Truyền Kiếm

chương 289: oan ức

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Địa vực Tử Vân Tinh Các bao la rộng lớn, để tăng cường sức mạnh khống chế của đế quốc trung tâm Tử Vân với rất nhiều tiểu quốc xung quanh, Hội nghị Tinh Các đã cố ý thiết lập một tòa kiếm trận truyền tống cự ly trăm vạn dặm ở Hoàng thành đế đô Tử Vân đế quốc liên thông Tứ đại vực biên Đông Tây Nam Bắc. Những kiếm trận truyền tống này bình thường do từng Kiếm Tông của Tinh Các phái đệ tử liên thủ đóng giữ, không phải đệ tử Kiếm Tông Tinh Các, hoặc là không có dấu hiệu chứng minh của các đại Kiếm Tông thì bất luận kẻ nào cũng không được sử dụng, nhưng người được sử dụng cũng không phải miễn phí.Bởi vì cái giá để sử dụng truyền tống một lần quá lớn, tất cả đại Kiếm Tông sẽ không tùy tiện sử dụng kiếm trận này, cho nên khu vực truyền tống Hoàng thành thường rất vắng vẻ. Thế nhưng ngày hôm nay, một gã Linh Kiếm sư trung niên thần sắc lạnh lùng đột nhiên phủ xuống Kiếm đài trên truyền tống trận. Đệ tử canh gác của Kiếm Tông tại đây lập tức như mèo ngửi được mùi tanh, hai mắt sáng lên chạy ra nghênh đón.Ở trong một tòa đình các cách đó không xa, tất cả mười mấy tên đệ tử Kiếm Tông sau khi thấy vậy trong lòng bực bội mắng to một câu: "Đáng chết, hôm nay vừa vặn đến phiên những đứa láo lếu Dịch Thiên Kiếm Tông, may cho bọn chúng thật!""Người kia dừng bước!" Cầm đầu là một gã trưởng lão Nội Môn Dịch Thiên Kiếm Tông, hắn có chút dương dương đắc ý ngăn đường đi của người trung niên lạnh lùng lại.

Vị trung niên lạnh lùng hờ hững quét mắt nhìn gã một cái làm cho trong nội tâm vị trưởng lão Nội Môn Kiếm Cương sơ kỳ này đánh thót một cái, vội vàng rụt rụt cổ, nghi hoặc mắng một câu: "Gió ở đâu thổi lạnh thế?""Ta muốn sử dụng Truyền Tống Trận." Vị trung niên lạnh lùng khàn khàn thốt lên, dường như cuống họng bị thương chưa lành. Hai mắt vị trưởng lão kia sáng ngời, cố nén sự vui vẻ trong lòng, gã ngẩng đầu nghiêm nghị, tay trái vươn ra thuần thục dùng ngón tay cái chà xát ngón trỏ và ngón giữa [DG: động tác xin tiền].Vị trung niên lạnh lùng vung tay áo lên, một túi tiền màu đen liền xuất hiện trong tay gã trưởng lão.Nét cười trên khuôn mặt gã trưởng lão kia càng đậm, gã có thể cảm ứng được ở trong bao vải linh khí nồng đậm chấn động, tất cả đều là linh thạch Nhị giai, cả thảy mười khối! Đút nhanh túi tiền vào trong kiếm nang, gã trưởng lão rất hài lòng nhìn vị trung niên lạnh lùng: "Sử dụng kiếm trận truyền tống đúng không? Có chứng minh của đại Kiếm Tông nào không?"Vị trung niên lạnh lùng lần nữa vung ống tay áo, một khối Kiếm Lệnh màu u lam liền nhẹ nhàng bay ra.Gã trưởng lão tiện tay tiếp nhận, trên mặt ngơ ngác một chút, hiển nhiên đây là lần đầu tiên gã nhìn thấy Kiếm Lệnh màu u lam. "Kiếm Lệnh Thiên Trì Kiếm Tông?" Gã trưởng lão vừa tỏ ra sắc thái coi thường thì một luồng khí tức từ trong Kiếm Lệnh đánh vào linh hồn, linh tức băng hàn làm cho gã rùng mình một cái."Lão tổ Kiếm Nguyên!"Gã trưởng lão lập tức hít một hơi khí lạnh, linh tức lưu lại trong cái Kiếm Lệnh này tuyệt đối là của lão tổ Kiếm Nguyên hàng thật giá thật! Có lão tổ Kiếm Nguyên bảo đảm, mặc dù là Kiếm Nguyên vừa mới tấn chức đều có thể nghiền chết gã không khác gì dẫm chết một con kiếm là bao. Cuống quít đưa Kiếm Lệnh trả lại cho Mạc Vấn, gã còn chưa kịp nhìn kỹ các lạc ấn: "Vị kiếm hữu này, tin tức nghiệm chứng không sai, ngài là muốn truyền tống đến đâu? Mấy người? Giá cả chắc ngài cũng biết rồi a?""Một người, biên vực phía Nam." Vị trung niên lạnh lùng lần nữa vung tay ném đi, một viên linh thạch óng ánh sáng long lanh màu vàng đất kéo lê một đường vòng cung ưu mỹ rơi vào trong tay gã trưởng lão kia.

