Đạo Quý Thủy Thiên Lôi thứ nhất đánh xuống, Lôi Quang đen nhánh như Ngân Hà hiện ra, từ trong kiếp vân lóe ra phóng thẳng xuống đầu yêu mãng.
Yêu mãng giận dữ hét lên, nước trong hồ được yêu lực quán chú trở thành một thủy trụ chọc trời, mãnh liệt vọt tới lôi kiếp.
Cột nước sụp đổ, Lôi Quang cũng tiêu tán, nhưng đây chỉ là vừa mới bắt đầu. Đạo Thiên Lôi thứ nhất là yếu nhất, đằng sau còn có hai mươi sáu đạo, đạo sau mạnh hơn đạo trước, uy lực càng lúc càng gấp thước tăng cường!
Đúng lúc đạo lôi kiếp thứ hai chuẩn bị đánh xuống, trên ngọn núi một thân ảnh lay động, khống chế phi kiếm hóa thành một đạo lưu quang phóng về phía kiếp vân.
"Mạc Thu! Hắn muốn làm gì?"
"Điên rồi sao? Lại dám xông vào chỗ đang độ kiếp!"
"Hắn muốn chết sao?"
Phần đông thí luyện giả xôn xao, không riêng thế lực một phương Bạch Vô Ngân và Triệu Vô Cực, chính đám Mộ Dung Hinh của Thiên Trì Kiếm Tông cũng giật mình cả kinh. Thiên kiếp không phân biệt ai với ai, chỉ cần là trong phạm vi thì chính là kẻ phải chịu độ kiếp, căn cứ vào thực lực của người quấy nhiễu mà uy lực thiên kiếp tăng lên. Nói cách khác vốn là lôi kiếp uy lực một, nếu thêm một người rất có thể tăng cường đến hai! Bởi vậy, độ kiếp cũng kiêng kỵ nhất có người khác hỗ trợ, đây không phải là giúp, mà thành mình không muốn sống còn muốn kéo người khác chết theo!
Mạc Vấn đã xông đến phía dưới kiếp vân, đạo lôi kiếp thứ hai ầm ầm rơi xuống, nhưng bởi vì Mạc Vấn đến mà giữa đường phân nhánh, một đạo lôi kiếp thật nhỏ bổ về phía Mạc Vấn, đại bộ phận Lôi Quang vẫn rơi xuống trên thân yêu mãng phía dưới.
Loại Thiên Lôi thiên kiếp rất khác với Thiên Lôi tự nhiên sinh ra trong Thiên Địa. Thiên Lôi tự nhiên là Thiên Địa vô thức sinh ra, mà lôi kiếp thì là ý chí của Thiên Địa, ẩn chứa lực lượng hủy diệt cực đoan. Lực hủy diệt cực đoan nhưng cũng ẩn chứa sinh cơ khổng lồ nhất. Thân thể Mạc Vấn vừa lúc bị ô quang bổ trúng, toàn thân hiện ra từng đạo lôi văn Kim Sắc nhàn nhạt tham lam cắn nuốt Lôi Quang đen nhánh làm cho lôi văn Kim Sắc trở thành màu đen.
Kiếm thể của Mạc Vấn bây giờ nhận lôi kiếp của yêu thú tấn cấp Tam giai vẫn còn hơi miễn cưỡng. Trong nháy mắt toàn thân da tróc thịt bong, nhưng sinh cơ khổng lồ làm nó nhanh chóng hồi sinh lại chữa trị thân thể của hắn. Mạc Vấn nhắm chặt hai mắt, cảm nhận được lôi văn trên người đang chậm chạp ngưng tụ, như là lôi văn diễn sinh, hoặc như là hoàn thiện.
Thì ra là Thiên Địa Ngũ Hành, vạn vật đều có thuộc tính, mà ngay cả lôi kiếp cũng không ngoại lệ. Trong lòng Mạc Vấn có một tia thể ngộ, trước kia hắn cảm thấy khó có thể hiểu được chút gì lôi văn trên người, suy diễn cũng không thể nắm được, bây giờ cảm nhận được một ít pháp tắc ẩn trong Quý Thủy Thiên Lôi liền hiểu mình đến cùng thiếu khuyết cái gì. Lúc trước hắn tiếp nhận Thiên Lôi tự nhiên tẩy lễ, Thiên Lôi đó không có thuộc tính, lạc ấn lôi văn cũng có thể là không thuộc tính, cái này giống như làm một bức tranh chân dung, hình dáng đã vẽ xong, hiện tại chính là vẽ thêm vào hình dáng để hình thành một chân dung nhân vật sống động!
