Truyền Kiếm

chương 328: cuộc chiến đầu tiên dưới biển sâu

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Hải Nhãn?”

Không chỉ có Lưu Chấn Huyên mà ngay cả Mạc Vấn cũng lộ ra vẻ kinh dị. Hải Nhãn là thứ giống với Linh huyệt của linh mạch trên đất liền. Chúng không ngừng cung cấp linh khí cho sự sinh tồn và tiến hoá, có thể nói đây chính là căn cơ của biển cả. Đương nhiên, ở trong biển Hải Nhãn cũng không hiếm thấy, ngay tại chỗ khu vực phòng thủ do bọn hắn quản lý cũng có một cái Hải Nhãn Nhất giai Trung phẩm. Đó là trụ sở chính của bọn hắn, nên những đội viên mới tới này còn chưa thấy qua. Mà Hải Nhãn mấy người kia dùng để đổi mạng chắc chắn sẽ không phải là Hải Nhãn bình thường.

“Phẩm giai như nào?” Lưu Chấn Huyên hỏi.

“Tam giai! Là một Hải Nhãn Tam giai! Tuy chúng ta không có tới gần nhưng linh khí từ đó phát ra quả thật là Tam giai!” Hán tử gầy gò vội vàng nói.

“Hải Nhãn Tam giai?” Lưu Chấn Huyên nhếch miệng, dường như Linh huyệt phẩm cấp như vậy không đủ lọt vào mắt gã vậy.

Nhìn thấy biểu tình trên mặt của Lưu Chấn Huyên, hán tử gầy gò quýnh lên vội bổ sung: “Chỗ đó là do một con Bức Dực Hải Long Thú Nhị giai Siêu vị chiếm cứ, với năng lực của hai vị nhất định có thể đánh chết nó.”

“Bức Dực Hải Long Thú?” Lần này, trên mặt của Lưu Chấn Huyên lộ ra một tia hứng thú. Bức Dực Hải Long Thú trong tên gọi có thể có một chữ Long thì đương nhiên không phải Yêu thú bình thường, nó cũng coi như là một tộc đàn Hải Yêu tộc có huyết mạch cao cấp. Sau khi trưởng thành có thể tấn giai lên Tam giai Thượng vị, thậm chí một số con đặc biệt xuất chúng có thể đạt tới Tam giai Siêu vị, thậm chí có thể lên đến Tứ giai. Tộc này cũng là một trong những lực lượng trung kiên của Hải Yêu tộc.

Bức Dực Hải Long Thú mà tên hán tử gầy gò này nói hiển nhiên là vẫn còn nhỏ, song mặc dù là còn nhỏ nhưng toàn thân đều là bảo vật nha, xương sống lưng của nó là tài liệu tốt nhất để làm Long Cốt của Phi Vũ Kiếm Thuyền, lân giáp của nó lại càng là tài liệu để chế tạo Kiếm Đồ cùng Linh Giáp đỉnh cấp.

“Linh huyệt này nằm ở đâu? Ta đang cần một tấm da Yêu thú thích hợp để luyện chế Kiếm Đồ, da của Bức Dực Hải Long Thú này miễn cưỡng có thể dùng được.” Lưu Chấn Huyên nói.

Hán tử gầy gò cùng mấy người khác đều thở ra một hơi, chỉ cần đối phương hứng thú là được, cái mạng này xem như có thể giữ được rồi: “Dựa theo con đường trong bản đồ này là có thể kiếm được vị trí của Hải Nhãn.”

Hán tử gầy gò lấy ra một quả ngọc giản nhưng cũng không đưa qua mà cảnh giác nói: “Ngươi phải cam đoan không giết chúng ta.”

Lưu Chấn Huyên tỏ ra khó chịu rồi nhẹ gật đầu: “Được, ta cam đoan không giết các ngươi.”

