Linh Kiếm sư ở đây ai cũng ngẩn người, sững sờ nhìn đại động tạo thành do Hư Hoài Không bị ném ra kia. Tình cảnh này thật sự quá kinh khủng rồi!
Đường đường là lão tổ Hư Không Kiếm Tông mà bị người khác ném bay vào trong ngọn núi như một con gà vậy! Đây là Linh Kiếm sư Kiếm Nguyên hậu kỳ đỉnh phong đấy! Người đứng thứ hai trong toàn bộ Tử Vân Tinh Các!
Ầm ầm!
Ngọn núi bị phá vỡ, Hư Hoài Không bay vọt ra không tổn hao gì, thế nhưng trong lòng hắn lại như có vết thương chảy máu đầm đìa. Bố cục hơn hai mươi năm tỉ mỉ xây dựng, hôm nay cơ bản bị hủy trong chốc lát chỉ vì trận chiến ngoài ý muốn này!
Phiêu phù trong hư không thật lâu, hơn ba vạn con mắt nhìn lại, không ai dám phát ra thanh âm nào, tất cả đều chờ đợi giông bão tiếp theo ập đến. Nhưng lần này bọn họ đã đoán sai rồi, thân thể Hư Hoài Không đột nhiên hóa thành một đạo kiếm quang phá không bay đi, để lại đằng sau sự kinh ngạc của gần hai vạn Linh Kiếm sư.
Tử Hàm Dương nhẹ nhàng thở ra một hơi. Hư Hoài Không thân là phó Các chủ cuối cùng cũng giữ vững một chút tôn nghiêm, hắn không nổi giận ở đây. Nếu không thì thật đúng là không cách nào thu thập cho tốt. Nhưng trong lòng Tử Hàm Dương lại sinh ra một chút nghi hoặc, sự tình hôm nay phải nói là cực kỳ cổ quái. Hư Hoài Không vì nghi ngờ thân phận Mạc Thu mà ra mệnh lệnh cưỡng ép với hắn, cho dù có chỗ mạo phạm tới Tử Vân Linh Chủ, nhưng đó chỉ là việc nhỏ không ảnh hưởng đến toàn cục. Tử Vân Linh Chủ mặc dù tính tình hơi cổ quái cùng với lòng dạ hẹp hòi, nhưng gióng trống khua chiêng hiện thân giáo huấn Hư Hoài Không một chập như vậy rõ ràng là không hợp lý!
Nhìn thoáng qua Mạc Vấn dưới Kiếm đài một cái, Tử Hàm Dương như đang suy nghĩ điều gì đó.
Quyết định đối với Mạc Vấn. Bởi vì Tử Vân Linh Chủ ngang ngược can thiệp, dùng ngón chân để nghĩ cũng biết nên làm như thế nào.
Tử Hàm Dương tự mình ra mặt, hắn tuyên bố tất cả quyết nghị vừa rồi của Hư Hoài Không đều không có hiệu lực. Khôi phục lại danh dự cho Mạc Thu, công nhận thành tích hắn đạt được trên Tiềm Long Luận Kiếm Đại Hội. Một hồi phong ba cứ vậy mà kết thúc như hài kịch.
Đinh Hàn đặt mông ngồi lại chỗ của mình, thở ra một hơi thật sâu. Hắn phát hiện toàn thân mình đều bị mồ hôi thấm ướt, tinh thần thì đúng là mệt mỏi nhất từ trước đến nay. Thế nhưng trên mặt hắn lại hiện lên dáng vẻ tươi cười, bởi vì lần đánh bạc này đã thành công rồi! Dệt hoa trên gấm không bằng đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, ngay lúc Mạc Vấn nguy hiểm nhất, Thiên Trì Kiếm Tông bọn hắn đã lựa chọn kiên định đứng về phía Mạc Vấn. Nhân tình này, Mạc Vấn nhất định phải thừa nhận!
Sự tình ngày thi đấu hôm nay tuyệt đối được xưng là kinh tâm động phách, chỉ sợ trong vài chục năm, không, vài trăm năm nữa cũng không thể gặp lại! Tử Vân Linh Chủ thế mà lại tự mình hiện thân! Việc thi triển ra một góc thực lực của tảng băng trôi kia đã khiến cho từng Linh Kiếm sư phải sợ hãi cùng mơ ước trong lòng. Tóm lại lần này đến Tiềm Long Luận Kiếm Đại Hội đúng là không uổng công!
