Mạc Vấn đã thay đổi xong linh thạch trên cánh tay Khôi Lỗi, hắn trực tiếp phóng ra một đạo kiếm khí thẳng hướng thiếu niên tóc đỏ. Kiếm khí Canh Tân Hỗn Kim sắc bén xé rách không khí, như cầu vồng chia đôi bầu trời.
Thiếu niên tóc đỏ tức giận hừ lạnh một tiếng. Cuối cùng hắn cũng không dám ngạnh kháng, thân thể nhoáng một cái biến mất chỉ lưu lại một đạo Huyết ảnh, chân thân của hắn thì xuất hiện ở chỗ cách đó vài chục trượng. Nếu là kiếm khí thì cơ bản là không thể làm suy giảm bổn nguyên Huyết Thai của hắn, nhưng kiếm khí Canh Tân Hỗn Kim lại khác, trong đó có chứa một tia Âm Dương Tạo Hóa, loại lực lượng này có cấp độ tuyệt đối cao. Bổn nguyên Huyết Thai của hắn là loại cao cấp, nhưng cũng không dám va chạm trực tiếp với loại lực lượng này.
Tịch Vân sắc mặt tái nhợt, nàng ngã xuống đất, vốn do mất máu quá nhiều, hiện tại lại bị thiếu niên tóc đỏ cưỡng ép rút ra rất nhiều máu huyết. Nếu không phải thể chất của nàng đặc thù, đổi lại là một người bình thường khác có lẽ đã chết ngay tại chỗ rồi.
Khóe mắt Mạc Vấn run rẩy một chút, hắn cố kìm nén để không quay đầu lại nhìn nàng.
Ngâm!
Rốt cục thì Huyết Giao đã phá vỡ Nguyên Không Phá Hư Kiếm Võng từ bên trong thoát khốn ra ngoài. Nó tức giận lao tới chỗ Mạc Vấn, đuôi rắn dài nhỏ quất mạnh xuống, nhanh chóng đập vào chỗ Mạc Vấn đang đứng.
Mạc Vấn vội vàng né tránh, tránh thoát được chỗ hiểm thì lại bị đuôi rắn quất lên đầu vai. Nhất thời huyết nhục tê rần, một đoàn máu huyết cũng bị Huyết Giao đánh văng ra. Thân thể Mạc Vấn gấp rút lui lại hơn mười trượng, nhưng Huyết Giao đang thắng thế lao lên không buông tha, nó nhắm thẳng hướng Mạc Vấn mà lao đến. Cái miệng khổng lồ mở ra nhẹ nhàng đớp lấy Mạc Vấn.
Một cỗ lực lượng tác dụng lên thân thể Mạc Vấn không thua gì lúc thiếu niên tóc đỏ thôn phệ máu huyết. Mạc Vấn vẫn chưa kịp làm khép miệng vết thương trên vai thì đã tiếp tục có một mảng huyết vụ lớn bắn tung tóe xung quanh. Chúng hóa thành một vệt dài bị Huyết Giao nuốt vào trong bụng.
“Ân!”
Mạc Vấn kêu lên một tiếng buồn bực, hai mắt hắn hiện lên một tia ác ý. Bàn chân điểm một cái, Mạc Vấn dứt khoát lao vọt tới chỗ cái miệng khổng lồ của Huyết Giao. Hai cỗ lực lượng chồng chất lên nhau, gần như chỉ trong nháy mắt Mạc Vấn đã lao vào cái miệng khổng lồ của Huyết Giao.
Huyết Giao ngậm miệng lại, nó chép chép miệng tặc lưỡi, dường như có chút mê hoặc. Nhưng đúng lúc này có một đoàn Ngân Quang chói mắt xuất hiện từ phần bụng của Huyết Giao bay lên!
Ngâm ——
Huyết Giao ngâm lên một tiếng thống khổ, thân thể cao lớn của nó vặn vẹo kịch liệt. Cuối cùng Huyết Giao không thể không mở cái miệng rộng ra, nhổ mạnh một cái, cả đoàn ngân diễm lẫn một tầng huyết quang bị phun ra ngoài cùng nhau.