Hai mắt gã trưởng lão lóe sáng, một trảo nắm lấy giống như sợ bị người khác cướp đi mất. Cái này tuy là tiền thù lao sử dụng Truyền Tống Trận không có quan hệ gì với gã nhưng nắm trong tay một lúc cũng thoải mái lắm, linh thạch Tam giai cơ mà! Một vài vị Kiếm Cương yếu kém, chỉ sợ cả đời cũng không có cơ hội sờ linh thạch Tam giai!Kiếm đài Truyền tống là một cái đài cao tầm mười trượng, toàn thân được tạo từ một loại linh tài Nhị giai, trưởng lão Dịch Thiên Kiếm Tông ân cần khảm nhập năm miếng linh thạch Tam giai Ngũ Hành vào trong kiếm trận. Cự ly truyền tống xa hơn năm mười vạn dặm cần linh thạch Tam giai mới có thể thúc dục được, một tổ linh thạch năm khỏa có thể gánh chịu hai mươi người chỉnh thể truyền tống, truyền tống một người cũng tức là nói có thể liên tục truyền tống hai mươi người, tại đây sử dụng kiếm trận truyền tống một lần phải cần trả một viên Linh thạch Tam giai, có thể nói là lời lãi buôn bán chênh lệch đến bốn lần! Đương nhiên giá cao như vậy để cho Thượng Tông không thể làm quá phận gây ảnh hưởng tới sự phát triển của các địa vực, nhưng lại có thể khống chế từng cái vực biên. Một đạo ngũ thải quang trụ sáng chói bay thẳng lên trời, trong nháy mắt thân ảnh vị trung niên ở trong kiếm trận bị kéo dài vô hạn, cuối cùng đột nhiên biến mất.Gần như đồng thời ở cách đó mấy mươi vạn dặm, cường quốc Tần quốc ở biên vực phía Nam, trong cấm địa Hoàng thành, một đạo quang trụ năm màu phóng lên trời, vị trung niên lạnh lùng từ trong cột sáng bước ra.Hắn hờ hững nhìn lướt qua đám đệ tử đại Kiếm Tông đang xúm lại, kiếm nang bên hông lóe lên, một thanh phi kiếm Nhị giai Thượng phẩm xuất hiện ở dưới chân. Hắn hóa thành một đạo lưu quang bay thẳng đến chân trời.

Oanh! Kiếm trận phòng hộ Nhị giai Trung phẩm ở Hoàng thành bị hắn trực tiếp xé rách, xông qua khe hở, trong giây lát biến mất ở chân trời. Cách đó ngàn dặm, vị trung niên lạnh lùng hạ xuống ngọn núi ít người lui tới, hắn thu phi kiếm vào kiếm nang. Sau đó hắn thò tay tháo ra một chiếc mặt nạ mỏng như cánh ve, khuôn mặt lộ ra là Mạc Vấn.Tay phải vừa lật, một chiếc thú hạm hình tháp ba tầng xuất hiện trong tay, Ngân Quang điện quang lập loè, một con dị thú ngân lân một sừng đón gió phình lên, hóa thành một con Cự Thú cao năm trượng. Mạc Vấn một bước ngồi trên Đại Hôi, lấy từ trong kiếm nang một cái ngọc giản, đưa kiếm thức vào trong thăm dò. Tin tức hình dạng của ba mươi bảy quốc gia biên vực phía Đông Tử Vân Tinh Các hiện ra trong đầu.Nước Triệu chỉ là một tiểu quốc trong ba mươi bảy quốc gia trong đó, nó ở góc phía tây, tiếp giáp nước Tần và bảy quốc gia lớn nhỏ khác. Mạc Vấn hít sâu một hơi thu hồi ngọc giản vào kiếm nang. Hai cánh Lôi Dực Thôn Kim Thú chấn động, tốc độ tăng vọt, hóa thành một đạo Ngân Quang lao đi hướng về chân trời phía Tây... Ở Tử Vân sơn mạch, chủ phong Tinh Các.Một thân ảnh ngăn trước chiếc Tứ Dực Kiếm Thuyền khổng lồ, lăng không đứng đó."Ngân Ô Dương, bổn tọa cần một lời giải thích." Khuôn mặt Thái Thượng Đại trưởng lão Linh Dục Kiếm Tông sương lạnh.Một đạo linh thức chấn động ở trong Kiếm Thuyền truyền ra: "Tịch Ngọc Nghiên, bổn tọa không có gì để nói, không biết là không biết, ngươi dây dưa nữa cũng không được gì."