Giải thi đấu tiếp tục tiến hành, Mạc Vấn trở về trong đình các của Thiên Trì Kiếm Tông, hắn nhận được đãi ngộ như một vị anh hùng. Mỗi một đệ tử Thiên Trì Kiếm Tông thậm chí là cả trưởng lão, ai cũng dùng ánh mắt kính sợ phức tạp mà nhìn hắn. Bọn người Tô Yến, Lưu Duệ, Lưu Vũ thì trực tiếp biến thành vẻ sùng bái.
Tô Yến can đảm nhảy nhào đến bên người Mạc Vấn, nàng lật qua lật lại nhìn ấn ký Kiếm Lệnh đã khôi phục lại màu đen trên mu bàn tay Mạc Vấn.
Mạc Vấn không động đậy, hắn để mặc cho nàng lật xem, giờ phút này tâm thần của hắn đang tràn ngập hình ảnh Thông Thiên của Tử Vân Linh Chủ. Đó là trực tiếp điều động lực lượng thiên địa để bản thân sử dụng! Không phải kiếm thức cũng không phải kiếm pháp, chỉ đơn thuần là tu vi bản thân. Đây là lực lượng cảnh giới thứ tư sao? So với Kiếm Nguyên cảnh, không nói chênh lệch tu vi, chỉ nói đến thủ đoạn vận dụng lực lượng đã là khác biệt một trời một vực rồi.
Kiếm Nguyên cảnh tuy lợi hại, nhưng vẫn chưa thoát ly việc khai quật lực lượng bản thân. Kiếm Nguyên cảnh có khả năng thể hiện lực lượng bản thân đến cực hạn, mà đạt tới cảnh giới thứ tư thì lại có thể trực tiếp điều động lực lượng thiên địa cho bản thân sử dụng. Vỗ tay một cái đã có thể đùa bỡn một gã Linh Kiếm sư Kiếm Nguyên hậu kỳ đỉnh phong, loại thủ đoạn này đã có thể nói giống như thần tiên rồi!
Đây vẫn chỉ là thực lực của Kiếm Linh một thanh Linh Kiếm Tứ giai, không biết cường giả Kiếm Thai cảnh chính thức thì là dạng gì đấy.
Tuy trải qua sự việc Mạc Thu xen ngang, nhưng những trận đấu kế tiếp vẫn diễn ra vô cùng kịch liệt. Mười mấy tên Linh Kiếm sư thiên tài mạnh nhất thi triển hết thủ đoạn của mình ra với hi vọng lọt vào top . Quang ảnh trên bầu trời, mười mấy vị trí đứng đầu liên tục bị thay đổi, rất kịch liệt.
“Thắng! Đại sư tỷ thắng! Thứ hạng mười bốn!” Tô Yến hưng phấn la to.
Ở dưới, Mộ Dung Hinh vượt qua hai mươi tên cuối cùng cũng vọt tới thứ hạng mười bốn! Nàng liên tiếp đánh bại Mị Hoàng, Linh Hoàng, Huyền Hoàng trong Cửu Long Thất Hoàng, còn có cả Dịch Long Dịch Diễn đứng thứ mười bốn!
Thạch Trung Thiên cũng đại phát thần uy, gã lọt được vào top , đến thứ hạng bốn mươi bảy thì mới dừng lại.
Ngoại trừ Âu Dương Lâm cùng Mộ Dung Hinh khiêu chiến Cửu Long Thất Hoàng thành công thì còn có hai người nữa cũng lọt vào top . Phân biệt chiếm cứ thứ hạng mười chín cùng thứ hạng mười sáu.
Ngày thứ mười của giải đấu, cuối cùng toàn bộ thứ hạng của danh sách thứ nhất cũng ổn định, lần này Tiềm Long Luận Kiếm Đại Hội chính thức kết thúc. Top lần lượt là Mạc Thu, Tử Long Tử Ngọc, Thiên Hoàng Hạ Thiên Tuyền, Ảnh Hoàng Diệp Huyên, Bạch Long Bạch Vô Ngân, Âu Dương Lâm, Ma Long Ma Phàm, Thuấn Long Triệu Vô Cực, Phong Long La Như Phong, Hắc Long Ngạo Hàn Dương!