Thân thể Huyết Giao mạnh mẽ co rút lại một lần nữa, nó thu nhỏ lại còn chưa đến mười trượng! Thế nhưng giờ phút này Huyết Giao lại phẫn nộ cực kỳ, nó điên cuồng đánh về phía Mạc Vấn. Va chạm, quất đuôi, quấn quanh, tất cả chiêu số dùng để vật lộn đều được sử dụng toàn bộ, nhưng có một điều có thể khẳng định đó là nó không dám tùy tiện nuốt Mạc Vấn lần nữa.
Mạc Vấn cầm Lam Tinh kiếm trong tay, hắn xuất ra một tầng ngân diễm bao phủ thân kiếm, triển khai thân pháp bắt đầu du đấu với Huyết Giao. Đồng thời một đạo kiếm khí Canh Kim cũng được rót vào đỉnh Kiếm Đồ, Mạc Vấn kích phát Kiếm Đồ một lần nữa rồi ném tới chỗ thiếu niên tóc đỏ.
Một khi thủ đoạn thần thông của Kiếm Linh đã không có tác dụng, vậy chẳng khác nào hổ bị nhổ răng, bởi vì dù sao nó cũng không phải thật thể, cũng không phải Kiếm Linh Tứ giai chân chính, lại còn bị nội thương chưa lành. Cho nên Huyết Giao nhất thời không làm gì được Mạc Vấn, nó bị Mạc Vấn thiêu đốt bằng ngân diễm trên Lam Tinh kiếm lập tức thất bại lùi lại liên tiếp.
Huyết Giao gào thét liên tục, mấy lần nó muốn thôn phệ máu huyết của Mạc Vấn, nhưng chỉ cần há miệng ra là nó sẽ bị Mạc Vấn lao vào trong miệng. Huyết Giao sợ hãi đến mức chỉ còn biết nhanh chóng tranh thủ thời gian ngậm miệng lại. Đối mặt với Mạc Vấn là một việc khiến nó có cảm giác chó cắn gai nhím, không thể ngậm miệng được!
“Đáng chết!”
Thiếu niên tóc đỏ bị Nguyên Không Phá Hư Kiếm Võng bao phủ cũng đã phát hiện ra vấn đề này. Nếu cứ tiếp tục như vậy, đừng nói là nuốt chửng Mạc Vấn, mà ngược lại Kiếm Linh của hắn có thể sẽ bị hao tổn trực tiếp mà chết! Tình thế hiện tại thực sự là chảy máu tám đời mà! Hắn sao lại đụng phải một con quái vật như vậy chứ! Nếu là Linh Kiếm sư, cho dù là lão tổ Kiếm Nguyên sơ kỳ, dưới thủ đoạn của hắn cũng phải ân hận mà chết, nhưng hết lần này tới lần khác hắn lại gặp phải Mạc Vấn! Quả thực chính là khắc tinh vận mệnh của hắn mà!
Chín chuôi Nguyên Không Kiếm khí đan lại thành một mảnh lưới ánh sáng bao phủ hoàn toàn thiếu niên tóc đỏ lại, nhưng trên người hắn lại tuôn ra một tầng huyết quang mỏng, mặc cho kiếm võng sắc bén như nào cũng không thể phá vỡ tầng huyết quang này dù chỉ một chút. Dẫu vậy, hiển nhiên thiếu niên tóc đỏ cũng không muốn cưỡng ép đột phá Kiếm Đồ, hiện tại bổn nguyên Huyết Thai của hắn không thể tiêu hao chút nào được, ít nhất thì hắn cũng không muốn dốc sức liều mạng!
“Tất cả ra đây cho ta!”
Cuối cùng thiếu niên tóc đỏ cũng gầm lên giận dữ. Rất nhanh, trong cái hành lang duy nhất trên vách động truyền ra một hồi âm thanh sàn sạt dày đặc.