Trên mặt hán tử gầy gò lộ ra nét vui vẻ, lúc này y mới ném ngọc giản qua, một đoàn tinh quang bao lấy ngọc giản đưa đến tay Lưu Chấn Huyên. Nhìn ngọc giản xong, Lưu Chấn Huyên có chút kinh ngạc, sau đó liếc nhìn đám người hán tử gầy gò: “Vận khí của các ngươi không tệ, nơi bí ẩn vậy mà cũng bị các ngươi phát hiện.”

Trên mặt hán tử gầy gò lộ ra một tia xấu hổ: “Chúng ta cũng là do tránh né chấp pháp đội của Kiếm Các lùng bắt, vô tình vào được bên trong, có thể thoát được một mạng hoàn toàn là do may mắn.”

Lưu Chấn Huyên phất tay gỡ bỏ cấm quang giam cầm sáu người: “Bản thiếu gia nói lời giữ lời, các ngươi đi đi.”

Sáu người cực kì vui mừng, cô ả xinh đẹp tên Bạch Lan ném cho Lưu Chấn Huyên ánh mắt đầy quyến rũ, âm thanh mê hoặc: “Đa tạ tiểu ca ca rồi, muội sẽ luôn nghĩ đến huynh.”

Lưu Chấn Huyên nghe xong rét lạnh một hồi, cường điệu nói: “Ngươi không cần nghĩ đến ta, ta hoàn toàn không hề hứng thú với phụ nữ ở tuổi này.”

Sáu người tự mình thúc dục Phi Toa gấp gáp độn ra phía xa, nhưng lúc bọn hắn cho rằng có thể chạy thoát thì một mảnh kiếm quang đen kịt bao phủ tầm nhìn của bọn hắn.

“Ngươi không giữ lời hứa!”

Tên hán tử kia trước khi chết không cam lòng gào thét lên nhưng ngay sau đó y liền bị kiếm quang xé nát.

Nhìn qua sáu người bị Sát Lục kiếm khí chém chết, Lưu Chấn Huyên nhún vai: “Ta đáp ứng buông tha các ngươi nhưng người khác không có đáp ứng nha.”

Mạc Vấn nhìn gã một cái, khí tức Sát Lục trên người dần thu liễm lại. Hắn đánh ra một đạo Kiếm ấn chữ “Thu” xuống Kiếm Đồ bên dưới, một tấm Kiếm Đồ mấy trăm trượng từ dưới bùn ở đáy biển bay lên sau đó nhanh chóng thu nhỏ lại, cuối cùng bay vào trong tay Mạc Vấn.

Đội viên của tiểu đội thứ năm cũng được giải thoát rồi nhao nhao đi ra, nhưng mà bọn hắn so với hào khí trước kia rõ ràng có sự thay đổi. Trác Dịch Thanh trên mặt lúc đỏ lúc trắng nhìn qua Mạc Vấn cùng Lưu Chấn Huyên bằng ánh mắt sợ hãi.

Trên đường trở về Mạc Vấn cùng Lưu Chấn Huyên vẫn luôn đi cuối, tên thiếu niên kia cũng nhắm mắt đi theo sau Lưu Chấn Huyên, nhưng lại luôn giữ khoảng cách mười trượng. Hai người đều không cướp quyền tiểu đội trưởng của Trác Dịch Thanh, vẫn luôn cho hắn chỉ huy đội ngũ nhưng hai người dần dần trở thái thượng hoàng của đội ngũ. Trác Dịch Thanh không dám đi sai bảo hai người, một ít quyết định cũng hỏi trước hai người mặc dù cả hai không hề hứng thú với hành động giả tạo của hắn.

“Mạc huynh, chuyện Hải Nhãn Tam giai huynh cho rằng có mấy phần có thể tin được?” Lưu Chấn Huyên chủ động hỏi Mạc Vấn, hai người cũng coi như có quan hệ chiến hữu với nhau, cho nên càng giúp nhau càng hiểu rõi thêm một ít chi tiết của đối phương thế nên hai người cũng cởi mở hơn rất nhiều.

“Bảy phần.” Mạc Vấn thản nhiên nói.