"Thời điểm La Âm Sơn gặp chuyện không may chỉ có một mình ngươi không có mặt ở chủ phong Tinh Các! Ngươi một câu không biết liền có thể giải thích sao?"Ở trong khoang hạch tâm của Kiếm Thuyền, ánh mắt Ngân Ô Dương âm trầm, sắc mặt còn nhợt nhạt như bị đại thương nguyên khí. Lực lượng của Linh kiếm Tam giai Hạ phẩm kết hợp hơn một ngàn miếng Yêu đan Nhất Nhị giai tự bạo có định hướng, đến Linh Kiếm sư cảnh giới Kiếm Nguyên Viên Mãn cũng chưa chắc có thể toàn thân trở ra, Ngân Ô Dương còn chưa tới Kiếm Nguyên Viên Mãn, mặc dù không bị chết nhưng bổn nguyên bị chấn thương nặng nề. Mấy ngày nay toàn bộ dùng để điều trị nội thương trong cơ thể, cái dạng này căn bản không có cách nào đi ra ngoài gặp người, mà bị một tiểu bối ám toán lại càng không là chuyện vẻ vang gì. Lão đành sống để bụng chết mang theo chứ không chịu nhận có mặt khi La Âm Sơn chết! "Tịch Ngọc Nghiên! Bổn tọa đã nói rồi, La Âm Sơn chết không có mảy may quan hệ với bổn tọa! Hôm đó bổn tọa cũng không tại hiện trường, ngươi tin cũng tốt, không tin cũng thế! Bổn tọa không có thời gian dây dưa cùng ngươi! Chúng ta đi!" Ngân Ô Dương cũng chẳng còn kiên nhẫn, không chỉ bị một tiểu bối ám toán thành công, còn phải chịu tiếng xấu thay cho người khác, đường đường là cường giả Kiếm Nguyên hậu kỳ đỉnh phong đã từng chịu thua thiệt thế chưa?Tứ Dực Kiếm Thuyền khổng lồ phụt ra linh khí cuồn cuộn, kiếm trận phòng ngự Tam giai Trung phẩm được triển khai toàn bộ, tăng thêm lực cấm chế trùng trùng điệp điệp, Tịch Ngọc Nghiên dù có thực lực Kiếm Nguyên hậu kỳ cũng không thể không tạm lánh mũi nhọn, trốn tránh qua một bên. Sau một khắc, Tứ Dực Kiếm Thuyền cũng đã phụt ra bốn đạo quang diễm, hóa thành lưu quang biến mất ở chân trời.Sắc mặt Tịch Ngọc Nghiên khó coi, nhìn chằm chằm vào lửa ở đuôi Kiếm Thuyền dần dần nhạt nhòa, vài đạo kiếm quang thăng lên. "Đại trưởng lão, làm sao bây giờ?"

Tịch Ngọc Nghiên hít sâu một hơi: "Đưa tin về tông môn, nhổ tất cả phân đàn ngầm của Diệu Dương Kiếm Tông tại Vu Linh Châu!"Sau khi thí luyện Ảo Cảnh chính thức chấm dứt, hai đại Kiếm Tông Linh Dục Kiếm Tông và Diệu Dương Kiếm Tông công khai tuyên bố quan hệ đối địch, mỗi bên triển khai nhổ hết những phân đàn thiết lập ngầm tại châu quận riêng phần mình khống chế, trong khoảng thời gian ngắn toàn bộ Tử Vân đế quốc thần hồn nát thần tính. Mạc Vấn lại thật không ngờ, Ngân Ô Dương vì mặt mũi của bản thân, thay mình cõng một cái oan ức lớn như vậy, mà cái chết của La Âm Sơn cũng bởi vì Tịch Ngọc Nghiên và Ngân Ô Dương tận lực giấu diếm nên sau một đoạn thời gian rất dài vẫn chưa ai biết được...Tại Tử Vân đế quốc, Cửu Hàn Châu, Lôi Minh Sơn.