Tiếp đó vang lên một tiếng kêu như tiếng trẻ con khóc nỉ non, một con yêu nhện cực lớn bằng một ngọn núi nhỏ chui ra từ trong cửa động. Phía sau nó còn có hơn trăm con yêu nhện khác chạy theo, gần như tất cả yêu nhện Nhất, Nhị giai đều được điều động đến, trên mỗi cái càng chân yêu nhện đều ôm hai cái kén nhộng. Rất nhanh bọn chúng đã bò đầy trong vách động.
“Tên tiểu bối đáng chết! Bởi vì ngươi mà bản tôn không thể không đụng tới đám Huyết Nguyên kém chất lượng này! Đáng chết! Bản tôn nhất định phải bắt nhốt ngươi, nuôi sống rồi lấy máu hàng ngày!”
Thiếu niên tóc đỏ nổi giận gầm lên một tiếng, hắn phát động huyết công quỷ dị, có chừng hơn mười cái kén nhộng cùng nổ tung một lúc. Thí luyện giả bên trong kén lập tức bị rút hết máu huyết, hơn mười đoàn máu huyết như con rắn bay múa trên không, đột nhiên bắn thẳng về phía thiếu niên tóc đỏ. Hiển nhiên, Linh Kiếm sư có tu vi càng thấp, tư chất càng chênh lệch thì sức chống cự đối với huyết công quỷ dị của thiếu niên tóc đỏ càng yếu, gần như là trong nháy mắt, hơn mười thí luyện giả liền bị biến thành xương khô. Mạc Vấn căn bản không kịp ngăn cản.
Hơn mười con huyết xà đơn giản xuyên thủng Phá Hư Kiếm Võng, chúng phóng tới hội tụ chỗ thiếu niên tóc đỏ. Một thanh huyết kiếm được tạo thành từ máu huyết nhanh chóng thành hình!
“Phá cho bản tôn…!”
Huyết quang của huyết kiếm trong lòng bàn tay thiếu niên tóc đỏ nhanh chóng phóng đại, phóng xuất ra kiếm quang màu máu đáng sợ. Từ lúc đó, Nguyên Không Phá Hư Kiếm Võng trực tiếp bị xé rách.
“Tiếp tục!”
Trong mắt thiếu niên tóc đỏ hừng hực huyết quang, tiếp tục có hơn mười cái kén nhộng nữa nổ tung, máu huyết của hơn mười thí luyện giả lần nữa ngưng tụ lại thành một đạo Kiếm Nguyên huyết tinh.
“Mẹ kiếp!”
Mạc Vấn tức giận bừng bừng, khóe mắt hắn nhìn lướt qua Tịch Vân. Tất cả kén nhộng treo trên mái vòm huyệt động đều đã bị tháo xuống, ngân diễm trên thân Lam Tinh kiếm bùng lên, Huyết Giao sợ tới mức vội vàng lui về phía sau tránh né. Sau đó, Mạc Vấn thừa cơ lấy ra một thanh Linh kiếm Nhất giai Thượng phẩm thuộc tính Thổ từ trong kiếm nang, nhoáng cái thanh kiếm đã cắm sâu vào mặt đất dưới chân.
“Thất Tinh kiếm trận! Mở cho ta!”
Ầm ầm ——
Toàn bộ động quật đều chấn động mạnh, bảy cỗ linh lực thuộc tính Thổ nồng hậu dày đặc phóng đến từ một quỹ tích không rõ, toàn bộ tụ tập đến trên thanh Linh kiếm thuộc tính Thổ trước mắt Mạc Vấn. Chuôi Linh kiếm Nhất giai Thượng phẩm này ẩn chứa linh lực, trong nháy mắt đã đột phá cấp độ Nhất giai, đạt đến Nhị giai, sau đó nó chậm rãi tiến đến Nhị giai đỉnh phong. Cho đến lúc gần đạt Tam giai mới dừng lại!
Răng rắc ——
Một thanh âm thanh thúy vang vọng, trên thân Linh kiếm xuất hiện vài vết rách. Hiển nhiên là nó không thể thừa nhận được lực lượng cấp độ này! Trong thân Linh kiếm ẩn chứa luồng linh lực nồng hậu cuồn cuộn, để lộ ra một cỗ khí tức cuồng bạo. Đây chính là kiếm trận Thất Tinh Xu Cơ Định Sát do lực lượng của tất cả bốn mươi chín khỏa yêu đan hợp lại mới có thể hình thành ngụy Linh kiếm Tam giai!