Con mắt Lưu Chấn Huyên sáng ngời: “Đúng là anh hùng với nhau thì cùng chung ý kiến, ta nghĩ tên kia không nói thật hoàn toàn. Con Bức Dực Hải Long Thú kia chỉ sợ không phải là Nhị giai Siêu vị, đương nhiên cũng có thể là có nguy hiểm khác, dù sao thì bọn chúng cũng không yên tâm nên đào sẵn hố để cho chúng ta nhảy xuống.”

Lưu Chấn Huyên càng nói càng hăng, cuối cùng đắc ý đập một quyền rồi nói: “Hừ hừ, nhưng mà sự việc có tính khiêu chiến như vậy mới thú vị, hắc hắc, ta rất hi vọng đó là một đầu Yêu thú Tam giai. Bây giờ thế nào? Mạc huynh có muốn cùng nhau đi hay không? Ta chỉ muốn phần da, những vật khác huynh cứ tùy ý chọn, dù lấy đi toàn bộ cũng không sao.”

Bảy tên đội viên ở phía trước nãy giờ vẫn luôn dựng thẳng lỗ tai lên nghe có cảm giác muốn phát điên, tính toán kiểu gì vậy hả? Nói một đầu Yêu thú Tam giai giống như là một con mồi săn dễ như trở bàn tay ai săn cũng được vậy! Tự đại cũng vừa phải thôi chứ?

Mạc Vấn nhìn gã một cái: “Ta sẽ xem xét.”

Mạc Vấn sẽ không vì nóng đầu mà nhất thời xúc động, hắn mặc dù có lòng tin đối với thực lực của mình nhưng tuyệt không tự đại. Chống lại tồn tại Tam giai có quá nhiều chuyện xấu không thể biết trước được, trước khi Diệt Sát Kiếm Đan ngưng tụ Sát Lục Kiếm Nguyên hắn không có ý định đi tới chỗ đó. Hơn nữa hắn cũng không phải muốn đầu Yêu thú Tam giai kia mà là cái Hải Nhãn Tam giai. Linh đảo ở hải ngoại trên cơ bản đều đã bị chiếm cứ, hắn cẩn thận suy tính qua thì nếu muốn tu luyện kiếm khí Ngũ Hành toàn bộ tới Kiếm Nguyên cần một lượng linh khí cực kì đáng sợ, không có linh mạch Tam giai trợ giúp, xác suất thành công chưa tới một thành. Chỗ Hải Nhãn Tam giai này chính là giải quyết vấn đề của hắn.

Lưu Chấn Huyên nhẹ gật đầu: “Cũng đúng, chuẩn bị sẵn sàng trước, Bức Dực Hải Long Thú cũng không phải Yêu thú bình thường. Ta có một chiêu kiếm thức cần tu luyện, nếu có thể tiến một bước thì càng nắm chắc. Quyết định vậy nha, chừng nào huynh chuẩn bị tốt thì tới tìm ta, trong thời gian ngắn ta sẽ không rời đi.”

Nhiệm vụ tuần tra mười hai canh giờ còn chưa kết thúc, mười người vẫn không thể trở về nơi đóng quân, chỉ có thể tiếp tục tuần tra.

Còn mấy canh giờ nữa là nhiệm vụ kết thúc, cấm bàn mọi người mang bên hông đột nhiên sáng lên linh quang màu đỏ tươi.

“Tín hiệu triệu tập khẩn cấp!”

Sắc mặt Trác Dịch Thanh biến hóa, y mở ra linh cấm liên hệ trực tiếp với trung đội, âm thanh Tề Lăng Sơn từ cấm bàn truyền ra: “Có chiến sự! Lập tức trở về nơi đóng quân không được sai sót!”

Mười người không dám chần chờ, vội vàng trở về nơi đóng quân ở núi san hô, bốn tiểu đội còn chờ cũng đã xuất phát.

Tề Lăng Sơn không kịp hỏi tình huống bọn hắn tuần tra mà trực tiếp thả Phi Toa cho trung đội trưởng: “Lập tức lên thuyền.”