Mười mấy tên Linh Kiếm sư Kiếm Mạch kỳ cẩn thận từng li từng tí lục lọi ở bên trong. "Liễu huynh, sơn cốc ngươi nói đến cùng ở chỗ nào? Chỗ này Quỷ Ảnh đều không có một cái nào, không phải là ngươi đang lừa bịp chúng ta đấy chứ?" Một gã Linh Kiếm sư Kiếm Mạch hậu kỳ không kiên nhẫn thốt lên.Một vị Linh Kiếm sư Kiếm Mạch hậu kỳ đi xa xa đằng trước vội vàng nói: "Nhanh lên, thì ở phía trước, các ngươi xem, hết ngọn núi kia là được."Theo hướng Linh Kiếm sư này chỉ điểm, quả thấy phía trước loáng thoáng có một ngọn núi đứng đó.

Chúng Linh Kiếm sư tinh thần chấn động, vội vàng bước chân nhanh hơn. Sau nửa canh giờ, mọi người xuất hiện ở chân núi này."Quả nhiên có một cái sơn cốc! Đi vào nhanh lên!"Mười mấy tên Linh Kiếm sư nối đuôi nhau nhảy vào miệng hang, khi chứng kiến tình cảnh trong sơn cốc cả đám ngưng cả thở. "Lôi Linh thảo! Nhiều Lôi Linh thảo như vậy!""Ha ha, phát tài rồi!"Trong sơn cốc này phương viên chỉ mấy trăm trượng, thế mà khắp nơi là Lôi Linh thảo tươi tốt. Tất cả mọi người kinh hỉ nhào tới, điên cuồng ngắt lấy, cực độ hưng phấn không có ai chú ý tới sấm sét vang dội bên ngoài, thỉnh thoảng đánh xuống tia chớp lại không có một đạo rơi nhập trong sơn cốc, cả tòa núi giống như một chốn bình yên không chịu ảnh hưởng nào của lôi lực cuồng bạo bên ngoài."Cái này là của ta! Buông tay! Có nghe hay không?""Con mẹ ngươi! Đây là lão tử hái trước!""Ngươi muốn chết sao? Dám đoạt đồ của lão tử hả?" Tranh chấp phát sinh cực kỳ đột ngột, một đạo kiếm quang bỗng nhiên bay lên, tiên huyết bắn lên. Mấy người tranh chấp làm cho diễn biến thành ra cuộc hỗn chiến của hơn mười người, không có đúng với sai, tất cả mọi người điên rồi giết đỏ cả mắt rồi, máu tươi nhỏ xuống đất ròng ròng, mặt đất như bọt biển hút tất cả máu huyết.

Bên ngoài chiến trường, vị được gọi là Liễu huynh làm người dẫn đường lạnh lùng nhìn chăm chú hết thảy, nhìn từng gã Linh Kiếm sư toàn thân đầy máu té trên mặt đất, cho đến lúc không còn có một người đứng thẳng.Người dẫn đường lúc này mới bước tới, rút Linh kiếm ra đâm từng kiếm trí mạng kết liễu những Linh Kiếm sư còn chưa tắt thở."Ngươi làm vô cùng tốt, nhưng chưa đủ! Bổn tọa cần giết nhiều nữa, càng nhiều máu tươi nữa!" Một cái thanh âm già nua truyền vào trong óc người dẫn đường. Hai mắt gã dẫn đường hiện ra tia máu, thành kính quỳ rạp xuống đất: "Chủ nhân, ngài nhẫn nại thêm thời gian nữa, nô bộc của ngài sẽ vì ngài đưa đến càng nhiều giết chóc và máu tươi nữa.""Ha ha ha ha, tốt! Chỉ cần bản tôn thoát khốn sẽ phong ngươi làm đệ nhất Huyết Vệ của bổn tọa! Dưới một người trên vạn người, ha ha ha ha..."Ở chỗ sâu trong Lôi Trì Lôi Minh Sơn, tiếng cười điên cuồng một hồi như sấm rền cuồn cuộn, át cả âm thanh Lôi Đình cuồng bạo...

Truyện Chữ Hay