“Ngoan cố chống cự!” Thiếu niên tóc đỏ khinh thường hừ lạnh một tiếng. Kiếm Nguyên huyết tinh vừa mới ngưng tụ liền biến thanh một tia máu chém về phía Mạc Vấn.
Mạc Vấn nắm lấy chuôi thanh Linh kiếm ngụy Tam giai thuộc tính Thổ, mạnh mẽ rút ra, một đạo kiếm quang sáng chói thâm trầm bắn phá ra ngoài.
Hai đạo kiếm quang lập tức va chạm với nhau, tạo thành chấn động mãnh liệt. Đây hoàn toàn là va chạm cấp độ Kiếm Nguyên! Động quật diện tích mấy trăm trượng bỗng trở nên vô cùng nhỏ hẹp, sóng xung kích cuồng bạo không thể biểu hiện hết, chỉ có thể tàn sát bừa bãi trong động quật. Đám yêu nhện đang bám dính trên vách đá hoàn toàn gặp phải tai ương, ầm ầm rớt xuống đất như miếng sủi cảo, từng khối nham thạch cực lớn cũng bị đánh tróc xuống. Đợi cho Phong Bạo qua đi, trên vách động chỉ còn lại hơn bốn mươi con yêu nhện đã ngoài Nhị giai Trung vị là hoàn hảo.
“Bắt lấy Kiếm Đồ.”
Sau khi đã ngăn được lực trùng kích, Mạc Vấn cầm Nguyên Không Phá Hư Kiếm Đồ trực tiếp ném cho Tịch Vân. Bộ Kiếm Đồ này trong tay hắn tối đa chỉ có thể phát huy ra được một nửa uy lực mà thôi, bởi vì bản thân hắn không có kiếm khí thuộc tính Kim để thúc dục Kiếm Đồ, hắn chỉ có thể dùng kiếm khí Canh Kim trên cánh tay Khôi Lỗi để gián tiếp khống chế, rất bất tiện.
Tịch Vân tiếp nhận Kiếm Đồ, ánh mắt nàng lộ ra một tia dị sắc. Bản thân nàng là thân thể Tiên Thiên Kim Linh, tự nhiên có cảm ứng siêu phàm đối với Kiếm Đồ Tam giai thuộc tính Kim, lập tức có thể cảm thấy sự bất phàm của Kiếm Đồ này! Đồng thời nàng cũng cảm giác được Kiếm Đồ truyền lại một hồi chấn động sung sướng, dường như nó cam tâm tình nguyện ở lại trong tay Tịch Vân.
Gần như là vô sự tự thông (không làm gì, tự động thông hiểu), Tịch Vân rót kiếm khí của mình vào trong Kiếm Đồ. Tấm Kiếm Đồ màu trắng bạc này lập tức đại phát linh quang, xoát một tiếng liền mở rộng ra tầm mười trượng. Từng đạo kiếm quang màu trắng rủ xuống, lập tức đan vào nhau tạo thành một mảnh võng kiếm cực lớn. Một phần nhỏ phân ra cứu mấy cái kén nhộng, còn lại đa số võng kiếm lao tới chụp lên đầu đám yêu nhện đằng kia.
Mạc Vấn không hề lo lắng cho Tịch Vân, có Kiếm Đồ Tam giai trong tay, đám yêu nhện đã không thể uy hiếp nàng bao nhiêu nữa. Mặc dù có là con nhện mẫu kia thì cũng không nhất định có thể toàn thân thoát khỏi Phá Hư Kiếm Võng giảo sát.
Có Linh kiếm ngụy Tam giai trong tay, Mạc Vấn được một cỗ linh lực khổng lồ kéo lên trực tiếp lơ lửng trên không. Đây là độc quyền của Linh Kiếm sư Kiếm Nguyên cảnh, lăng không hư độ! Mạc Vấn có thể làm được điều đó là nhờ vào chuôi Linh kiếm bị thúc đẩy lên Tam giai này.