Rất nhanh chiếc Phi Toa chở năm mươi mốt tên Linh Kiếm sư đi thẳng về hướng biển sâu.

Trên Phi Toa, Tề Lăng Sơn nói sơ qua về tình huống phát sinh: “Thung lũng Thiên Thạch có đại Yêu xâm lấn, toàn bộ đại đội thứ ba mươi chín bị điều động đi tiếp viện.”

“Khu vực chúng ta phòng thủ làm sao bây giờ?” Trác Dịch Thanh nhíu mày hỏi, vấn đề này hầu hết đội viên mới tới cũng nghi hoặc.

Tề Lăng Sơn nhìn y nói: “Khu vực phòng thủ sẽ có đại đội trưởng khác tiếp quản tạm thời. Có thể được phân đến đại đội ba mươi chín là vận may nhưng cũng là bất hạnh với các ngươi, một ngàn tám trăm đại đội ở Chiến trường Thâm Hải Huyết Hồn Hải này, chiến công của đại đội ba mươi chín chúng ta đứng đầu trong danh sách, đương nhiên tổn hại cũng trong trăm hạng đầu. Nói dễ hiểu thì chúng ta là pháo hôi.”

Bọn người Trác Dịch Thanh lập tức biến sắc.

Tề Lăng Sơn tiếp tục nói: “Cho nên đã đến chiến trường thì sống hay chết đều phó mặc cho số phận. Có di ngôn gì có thể khắc lại trên Kiếm Lệnh, thứ này rất khó bị phá hủy, tỉ lệ còn lại trên chiến trường còn cao hơn các ngươi nhiều.”

Tề Lăng Sơn nói câu sau cùng rồi cười đểu, chỉ là không ai cười nổi. Lần thứ nhất tiến vào Chiến Trường Thâm Hải, các đội viên trong lòng nặng trịch, có mấy người đã lấy Kiếm Lệnh gửi lạc ấn tin tức vào.

Lưu Chấn Huyên nhìn thiếu niên ở phía sau, nắm chặt bàn tay nhỏ của gã, khuôn mặt nhỏ nhắn vàng như nến tràn đầy vẻ khẩn trương không khỏi đè lên đầu gã. Lúc này đây không biết tại sao, thiếu niên không kháng cự mà để mặc cho đối phương dùng bàn tay mập mạp để lên đầu mình.

Một đường không ai nói chuyện, Phi Toa sau gần hai canh giờ, sâu dưới biển phía trước liền chảy ra một đạo huyết quang trùng thiên, hoàn toàn phủ lên và biến vùng biển phía trước trở thành một mảnh màu huyết hồng. Một cỗ khí tức sát phạt làm cho lòng người sợ run lao qua.

Tiếp tục bay hai khắc nữa, cảnh tượng phía trước càng ngày càng rõ ràng, đến cuối cùng một bức hoạ mỹ lệ thảm thiết cuộn tròn trải ra trước mặt mọi người. Vô cùng vô tận Yêu thú biển sâu, ngàn vạn Linh Kiếm sư ác chiến ở sâu trong nước, mắt thường căn bản trông không thấy bên cạnh, lọt vào trong tầm mắt chỉ có dày đặc yêu tôm yêu cua và thân ảnh Yêu thú biển sâu cùng từng đạo kiếm quang xé rách nước biển. Hơn vạn tên Linh Kiếm sư tạo thành phòng tuyến đơn bạc chắn sóng to gió lớn ở phía dưới, giống như lúc nào cũng có khả năng bị xé rách. Một tấm Kiếm Đồ kéo dài đạt tới vạn trượng bao trùm trên không chiến trường, rủ xuống một đạo linh quang nhu hòa màu xanh thẳm, gia trì trên người tất cả Linh Kiếm sư Nhân tộc. Mà ở trong Kiếm Đồ, Linh quang gia trì xuống, thực lực của mỗi một gã Linh Kiếm sư đều tăng vọt gấp hai ba lần, dường như đã tăng lên một cái cảnh giới, lực công kích cùng lực phòng ngự đều tăng cường mạnh mẽ.