Cùng với cảm ngộ của Mạc Vấn, đạo lôi kiếp thứ ba cũng sắp rơi xuống, mạnh hơn đạo thứ hai nhiều, đồng thời cũng mang đến sinh cơ càng khổng lồ. Mệnh Nguyên của Mạc Vấn còn chưa hoàn toàn khôi phục, lần này sống lại với tốc độ cực nhanh, bên trong Nguyên Đan cũng tràn đầy Nguyên lực.
Nhìn điện xà trong kiếp vân bắn ra, Mạc Vấn tự nhiên nghĩ tới bộ Cuồng Đình Kiếm Quyết lấy được trong đại điện Tinh Các. Bộ Cuồng Đình Kiếm Quyết kia cũng nhắc đến thuộc tính Lôi, thế nhưng nó là bắt đầu từ cấp độ Dưỡng Kiếm. Đầu tiên phải tu luyện một bộ Kiếm Quyết thuộc tính Ngũ Hành, đến lúc ngưng tụ bổn mạng kiếm khí thì dẫn lôi sát nhập vào cơ thể để rèn luyện bổn mạng kiếm khí, cuối cùng hình thành một đạo Cuồng Đình kiếm khí thuộc tính Ngũ Hành, đó là lí do vì phải sáng tạo ra thuộc tính Lôi. Cuồng Đình Kiếm Quyết bắt đầu từ cấp độ Kiếm Mạch, nhưng Mạc Vấn lại có thuận lợi của Tiên Thiên, kiếp lôi Quý Thủy Lôi Kiếp không phải là Thiên Lôi thuộc tính Thủy chính tông nhất sao?
Về phần tu luyện Cuồng Đình Kiếm Quyết, Mạc Vấn vốn không có ý định tiếp tục bổ sung Cuồng Đình kiếm khí vào trong đan điền. Dù hắn thoát thai thành công, Cuồng Đình kiếm khí cũng sẽ không chung sống hoà bình với các loại kiếm khí khác, không chừng nó còn quấy cho đan điền của hắn loạn bậy. Không thể tu luyện bên trong đan điền thì phải nghĩ ra phương pháp khác. Phương pháp ngoại đan Diệt Sát Ngưng Đan Quyết làm cho hắn có suy nghĩ mới. Hiện tại lôi văn khắc sâu trên người của hắn, giống hệt như sát khí thì sao không rút những lôi văn này ra để ngưng tụ ra một viên đan bên ngoài?
Nghĩ đến là làm, Mạc Vấn lập tức bắt tay vào hành động.
Từng đạo từng đạo lôi kiếp rơi xuống, Mạc Vấn hoàn toàn bị một tầng Lôi Quang đen nhánh bao phủ, tạo thành một viên lôi cầu. Mà yêu mãng trong hồ càng lúc càng phải vận hết sức đối phó với lôi kiếp cuồng mãnh đánh xuống.
Khi chín đạo lôi kiếp thứ nhất chấm dứt, tuy lông tóc yêu mãng ít bị tổn thương, nhưng khí thế lại không bằng trước kia, ô quang bên ngoài thân cũng mờ đi rất nhiều. Tầng kiếp vân thứ nhất tán đi, tầng kiếp vân thứ hai hình thành, khí tức càng thêm đáng sợ, dường như tăng lên gấp đôi.
"Con yêu mãng này chết chắc rồi, luồng lôi kiếp thứ nhất đã tỏ ra mệt mỏi, có lẽ chống được đợt thứ ba cũng không tệ rồi." Bạch Vô Ngân tiếc nuối: "Hi vọng để lại ít đồ, đừng biến thành kiếp tro. Yêu thú Tam giai độ kiếp thất bại, toàn thi hài đều là bảo vật."
