“Thua! Tử Dương Kiếm Tông vậy mà thua!”
“Tử Dương Kiếm Tông chiếm lĩnh vị trí Các chủ Tinh Các hơn trăm năm vậy mà lại thua! Làm sao có thể chứ?”
Lúc này không còn ai quan tâm đến vấn đề mặt nạ của Mạc Vấn nữa, mà bọn họ đang nhao nhao bàn luận về vấn đề quyết định của Tông Lão Hội vừa xong.
“Đồ ngu, ba mươi năm sau là Huyết Nghiệp kiếp đấy! Diệu Dương lão tổ lại là người từ Ngoại Vực trở về, khẳng định là hắn rất quen thuộc với Ngoại Vực. Lúc này không ôm đùi Diệu Dương Kiếm Tông cùng Hư Không Kiếm Tông thì còn đợi tới bao giờ nữa? Ngươi phải biết rằng Các chủ Tinh Các không được phép rời khỏi phạm vi Tinh Các! Các chủ Tử Vân Tinh Các dù có mạnh mẽ đến đâu cũng không có tư cách tham gia cuộc chiến ở Ngoại Vực. Đứng trước sinh tử thì tất cả cũng chỉ là phù phiếm mà thôi.” Một Linh Kiếm sư tinh thông tin tức đã nói ra điểm mấu chốt trong đó.
“Huyết Nguyệt kiếp ư, hắc hắc, sau này thật sự bận rộn rồi. Nghe nói đến lúc đó mỗi Tinh Các đều phải phái ít nhất một ngàn Linh Kiếm sư Kiếm Cương đi ra chiến trường Ngoại Vực. Ngoại trừ Các chủ Tinh Các cùng với một vài lão tổ Kiếm Nguyên sắp có đại nạn buông xuống, thì tất cả cường giả Kiếm Nguyên cảnh còn lại đều phải đi, tham gia vào chiến dịch chống Yêu Tộc. Thật may là ta mới có tu vi Kiếm Mạch Viên Mãn, ta quyết định trước khi tới Huyết Nghiệp kiếp thì sẽ không đột phá, hắc hắc.” Một gã Linh Kiếm sư không thèm để ý đến những ánh mắt khinh thường xung quanh, hắn dương dương tự đắc mà nói.
Không nghi ngờ gì nữa, lời nói vừa xong đã nói lên tiếng lòng của rất nhiều Linh Kiếm sư ở đây. Chiến trường Ngoại Vực chính là một cái cối xay thịt, nếu như cường giả Kiếm Nguyên cảnh có tỉ lệ sống sót đạt tới một nửa, thì Kiếm Cương cảnh gần như chính là pháo hôi thuần túy. Sau mỗi một lần chiến tranh chấm dứt số người trở về Tinh Các chỉ còn chưa đến ba phần! Cho dù là tình huống toàn quân tiêu diệt thì trong lịch sử Tinh Các cũng có ghi chép lại, đây tuyệt đối là vấn đề cửu tử nhất sinh!
“Mạc Thu, ngươi còn do dự cái gì nữa? Tại sao còn chưa tháo mặt nạ xuống?” Thanh âm Diệu Dương lão tổ bắt đầu chuyển thành nghiêm khắc.
Mạc Vấn nhìn thoáng qua đình các cao nhất kia, trong đó là những Linh Kiếm sư có thân phận cao nhất trong Tử Vân Tinh Các. Biểu hiện của những Linh Kiếm sư này cũng không có gì đặc biệt, có lo lắng có hiếu kỳ có lạnh lùng cũng có người nhìn hả hê, chẳng khác gì phàm nhân nơi thế tục. Mạc Vấn trầm mặc một lúc rồi chậm rãi phun ra ba chữ.
“Ta từ chối!”
Toàn bộ hội trường lại yên lặng lần nữa, có vài Linh Kiếm sư còn hoài nghi có phải mình nghe lầm không.
Từ chối! Từ chối quyết định của Tinh Các Tông Lão Hội! Việc này không phải chính là mưu phản Tinh Các sao? Mạc Thu bị điên rồi! Hắn muốn trở thành địch nhân của toàn bộ Tinh Các sao?