“Kiếm Đồ Tứ giai!”

Đồng tử Mạc Vấn hơi co lại, tấm Kiếm Đồ này phóng thích khí tức tuyệt đối vượt qua Tam giai!

Tề Lăng Sơn đã khống chế được Phi Toa lướt hướng một góc biên giới chiến trường, ven đường từng chiếc từng chiếc Phi Toa giống bọn hắn như đúc cũng chạy nhanh về hướng kia. Đưa mắt nhìn lại, chỗ đó đã tụ tập ba bốn trăm chiếc Phi Toa như vậy, hơn nữa số lượng này vẫn còn gia tăng rất nhanh.

Tề Lăng Sơn điều khiển Phi Toa trực tiếp chạy nhanh đến trước mặt một gã Linh Kiếm sư trung niên Kiếm Cương Viên Mãn: “Trung đội thứ năm thuộc đại đội thứ ba mươi chín phục mệnh!”

Linh Kiếm sư trung niên nhẹ gật đầu: “Về hàng đi.”

Tề Lăng Sơn lập tức để Phi Toa lướt đến sau lưng Linh Kiếm sư trung niên, cùng đặt song song với ba chiếc Phi Toa khác.

Từng chiếc từng chiếc Phi Toa từ chiến trường bên ngoài xuyên thẳng qua mà đến, rất nhanh liền vượt qua số lượng một ngàn, chỗ đại đội thứ ba mươi chín của Mạc Vấn, toàn bộ năm chiếc Phi Toa cũng đã đến đông đủ. Mỗi một chiếc Phi Toa chở được năm mươi mốt người, nói cách khác tại đây đã tụ tập hơn năm vạn tên Linh Kiếm sư!

Đúng lúc này, một cỗ linh thức chấn động cường đại hàng lâm đến những Phi Toa vẫn còn đang tụ tập.

“Đại đội một đến năm mươi, lập tức tiếp viện cánh quân bên trái!”

Thanh âm uy nghiêm vang lên trong nội tâm mỗi một gã Linh Kiếm sư, để cho người chịu không được run rẩy trong nội tâm.

“Kiếm Thai cảnh!” Đồng tử Mạc Vấn co rút lại lần nữa. Lúc này đây, là thật sự cảm nhận được linh thức của cường giả Kiếm Thai cảnh, cường đại đến mức làm người khác hít thở khó khăn!

Hơn hai trăm chiếc Phi Toa lập tức từ trong đội ngũ bay ra, kể cả năm chiếc Phi Toa trong đại đội thứ ba mươi chín của Mạc Vấn, ở đằng kia dưới sự dẫn dắt của tên đại đội trưởng Kiếm Cương Viên Mãn bay về phía cánh quân bên trái của chiến trường.

Tình cảnh cánh quân bên trái của chiến trường đã tràn đầy nguy cơ, bị Yêu thú vạch ra được mấy cái lỗ hổng lớn, Hải tộc rậm rạp chằng chịt từ trong cái khe tràn vào. Hơn nữa lỗ hổng càng lúc càng lớn, rất nhanh sẽ lan tràn đến trung quân, đến lúc đó chỉ sợ toàn bộ phòng tuyến đều bị xé nứt.

Đám người Mạc Vấn hơn hai trăm chiếc Phi Toa rất nhanh liền lướt đến cạnh cánh quân bên trái chiến trường, hơn một vạn tên Linh Kiếm sư nhao nhao bỏ qua Phi Toa, xông vào trong chiến trường.

Trong nháy mắt tiến vào chiến trường, một cỗ khí tức sát phạt làm cho người hít thở không thông đập vào mặt. Mạc Vấn cảm giác lỗ chân lông toàn thân đều đang run rẩy, không phải sợ hãi, mà là hưng phấn, thân thể cùng linh hồn phát ra tiếng hoan hô tung tăng như chim sẻ, giống như kẻ lãng tử trở về quê cũ.