Ngày thứ mười một, tất cả Linh Kiếm sư dự thi đều tụ tập đến khu vực trung tâm của Tử Vân Tinh Các, Tử Vân kiếm đàn!
Đây là một tòa tế đàn được thành lập ở chỗ tổ mạch giao nhau của Tử Vân sơn mạch, toàn thân tế đàn được chế tạo từ một loại tinh thể màu tím, dài rộng vừa đúng ba ngàn trượng, trên đó còn có khắc vân huyền ảo dày đặc.
Bốn đạo kiếm quang lóe lên, có cả Tử Hàm Dương, bốn lão tổ Kiếm Nguyên cùng hiện thân trên kiếm đàn. Hư Hoài Không hơn một ngày không lộ diện cũng có mặt trong đó, trên mặt hắn mặc dù không biểu lộ cái gì nhưng ánh mắt thì lúc nào cũng toát ra một chút lo lắng.
Bốn lão tổ Kiếm Nguyên tất cả đứng ở bốn góc của kiếm đàn, Tử Hàm Dương cùng Hư Hoài Không đồng thời tế ra Tử Vân Kiếm Lệnh của chính phó Các chủ, hai người còn lại cũng lần lượt kết xuất kiếm ấn.
Sau thời gian hơn mười tức, dãy núi dưới chân bắt đầu lắc lư rung động, hơn nữa thời gian trôi qua, cảm giác lắc lư rung động đó càng ngày càng rõ ràng. Nghe giống như ở chỗ nào đó sâu trong sơn mạch phát ra tiếng gào thét tang thương cổ xưa.
Toàn bộ vân văn khắc trên kiếm đàn lóe lên từng đạo ánh sáng, cuối cùng nối thành một mảnh tạo thành một hư ảnh hình rồng dài mấy ngàn trượng!
Hư ảnh hình rồng này vừa hiện lên, một cỗ uy áp kinh khủng liền áp đến từng gã Linh Kiếm sư. Bất kể là Linh Kiếm sư Kiếm Cương hay lão tổ Kiếm Nguyên cảnh, bọn họ đều cảm nhận được cỗ áp lực này đến từ sâu trong linh hồn mình!
“Ngâm —— ”
Hư ảnh hình rồng cực lớn đột nhiên như sống lại, nó ngẩng đầu lên trời phát ra một tiếng ngâm nga tang thương cổ xưa, một đạo linh quang phóng lên trời xé rách Thương Khung.
Một tòa kiến trúc to lớn từ vết rách trên bầu trời chậm rãi hiện ra làm cho mọi người hít thở không thông. Đây là một tòa điện các, toàn thân được chế tạo từ Tử Tinh, chất liệu giống với kiếm đàn, nó cao tới trăm trượng! Một người bình thường đứng trước điện các này chỉ giống như một con kiến nhỏ bé.
“Tử Vân Tinh Các! Đây là bản thể của Tử Vân Tinh Các!” Một gã Linh Kiếm sư nghẹn ngào như nói mơ.
“Truyền thuyết nói rằng Tử Vân Tinh Các không phải là một không gian thật sự, mà là khoảng không ở giữa Chính Nguyên không gian cùng không gian ảo cảnh Tinh Các. Nó là cầu nối của hai không gian này.”
“Đồng thời cũng là cầu nối đi tới Tử Vân tổ mạch.” Một Linh Kiếm sư khác nói bổ sung.
“Những người trong top Tiềm Long Luận Kiếm Đại Hội trèo lên các!” Tử Hàm Dương có vẻ mỏi mệt nói.
Tiếng xé gió vang lên, một trăm Linh Kiếm sư lần lượt leo lên sân thượng trước cổng chính của Tinh Các, trong đó có cả Mạc Vấn. Phía sau Mạc Vấn tất nhiên là Mộ Dung Hinh cùng Thạch Trung Thiên, có thể hai người này cũng không biết trong tiềm thức của mình, bọn họ đã tự động nhận định Mạc Vấn là người chủ đạo.