Sáu vị lão tổ Kiếm Nguyên cùng với mười bốn vị Chưởng Tông Kiếm Tông cũng đều ngơ ngác một chút. Hiển nhiên bọn hắn trăm phương ngàn kế lục đục với nhau, nghĩ rằng biểu quyết có thể giải quyết được bất kì tình huống phát sinh nào, nhưng cho tới bây giờ cũng chưa có ai từng nghĩ đến quyết nghị của mình có bị người chấp hành từ chối hay không! Việc này hình như chưa từng phát sinh trong lịch sử Tinh Các! Mà nếu có phát sinh thì tông môn của những người kia lúc còn sống đều trực tiếp bị xóa tên. Quyền hạn của Tinh Các là tuyệt đối! Mỗi một Linh Kiếm sư được Tinh Các che chở ở bên dưới đều phải tuân theo nguyên tắc này!
“Ngươi có biết ngươi đang nói cái gì không?” Sắc mặt lão tổ Diệu Dương Kiếm Tông trở nên lạnh lẽo, sát khí trên người hắn bắt đầu lộ ra như có như không.
“Ta sẽ không tháo mặt nạ xuống.” Mạc Vấn hít sâu một hơi. Giờ phút này hắn không phải vì sợ thân phận bại lộ mà là vì một tinh thần hư vô mờ mịt, cái đó chính là tôn nghiêm!
“Ta tự động rút khỏi Tiềm Long Luận Kiếm Đại Hội.” Mạc Vấn nhìn lão tổ Diệu Dương Kiếm Tông, chậm rãi nói.
“Ha ha!” Lão tổ Diệu Dương Kiếm Tông giận quá phát cười: “Ngươi coi quyết nghị của Tinh Các là cái gì? Ngươi coi những trưởng thượng chúng ta đây là cái gì? Là thứ để ngươi trêu đùa sao?”
“Một tiểu tử thật cuồng vọng.” La Âm Sơn đứng phắt dậy, gã âm trầm nói: “Ngươi thân là một phần tử của Tử Vân Tinh Các, ngươi có biết từ chối mệnh lệnh của Tinh Các Tông Lão Hội đại biểu cho cái gì không?”
“Tiền bối bớt giận!” Đinh Hàn cuối cùng cũng kịp phản ứng. Vừa xong hắn suýt bị Mạc Vấn dọa cho sợ chết, nghe thấy tiếng La Âm Sơn, hắn vội vàng giải thích: “Sư đệ Mạc Thu tuổi còn rất trẻ, một vài quy củ của Tinh Các hắn còn chưa nắm rõ. Hắn tuyệt đối không có ý phản bội Tử Vân Tinh Các, cả sau này cũng sẽ không có ý nghĩ đó.”
La Âm Sơn hừ lạnh một tiếng, một cỗ uy áp giáng xuống người Đinh Hàn. Đinh Hàn biến sắc, gã lảo đảo lùi lại mấy bước, cái ghế sau lưng cũng bị va phải rồi đổ kềnh trên mặt đất.
“Chỗ này không đến lượt ngươi nói chuyện, Liêu Nguyên ở đây cũng không khác gì! Đệ tử Thiên Trì Kiếm Tông đều không có quy củ như vậy sao?”
Mồ hôi lạnh tuôn ra đã thấm ướt người Đinh Hàn, linh áp của La Âm Sơn rất đáng sợ, nó trực tiếp tác dụng lên linh hồn làm cho linh hồn của hắn có cảm giác như bị kim châm. Hắn gần như đã nghe thấy tiếng Lệ Quỷ cười vang! Suýt chút nữa thì tâm thần của hắn thất thủ!
Ánh mắt Mạc Vấn hơi đỏ lên, hắn bình thản đối mặt với La Âm Sơn: “Ta chỉ biết là ta từ chối một yêu cầu cố tình gây sự.”
Không biết tại sao, khi bị Mạc Vấn nhìn chằm chằm, trong lòng La Âm Sơn lại có cảm giác hãi hùng khiếp vía! Hắn híp mắt lại nhìn chằm chằm vào hai mắt Mạc Vấn, hắn không nhìn thấy chút sợ hãi nào trong cặp mắt kia, ngược lại, hắn cảm thấy cặp mắt kia thâm trầm như Thâm Uyên không đáy, tất cả tinh thần của hắn đều như muốn rơi vào trong đó! Đáng giận! Lại bị một tên tiểu bối dọa sợ! Trong lòng La Âm Sơn cảm thấy như bị sỉ nhục, đường đường một vị lão tổ Kiếm Nguyên sơ kỳ đỉnh phong lại bị một tên tiểu bối chấn nhiếp tâm thần. Nói ra ngoài thì cái mặt mo này của hắn biết dấu vào đâu!
