Có lẽ đêm nay ta ph...ải ch...ết ở đây mất-tôi nói trong trạng thái run sợ và khủng hoảng tâm lý
_Đừng sợ,có thể hắn không biết ta ở đây đâu,hãy cầm cây thánh giá và cầu cho mọi chuyện đc tốt đẹp-Max nói nhỏ trấn an tôi
_ cảm giác run sợ đến với tôi.
Con yêu bố mẹ-Tôi cầm cây thánh giá và khóc.
Đó là buổi cắm trại khủng khiếp nhất trong đời tôi.Tối hôm đó,nhóm bọn tôi gồm Max,Jane,Will,và tôi đang quanh quần bên lửa trại tại cánh rừng ít ai biết đến.
Người yêu tôi là Will nói:Em có sợ không rồi rút cây thánh giá đeo ở cổ ra cầu nguyện.Tuy Max,Jane và tôi ko tin vào chúa nhưng tất cả đã quây lại và cầu nguyện điều tốt lành.
Max bỗng nảy ra ý tưởng đi vào rừng thám hiểm.Nhưng tôi đã từ chối vì sợ bóng tối.Thế là Max,Jane,Will đi vào rừng để tôi ở lại mình bên đống lửa.Ngồi mình bên đống lửa tôi tự ngĩ ra những truyện cười để trấn an mình.
Chạy đi!!!A...a...a.Phập phập
Tôi giật mình bởi tiếng hét,đó là tiếng Will.Khi chạy lại đằng đó thì thấy bóng đen đang cầm cây rùi chặt đôi đầu họ,rồi băm nát ra,máu bắn ra tung tóe.Quá hoảng sợ tôi đã chạy cho đến khi gặp ngôi nhà bỏ hoang rồi chui xuống gầm của ngôi nhà để trốn.Tôi vừa nằm vừa khóc cho đến khi thấy tiếng Max hét lên:Đợi tôi với Mary.Khi ngó ra thấy quần áo Max không dính tý máu nào tôi gọi anh chui xuống cùng rồi tôi hỏi:Anh ko thấy lạnh à?
Max trả lời:Không!!
Vài tháng sau có người phát hiện ra xác của bốn người trong rừng đó là Max,Will,Jane và Mary.Họ chết đều có cùng đặc điểm là mất đầu và đầu của họ bi băm nát ra.