Mạc Vấn đột nhiên có loại ảo giác, hắn vốn là thuộc về nơi này. Mà Diệt Sát Kiếm Đan cùng Sát Lục Nguyên linh phản ứng càng thêm kịch liệt, hai thứ này bây giờ Mạc Vấn dùng bản tâm ý chí áp chế không nổi! Tiết lộ một tia ra ngoài!

Nhưng giờ phút này không có ai chú ý biến hóa của Mạc Vấn, bởi vì bọn hắn đã tiến vào chiến trường, trước mặt có một đoàn yêu tôm yêu cua đánh tới. Trong khoảnh khắc đánh giáp lá cà, từng đạo kiếm khí trong người Mạc Vấn kích động phát ra, chém vào trong bầy Yêu thú, nhấc lên mảng lớn huyết sóng!

Mạc Vấn rốt cục không hề áp chế phản ứng của thân thể, hắn phát ra một tiếng thét dài giống như kiếm ngân vang. Giống như đáp lại lời hắn, trong chiến trường đột nhiên có một hồi âm thanh kiếm minh dày đặc, phía dưới đáy biển, một chuôi Linh kiếm chìm nghỉm bị tàn phá như sống lại, chấn phá rêu bùn trên thân kiếm.

Ngay tại dưới thân Mạc Vấn, hơn mười thanh kiếm gãy phun ra tinh hoa Tàn Linh cuối cùng của mình, chui vào trong cơ thể Mạc Vấn.

Trong thức hải Mạc Vấn, chủ Nguyên linh biến thành bóng kiếm Kim Sắc ầm ầm vang lên, phóng xuất ra vạn đạo Kim Hà, tự động dung hợp những Tàn Linh kia vào.

“Giết!”

Mạc Vấn lần nữa phát ra một tiếng thét dài, Diệt Sát Kiếm Đan ở mắt trái thoáng hiện, Sát Lục kiếm khí ầm ầm bộc phát, cả người gần như trong nháy mắt biến thành gai nhím, toàn thân đều thoát ra kiếm quang đen kịt. Mấy chục con yêu tôm yêu cua nhào đầu về phía trước trực tiếp nát bấy.

Mạc Vấn liều mạng trực tiếp phóng về chỗ sâu trong bầy Yêu thú. Những nơi hắn đi qua huyết nhục bay tứ tung, không có một con Yêu thú nào có thể ngăn cản thân hình Mạc Vấn dù chỉ một lát.

Tề Lăng Sơn hoảng sợ nhìn qua thân ảnh biến mất trong thú triều Hải tộc: “Điều này sao có thể? Loại tu vi này...”

Không chỉ là gã, mà ngay cả Linh Kiếm sư khác của trung đội số năm cũng bị dọa, cả đám trợn mắt há hốc mồm, chỉ có Linh Kiếm sư của tiểu đội số năm là làm ra bộ dạng đương nhiên.

Cách đó không xa, Lưu Chấn Huyên trong mắt lộ ra một tia kinh dị, hiển nhiên gã còn chứng kiến nhiều hơn so với người khác, cũng càng thêm toàn diện, thật lâu về sau gã mới hít sâu một hơi: “Vậy mà thôn phệ Tàn Kiếm tàn linh! Đây là Kiếm Quyết gì?”

Mạc Vấn đã xông vào trong thú triều, bốn phương tám hướng tất cả đều là Yêu thú, ở chỗ này hắn rốt cuộc không hề cố kỵ, bắt đầu điên cuồng giết chóc. Diệt Sát Kiếm Đan bị hắn thôi phát đến mức tận cùng, Sát Lục kiếm khí không ngừng kích xạ ra từ trên người. Trước kia thôn phệ sát khí Hải Hồn Thảo có công dụng, liên tục không ngừng bổ sung tiêu hao của Diệt Sát Kiếm Đan, chuyển hóa thành Sát Lục kiếm khí. Lúc này đây, hắn không có sử dụng Sát Lục Nguyên linh Sát Lục Kiếm Ý, mà là hoàn toàn đắm chìm trong giết chóc, tinh tế cảm ngộ chân lý giết chóc, đây cách hắn cần phải trải qua nếu muốn đột phá Diệt Sát Kiếm Đan, giống như phá cảnh trong khi tu luyện Kiếm Đạo.