Ngâm!
Huyết Giao đánh về phía Mạc Vấn lần nữa, Linh kiếm thuộc tính Thổ trong tay Mạc Vấn vẽ lên một cái, một đạo kiếm quang sáng chói liền bắn phá ra, trùng điệp chém lên người Huyết Giao.
Oanh!
Thân thể cao lớn của Huyết Giao bị kiếm quang thuộc tính Thổ trầm trọng đánh bay ra ngoài. Huyết Giao đụng phải vách động, gần như toàn bộ cơ thể đều bị khảm vào vách động cả buổi.
“Cũng chẳng có gì hơn thế!”
Mạc Vấn trấn định trong lòng, Linh kiếm của thiếu niên tóc đỏ cũng giống hắn mà thôi, cũng chẳng gì hơn miệng cọp gan thỏ. Không có một thể xác Linh kiếm chuẩn Tứ giai, thực lực chân chính của nó có lẽ cũng chưa khôi phục được một phần trăm! Một khi lực công kích của mình vượt qua một điểm giới hạn chắc chắn nó sẽ phải hiện nguyên hình.
Sắc mặt thiếu niên tóc đỏ trông thật khó coi, hiện tại hắn đã hiểu ra. Hôm nay nếu không trả một cái giá lớn thì hắn rất khó có thể bắt tên tiểu bối này lại đây. Nghĩ đến đây, hắn vung tay lên, Linh kiếm huyết sắc xuất hiện trong tay, Huyết Giao ngâm lên một tiếng rồi chui vào bên trong thân kiếm biến mất không thấy đâu nữa.
Mạc Vấn cảnh giác nhìn qua thiếu niên tóc đỏ, mặc dù tu vi đối phương không đạt đến, nhưng cảm ngộ cảnh giới vẫn còn đó. Hơn nữa thủ đoạn của người này tương đối quỷ dị, hoàn toàn nhằm vào huyết dịch con người, tinh luyện lực lượng trong máu huyết, loại thủ đoạn này thực sự là hắn mới thấy lần đầu. Mặc dù đám Linh Dục Kiếm Tông được xưng là Ma Kiếm cũng không có loại kiếm đạo này, nó không còn được xưng là Ma đạo nữa rồi, phải nói là Tà đạo mới đúng.
Thiếu niên tóc đỏ lạnh lùng cười cười: “Hôm nay ta sẽ cho ngươi biết một chút về Huyết Linh Kiếm Quyết chính thức!”
Huyết sắc Linh kiếm vang lên một tiếng nhỏ, thiếu niên tóc đỏ chậm rãi nâng Linh kiếm lên, toàn thân kiếm phóng xuất ra huyết quang mờ mịt. Những đoàn huyết quang này khuếch tán ra bốn phương tám hướng với tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã bao phủ toàn bộ động quật.
Mạc Vấn cảm thấy huyết dịch toàn thân bị xiết chặt lại, có cảm giác bị xao động. Hắn vội vàng ổn định tâm thần, ngăn chặn cỗ xao động này lại. Mạc Vấn lại nhíu mày, loại lực khống chế máu huyết cấp độ này cũng quá nhỏ yếu đi? Đừng nói là bản thân mình, ngay cả là máu huyết của một gã Linh Kiếm sư Kiếm Mạch cũng không thể hấp thu được đấy?
Tịch Vân cũng dừng công kích đám yêu nhện lại, nàng vung linh quang của Kiếm Đồ ra, bao trùm lấy mấy chục kén nhộng vừa cứu được kia lại.
Huyết quang quét qua, không có chút biến hóa nào.
Mạc Vấn ngơ ngác một chút, Tịch Vân cũng giật mình. Một chiêu trịnh trọng của thiếu niên tóc đỏ chỉ có như thế thôi sao?
Nhìn thấy trong mắt thiếu niên tóc đỏ ẩn chứa một tia trào phúng quỷ dị, Mạc Vấn đột nhiên nhớ ra cái đó, hắn lập tức biến sắc: “Không tốt! Ngăn hắn lại!”
“Đã muộn.”