Hư Không Kiếm Tông và Diệu Dương Kiếm Tông chỉ nghĩ đến thi hài yêu mãng độ kiếp thất bại thì Thiên Trì Kiếm Tông lại cực kỳ lo lắng, nhìn chằm chằm vào thân ảnh bên trong Lôi Quang phía dưới kiếp vân, chỉ sợ cũng biến thành kiếp tro.
Đợt lôi kiếp thứ hai bắt đầu buông xuống, uy thế mạnh gấp đôi so với luồng thứ nhất làm cho kiếp lôi trên người Mạc Vấn cũng mạnh gấp đôi. Một đoàn Lôi Quang vốn là ổn định thiếu chút nữa bị đánh cho sụp đổ, nhưng cuối cùng vẫn ổn định lại được.
Trên ngọn núi, tất cả mọi người ngừng thở nhìn cảnh thiên kiếp như thể tận thế đến nơi. Yêu mãng đã không thể chịu nổi uy lực lôi kiếp. Lôi Lực tản mát xung quanh làm hồ nước bốc hơi, đất rung núi chuyển, yêu mãng bị đánh cho chìm xuống dưới hồ, lân giáp toàn thân tung bay, rên rỉ không ngớt.
"Mau nhìn đi! Đó là cái gì?"
Một gã thí luyện giả kinh hô, chỉ thấy Lôi Quang đột nhiên co vào bên trong, thân hình Mạc Vấn lại lộ ra ngoài, mà đoàn Lôi Quang kia vẫn còn tiếp tục co lại, cuối cùng co lại thành cỡ nửa quả trứng gà. Điện quang đen nhánh lơ lửng bốn phía trên đỉnh đầu Mạc Vấn, ẩn ẩn có thể nhìn thấy hạch tâm Kim Sắc bên trong, một mảnh lôi văn Kim Sắc dài hẹp nhạt ngưng tụ chính giữa tạo thành hạch tâm như lòng đỏ trứng.
Viên Lôi đan nổi lên trên nền trời, Mạc Vấn giống như Lôi Thần giáng thế, cả đám thí luyện giả nhìn tới mức ngây người.
"Điều khiển Lôi Lực! Không thể nào!" Mặt mũi Triệu Vô Cực tràn đầy kinh hãi.
Bạch Vô Ngân hít sâu một hơi thì thào nói: "Cuối cùng ta cũng hiểu vì sao hắn là đệ nhất Luận Kiếm Đại Hội."
Đợt kiếp lôi thứ hai lắng xuống, kiếp vân tán đi, lộ ra một tầng kiếp vân cuối cùng. Một luồng khí tức từ trên kiếp vân truyền xuống khiến cho da đầu căng ra, khí tức kiếp vân tăng lên gấp đôi lần nữa! Nói cách khác là gấp bốn lần luồng kiếp lôi thứ nhất!
"Đã xong! Mạc Thu gặp nguy hiểm!"
Dưới khí tức đáng sợ này, không ai tin tưởng Mạc Vấn còn có thể chống đỡ được, bởi vì vài đạo lôi kiếp đợt thứ hai, Mạc Vấn ứng phó đã như cố hết sức, mỗi một lần đều bị nổ da tróc thịt bong, mảng lớn huyết nhục hóa thành tro bụi. Tuy cuối cùng vẫn phục hồi như cũ, nhưng tốc độ phục hồi rõ ràng chậm hơn rất nhiều, nếu như đợt kiếp lôi thứ ba rơi xuống, có lẽ sẽ không cho hắn cơ hội phục hồi như cũ!
So với Mạc Vấn, yêu mãng trong hồ càng thêm thê thảm. Yêu thú có khả năng hồi lại rất nhanh nhưng cũng không thể so sánh với cái loại quái thai như Mạc Vấn, lân phiến toàn thân tróc ra ít nhất tám phần! Da thịt cháy đen từng mảng lớn, hơn nữa xương cốt cũng lộ cả ra ngoài, có thể nói hoàn toàn hấp hối. Mà khung cảnh bên hồ cũng xơ xác tiêu điều, nước trong hồ dường như bị bốc hơi một nửa, dải đất ven hồ phơi cả ra.
"Thực là tự muốn tìm chết, đùa với lửa sao? Hiện giờ dù muốn chạy ra thì kiếp vân cũng sẽ tự động đuổi theo hắn, mặc dù chạy trốn tới chân trời góc biển cũng trốn không thoát!" Một gã thí luyện giả Diệu Dương Kiếm Tông mở miệng mỉa mai.