“Cố tình gây sự! Nói rất hay! Nói quyết nghị của Tinh Các thành cố tình gây sự! Xem ra ngươi muốn quyết tâm mưu phản Tinh Các!” Thanh âm La Âm Sơn lạnh lùng. Thế nhưng một vị trưởng bối nói lời nói đe dọa một tên tiểu bối, cấp độ của hắn đã rớt xuống không ít, chỉ sợ bản thân hắn cũng không nhận ra, trong lúc vô tình hắn đã đề cao cấp độ của Mạc Thu trong lòng mình.
“Ta chưa từng nói qua là muốn mưu phản Tinh Các, ta chỉ không muốn tiếp nhận yêu cầu nhàm chán của những người khác.” Mạc Vấn vẫn bình thản như thường.
“Nói yêu cầu của bổn tọa là nhàm chán, tiểu bối, ta rất khâm phục dũng khí của ngươi, nhưng dũng khí của ngươi dùng sai chỗ rồi.” Ánh mắt lạnh lẽo của Hư Không lão tổ nhìn chằm chằm vào Mạc Vấn: “Hiện tại bổn tọa đại diện cho Tinh các đưa ra phán quyết cho ngươi! Mạc Thu của Thiên Trì Kiếm Tông, thân phận Yêu tộc của hắn hư hư thực thực, từ chối tiếp nhận mệnh lệnh của Tinh Các. Xác nhận hắn là phản đồ, bất kể là Linh Kiếm sư nào cũng có thể đánh chết hắn!”
Không một ai hành động, cũng không có ai nói chuyện, mệnh lệnh này quá bất ngờ, đa số Linh Kiếm sư đang kinh hãi cũng không biết nên làm như thế nào. Đường đường là người đứng đầu một khóa Tiềm Long Luận Kiếm Đại Hội cứ như vậy bị nhận định là phản đồ? Quá kinh hãi rồi! Nhưng sự thật đúng là như vậy!
Thấy không có ai hưởng ứng, sắc mặt Hư Không lão tổ đột nhiên trầm xuống. Hôm nay hắn bước đầu tiên xác lập quyền uy của người đứng đầu, Mạc Thu sống chết không quan trọng, quan trọng là… mệnh lệnh của mình phải được chấp hành tuyệt đối! Nếu không thì nói gì đến uy tín nữa?
Mạc Thu chỉ là vật hi sinh cho trận đấu tranh đoạt quyền lợi lần này mà thôi!
“Hiện tại bổn tọa thay mặt Tinh Các thực hiện hình phạt!” Hư Không lão tổ đã không tiếc triệt để trở mặt để bảo hộ cho quyền uy người đứng đầu của mình.
Hắn đưa ngón tay lên, bắn ra một đạo kiếm khí vô hình gợn sóng, mục tiêu là Mạc Vấn!
Tồn tại Kiếm Nguyên hậu kỳ đỉnh phong, chênh lệch cấp độ bậc này không thể tính theo lẽ thường. Trong tràng cảnh kiếm khí đột ngột xuất hiện, Mạc Vấn cảm giác trong nháy mắt không gian quanh thân hoàn toàn bị giam cầm!
Hai mắt Mạc Vấn đột nhiên biến thành màu đỏ thẫm! Sát Lục Kiếm Ý Viên Mãn bắt đầu điên cuồng chuẩn bị từ trong thức hải! Mệnh Nguyên lực trong cơ thể vận chuyển nhanh không ngừng. Cánh tay trái Canh Tân Huyền Lôi Kiếm Tý vận chuyển cực hạn, hai viên linh thạch Nhị giai thuộc tính Kim được khảm nạm bên trong đồng thời xuất hiện vô vàn vết rách, chúng bị cấm trận trong Kiếm Tý chuyển hóa thành hai loại kiếm khí Canh Kim cùng Tân Kim thuộc tính khác nhau. Quan trọng nhất, cái lôi bổng thu nạp mấy trăm nhánh Lôi Linh thảo kia cũng bắt đầu phóng xuất ra Lôi Quang!
Trong nháy mắt, Mạc Vấn lấy ra toàn bộ tất cả thủ đoạn mình có thể sử dụng! Nhưng đúng lúc hắn đang chuẩn bị bộc phát, chính cái ấn ký Kiếm Lệnh màu đen trên mu bàn tay phải của mình đột nhiên trở nên nóng rực!
Dùng cái ấn ký kia làm môi giới, một cỗ lực lượng không thể hình dung được truyền qua, sau đó nó lập tức phóng ra ngoài. Một tầng sương mù nồng đậm màu tím bao phủ cả người Mạc Vấn lại!