhỏ mơ mình đang ăn thứ gì đây.
Nhưng đồ ngủ kiểu gì thế này. Thay ra chiếc áo khoác màu vàng của mình, nhưng chả hiểu sao nhỏ lại đi mặc đồng phục thể dục, với cả quần bó vậy?
Trên áo nhỏ có viết “Elni”…nhưng hình như còn gì đó khác nữa.
Tôi nhìn kỹ hơn. Quần bó. Chủng loài đang đứng trên bờ vực tuyệt chủng. Một báu vật chứa đựng giấc mơ và hi vọng của mọi thằng đàn ông. Ahh, giờ mình phải làm sao đây? Có nên một lòng thành kính lập bàn thờ nó hay không đây?
“Không, không, không.”
Tôi khoanh tay lại trong vô thức. Nhưng vấn đề đây không phải là quần bó.
Xin lỗi những người cuồng quần bó nha, nhưng vấn đề đặt ra lúc này là Elni.
Sao nhỏ lại ngủ ở đây? Và thậm chí còn mặc quần bó nữa. Chuyện gì đang diễn ra thế này? Không lẽ Elni và mình lại tham gia giải đấu thể thao nào vào nửa đêm sao?
“…À, không. Giờ thì mình nhớ ra rồi.”
Tối qua Elni đột nhập vào nhà tôi qua đường cửa sổ và nói “Mình có cái DVD anime nè, ta xem chung đi”, vậy là cả hai đứa thức xem anime cả đêm.
Khoảng ba giờ sáng, dù buồn ngủ nhưng tôi vẫn cố giữ tỉnh táo, thấy vậy Elni nói “Nếu buồn ngủ thì cậu lên giường ngủ đi. Mình cũng sẽ ngủ ngay bây giờ thôi.” và rồi hai chúng tôi ngủ chung một giường. Vì quá buồn ngủ nên tôi quên cả việc từ chối nhỏ và chìm vào giấc ngủ.
“Ôi trời, vậy có sao đâu.”
Ý tôi là, Shinomun có làm gì đâu chứ. Tôi thở phào nhẹ nhõm, nhưng
“Shinobu-san, sáng rồi đó anh~”
Một giọng nói dịu dàng, theo sau là tiếng ai đó đang gõ cửa. Tôi hoảng loạn nhảy dựng lên. Giờ mình mới nghĩ ra, tình huống này kiểu gì cũng gây hiểu lầm cho mà xem.
“Onii-chan, sáng rồi đó ~ Hôm nay em cũng ở nhà cả ngày này~”
S-sao Nazuna cũng ở nhà cả ngày hôm nay chứ?
“Elni, dậy ngay. Dậy và biến khỏi đây ngay.”
Hoảng hốt tột độ, tôi lay Elni dậy, nhưng nhỏ vẫn chưa tỉnh ngủ hẳn nữa. Elni ôm chặt lấy tay tôi. Chỉ vài giây nữa thôi, tình hình sẽ còn tồi tệ hơn bây giờ. Mặt tái mét, tôi nỗ lực lay Elni dậy. Nhưng nhỏ lại ôm tay tôi chặt hơn và chẳng chịu bỏ ra cho.
Ngay lúc này, cửa phòng bật mở, Luna và Nazuna bước vào. Cả hai mỉm cười ấm áp, nói “Onii-chan~” và “Shinobu-san~”, nhưng ngay khi thấy Elni và tôi, cả hai người như bị đóng băng cùng nụ cười còn chưa kịp tắt. Giống như bị hóa đá vậy.
“…Một t-tên cuồng cosplay quần bó!”
Hồi phục đầu tiên, Luna kêu lên kinh ngạc. Nhưng chỉ trong phút chốc. Bỏ Nazuna vẫn còn đang hóa đá sang một bên,
“Em,em sẽ không thua đâu!”
Nắm chặt hai tay trước ngực, Luna tuyên bố.
Thế chính xác là em định chiến đấu trong cuộc chiến nào đây? Cuộc chiến quần bó á?
“Shinobu-san! Em sẽ không thua đâu!”
“Ơ-ờ. Anh không hiểu lắm, nhưng cố lên nhé.”
Đẩ bắt đầu, tôi động viên Luna.
…Nhưng rồi. Tôi khẽ thở dài.
Có vẻ như chuỗi ngày rắc rối của tôi cẫn còn tiếp tục đây.