Giờ phút này Mạc Vấn hoàn toàn biến thành một cỗ máy giết chóc, hai tay hai chân hoặc là bất kỳ bộ phận nào trên người quán chú Sát Lục kiếm khí xong, đều có thể hóa thân thành Linh kiếm sắc bén nhất, chém giết xé rách từng đầu Yêu thú. Yêu thú dưới Nhị giai căn bản không có khả năng địch lại, ngay cả một ít Yêu thú Nhị giai cấp thấp, cũng không cách nào chống đỡ được một kích của hắn. Dẫu vậy, tại chiến tuyến kéo dài ngàn dặm, Mạc Vấn thật sự quá mức nhỏ bé, trong thú triều mãnh liệt không thu hút chút nào.

Nhìn chung toàn trường, cánh quân bên trái của Nhân tộc khi có một nhóm quân đầy đủ sức lực gia nhập của Mạc Vấn về sau lập tức ổn định lại, lỗ hổng bị xé rách kia cũng đã biến mất, toàn tuyến Hải tộc đều bị đuổi giết.

Ngay tại khoảng cách ngoài chiến trường mấy trăm dặm, ngoài hậu phương, có mấy trăm đầu Hải thú cực lớn hình thể vượt qua năm mươi trượng lẳng lặng lơ lửng trong nước biển. Trong đó trên người Cự thú có ba đầu đạt tới trăm trượng lại có ba thân ảnh thật nhỏ, đúng vậy, đúng là ba người.

Ba người này hai nam một nữ, nam cao lớn anh tuấn, nữ xinh đẹp động lòng người, thế nhưng nhóm này lại tạo cho người khác một loại cảm giác yêu dị. Trước mặt ba người, một mặt băng kính cực lớn dựng đứng, trên đó thình lình hiện ra toàn cảnh bản đồ tiền tuyến chiến trường.

Chứng kiến cánh quân bên trái đang xé mở lại bị chắn trở về, nữ tử nhăn nhíu mày, môi son khẽ mở, thanh âm như suối nước leng keng thanh thúy dễ nghe: “Xem ra những Yêu thú cấp thấp này vẫn không đáng tin cậy.”

Người này là một nữ tử có mái tóc dài màu lam uốn lượn rủ xuống đến thắt lưng, khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo lộ ra vẻ yêu dị. Nghe nàng nói, hai gã nam tử bên cạnh có một người trong đó gật đầu nói: “Những Yêu thú cấp thấp này đối với Yêu tộc cấp cao chúng ta chỉ là đồ ăn, nhưng quá nhiều cũng sẽ thành cỏ dại lan tràn, dùng cho việc tiêu hao chiến cùng Nhân tộc thì vừa vặn. Nhưng mà trên chiến trường, quyết định chính thức vẫn là những Yêu tộc cấp cao chúng ta.”

“Chờ đợi như vậy cũng không có kết quả, Yêu thú cấp thấp của chúng ta tuy vô cùng vô tận, nhưng Nhân tộc cũng sẽ không ngừng chạy đến. Thừa dịp binh lực Nhân tộc còn chưa điều động tới, nên để cho Yêu thú Tam giai ra tay đi.” Một nam tử khác nói.

“Cũng chỉ có thể như vậy.”

Nữ tử tóc xanh nhẹ gật đầu, môi son hồng nhuận phơn phớt hơi mở ra, một đạo sóng âm kỳ dị từ trong miệng phát ra, khuếch tán ra bốn phương tám hướng.

Mấy trăm đầu Yêu thú Tam giai bên người ngay ngắn run lên, sau đó chúng phát ra một tiếng gầm nhẹ, trong đầu buồn bực cùng nhau lao vọt tới chiến trường.

Truyện Chữ Hay