Ánh mắt Mộ Dung Hinh lạnh như băng nhìn sang, tên thí luyện giả kia sợ run cả người.
Triệu Vô Cực tiến lên nửa bước, một luồng linh tức tuôn ra, triệt tiêu kiếm áp của Mộ Dung Hinh.
Thạch Trung Thiên và La Lưu Băng đồng thời tiến tới một bước, đứng hai bên Mộ Dung Hinh, thần sắc bất thiện chằm chằm vào Triệu Vô Cực.
Theo người chủ sự giằng co, các thí luyện giả khác cũng nhao nhao gia nhập, trong lúc nhất thời hình thành tình thế giương cung bạt kiếm trên ngọn núi.
Nhưng song phương còn chưa bộc phát xung đột thì ở nơi xa có biến hóa không ai tưởng tượng được.
Mạc Vấn không quan tâm tới lôi kiếp sắp bổ xuống, viên Lôi đan kia chìm vào trong cơ thể Mạc Vấn, cuối cùng từ từ dung hợp với con mắt bên phải, đồng thời con mắt bên trái cũng hiện lên một đạo hắc mang ẩn chứa huyết sắc. Một viên vụ đan đen kịt phóng xuất ra sát khí khôn cùng thoáng hiện hô ứng với lôi đan trong mắt bên phải.
Thu Lôi đan, Mạc Vấn điểm ngón chân một cái vọt về phía yêu mãng ở trong lòng hồ.
Con yêu mãng lập tức cảm thấy Mạc Vấn tới gần, nó gom hết tinh lực còn sót lại phun ra một đạo ô quang nhưng rõ ràng lực chưa đủ, đạo ô quang này uy lực kém hơn rất nhiều so với các đạo trước.
Mạc Vấn không tránh mà nâng cánh tay trái lên, một đạo kiếm khí Canh Tân Hỗn Kim bắn ra ngoài, ô quang bị kiếm quang màu trắng đục đơn giản xé rách. Sau một khắc Mạc Vấn chỉ còn cách yêu mãng chưa đến trăm trượng.
Yêu mãng dường như cũng cảm nhận được nguy cơ, vết thương chồng chất trên thân thể lại một lần nữa điên cuồng vặn vẹo, mực nước trong hồ còn một nửa sóng sánh điên cuồng, từng đạo sóng hung mãnh cuốn tới Mạc Vấn. Nhưng hiện tại yêu mãng chính là nỏ mạnh hết đà, thiên kiếp trên đỉnh đầu uy hiếp khiến nó không dám được ăn cả ngã về không, thủ đoạn tầm thường đã không thể phát ra nổi hiệu quả đối với Mạc Vấn, cái này liền cho Mạc Vấn cơ hội.
Một đạo kiếm quang bao phủ Lôi Quang màu đen đã phá vỡ tầng tầng sóng nước, chuẩn xác xuyên qua cái miệng rộng của yêu mãng, yêu mãng điên cuồng chợt khựng lại, cuối cùng vang lên một tiếng ầm ngã vào trong hồ nước. Hồ nước cuồng bạo mất đi yêu mãng khống chế, cũng dần dần trở lại bình thường.
Kiếp vân trên bầu trời đã mất đi mục tiêu khis tức sinh mệnh độ kiếp. Kiếp vân đợt thứ ba vừa mới ngưng tụ ra vài đạo lôi kiếp mãnh liệt lập loè, cuối cùng không hẹn mà tan. Mây đen tán đi, bầu trời lại nắng ráo sáng sủa lần nữa.
"Chết rồi hả?" Bạch Vô Ngân lạnh lùng nhìn thi thể yêu mãng trong hồ vẫn còn đứng thẳng có chút khó tin.
Đám thí luyện giả Hư Không Kiếm Tông và Thiên Trì Kiếm Tông cũng đình chỉ giằng co, nhìn qua hồ nước hơi ngẩn người. Ai cũng không ngờ được, một con có lẽ đã có thể xếp vào yêu thú yêu mãng Tam giai Hạ vị, vậy mà chết rồi! Không phải chết ở dưới thiên kiếp, mà là chết trong tay một vị Linh Kiếm sư!